Phần 44. [another Ae 17] tương lai 100 năm - p8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ae mút rất mạnh lên khắp cổ Pete, để lại đầy dấu đỏ. Thật trẻ con khi cố tổn thương tên kia bằng cách đó, nhưng chỉ cần nhớ tới cảnh bàn tay cậu ta nắm chặt Pete của mình, trái tim Ae đã phát điên lên vì ghen.

" Ae à...anh ấy không yêu em nữa đâu...hận em còn không hết nữa...anh không cần phải làm thế này...." Pete rầu rĩ nhìn chồng mình.

" anh xin lỗi, anh chỉ là không nhịn được...nhưng hắn ta không thể nào hết yêu em đâu, anh nhìn anh biết mà...vợ anh thế này, ai mà cầm lòng được không yêu em cơ chứ" Ae lại cúi xuống hôn nữa, thật sự không muốn rời môi mình khỏi da thịt của Pete chút nào.

Pete chợt cười khúc khích " có, có một người không yêu em chút nào hết đó, dù người đó bất cứ lúc nào cũng ở gần bên chúng ta"

Ae nhíu mày. Gì chứ, đang nói Luey sao ? Có phải người đâu ! Cũng may là không yêu Pete, đẹp trai như vậy, lại còn đủ thứ quyền phép , nếu làm tình địch của mình thì sẽ hơi khó mà thắng nổi cậu ta.

Pete hôn lên môi Ae một cái rồi lại một cái, cứ thế hôn thật nhiều lần, như muốn dỗ trẻ con vậy.

Ae quả nhiên không chịu nổi.

" thôi nào, vợ mau đi thôi, đi sớm về sớm, chứ cứ thế này, anh đổi ý mất, sẽ không muốn cho vợ bước một bước ra khỏi phòng này luôn, à không, là bước xuống khỏi giường cũng không cho bước " Ae nắm tay Pete bước đến cửa, vẫn không kềm lòng, ôm ghì lấy Pete lần nữa, dây dưa ôm ấp cả một buổi chiều rồi mà bây giờ vẫn không nỡ buông tay.

" em yêu anh, Ae. Để em đi một lát thôi, em đi rồi em về mà. Nếu anh không muốn em đi, em sẽ không đi nữa, thật đấy " Pete hôn lên cổ Ae, dịu dàng nói.

" anh đi với em, Pete. Không nỡ rời mắt khỏi em một phút nào hết. Dù em có ôm cậu ta, hôn cậu ta, hay gì đi nữa, anh thà chịu đau đớn chứng kiến cảnh đó, còn hơn là chịu đau đớn khi phải tưởng tượng ra cảnh đó. Đi nào, nỗi đau của em, anh sẽ cùng em kết thúc nó"

Ae quyết định rất nhanh. Thực sự trước đó không hề nghĩ bản thân làm tới mức như vậy. Lo sợ thật sự Ae kia sẽ lại một lần nữa cướp trọn vẹn trái tim Pete. Biết rằng, Ae kia yêu mặt trăng rất nhiều, thật sự mà nói, nếu thế giới khi đó Pete đến, không có mặt trời nào cả, chẳng phải đã mất Pete vĩnh viễn không bao giờ có thể có lại hay sao ? Thế giới khi mình cắt tay làm cho thay đổi đó, nếu không có tình yêu của Ae kia, liệu Pete của mình lúc này đang ở cõi nào rồi ? Nghĩ tới là thấy sợ.

" anh sẽ im lặng, không nói một câu nào luôn, anh hứa. Và anh hứa sẽ cố không ôm ấp em trước mặt cậu ta " Ae hơi ngập ngừng một chút, nhưng vẫn hứa.

Pete lắc lắc đầu, nhưng rồi cũng nắm tay Ae , nhẹ giọng nói " nếu chồng đã muốn vậy, vợ sẽ làm theo lời , vợ có phải rất ngoan không " Pete mỉm cười.

" ngoan, vợ anh là ngoan nhất, yêu anh nhất " Ae lại ôm Pete lần nữa.

--------

Bên trong căn phòng thủy tinh, Luey trong bộ áo con người, nét mặt u ám, gương mặt của Ae cũng u ám. Toàn bộ cảnh giường chiếu quấn quít của hai người kia, từ khi Ae rời khỏi phòng, đều chiếu hết trên màn hình thời gian. Luey đọc được chính xác những gì Ae đang nghĩ trong đầu. Chỉ có một chữ thôi. Đau !

Và bản thân Luey cũng thế. Cũng chỉ có một chữ đó.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro