Phần 57. Muốn giết Pete

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*cảnh báo trước, có chút xíu ngược, ai thích vui vẻ lyn tha thiết hẹn lại chap sau*

----

Pete cúi xuống liếm khắp người Ae2, tay đẩy áo lên cao và cởi ra. Ae2 lúc này ngồi dậy, kéo áo Pete ra ngoài và bắt đầu miết tay lên sống lưng thon mịn đó. Hai người hôn nhau.

Ae lại khàn giọng, lặp lại một lần nữa.

" Pete, em đang làm gì vậy ?"

Hai tay Ae nắm chặt, móng tay bấm vào lòng bàn tay, bật máu.

Pete lúc này đã cởi xong quần áo của mình lẫn Ae2, ghì sát cơ thể vào , hai chân vòng qua eo của Ae2 , trả lời Ae bằng một tiếng thầm thì rất khẽ.

" làm vợ Ae ! "

Ae2 hiển nhiên không nhìn đến Ae làm gì cả. Thật sự vẫn khó chịu khi trong phòng ngủ của vợ chồng lại có sự hít thở của một cá thể khác, nhưng, ngay lúc này, vẫn là bản năng cưng chiều vợ tuyệt đối trỗi dậy trong người Ae2, đơn giản vợ có nhu cầu, người làm chồng dĩ nhiên sẽ nhanh chóng đáp ứng.

Suốt hai năm vừa qua, dẫu cho nỗi đau sâu kín về mặt trăng không nguôi nhưng đời sống của cả Pete lẫn Ae thực sự êm đềm lắm, luôn ngọt ngào và say đắm nhau, chính vì dồn nén tâm tư quá kĩ khiến cho cả hai cũng đã quen rồi sự giả vờ như không đau khổ.

Lúc này đây, cả ba người trên giường vừa nhận ra mà cũng vừa không nhận ra, rằng chính mình đau đớn thế nào, trong trái tim. Dù là ba kiểu khác nhau.

Ae xoay người Pete nằm xuống giường, kéo hai chân vợ mình gác lên vai và bắt đầu liếm ướt cho vợ. Pete bắt đầu rên rỉ, hai tay đưa lên che mắt mình lại.

Ae đột ngột có cử động như muốn xuống khỏi giường.

Pete lập tức cất tiếng.

" anh ở yên đó đi Ae !"

Đôi bàn tay đang che mắt đó không buông khỏi mặt, nhưng hai hàng nước mắt đã bắt đầu tuôn qua kẽ tay rồi.

" em đã nói rồi, nếu bất kì ai trong hai người rời khỏi phòng, em sẽ li hôn ngay, người đó không còn là chồng em nữa, em nói được làm được, đừng ép em, Ae" Giọng nói đầy tiếng nức nở.

Là Pete đang ép Ae mới phải.

Cả hai Ae.

Ae2 lúc này đang tập trung hôn liếm chuẩn bị cho Pete, nhưng không hề có một chút ham muốn nào trong người cả. Mười hai năm trôi qua, chưa từng có một lần nào Ae2 ít khao khát Pete như lúc này.

Ae2 đang mãi nghĩ, nếu chính mình là người chứng kiến cảnh Ae kia đang phải chứng kiến, trái tim tan nát đến mức nào.

Nhưng, cả hai đều biết vì sao Pete lại làm thế này.

Còn không phải vì chuyện của mặt trăng sao ?

Hết lần này đến lần khác Pete nói Ae rằng hãy tha thứ cho bản thân đi vì Pete không oán trách Ae chút nào chuyện yêu thêm một người nữa, rằng Pete bản thân cũng thích mặt trăng rất nhiều và nếu cả ba cùng sống bên nhau, Pete thề rằng bản thân vẫn hạnh phúc, không hề đau khổ. Pete đã nói đi nói lại rằng, bức tường khó khăn mà cả ba đã vượt qua được lần đó, không dễ dàng gì. Pete đã nhiều lần muốn Ae hãy thôi dằn vặt , thôi cảm thấy có lỗi và thôi khổ sở đêm ngày đi.

Nhưng Ae không làm được.

Khi chia tay mặt trăng ôm trái tim đau đớn về đến nhà, gặp cảnh chia đôi trái ngang này nữa, Ae không có chút thời gian nào để nghĩ tới. Chỉ biết bản thân phát điên lên vì ghen tuông khi Pete ở trong tay một dáng hình khác.

Bây giờ, chính là lúc em ấy đóng vai người vợ lẳng lơ nhất quyết ân ái hai người, chấp nhận tổn thương và chịu tổn thương cả ba chính vì mục đích muốn cho công bằng, để sau này, Ae muốn dằn vặt, thì Pete cũng có cái để mà dằn vặt.

Làm sao Ae lại không hiểu chứ ?

Nhưng hiểu là một chuyện, chứng kiến điều đó xảy ra trước mắt lại là một điều khác.

Nước mắt Ae bắt đầu rơi xuống, dù rằng gương mặt vô hồn, cả ánh nhìn cũng không hướng về phía Pete. Ae lúc này như đang nhìn lại cảnh tượng ân ái của mình cùng Pete và mặt trăng khi đó.

" Ae..em đủ rồi..mau cho em đi...mau..mau đút vào đi..." Vẫn bịt chặt tay che đôi mắt đầy nước, Pete cất tiếng khẩn thiết với Ae2.

Ae2 không hề có phản ứng, lấy gì cho em ấy đây.

" em không muốn ngón tay...em muốn Ae...mau cho em...Ae...mau cho em đi..anh làm sao thế anh...tại sao..." Pete lúc này đã ngồi dậy, nhìn xuống cơ thể của Ae đang không hề sẵn sàng.

" chồng làm sao thế, không nhận ra vợ nữa à, em là vợ của anh mà, chẳng phải đã hứa không bao giờ chán em hay sao, nay lại không có phản ứng thế này, Ae hết thương em rồi phải không..." Pete òa khóc. Hai tay ôm lấy người Ae2, run rẩy.

" anh đừng nhìn gì khác cả, Ae, đừng nghĩ gì khác, chỉ nhìn em thôi, xin anh đấy, chỉ nghĩ về em thôi, Ae, nhìn em, mau nhìn em" Pete đẩy Ae2 xuống nệm, hai cánh tay bé nhỏ chống bên tai Ae2, nước mắt rơi xuống mắt Ae2 từng giọt.

" nhìn em, nhìn em, trả lời em, anh yêu em không, Ae Intouch, anh yêu em không, trả lời em.."

" Pete, anh yêu em, luôn luôn yêu em" Nước mắt của Ae2 cũng bắt đầu tràn ra. Dù chỉ một giọt. Nhưng vẫn là quá nhiều.

" vậy anh còn yêu em nữa không, nếu em muốn làm tình với anh trước mặt một Ae khác, và rồi em sẽ bắt anh phải nhìn em làm tình với anh ấy, anh còn có thể yêu em nữa không, mau trả lời em, Ae..trả lời em đi" Pete hôn Ae, một nụ hôn mặn đắng.

Pete ngước nhìn Ae, với tay chạm vào tay Ae lúc này đang nhìn mà như không nhìn cảnh tượng thân hình trần truồng của Pete đang ngồi trên người Ae2. Ngón tay vừa chạm đến, toàn thân Pete lập tức xuyên thẳng qua người Ae2.

" anh có nghe thấy không..em đang hỏi cả anh nữa đấy, với em, hai Ae gì chứ, chỉ có một mà thôi, chỉ là hai Ae đang cùng lúc ở hai nơi, nhưng, em muốn anh biết, em thích thế này này, cả hai cứ ở với em cả đời như vậy đi, ba người chúng ta cứ thế này mà bên nhau đi..."

Pete đưa tay kéo áo của Ae ra, vừa khóc vừa nói.

" em biết anh vừa nghĩ tới điều gì...nhớ lại đúng không... anh đang nhớ lại lần đầu tiên anh làm với em và anh ấy đúng không... phải... anh làm với em trước, rồi mới tới anh ấy. Không Ae, anh nên nhớ lui lại một ngày, nhớ cái ngày trước đó, khi đã làm với em rồi, em đã ngủ rồi và anh lần đầu tiên ngủ với anh ấy trên sàn, lần đầu tiên anh nhận ra anh yêu anh ấy, anh đã ân ái với anh ấy vô cùng nhẹ nhàng và rồi anh đặt anh ấy nằm cạnh em, sau đó anh đã nhìn chúng em và anh cứ đứng mãi bên giường mà khóc. Cho tới khi anh ấy giả vờ ngái ngủ đòi anh phải nằm xuống nghỉ ngơi... Ae, em biết tất cả, em không mở mắt ra nhưng trái tim em nhìn thấy... Ae, đừng quên em cũng yêu anh nhiều như anh yêu em vậy, em cảm nhận được mọi thứ, Ae đừng nghĩ giấu được em điều gì...anh đã đau lòng như thế nào suốt thời gian qua, em biết cả..."

Pete lại trườn người mình về phía Ae2, kéo tay Ae2 ngồi dậy, đôi chân trắng muốt vòng quanh khép chặt cái người đang lặng lẽ nhìn mình nãy giờ kia.

" Ae phân biệt được em và mặt trăng kể từ lúc anh ấy còn là chính em của tương lai, Ae nói đó là trực giác không thể giải thích được..em đã hiểu rồi...ngay lúc này đây, dù không sờ thấy vết sẹo trên hai cánh tay, em vẫn sẽ biết Ae nào là Ae buổi sáng, Ae nào là Ae buổi tối...em phân biệt được... Ae, em đã hiểu trái tim yêu không khống chế được một bản thể khác là như thế nào...em yêu anh mà, ngay lúc này, anh là riêng biệt, anh không phải anh ấy, em vẫn yêu anh thôi, có hiểu không, vì anh là Ae của em, sao em có thể không yêu anh chứ ?"

" Pete nói dối " Ae2 mỉm cười với Pete, bắt đầu hôn nhẹ nhàng lên cổ.

" Pete của anh nói gì cũng thật cả, nhưng câu vừa rồi, anh là riêng biệt là nói dối nhé...có muốn biết tại sao Ae có vết thương đầy tay kia không..."

Ae2 quay sang nhìn thẳng vào mắt Ae, kiên quyết nói thật rõ ràng, dù toàn thân không ngừng run rẩy.

" không cần biết chúng ta nghĩ gì, nhưng, Pete là quan trọng nhất, hãy cho em ấy điều em ấy muốn đi đã, rồi mọi thứ sẽ tính sau, đã là Ae, thì yêu Pete chiều Pete là ưu tiên số một, đúng không"

" tôi hiểu, tôi cũng định như thế. Mau chiều em ấy đi." Ae đứng xuống giường, im lặng một lát, rồi đi vòng qua bên kia giường, vươn tay chạm nhẹ một cái vào gò má đẫm nước của Pete, nói thật khẽ " lần đầu tiên không phải làm tình với cả hai, mà là lần đầu tiên làm tình với em ấy ngay bên cạnh em, anh hiểu rồi, Pete, theo ý em đi, bắt đầu từ lần đó đi"

Ae lại đi vòng trở lại giường, nhẹ ngồi xuống thành giường và mở to mắt nhìn cái cảnh tượng mà cả đời này, có lẽ đến lúc chết cũng không cho phép bản thân quên dù chỉ là một chút.

Pete vẫn khóc không nín được, nhưng kiên quyết làm tới cùng ý định của mình. Ai biết được cái lông vũ này chia hai Ae được bao lâu, nếu đúng như mong ước đêm ngày rằng có cơ hội để làm cho Ae buông bỏ được nỗi đau, dù một tia hi vọng mong manh nhất, hoang đường nhất, Pete cũng phải thử.

Nhưng đó cũng chỉ là một phần lớn thôi.

Thật sự trong tim của Pete hoàn toàn có yêu thương Ae2 đang ôm mình trong tay, dù Pete biết, Ae với vết sẹo đầy tay kia mới là Ae sẽ ở lại với mình vào lúc cuối cùng, nếu lần chia tách này kết thúc.

Ae2 vẫn là một Ae yêu vợ say đắm, một Ae cũng chịu nhiều tổn thương và rồi nếu có biến mất, sự tồn tại hiện giờ của anh ấy, chính là một nỗi đau mới lạ bừng lên trong tim Pete.

Không muốn điều đó xảy ra.

Pete thực sự đã hiểu được Ae khi đó lưu luyến mặt trăng đến thế nào, dẫu trong tim yêu thương mình vô cùng, vẫn không thể nào không yêu mặt trăng bé nhỏ bên cạnh.

Chính vì là thế này. Người ngay trước mắt, ngay trong vòng tay, chính là người mình đắm đuối bất chấp một tình yêu khác đang ở ngay bên cạnh.

Thật sự, thì làm sao mà có thể không tha thứ cho nhau được, khi mà lúc này đây, Pete hiểu vô cùng rõ ràng thì ra yêu thêm một người nữa là thế nào, không thể không yêu là như thế nào.

Là thế này còn gì !!!!

" vợ ngốc, khóc nữa thì anh không làm nổi đâu đấy " Ae2 ôm Pete , kéo chăn trùm lên cả hai.

Chẳng phải lần đó làm với mặt trăng trên sàn, Pete chỉ nghe tiếng chứ không hề nhìn thấy hay sao. Vậy thì cũng không cần phải bắt Ae nhìn trực tiếp quá, đổi lại là mình, cũng làm thế mà thôi.

Pete hiển nhiên cũng nghĩ như vậy, nên không hề kéo chăn ra, lặng lẽ vòng tay qua cổ Ae2 và ngoan ngoãn để môi chồng mình vuốt ve dần dần xuống dưới.

Cắn chặt môi để không thoát ra tiếng rên rỉ kích tình, quả thật Pete đang cố thả lỏng bản thân, không nghĩ đến Ae đang ngồi ở đầu giường.

Liếm mút chừng một lát, bỗng nhiên Ae2 ngừng lại. Kéo chăn ra, nhìn Ae.

Pete mở mắt ra, hoang mang nhìn cả hai.

Đúng thật là từ một người tách ra.

Ae tiến tới kéo Pete vào lòng, Ae2 lùi lại một chút, im lặng.

" Pete, em biết điểm giống nhau nhất của Ae đó và mặt trăng là gì không ?"

Ae hôn lên vệt nước mắt trên má Pete, âu yếm nói tiếp.

" họ xuất hiện chính là để chúng ta biết , tình yêu của chúng ta có thể nhiều đến mức hoang đường thế nào thôi, biết không ?"

" Ae !!! Em muốn..." Pete nghe tim mình mềm đi, không, không thể để Ae tẩy não mình được, Pete phản đối. Lập tức đôi môi bị Ae cuốn lấy, tham lam đòi hỏi, mãnh liệt tới Pete không thể thở.

" vợ ngốc, nghe anh này, anh hiểu em muốn trải qua y như lúc mặt trăng ở đây, và sau này, anh sẽ thôi không còn cảm thấy có lỗi với em nữa, vì em cũng đã làm chuyện có lỗi y hệt vậy với anh, đúng không ? Pete ngốc, em nhầm lẫn rồi, nếu quả thật có làm thế, anh cũng không hề xem là em có lỗi với anh, vì anh đã sớm giết chết Ae kia rồi, làm gì có cơ hội cho em tới mức ái ân như này được hả ?" Ae cười, và Ae2 cũng cười, cất tiếng.

" đúng là anh sẽ làm thế đấy, không cần biết bao nhiêu Ae xuất hiện, tụi anh sẽ tàn sát lẫn nhau, đến cuối cùng chỉ có một Ae bên em thôi, hiểu chưa vợ ngốc, nên không thể ví như lần mặt trăng đến đây đâu, em ấy là định mệnh đưa đến. Anh sẽ thôi không nói xin lỗi em nữa, vì em đã nghe nhiều lắm rồi, Pete à, anh biết em yêu anh nhiều tới mức hi sinh biết bao nhiêu điều, anh cũng muốn em biết, anh yêu em cũng nhiều như vậy đó, nhiều tới mức mặt dày chiều theo ý của em luôn, từ nay anh không dằn vặt bản thân nữa, được chưa ?"

Ae lại ôm gương mặt bé nhỏ của Pete trong bàn tay mình, dịu dàng. " Em làm mọi thứ chỉ để anh tha thứ cho bản thân phải không ? Nhưng mà, xem em kìa, vẫn là không thể làm được, anh biết dẫu anh không có ở đây, em cũng sẽ không làm được, trừ phi, cùng làm, phải không, vì em yêu anh , nên phải là cùng làm mới được, phải không, vì hai anh đều là Ae của em cả, phải không, trả lời anh đi, anh có nói sai không? "

Pete lại khóc.

Phải mà, vẫn là không chịu nổi khi nghĩ tới Ae đang phải chứng kiến. Lần làm với mặt trăng trên sàn đó, Pete thật sự có nghe thấy gì đâu, toàn bộ là mặt trăng qua hôm sau kể lại đó thôi, chỉ vì một câu nói đùa rằng mình có nghe thấy lời tỏ tình, mặt trăng đã luôn miệng xin lỗi, dằn vặt khổ sở mãi không thôi.

" Pete, em quên gì thì quên, đừng quên Ae của em dẫu xấu xa khốn nạn thế nào đi nữa, vẫn là bất chấp mọi thứ không chịu rời xa em đâu, chắc chắn không có chuyện vì cảm thấy bản thân có lỗi mà rời khỏi em, không nhé, anh cứ mãi ở bên em đấy, dẫu thế gian nói anh không xứng với tình yêu của em, anh cũng mặc kệ, ngày nào em còn cần anh, anh vẫn sẽ là Ae của em, ở bên em. Mà em có đuổi anh cũng không đi đâu, vợ anh ngốc thế, không có anh làm sao được, mà vợ của anh hư hỏng thế, ngoài anh ra, ai chiều được, đúng không "

Pete ôm Ae, khóc thút thít. Thua rồi, thực sự thua Ae rồi, sắp quên luôn cái kế hoạch chia huề chuyện của mặt trăng là như thế nào rồi.

" anh nói thật anh ghen bể tim rồi này, mà mới chỉ là thấy em đụng chạm tí thôi, nếu thực sự ân ái ngay trước mắt anh, có lẽ anh sẽ đi tự sát thiệt luôn đó, miễn chừa lại một Ae cho em thôi" Pete liếc đôi mắt vẫn hoen đầy nước, nhìn Ae một cái. Rồi lại dụi đầu vào vai Ae.

" bây giờ có làm không, vợ còn muốn ăn khuya không, hả vợ ?" Ae2 lên tiếng.

Ngước đôi mắt trong trẻo lên nhìn Ae, làm cái người nói ghen bể tim kia không kềm được liếm lên môi một cái, rồi thở dài.

" anh sẽ cố chịu đựng, một lần này thôi Pete, chỉ một lần thôi , ừ, anh cũng muốn trải qua nỗi đớn đau của em khi đó, sau này, anh sẽ thôi không dằn vặt bản thân nữa, anh hứa, nhưng anh nói lại, chỉ một cái thôi đấy"

Ae2 kéo Pete trở về phía mình, đè Pete xuống, cắn yêu vào cái mũi nhỏ xinh. " em đó, tàn nhẫn lắm biết không, em coi anh là người sẽ biến mất đúng không, thế mà nói yêu anh à, Pete "

" đâu có, Ae, em đâu có" Pete chối ngay.

Pete làm lơ tiếng gầm gừ phát ra ngay tức thì của Ae kia, lạ lùng quá đỗi, mới một phút trước còn không nhớ ra sự tồn tại của Ae2 luôn, ngay lúc này đã lại cảm thấy không ai quan trọng hơn cái người đang cắn yêu lên mũi mình. Quả nhiên, Ae nào cũng thật là đáng sợ. Bản thân mặt trăng chắc chắn khi đó cũng làm Ae mê đắm theo cách tương tự.

Đúng là vô phương chống đỡ mà.

" vậy, có yêu anh không, Pete của anh, Pete ngoan của anh, mau nói đi" Ae2 hôn xuống tới bụng dưới của Pete rồi, cứ thì thầm hỏi đi hỏi lại.

Ae nhíu mày nhìn Pete đang bị lật sấp lại điên cuồng hôn liếm, đôi mắt lần này ứa đầy lệ, nhưng đã là những giọt tình khao khát. Rên rỉ khe khẽ câu trả lời " có..em yêu anh mà..Ae...em yêu anh...em yêu anh..."

Ae cũng lại đã hiểu, khi đó, lúc cả ba làm với nhau, làm sao Pete có thể tham gia luôn, chính là vì , kích thích không chịu nổi. Quả trời sinh Ae và Pete là một cặp đôi dâm đãng nhất thế giới mà. Hoàn cảnh vậy mà lại thấy thích mới ghê chứ.

" mau...Ae..mau cho em đi...em khó chịu quá...khó chịu lắm..." Pete nức nở lúc lắc đầu, lui mông mình lùi lại cọ vào hạ thân của Ae2.

Pete không biết là lúc này nhìn mình xinh đẹp quyến rũ tới mức nào. Ae gần như nín thở.

" không được chen ngang, không được chen ngang, phải để Pete làm cái em ấy muốn làm, nhất định phải nhịn, phải nhịn, ít nhất cũng phải chịu đựng cảnh này một lần...em ấy chịu biết bao nhiêu lần, mình chỉ một lần đã là em ấy chịu thiệt thòi lớn rồi...nhịn, nhịn , Ae ơi, mày cố nhịn đi" Ae niệm đi niệm lại trong đầu mình.

"a...." Pete rên lên một tiếng khi Ae2 thúc sâu vào trong người.

Tim của Ae thực sự là có vạn kim đâm nát. Đau đến quên thở.

Cuối cùng cũng có ngày này !

Ae vẫn cắn răng niệm tiếp cái khúc nhịn, cố không tiến đến kéo Pete ra khỏi người tên kia. Quả thật vẫn là nên giết hắn mà, bây giờ đổi ý còn kịp không nhỉ ?

Ae2 vuốt ve vòng eo bé xíu mê hồn đó, rồi sờ khắp hai đùi thon mịn đang bò trên giường, tay vươn ra nắm lấy đẩy đưa tiểu Pete đang căng cứng nóng cháy. Pete sắp bắn ra rồi, có lẽ là vì Ae đang nhìn chăm chăm nên Ae2 đang cố gồng mình kềm chế.

Cái gì là chỉ cho phép một cái chứ, ai cũng là Ae thôi, chỉ dựa vào mấy vết sẹo trên tay đã tự tin mình là bản chính hả ? Còn lâu !

Ae2 chậm rãi giảm bớt nhịp dồn dập, Pete ngay lập tức hụt hẫng, xoay đầu nài nỉ. " nhanh...nhanh lên chứ Ae...em muốn mà..."

" ừ vợ ngoan, thích thế nào thì em tự đến nhé...anh chiều vợ nhất luôn"

Ae2 ranh mãnh nói, vẫn không rút khỏi người Pete, mà ghì lấy cả người trắng nõn nóng hổi đó cắm sâu vào mình đến tận cùng, nhấc bổng Pete lên rồi Ae2 chỉnh lại tư thế ngồi, lúc này Pete đang xoay lưng lại với Ae2, hai tay vô lực tự bám vào hai bên đùi mình, lại còn tự banh rộng ra, cảm giác rất khổ sở. Quá sâu, quá sướng, phần đỉnh của Ae2 đang chạm thẳng vào điểm sâu kín nhất trong cơ thể của Pete, cơ mà lại không chịu động, Pete vặn vẹo toàn thân, khung cảnh đó như chọc mù mắt của Ae rồi.

" đủ rồi đấy, mau cho xong đi chứ, em ấy sắp đến rồi kìa, làm cái gì vậy hả ?" Ae hét lên.

" á....Ae..aaaa" Pete cũng hét lên.

Ae2 không rút khỏi người Pete, mà vịn vào đùi xoay người Pete lại cực kì kỹ thuật, đó là một tư thế rất khó, nếu không đủ trơn ướt và hai chân không đủ mềm dẻo, cơ bản là không thể làm nổi.

Lại lần nữa gác hai chân Pete lên vai mình rồi siết cái eo nhỏ đó tăng tốc đâm vào rút ra, Ae2 không thèm trả lời Ae.

Khi Pete gần ra, Ae2 lại giảm tốc độ. Pete gào lên inh ỏi, nước mắt đầm đìa.

Ae nghiến răng trèo trẹo.

" tôi nhìn đủ rồi đấy, còn chưa chịu kết thúc sao, ăn khuya sắp thành ăn sáng rồi !!!"

Ae2 mồ hôi ướt đẫm, chồm tới hôn Pete , quấn quít chơi đùa cái lưỡi nhỏ bé ẩm ướt một lúc lâu, rồi buông ra, liếc về phía Ae một cái rồi nhẹ lên tiếng " anh nhìn đủ nhưng tôi làm chưa đủ, bao nhiêu cũng không đủ "

Nói xong, vẫn cứ nhịp nhàng đẩy đưa vào ra cơ thể uốn éo van xin đó.

" Ae...đủ rồi...đủ rồi mà....mau ngừng đi...anh mau ngừng đi..." Pete lẩm bẩm, đôi mắt mờ đi vì khoái lạc đang được trao cho không ngớt.

Những năm về sau này, nhu cầu của Pete tăng cao, cơ thể dẻo dai bội phần là do cái lông vũ vàng tác động, Ae không biết nhưng vẫn luôn thích thú mỗi khi hai bên ân ái, làm kịch liệt thế nào Pete cũng hưởng ứng cả. Nhưng hôm nay, cái sự đó lại làm Ae muốn phát điên lên. Ae muốn Pete mau ra để kết thúc cho rồi. Ae chỉ đợi Pete ra là lập tức chạm vào ngay để kéo Pete về phía mình.

Thực sự là lúc nào Ae kéo cũng được nhưng vì Pete đang tận hứng nên Ae cố nhịn.

Sắp không thể nhịn nổi nữa.

Một phần trong Ae hiểu là Ae2 làm lâu như vậy cũng là đương nhiên, đổi lại là Ae, tất nhiên bình thường làm cũng cực kì lâu mới xong.

Nhưng vẫn là không chịu nổi, mình là Ae ban đêm cơ mà, nguyên một buổi tối ôm em ấy được có một chút , suốt một đêm dài thì phải ngó cái cảnh này và bây giờ trời sáng luôn rồi mà Ae2 vẫn chưa làm xong một cái.

Tên khốn kiếp !!! Phải giết hắn ngay lập tức , quá sức chịu đựng rồi.

Pete lại chọn ngay lúc này mà cất tiếng rên " Ae...em thích quá...nữa đi...mau nữa đi...thích lắm..." Ae2 lúc này đang mút ngón chân của Pete, em ấy vốn nhạy cảm chỗ đó, tới nỗi vừa ra xong, chỉ cần liếm láp chân một chút là em ấy lại hứng tình lên ngay.

" Pete, anh thua rồi, anh không chịu nổi, trong vòng mười giây nữa mà em chưa chịu ra và kết thúc thì anh chấp nhận li hôn với em, anh sẽ đi khỏi đây, em sẽ không bao giờ gặp lại anh nữa"

Ae gằn từng tiếng.

" Ae...đừng mà...mười giây không đủ...một chút nữa thôi...chỉ một chút nữa thôi, nhanh lắm...Ae..." Pete xoay gương mặt đỏ hồng vì tình ái nhìn về phía Ae, van vỉ.

Có lẽ đây là lần đầu tiên suốt mười hai năm Ae thoáng có ý nghĩ muốn giết chết Pete.

------































4h sáng rồi các chị các mẹ, lyn phải nghỉ thôi, dù lũ con chưa ra cơ mà má lyn quá mệt, ngưng nhá, 4k3 từ rồi còn ai nói lyn viết chap ngắn nữa hok :))))) lâu lắm rồi không viết liên tục cả đêm thế này,, vui dễ sợ, các chị các mẹ đọc chap này thấy vui hok ^^

ờ , suýt quên, 8.3 rồi, chúc ...ủa, thôi đi, FA lâu năm, ghét mấy ngày như này lắm, dẹp dẹp, chả chúc mừng ai hết, hơ hơ :))) lyn lập đàn cầu mưa cho mát nào :)))























Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro