Phần 17. Từng phân tử của trái tim

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

9.12.2018  Reup 14.5.2019

-------------------

Trên đường lái xe về nhà mẹ, tôi không ngừng nghĩ đến Pete của tôi đang khóc thê thảm đến thế nào. Tôi hiểu em ấy vì muốn cho chúng tôi một cơ hội giải quyết tình trạng đầy đau khổ đó nên mới làm như thế. Nhưng tôi không hiểu tại sao em ấy lại cho rằng tôi sẽ có thể nghe theo lời em ấy chứ ? 

Rời xa tôi ư , không bao giờ có chuyện đó ,tôi không bao giờ để chuyện đó xảy ra lần nào nữa. Cuộc đời tôi không có Pete thì còn có ý nghĩa gì ?

Khi vào đến nhà, là mẹ và dì Jew chuẩn bị ra ngoài, mẹ không hỏi tôi lời nào về chuyện của Pete, chỉ nói với tôi rằng Pete đang ở trong phòng mình, bảo tôi lên với em ấy. 

Và rồi khi tôi nhìn thấy cái người co ro trên sàn, nhìn chăm chăm quả táo trên tay mà khóc nức nở, tôi chỉ muốn ngay lập tức ôm ghì lấy em ấy và không bao giờ buông ra nữa. 

Thế nhưng tôi sợ, sợ em ấy sẽ càng khóc thêm khi tôi xuất hiện, thế là tôi ngồi xuống trước mặt em ấy, cố làm giọng nói bình thản nhất, hỏi em ấy về quả táo. 

Thế mà không như tôi đã hình dung, em ấy cư xử như thể tôi chỉ là một ảo giác mà thôi. Khóc đến mức mất lí trí rồi, trái tim tôi đau đớn.

Pete mỉm cười hạnh phúc với tôi, đôi má còn long lanh nước mắt kia sáng bừng lên như trẻ con được quà, ôm chặt lấy tôi, rồi em ấy hành động cứ như chấp nhận rằng ảo ảnh của tôi sẽ tan biến ngay, nên ngoan ngoãn để tôi bế lên giường, ngoan ngoãn uống nước. 

Rồi dường như xác nhận tôi chỉ là một giấc mơ, em ấy như được giải phóng bản thân, hóa ra đã chịu đựng nhiều muộn phiền đến như vậy, khiến cho tôi nhất thời không biết phải làm thế nào, chỉ biết ở yên cho em ấy làm điều mình muốn.

Cảm giác như quá lâu rồi không hôn, bờ môi còn ướt nước đó ngoan ngoãn dâng hiến cho tôi, sự bừng bừng say đắm không cách chi tả được này làm tôi như sống lại khoảng thời gian ái ân đầu tiên của chúng tôi. 

Pete học ở đâu những động tác gợi cảm đó, tại sao biết bao nhiêu lần bên nhau em ấy chưa từng như thế ? Nay chỉ vì cho rằng đang chìm đắm trong một cơn mơ mà em ấy cứ như muốn giết tôi trên giường thế này. 

Đầu óc tôi chẳng còn nghĩ gì thêm được nữa, không còn biết đang ở đâu nữa, tôi chỉ muốn mau chóng hòa mình vào em ấy, yêu thương thật mạnh bạo để em ấy biết rằng tôi không phải là giấc mơ.

Tôi làm không biết mệt mỏi, mà Pete dường như cũng thế. Em ấy chưa khi nào lâu ra như lần này, cơ thể chủ động linh hoạt tìm kiếm trên người tôi, cử chỉ rất dịu dàng lả lơi, may mà khi nãy tôi đã đóng cửa, vì em ấy cứ gào tên của tôi to đến mức chính tôi thấy xấu hổ. 

Tôi kéo em ấy ra khỏi giường, lăn lộn khắp sàn nhà, thật không tin được là em ấy vẫn còn tưởng đây chỉ là một giấc mơ.

Thấy em ấy cứ mãi hết ướt lại khô vì đã làm quá lâu, tôi chỉ muốn đổ thêm gel để em ấy giảm bớt đau đớn, thế mà vợ yêu bé nhỏ ngốc nghếch đó lại có logic rằng trong mơ không đau đâu, không cần phải dùng bất cứ thứ gì hỗ trợ. Thế là tôi chỉ còn cách tạm ngừng , dùng lưỡi mình liếm ướt cho em ấy.

Pete không rên rỉ khi tôi mút liếm nữa, mà em ấy hét tên của tôi vang khắp phòng, tôi chưa lần nào được thấy Pete phóng túng bản thân như thế kia. Em ấy chủ động quấn lấy người tôi đòi hỏi. Đến khi tôi ra khắp trên lưng Pete, thì chuyện tôi không ngờ nữa chính là Pete quệt từng vết tinh dịch đó ra đầy tay mình rồi liếm mút cứ như em ấy đang ăn cái gì ngon lắm vậy.

Khung cảnh đó làm tôi kích động đến phát điên, tôi vừa ra xong mà ngay lập tức lại cứng lên vì ham muốn, nhưng chỗ đó của Pete đã sưng đỏ lắm rồi. Tôi đã làm quá nhiều.

Pete dường như biết tôi không muốn cắm vào, gương mặt hờn dỗi đáng yêu lạ lùng đó nhìn tôi một lúc rồi cúi người xuống chăm chú mút cho tôi.

Cứ ngỡ là xong hóa ra không phải.

Em ấy làm cự vật của tôi ướt đẫm nước bọt của mình rồi thình lình ngồi lên tự đâm thẳng vào luôn.

Chật quá, tôi hét lên vì sướng tê cả người, cơ thể em ấy sẽ bị tôi xé nát mất, rõ ràng là em đau mà, bó chặt lấy tôi như thế, quả thật là chặt khít, làm tôi không cử động được, cũng không dám cử động, vì chắc chắn sẽ làm đến chảy máu.

Pete lúc này có hơi tỉnh ra. Em ấy hơi run rẩy vì đau và lo lắng. Tôi thật không biết cách nào rút ra nổi nữa. Nơi đó đang quá chặt. Pete bỗng nhiên vùi đầu vào vai tôi, thủ thỉ.

" lạ lắm Ae...sao em lại thấy đau trong mơ vậy...nhưng dù là đau, em vẫn muốn đau vì anh...." 

Tôi xót hết cả ruột gan, khẽ ôm em ấy giữ nguyên tư thế đó mà ngả người nằm xuống. Chỉ còn cách cố không động cho đến khi tôi mềm và rút được ra ngoài thôi, nếu bây giờ tôi không cẩn thận, Pete chắc chắn sẽ bị tôi làm đến hỏng cả người.

Dường như cắm sâu chạm đến tận cùng của em ấy và ngâm luôn trong đó lại làm em ấy dễ chịu, hay có lẽ em quá mệt mỏi, tôi vuốt ve lưng em ấy một hồi và rồi Pete ngủ luôn trên người tôi.

Đúng là yêu nghiệt phương nào tới đây mà ! Hành xác tôi thế này kiểu gì tôi cũng chết sớm.

Cơ thể xinh đẹp trần truồng đó bao phủ lấy tôi, cái bộ phận nhỏ hồng xinh xắn đang ép vào bụng tôi, còn vách động non mềm ấm ấp đang co thắt từng cơn dịu dàng siết lấy tôi. Và tôi thì không được động đậy. 

Quả thật tôi đã hiểu lí do tại sao đàn ông trên khắp thế gian này khuyên nhau một chân lí là, lấy vợ tuyệt đối nên để vợ trên đầu, rõ rành rành rồi đấy, làm vợ buồn vợ giận thì chỉ có kết cuộc thê thảm như này mà thôi.

Mất một lúc khá lâu tôi mới mềm đi được, nhưng dù cả người chúng tôi đều nhớp nháp, tôi không muốn làm em ấy thức giấc, nên với tay kéo chăn trùm lên người chúng tôi và rồi tôi cũng lăn ra ngủ luôn.

Khi mở mắt dậy, Pete vẫn còn ngủ trong lòng tôi, trong một thoáng, cảnh tượng này thật yên bình. 

Nhìn đồng hồ trên tường, đã hơn tám giờ tối, và tôi hiểu chắc mẹ cũng biết chúng tôi làm gì trong phòng nên không hề gọi chúng tôi ăn cơm. Pete vẫn còn ngủ. Tôi cũng không muốn phải buông tay khỏi người em ấy chút nào. 

Tôi lặng yên nhìn ngắm cái người yêu tôi đến nỗi muốn rời xa kia đang cuộn tròn ngủ say như một chú mèo bé bỏng ngoan ngoãn. Có lẽ bây giờ em ấy mới thực là đang mơ một giâc mơ đẹp, mỉm cười trong khi ngủ thế kia có lẽ là vì trong mơ em ấy đang ở bên một Ae chỉ có mỗi mình em ấy, một Ae không hề làm em ấy tổn thương. 

Tôi hiểu vì sao Pete lại chìm đắm vào cái nhận thức coi tôi là người trong mơ rồi. Vì tôi ngoài đời thực đã và đang làm em ấy đớn đau nhiều quá.

Còn Pete kia , chắc chắn giờ này đang khóc ở nhà. Nhưng tôi đã chọn đi theo tiếng trái tim mình, mà hiện tại, từng phân tử của trái tim tôi đều chỉ hướng về một Pete đang ngủ ngoan trong vòng tay mình mà thôi. 

.

.

.

.

.

.

.

chap này ngắn quá hả.hẹn mọi người chap tới sẽ là một chap thật dài nhé.không hiểu sao lynx thấy khoan hãy đánh thức pete dậy, vì nó dậy rồi thế nào nó cũng khóc nữa,tội nghiệp : (

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro