Phần 46. Đoạn nhân duyên kết thúc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Pete đã thuyết phục được Ae cả hai đi làm lại, dù rằng theo ý Ae vẫn muốn dẫn Pete đi chơi thêm nhiều nơi. Pete thật sự cho rằng, ngày nào trái tim của Ae còn chịu đựng nỗi đau đớn về chuyện của mặt trăng, thì có tới bồng lai tiên cảnh Ae cũng chẳng vui trọn vẹn được, mà nếu đã thế, Pete còn có thể tận hưởng được hay sao ?

Pete cố gắng ngủ sớm để có thể dậy đúng giờ, Ae đã hình thành một thói quen mới là không đánh thức Pete, cứ ôm trong lòng chờ tự khi nào Pete dậy thì thôi, sau đó mới cùng nhau rời khỏi giường, mà nếu không kịp làm điểm tâm, Ae càng kiên quyết không cho đi làm, thà là làm muộn. Ae nói không có công việc gì quan trọng với Ae hơn Pete cả, nếu bị nghỉ việc , thì sẽ tìm việc khác. 

Pete thấy Ae đã thay đổi, trước đến nay luôn luôn ưu tiên Pete trên tất cả mọi thứ, bây giờ vẫn thế, nhưng có gì đó còn cực đoan hơn. Pete hiểu Ae đau khổ vì đã từng buông một cánh tay nắm tay Pete để cầm tay một Pete khác. Nên bây giờ Ae dùng cả hai tay nắm chặt Pete, như thể không có cái gì có thể bắt Ae phải chọn lựa nữa. 

Pete rất đau lòng.

Và hối hận.

Ngày đó, người đồng ý để mọi chuyện xảy ra, chính là bản thân mình.

Nếu từ đầu không đồng ý cho Pete kia đến gần Ae , hay đúng hơn, bắt Ae phải chọn hoặc mình hoặc Pete kia, thì đã không có bi kịch này rồi. Vì bất kể có xao lòng nhiều hay ít trước mặt trăng, Ae vẫn sẽ luôn chọn Pete mà thôi.

Là mình lúc đó không nỡ thấy Pete kia đau khổ như vậy. Là một người sẽ tan biến bất cứ lúc nào, mình đã cho rằng, đoạn nhân duyên đó, có thể chấp nhận được. Cả ba cứ sống bên nhau mãi cũng không sao, vì thực sự mà nói, nhìn thấy Ae yêu thêm một người nữa chỉ vì người đó chính là mình, cảm giác như tình yêu méo mó trong lòng cũng bùng phát. Nếu có thêm một"tôi" nữa yêu Ae, quấn lấy Ae, thì sẽ rất vui, là chính mình thì không cần ghen tuông. Thậm chí, hiểu rõ Ae khi mình ghen Ae sẽ vui, nhưng lại không muốn  xuất hiện ai làm mình phải ghen, nên nếu là bản thân mình thì được rồi. 

Ngây thơ thật, chơi với lửa thì đúng hơn. Mặt trăng đó từ lúc không còn là chính mình, nỗi sợ phải bị xa lìa Ae sau một năm tan biến đi, nhưng khi đó, bản thân mặt trăng sẽ phải đi về đâu ? Ngay lần đầu tiên không chạm được vào người anh ấy nữa, mình thật sự lo sợ rằng, nếu Ae cũng đã yêu thương rồi , mà bây giờ anh ấy biến mất, trái tim Ae sẽ ra sao ?

Không ngờ là rốt cuộc anh ấy lại tàn nhẫn đến thế, chọn cách chết để rời xa ?

Không thể hình dung được tồn tại một Pete nào lại muốn rời xa Ae cơ chứ ? Tại sao ?

" có đấy, có một vài Pete từng muốn rời xa Ae đấy "

Pete giật mình, bên cạnh xuất hiện một người con trai mặc quần áo màu đen thiết kế rất đơn giản, không hề thấy đường may, toàn thân tỏa ra một luồng sáng dìu dịu.

Đây là văn phòng làm việc tận lầu mười lăm của khách sạn. Chung quanh toàn phòng VIP, nên vào được đây là không dễ dàng gì. 

~ reng ~ 

Là Ae gọi.

" em nghe đây, Ae " 

" đang ở với ai thế Pete ?"

 Hả ???? Thần kinh cảm giác của Ae hoạt động rất mạnh, nhưng đến mức này thì có lẽ mình đã cưới yêu quái chính hiệu một trăm phần trăm luôn rồi.

" em vừa ghé khách sạn S , có cuộc họp , hiện tại còn đang nghỉ trưa, lát chiều họp thêm một buổi nữa mới xong "

" anh là đang hỏi, em đang ở đó với ai, Pete, mở video call lên cho anh"

Pete mở điện thoại lên, người áo đen đó mỉm cười, Pete thấy hơi sợ sợ.

" em không biết..."  Pete tính nói , không biết anh ta là ai , tại sao xuất hiện, nhưng cái quan trọng là Pete muốn hỏi sao Ae lại hỏi đúng lúc tới như thế . 

"anh xin lỗi, vợ, tự nhiên anh vừa cảm thấy trong đầu anh, lúc này em đang ở bên một tên rất đẹp trai mặc đồ đen, nên ngay lập tức gọi cho em, chắc anh bị ảo giác rồi "

Có ảo giác gì chính xác tới vậy không ? mà tại sao anh ta thực sự lù lù trong khung hình sau lưng mình mà, Ae lại không nhìn thấy !!!!!

" không có chuyện gì đâu, vợ yêu đã ăn gì chưa?" 

" em đang ăn đây, Ae, nè, em đang ăn luôn nè.." Pete xoay máy quay xuống mặt bàn, thực sự thì chưa ăn được gì  đã ngồi ngẩn ra ngắm mây trời ngoài cửa sổ rồi suy nghĩ miên man.

"ngoan, phải ăn đầy đủ nhé, anh làm việc tiếp đây, chiều gặp vợ nha, yêu vợ ! " Ae chìa ngón tay lên màn hình như muốn nựng lên má Pete vậy. Rồi xoay người làm việc tiếp, Ae không bao giờ cúp điện thoại trước khi gọi cho Pete.

Pete ngắt máy, rồi quay sang, người áo đen này vẫn ngồi đó. Pete hít thật sâu, còn chưa kịp lên tiếng, thì Luey đã trả lời câu hỏi trong đầu Pete rồi.

" không cần lo lắng, tôi là thiên thần ấy mà, không phải ma đâu, nếu mặc màu trắng sợ sẽ dọa cậu nên tôi mặc màu đen thôi, Ae của cậu ghê gớm thật, năng lực quá mạnh !"

Thiên thần xuất hiện kiểu này thì có mặc màu gì cũng dọa chết người ta được mà !

" Anh biết chuyện của chúng tôi à, có phải anh biết mặt trăng anh ấy đang ở đâu không ?" 

Luey ấn tượng trước phản ứng của Pete, hỏi ngay vào trọng tâm, điều mà cậu ta muốn biết nhất.

" tôi đọc được suy nghĩ của loài người, khi nãy, cậu đang thắc mắc có Pete nào lại muốn rời bỏ Ae của mình không, thì để tôi nói cho cậu biết, trong vô số các thế giới, quả thật có một vài Pete bỏ Ae mà đi đấy, vì nhiều lí do. Dù rằng, cuối cùng cũng đều bị Ae tìm về. Cả cậu cũng từng như thế đó thôi "

Pete nhớ chứ, lần đó, khóc tới mức không còn tỉnh táo, nhưng cũng rất hạnh phúc khi mình vừa bỏ đi, Ae không chần chừ một phút nào ngay lập tức đuổi theo, lúc đó, trái tim Ae còn chưa yêu mặt trăng.

" bây giờ yêu mặt trăng rồi mà cậu có bỏ đi, Ae cũng lại lập tức đuổi theo cậu thôi, mặt trăng bỏ đi bao nhiêu lần, Ae cũng sẽ không bao giờ đi tìm cả, trừ phi chính cậu cùng Ae đi tìm. " Luey nói.

" anh ấy ổn không ? tôi nghĩ anh ấy đang ở nơi nào đó, chứ không chết đâu phải không, tôi không muốn anh ấy chết chút nào, nếu ngày hôm đó anh ấy tan biến đi như vậy, tôi mong là anh ấy đã sống lại ở đâu đó"

" cậu không hỏi chuyện về Ae sao ? mấy khi gặp được tôi, khả năng đọc thấu trái tim con người " Luey thật sự càng lúc càng thích Pete, một người có trái tim mạnh mẽ hơn bề ngoài biết bao nhiêu.

" tôi nghĩ tôi hiểu Ae đủ rồi, nên tất nhiên không cần phải hỏi, tôi là người Ae yêu nhất, và bây giờ thì, Ae yêu mặt trăng nhiều mấy cũng phải ít hơn sự hối hận của Ae, và Ae cảm thấy có lỗi với tôi vô cùng vô cùng, tôi chẳng có cách nào xóa điều đó khỏi tim Ae được"

" mặt trăng đang ở nơi có Ae của riêng cậu ấy, nhưng dĩ nhiên cậu ấy vẫn yêu Ae này thôi, đang tìm cách trở về, và Ae ở thế giới đó đang cố tìm cách giữ cậu ta ở lại, nhưng rồi khi thấy khóc nhiều quá, không chịu nổi cầu xin tôi đem mặt trăng về đây. Pete, Ae bên đó cũng là loại người y chang cậu luôn, yêu gì mà yêu tới mức sẵn sàng chịu đựng tổn thương chỉ để chiều theo ý đối phương"

" anh nói với mặt trăng là anh ấy đừng có đùa nữa,không có vui đâu ha !  Đã đi thì đừng nghĩ tới chuyện quay về, tôi không cho phép !"

Luey bật cười trước biểu cảm của Pete. Một người hiền lành bẩm sinh như thế, nay lại ngập tràn tức giận. Phải, phải thế mới giống con người, tốt bụng quá không phải muốn làm thiên thần hay sao ?

" Tôi chấp nhận ba chúng tôi sống bên nhau tới già tới chết, thậm chí chúng tôi đã có kế hoạch có con và cả nhà cùng sống hạnh phúc, từ khi tôi biết một năm sau tôi không bị bắt rời xa Ae nữa. Tôi chọn cuộc sống đó. Nhưng anh ấy đã từ bỏ, anh ấy đã chọn cách đi, thì bây giờ có đổi ý cũng không kịp nữa, Ae tổn thương quá rồi, tôi không bao giờ để Ae tiếp tục bên anh ấy nữa đâu. Xin hãy nói với anh ấy, đoạn nhân duyên của anh ấy và Ae của tôi, đã chấm dứt rồi, chính tay anh ấy dùng dao cắt nó. À, làm ơn nhắn giúp tôi câu này nữa, sau này, dao gọt táo chỉ để gọt táo thôi, anh ấy làm ơn đừng đem đi gọt cái gì khác, làm thế là rất độc ác !" 

Luey cười cười, gật đầu. Chắc chắn sẽ nói với cậu ấy, chỉ là không biết khi-nào thì nói thôi.

" cái hộp thời gian đó là lỗi định mệnh, mặt trăng là Pete xui xẻo nhất trong tất cả các Pete tồn tại trên đời. Và Ae của cậu ta cũng là Ae xui xẻo nhất trong số các Ae luôn. À, cậu cũng đoán được rồi nhỉ, có nhiều thế giới tồn tại lắm, và câu chuyện tình yêu định mệnh giữa Ae và Pete cũng có rất là nhiều luôn, nhưng không ai bất hạnh tới mức thiên thần như tôi phải nhúng tay vô hết "

" anh nói gì thế ? Ae của tôi mới là Ae xui xẻo nhất. Từ một người rất tự tin khi dành tình yêu lớn lao tuyệt đối cho tôi, bây giờ mỗi ngày mỗi ngày chồng tôi phải chịu dựng nỗi dằn vặt vì đã ngoại tình kia kìa "

Luey nhướng mày. " ủa đó chẳng phải là do cậu cho phép chồng cậu ngoại tình hay sao ?"

Pete thở dài. Thì thế mới nói là xui xẻo. Tình cảnh như vậy, có là Ae thì, Pete cũng sẽ làm vậy thôi, người vừa xinh vừa ngoan vừa yêu mình tha thiết lại còn đáng thương như vậy, có thể bỏ mặc được hay sao ?

" chắc cậu cũng biết mấy ngày cuối cùng của mặt trăng, cậu ấy dần dần không thể nhớ được gì, xui xẻo vô cùng là khi về lại thế giới của cậu ta thì cái gì cậu ta cũng nhớ hết, bởi vậy cậu hình dung được Ae kia khổ tâm tới mứcnào không? Ae của cậu còn cậu bên cạnh, chứ Ae đó thì, đang phải chịu đựng người mình yêu yêu người khác mà không yêu mình đó"

Pete ngẫm nghĩ, phải ha, Ae dù yêu cả mặt trăng nhưng cũng yêu mình nhiều hơn , hơn rất nhiều nữa là khác. Còn người kia thì, đúng là thảm.

" nếu có thể , tôi muốn xóa hết kí ức của cả bốn người, sau đó ai về nhà nấy bình yên hạnh phúc như trước khi xảy ra biến cố cái hộp thời gian. Nhưng, tình yêu của các cậu quá mạnh, tôi không thể tác động được. Rất mạnh luôn đó Pete ! "

" nếu anh làm được, tôi cũng không muốn anh xóa gì cả. Tôi thà chịu đựng đau khổ còn hơn bị lãng quên. Không ai có quyền quyết định một người không còn nhớ một người khác. Nếu Ae quên đi chuyện mặt trăng, từ nay đối diện với tôi không còn áy náy khổ sở nữa, thì cũng tốt, nhưng, tôi không có quyền xóa đi tình yêu trong lòng anh ấy, làm được tôi cũng không làm. Nếu ai đó xóa tôi khỏi đầu Ae, tôi sẽ hận đến chết. Nên tôi cũng không làm vậy với mặt trăng đâu."

Luey biết tại sao mình thích Pete. Vì, suy nghĩ quá giống Ae kia. Yêu người ta nhiều tới mức, trân trọng mọi thứ của người đó, còn bảo vệ cả những thứ quan trọng của người ta nữa, bất chấp bản thân tổn thương.

" nghĩ đến vậy, sao cậu lại không muốn mặt trăng về ? "

" anh ấy có nơi mà bản thân thuộc về, không phải Ae của riêng anh ấy đang tồn tại hay sao ? Trước đây, ngoài Ae của tôi ra, anh ấy không có gì cả. Bây giờ khác rồi. Huống hồ, tôi rất giận cái vụ lụi dao của anh ấy, làm Ae của tôi bị tổn thương quá sâu, tôi nhất định không cho qua đâu. "

Mà nếu có gặp lại, anh ấy vẫn còn yêu chồng tôi thì, tôi sẽ coi anh ấy là tình địch, dù đấu kiểu gì tôi cũng sẽ thắng thôi. Cái gì anh ấy có, tôi cũng có. Ae của tôi yêu tôi nhiều thế nào tôi biết, nên chẳng cần mất thời gian trở về làm gì."

Đúng là vậy thật. Luey cười với Pete.

" vậy, nếu sau này, tôi nói là, rất lâu sau này ấy, nếu mặt trăng yêu Ae của cậu ấy rồi, thì cậu có đồng ý để Ae của cậu gặp lại mặt trăng một lần không ? ít ra cũng hãy để họ chia tay đàng hoàng dứt điểm, vì Ae của cậu quả thật không phải là chỉ yêu mặt trăng hời hợt nhạt nhòa đâu..."

Pete suy nghĩ một lúc.

" được, nếu một ngày nào đó mặt trăng anh ấy cũng yêu thương Ae kia thiết tha như tôi đang yêu chồng mình, yêu tới độ chấp nhận chịu tổn thương để chiều lòng đối phương, thì được, hãy giúp họ gặp nhau một lần thôi, tôi rất muốn Ae thực lòng giải thoát tình cảm của anh ấy từng có với mặt trăng. Dẫu cho không còn yêu nữa, tôi biết Ae của tôi thật lòng muốn mặt trăng được hạnh phúc. Anh ấy yên lòng, tôi cũng sẽ yên lòng."

" quyết định vậy đi, mong là lần sau lúc gặp lại cậu, cũng là lúc cả bốn người đều đã được bình yên trong trái tim rồi. Tình yêu của loài người thật thú vị quá đi. Nói riêng với cậu nhé, ở một thế giới nọ, Pete ở đó cực kì đanh đá, và Ae ở đó theo đuổi mệt mỏi luôn, tôi cho là cậu nên để chồng cậu nhìn thấy nhiều khía cạnh khác của cậu đi, bấy lâu ngoan ngoãn quá rồi, Ae nào cũng thích nhìn Pete của mình ghen tuông hết, tin tôi đi, mặt trời của Ae"  Luey tỏa ánh sáng vàng và xòe cánh, mỉm cười với Pete và từ từ tan biến vào trong nắng.

Pete chớp mắt, cánh vàng á ? Đẹp ơi là đẹp luôn mà tại sao lúc biến mất mới chịu xòe ra nhỉ ?















------------------

cái chap này giải thích cho p1 của chương ngoại truyện tương lai nhất thụ  đa công nha, phải 2 năm sau của dòng thời gian này, và tầm 100 năm bên thế giới AA, mặt trăng mới đạt điều kiện mà Pete nói,nên Luey mới tới đem Ae đi được. Gần end fic rồi nha các chị các mẹ. 



















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro