Chapter 2: Sắp xếp lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

**Notes:

Có tả cảnh Onikiri ăn thịt Yorimitsu, có thể khiến người khác thấy khó chịu.

--

Saniwa lần nữa sắp xếp thời gian cho hắn xuất phát. Lần thứ hai Shishinoko trở về Heian, lại nghe thấy mọi người đang bàn tán về chuyến thảo phạt Ooeyama, về việc Onikiri đỡ cho Yorimitsu một đòn của Shuten Douji, để Yorimitsu nhân cơ hội chém đầu Shuten Douji, bàn tán cả việc thanh đao chém đầu Shuten Douji kia sau đó được đặt tên là Doujigiri. "Yorimitsu đại nhân ít ngày nữa sẽ phái người đem thủ cấp của Shuten Douji tới kinh đô, chuyện này là trong giới quý tộc truyền ra đó." Mọi người mong đợi được thấy thủ cấp của Shuten Douji như mong thấy trân bảo, mỹ nhân và dị thú vậy.

Ây da. . . . . . Vậy là sắp đến tình tiết chặt lấy cánh tay của yêu quái ở Rashomon rồi. Shishinoko đoán chừng.Thoái Sử quân liệu có động thủ vào lúc đó hay không? Nếu chúng nó giúp yêu quái kia đánh bại Onikiri, như vậy lịch sử chắc chắn sẽ phát sinh thay đổi.

Hắn nên mau chóng tìm cách gặp lại Onikiri đã, đi theo bên người Onikiri, rồi sẽ quan sát tình huống tiếp theo. May mắn là lúc này Onikiri đang cùng Watanabe no Tsuna hộ tống "chiến lợi phẩm" trở về kinh đô, muốn tiếp cận y, so với việc trà trộn vào gia tộc Minamoto lúc trước nhẹ nhàng hơn nhiều. Shishinoko theo dõi đoàn người gia tộc Minamoto từ xa, liền thấy trên người Onikiri mang theo hai thanh cơ hồ giống nhau như đúc: bản thể của "Onikiri", và bản thể của "Shishinoko" từ tương lai.

Shishinoko nhờ một đứa trẻ đi truyền lời giúp, nhắc nhở Onikiri "cẩn thận nữ nhân ở trước cổng Rashomon" .

Sự tình quả nhiên có biến. Yêu quái Ibaraki Douji kia ở Rashomon không phải là một kẻ thích đánh lén, bên người hắn xuất hiện không ít trợ thủ trong bóng tối, Shishinoko nhận ra dưới những bóng đen quỷ mị kia chính là Thoái sử quân. Onikiri được nhắc nhở tuy rằng đã có phòng bị, nhưng không lường trước được lực lượng của đối phương lại đông như vậy, đòn thứ nhất tung ra bị cản lại, không thể chặt được cách tay Ibaraki Douji, lại lập tức địch nhân vây công. Shishinoko tiện tay rút một thanh đao ra tay tương trợ, nhưng thanh đao kia vừa chém vào đao của địch, mũi đao lập tức cong vẹo, thân đao còn xuất hiện vết nứt, sau đó bay ra ngoài cùng với thanh đao của địch.

Shishinoko không khỏi thở dài, hướng về phía Onikiri kêu lên "Đưa thanh đao kia cho ta!"

Onikiri đang bị vây đánh phân tâm liếc sang hắn một cái, lại có vẻ như nhận ra gã võ sĩ nhiều năm trước từng gặp một lần, nghĩ một cái, liền không do dự mà lập tức ném thanh thái đao còn lại bên hông qua. Một hồi xen ngang này làm cánh tay y xẹt qua một vết thương, Onikiri đau đớn kêu một tiếng, quay đầu tiếp tục chuyên tâm đối phó địch nhân trước mặt, đao đao hung hiểm. Shishinoko một lần nữa cầm được bản thể như được chấn hưng, bày ra thực lực đứng đầu ở chính phủ của bản thân, rất nhanh đã giải quyết được những ám đọa đao kiếm xung quang, tiến gần đến Ibaraki Douji ở trung tâm trận chiến.

Mục tiêu của Ibaraki Douji có hai: lấy đi thủ cấp của Quỷ Vương, và giết Onikiri. Hiển nhiên là cái sau có thể nhượng bộ so với cái trước một chút. Phát hiện Shishinoko đối diện tiến đến cường viện, Ibaraki Douji nắm chặt chiếc hộp nhìn tình thế hỗn loạn, quyết định lui lại trước. Onikiri đâu dễ dàng để hắn rời đi, y cùng Shishinoko ăn ý tiền hậu giáp kích Ibaraki Douji. Ibaraki Douji để mau chóng thoát thân mà cứng rắn dùng tay phải đỡ một kích chí mạng của Onikiri, quỷ thủ đứt lìa rơi xuống đất làm yêu khí tràn ra xung quanh, Ibaraki Douji cắn chặt răng, nhịn đau chạy khỏi chiến trường. Shishinoko vốn định truy kích, lại thấy Onikiri sững người tại chỗ.

Shishinoko nhớ lịch sử chỉ nói đến sự kiện Ibaraki Douji bị chặt tay. Tình huống hiện tại lại không đề cập đến. Vì thế hắn cũng ngừng lại. Onikiri đưa một bàn tay che lấy mắt trái dính máu, thái đao rơi trên mặt đất, miễn cưỡng nhìn qua Shishinoko. "Đa tạ." Giọng nói của y mang theo vài phần thống khổ, "Không ngờ là còn có thể gặp lại ngươi."

"Ta đến lấy đao của ta." Shishinoko nắm chặt chuôi đao, ". . . . . . Ngươi làm sao vậy?"

Nhưng Onikiri thậm chí không liếc mắt nhìn thanh đao kia một cái: "Muốn thì cứ lấy đi, ta không có hứng thú với đao kiếm khác ngoài bản thân. . . . . . Tuy rằng thanh đao này quả thật rất giống bản thể của ta, cũng dùng rất thuận tay. Nhưng chủ nhân khi đó đã dặn ta, ngươi không phải là người thường. . . . . . Chủ nhân. . . . . ."

Vất vả nói được mấy câu, Onikiri bỗng nhiên chịu không nổi ngã quỳ trên mặt đất. Shishinoko kinh hãi, mắt thấy Onikiri buông đao, hai tay che mặt, cổ họng phát ra tiếng kêu thảm thiết. Hắn không biết làm sao, chỉ có thể đứng bên cạnh Onikiri giúp y canh chừng địch nhân tới gần. Một lúc lâu sau, Onikiri mới ngừng kêu rên, thật giống đống hỗn độn để lại sau cơn bão tố.

"Sao vậy?" Thấy Onikiri có vẻ lấy lại bình tĩnh , Shishinoko vội vàng hỏi.

". . . . . . Hắn lừa ta. . . . . ." Onikiri lẩm bẩm, ". . . . . . Hắn lừa ta. . . . . . Ta vốn không phải bảo đao của gia tộc Minamoto. . . . . . Ta là. . . . . .yêu quái Ooeyama. . . . . ."

Shishinoko giật mình. Lúc này mới nhớ đến những điểm kì lạ vướng mắc của mình. Onikiri này căn bản không phải Phó Tang thần được sinh ra tự nhiên từ thanh đao, mà là yêu quái bị Minamoto no Yorimitsu dùng bí thuật phong ấn vào. Khó trách khi Minamoto no Yorimitsu biết Shishinoko là Phó Tang thần hàng thật, liền quyết định ra tay giải quyết hắn thật nhanh, nếu không có ngự thủ do Saniwa giao lại, Shishinoko có lẽ đã gãy ở kinh thành Heian này.

Nhưng mà. . . . . . Nếu vậy. . . . . . Bản thân ta lại là cái gì đây. . . . . . ? Chính mình hoàn toàn không có ký ức về thời đại Heian, lại là Phó Tang thần Shishinoko mà sống qua ngàn năm. Hay ta vốn dĩ cũng là yêu quái? Rốt cuộc là cái gì? Kế tiếp là chuyện gì xảy ra. . . . . . Tại sao ta không nhớ chút gì. . . . . . Hoàn toàn không biết đoạn lịch sử này. . . . . .

Shishinoko cảm thấy đầu mình đau hệt như Onikiri vậy. Hắn tìm trong ngực tấm ngự thủ Saniwa đưa cho mình trước lúc xuất phát, giống như tấm bùa màu lam ấy ẩn chứa sức mạnh trấn an cực lớn vậy.

"Chủ thượng." Việc truyền tin vượt thời không như thế này rất hao phí linh lực, còn phải cần đến trợ giúp của tín vật truyền tin xa xỉ nữa. Hắn chỉ mang theo hai cái tất cả thôi, tức là chỉ có hai cơ hội liên hệ với Saniwa, nhưng Shishinoko hiện tại không cò cách nào, hắn thật sự rất cần nói chuyện với y.

"Sao vậy?" Saniwa thanh âm bình tĩnh, "Có tình huống khẩn cấp gì chăng?"

". . . . . . Onikiri này không phải Phó Tang thần, mà là yêu quái bị dung hợp vào thanh đao." Shishinoko giản lược, ". . . . . . Lịch sử đã bị thay đổi rồi hay sao? . . . . . . Ta rốt cuộc là cái gì? . . . . . . Tại sao ta lại không nhớ một chút gì?"

"Ngươi là Shishinoko do ta triệu hồi ra." Saniwa chắc nịch nói, "Đi theo bên người Onikiri, xem xem chuyện gì sắp diễn ra, phải để ý động tác của kẻ địch."

". . . . . . Onikiri hiện tại muốn đi giết Minamoto no Yorimitsu. Ta có nên ngăn cản hắn không?"

"Minamoto no Yorimitsu phải sống đến bảy mươi dư tuổi mới qua đời." Saniwa nói, "Cho nên không thể Minamoto no Yorimitsu bị y giết chết. Ngươi đi cảnh báo Minamoto no Yorimitsu một chút, để hắn chuẩn bị thế thân ra ứng phó Onikiri."

Mắt thấy thời gian truyền tin sắp hết, Shishinoko linh quang chợt lóe.

"Ngươi vốn biết những chuyện này sẽ đến phải không, chủ thượng? Ngươi biết ta không phải Phó Tang thần thật sự, ngươi cho ta đến Heian là để ta tìm về đoạn ký ức này, phải không? Onikiri sắp tới sẽ bị làm sao? Ngươi rốt cuộc là ai?"

Saniwa ở tương lai trầm mặc một lát, không lên tiếng trả lời. Sau đó tín vật truyền tin trong tay Shishinoko hóa thành tro bụi, theo gió tán đi. Shishinoko ngẩng đầu nhìn không trung mênh mông rộng lớn, hắn biết đáp án này phải tự thân tìm lấy.

Minamoto no Yorimitsu không thể chết được. Shishinoko nghĩ, dù hắn là kẻ lừa Onikiri phong ấn vào thanh đao làm nô dịch, làm một Đao kiếm nam sĩ Shishinoko vẫn phải bảo hộ Minamoto no Yorimitsu an toàn. Shishinoko hiểu được điều này, trong lòng phát hỏa, hắn tận mắt thấy Onikiri tín nhiệm Minamoto no Yorimitsu thế nào, cũng thấy Onikiri ngã khuỵu khi vừa thanh tỉnh đã nhận ra tín ngưỡng của mình vỡ nát. Hắn không thể không đồng tình với Onikiri —— đồng tình với chính hắn.

Mà hiện tại hắn phải đi cảnh báo Minamoto no Yorimitsu đề phòng Onikiri. Shishinoko thấy thật hoang đường đến nực cười. Hắn hiện tại cảm thấy nếu Onikiri giết được Minamoto no Yorimitsu cũng không sao cả, lịch sử thay đổi cũng không sao, chỉ cần Onikiri có thể. . . . . . không tuyệt vọng như vậy. Một yêu quái bị luyện thành đao, lại dốc hết tim gan mà trung thành, dù Shishinoko có ký ức, hắn cũng biết được việc này tàn nhẫn đến mức nào. Đương nhiên, những cảm giác này đều là Shishinoko đứng ở góc độ đồng tình với Onikiri mà nói. Nếu hắn chỉ là kẻ bên ngoài, chỉ sợ còn thấy Minamoto no Yorimitsu âm hiểm không từ thủ đoạn như vậy không phải là không đúng.

Shishinoko cuối cùng cũng rời khỏi chỗ Onikiri, quyết định đi bảo hộ Minamoto no Yorimitsu. Trí nhớ thiếu hụt, khiến Shishinoko có khả năng quyết định theo lý trí. Thế nhưng mà, Onikiri đã nhớ ra, vậy y còn có thể ở lại gia tộc Minamoto sao? Hoặc có lẽ sau này Minamoto no Yorimitsu sẽ có biện pháp khác?

Onikiri bị suy nghĩ báo thù chiếm cứ cũng không để ý Shishinoko đã lặng lẽ rời đi. Shishinoko dùng hết toàn lực tìm thấy Minamoto no Yorimitsu trước Onikiri, trong lúc đối phương còn hoài nghi dứt khoát nói: "Ký ức của Onikiri đã trở lại. Y lập tức sẽ đến giết ngươi."

Minamoto no Yorimitsu nghe thấy những lời này, cũng không có phản ứng gì quá lớn. Nếu không phải Shishinoko vẫn nhìn chằm chằm hắn, có lẽ cũng không thể phát hiện khóe mắt đối phương hơi trầm xuống.

"Ta chỉ là không thể để ngươi chết." Shishinoko lạnh lùng nói, "Tin hay không tùy ngươi."

"Đa tạ." Một lúc lâu sau, Minamoto no Yorimitsu trả lời Shishinoko một câu. Shishinoko ý đồ tìm ra một tia chấn động, hối hận hoặc là kinh hoảng trên mặt Minamoto no Yorimitsu, nhưng là không có gì cả. Minamoto no Yorimitsu cứ như mười phần chắc chắn, bộ dáng này khiến Shishinoko mơ hồ có chút bất an. Theo ý của Saniwa, Shishinoko chủ động đưa cho Minamoto no Yorimitsu một con rối làm thế thân, sau đó, Shishinoko ở bên con rối theo dõi tình huống.

"Thế thân? Ý kiến hay. Sao ngươi biết ta ta định làm thế này." Minamoto no Yorimitsu cười, "Ta cũng muốn xem Onikiri có thể làm ra trò vui gì."

"Ngươi sẽ đem 'Onikiri' trở lại nhà Minamoto." Shishinoko đột ngột nói ra suy nghĩ trong lòng.

"Một cây đao, nếu còn chưa vô dụng thì còn có thể thử sửa chữa một chút, phải không?" Minamoto no Yorimitsu chỉ nói như vậy, "Đao kiếm cũng không phải là vật không thể thay thế. Ta lại cảm thấy hứng thú với ngươi đấy."

Shishinoko cảm thấy chính mình giống như bị độc xà ngắm trúng.

Minamoto no Yorimitsu để lại thế thân của mình ở lại, chờ Onikiri chui đầu vào lưới. Shishinoko ở đó làm hộ vệ, do dự tự hỏi, nếu Onikiri bị gia tộc Minamoto bắt lấy, coi như là đã bảo vệ được lịch sử đi?

Nhưng mà Onikiri lại không xuất hiện. Shishinoko xuất phát trước Onikiri không lâu lắm. Shishinoko tìm đến chỗ Minamoto no Yorimitsu chỉ trước một lúc, nhưng đã qua một ngày , Onikiri còn chưa tới. . . . . .

Chỉ có một khả năng. . . . . . Thoái Sử quân kia đã dẫn Onikiri đến chỗ của Minamoto no Yorimitsu thật! Lần này chúng lại giúp Onikiri giết Minamoto no Yorimitsu. . . . . .

Shishinoko đột nhiên bừng tỉnh.

-

Xong rồi.

Mỗi một giọt máu của y đều thấm độc của Minamoto no Yorimitsu. Vậy đợi đến khi máu chảy hết toàn thân, vậy y cũng được giải thoát khỏi khế ước của Minamoto no Yorimitsu rồi.

Onikiri ngã xuống bên cạnh thi thể của Minamoto no Yorimitsu, tựa hồ còn chưa tin được chính mình đã thật sự giết chết Minamoto no Yorimitsu. Đây vốn là kết quả y muốn; y cũng có chút chờ mong Minamoto no Yorimitsu sẽ làm ra chuyện gì đó vượt qua tưởng tượng của bản thân. Nói đúng ra, Minamoto no Yorimitsu lẽ ra không thể bị y giết. Thế nhưng lại có một đôi tay hiện ra trong bóng tối giúp y. . . . . . biến màn báo thù này trở thành một vở kịch không có đường hối hận. Đây vốn là kết cục y muốn. Đúng là vậy mà.

Lời nguyền của huyết khế thiêu đốt toàn thân y. Minamoto no Yorimitsu nói không sai, hắn chết, Onikiri cũng sẽ chết theo. Một màn đồng quy vu tận khiến Onikiri cảm giác được một loại hạnh phúc ngọt ngào lại đen tối, giống như được nằm chiếc quan tài phủ vải đen, sau đó tự tay đóng đinh vào. Hận ý dâng lên tới đỉnh rồi đột ngột tán đi, trong lòng chỉ còn lại chút tính cảm trơ trọi không biết nên gọi là yêu hay trung thành. Trơ trọi, vừa đến không đúng thời điểm, lại không rõ nguyên do, đây là sai lầm, hay chỉ là một đứa nhỏ vô tình lạc lối.

Y đưa bàn tay sắp hóa quỷ của mình, xuyên vào lồng ngực Minamoto no Yorimitsu, giữa khung xương sườn chạm đến trái tim đã không còn đập, tựa hồ là xác nhận đối phương thật sự tử vong. Máu thịt nát vụn dính đầy kẽ tay. Đây là dòng máu của Minamoto no Yorimitsu đã chảy trong người y bao lâu nay sao? Máu thịt của hắn, có phải còn lạnh lẽo hơn rắn, còn đắng hơn yêu quái không? Đúng rồi, y nhớ, bản thân mình cũng từng là yêu quái ăn thịt người cơ mà. . . . . .

Lòng hiếu kỳ thôi thúc y đưa tay vào miệng nếm thử. Không có hương vị. Tại sao lại không có hương vị gì? Y không thể tin lại xé ra một mảng thịt lớn nhét vào miệng. Răng nanh xé nát thịt, khóe miệng tràn ra máu tươi. Vẫn không có hương vị. Lạnh lẽo như tuyết, như tuyết vừa tan đi liền không còn vương lại chút gì. Y nhớ rõ da thịt mình thường nếm qua không phải như thế. Lúc Minamoto no Yorimitsu hôn môi y, hương vị trên người đối phương khi đó, mát lạnh như đao lại nóng rực như hỏa, hưởng qua một lần tuyệt không thể quên, sẽ nghiện. . . . . . Y cúi người, sờ đến môi Yorimitsu, muốn nếm thử tìm lại cái hương vị quen thuộc kia. Nhưng mà thật đáng giận, hương vị kia không cách nào thấy được. Y gặm cắn đôi môi phiếm đỏ, kìm lòng không được mà hoài nghi kẻ mình giết căn bản không phải Minamoto no Yorimitsu, mà chỉ là món đồ thay thế vụng về.

Nhưng cảm giác thống khổ muốn chết huyết khế mang đến lại là chân thật. Onikiri hơi hơi ngẩng lên, nhìn thấy gương mặt bị thôn phệ đến mức thay đổi hoàn toàn. Y nhìn gương mặt mình, mơ hồ tưởng tượng ra. Có lẽ kẻ bị giết không phải là Yorimitsu, mà là một phần thân thể của chính y.

Y cầm lấy một bàn tay của Yorimitsu —— vì dùng sức quá mức mà móng tay cắm cả vào da thịt —— áp vào mặt mình. Nhớ đến bản thân là một quái vật vừa giống yêu mà không phải yêu, giống đao mà không phải đao, y sớm nên gỡ bỏ lớp da nhân loại hay đao kiếm kia đi, để cho Yorimitsu nhìn thấy bản chất của mình—— đừng, đừng cứ nhìn vào cái hình ảnh giả dối kia, hay thứ công cụ kia. Nhìn. . . . . . ta. . . . . . một lần đi. . . . . .

Y ực một tiếng nuốt vào con mắt đỏ tươi của Minamoto no Yorimitsu.

-

Lúc Shishinoko đuổi tới thì đã muộn. Hắn cơ hồ có thể nghe thấy tiếng cười nhạo của Thoái Sử quân.

Onikiri nằm trên một khối thi thể huyết nhục mơ hồ. Nếu không nhờ quần áo trên người, Shishinoko cũng không nhận ra được kẻ kia là ai.

". . . . . . Chủ thượng. . . . . ." Hắn hít sâu một hơi, lấy ra tín vật truyền tin thứ hai, ". . . . . . Onikiri cùng Minamoto no Yorimitsu đồng quy vu tận ."

"Không phải thế thân kia sao?"

". . . . . . Xin lỗi, ta bị địch nhân nhìn thấu. Chúng tương kế tựu kế, đem Onikiri dẫn đi. . . . . ."

". . . . . . Vậy sao, tính ra trong số các khả năng, đích xác là có con đường đồng quy vu tận." Saniwa của hắn cúi đầu nở nụ cười, "Nhưng không được, như vậy, thế giới còn dựa vào Minamoto no Yorimitsu sẽ sụp đổ, hậu quả này rất lớn."

"Vậy bây giờ có cần tìm một kẻ thế thân cho Minamoto no Yorimitsu hay không?" Shishinoko miễn cưỡng nghĩ ra một phương án.

"Thế thân? Thế thân nào lại xứng mang tên Minamoto no Yorimitsu đây. . . . . . . Là do ta tính toán sai, ta phải trả cái giá này. . . . . ." Thanh âm truyền qua nghe mơ hồ xa xăm như mộng, ". . . . . . Sống mấy ngàn năm, ta cuối cùng cũng phải dùng đến quân bài cuối cùng để ứng phó tình huống này. . . . . ."

Có thấy chấn động không? Shishinoko hồ nghi cho rằng mặt đất dưới chân chấn động. Nhưng hắn rất nhanh ý thức được đây không phải động đất, bởi vì không trung cũng lay động, những khối đá vụn từ không trung rơi xuống như mưa. Shishinoko cơ hồ không đứng thẳng nổi, nhưng hắn lại được một bàn tay giữ lại.

Saniwa xé rách thời không xuất hiện bên cạnh hắn, vẻ mặt bình tĩnh nhìn thoáng qua Onikiri cùng Minamoto no Yorimitsu trên mặt đất, trên mặt lộ ra vẻ hoài niệm và thư thái mà Shishinoko nhất thời không thể hiểu được.

"Lộ tuyến thời gian sẽ bị sắp xếp lại toàn bộ." Saniwa nói với Shishinoko, "Ta muốn ngươi trở lại thời điểm sớm hơn, tránh kết cục này xảy ra."

". . . . . . Sắp xếp lại?" Shishinoko lần đầu tiên nghe nói có người có được sức mạnh như vậy, ". . . . . . Ngài sao có thể làm được đến mức này? !"

"Cũng không phải tùy tùy tiện tiện làm được đâu." Saniwa hơi nổi giận, "Đừng nói nữa, mau rời khỏi chỗ này."

Shishinoko lật tay bắt lấy y: "Có thể giải thích một chút hay không, ngài và Minamoto no Yorimitsu có quan hệ gì? Ngài biết nhiều như vậy, lại không nói cho ta biết, lại mặc cho ta làm hỏng chuyện. . . . . ."

"Ta chỉ muốn cho ngươi tự mình trải qua một lần thôi." Dừng một chút, Saniwa nói.

"Ngài là Minamoto no Yorimitsu sao?" Shishinoko rốt cục hỏi ra miệng.

Saniwa không trả lời hắn, chỉ cùng hắn đi vào khe hở thời không. Chỉ còn lại thi thể, yêu hận còn lưu lại thế giới sắp sụp đổ này, ôm nhau vùi lấp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro