chap 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi cố gắng học khi trở về phòng nhưng tôi không thể tập trung. Sau khi nhìn chằm chằm vào ghi chú của tôi trong một giờ, tôi quyết định đi tắm. Nước nóng tạo cảm giác tuyệt vời và làm lỏng cơ bắp căng thẳng của tôi. Tôi nên cảm thấy nhẹ nhõm và hạnh phúc vì Harry và tôi đã đạt được một thỏa thuận tốt nhưng bây giờ sự tức giận và khó chịu đã được thay thế bằng sự lo lắng và bối rối. Tôi đã đồng ý dành thời gian với Harry vào ngày mai, làm một việc gì đó "vui vẻ" và tôi rất sợ hãi. Tôi chỉ hy vọng mọi chuyện suôn sẻ và chúng tôi có thể là bạn bè, tôi không mong trở thành bạn tốt nhất với anh ấy nhưng tôi muốn chúng tôi đến một nơi mà chúng tôi không hét lên với nhau mỗi khi chúng tôi nói chuyện.

Khi tôi trở về phòng, tôi thấy một ghi chú từ Steph nói rằng Tristan sẽ đưa cô ấy ra khỏi trường để ăn tối. Tôi thích Tristan, bạn cùng phòng của Niall, anh ấy có vẻ rất tốt dù đã sử dụng bút kẻ mắt. Nếu Steph và Tristan tiếp tục gặp nhau thì có lẽ khi Noah đến thăm, tất cả chúng ta có thể đi làm gì đó cùng nhau. Tôi đang đua vơi ai đây? Tôi biết Noah sẽ không muốn đi chơi với những người như Tristan và Steph, và tôi sẽ thừa nhận rằng cho đến ba tuần trước tôi cũng không bao giờ có.


Cuối cùng tôi gọi cho Noah trước khi đi ngủ, chúng tôi đã không nói chuyện cả ngày.

"Này Tessa, hôm nay thế nào?" Anh ấy hỏi tôi ngay khi anh ấy bắt mấy lên.

"Thật tốt, lâu dài nhưng tốt" Tôi nên nói với anh ấy rằng Harry và tôi sẽ đi chơi vào ngày mai.

"Thật tuyệt khi nghe điều này. Anh đã có một trận bóng đá tối nay ở Seattle, bây giờ anh mới trở lại"

"Thật tuyệt vời, anh đã làm gì?" Anh ấy nói với tôi làm thế nào họ đánh bại Seattle High bằng một trận lở đất, mặc dù họ là một trong những đội tốt nhất trong tiểu bang. Chúng tôi nói về gia đình anh ấy và trước khi tôi biết điều đó, chúng tôi đang tắt điện thoại. Tôi không thể tìm thấy thời điểm thích hợp để đề cập đến kế hoạch của mình với Harry vào ngày mai, thật lòng tôi đã không thử.


Ngày hôm sau trôi qua quá nhanh. Liam và tôi bước vào Văn học và Harry đã ngồi vào chỗ của mình.

"Em đã sẵn sàng cho cuộc hẹn của chúng ta tối nay?" Harry hỏi và miệng tôi mở ra. Liam cũng vậy.

"Đây không phải là một cuộc hẹn hò, chúng tôi chỉ đi chơi với tư cách là bạn bè" Tôi nói với Liam, phớt lờ Harry. một trong những nhiệm vụ của chúng tôi để trở thành bạn bè.

"Điều tương tự" Harry nhếch mép và tôi tròn mắt. Tôi tránh mặt anh ta, tập trung vào phần còn lại của lớp học một cách dễ dàng vì anh ta không cố gắng nói chuyện với tôi.

"Tối nay hãy cẩn thận nha." Liam nói với tôi sau giờ học.

"Tôi sẽ, tôi sẽ cố gắng trở nên lịch sự vì bạn cùng phòng của tôi là bạn của anh ấy"

"Tôi biết, bạn thực sự là một người bạn tuyệt vời với cô ấy. Tôi chỉ không chắc Harry xứng đáng với lòng tốt của bạn", anh nói và tôi ngước nhìn anh.

"Cậu không có việc gì khác để làm ngoài việc nói xấu tôi à?" Harry chộp lấy từ phía sau tôi. Liam cau mày và nhìn tôi lần nữa.

"Hãy nhớ những gì tôi nói" anh nói và bỏ đi.

"Cậu không cần phải tàn nhẫn với anh ta, các cậu thực sự là anh em" Tôi nói và mắt anh ta mở to.

"Em vừa nói gì vậy?" Anh gầm gừ.

"Cậu biết không, cha của cậu và mẹ của mình?" Liam có nói dối không? Hoặc là tôi không nên đề cập đến điều này. Liam nói không nên đề cập đến mối quan hệ của Harry với cha cậu ta nhưng tôi không nghĩ cậu ta có ý gì cả.

"Đó không phải là việc của cậu, tôi không biết tại sao nhưng lỗ đít của cậu còn nói với cậu rằng. Tôi sẽ khiến cho cậu im lặng" Harry đáp lại một cách cáu gắt

"Anh để cậu ấy yên đi, Harry, cậu ấy thậm chí không muốn nói với tôi nhưng tôi đã bắt cậu ấy phải nói ra" Tôi bảo vệ Liam. Suy nghĩ  làm Liam đau đớn của Harry khiến tôi phát ốm. Tôi cần thay đổi chủ đề. "Vậy hôm nay chúng ta sẽ đi đâu?" Tôi hỏi và anh ấy trừng mắt nhìn tôi.

"Chúng ta không đi đâu cả, đây là một ý tưởng tồi", anh chộp lấy, quay gót và bước đi.


Cái quái gì thế? Anh ấy thực sự là người kì lạ, tôi chắc chắn về điều đó. Sự tức giận và thất vọng của tôi về Harry trở lại và tôi quay trở lại phòng mình. Khi tôi mở cửa, tôi thấy Zayn, Tristan và Steph bên trong. Tôi thường sẽ khó chịu với nhiều vị khách bất ngờ này nhưng tôi cần sự phân tâm và tôi thực sự thích Zayn và Tristan.

"Này Tessa! Lớp học của cậu hôm nay thế nào?" Cô ấy hỏi và cho tôi một nụ cười lớn. Tôi không thể không chú ý đến cách mặt Tristan sáng lên khi Steph cười.

"Họ ổn chứ?" Tôi ngồi đọc sách trên tủ quần áo của mình và cô ấy nói với tôi về giáo sư của cô ấy tự đổ cà phê để họ ra ngoài sớm.

"Hôm nay trông cậu thật tuyệt Tessa" Zayn nói với tôi và tôi cảm ơn anh ấy và ngồi trên giường của Steph với ba người họ. Chiếc giường thực sự quá nhỏ đối với tất cả chúng ta. Cánh cửa mở ra vài phút sau và tất cả chúng tôi quay lại để xem đó là ai. Đó là Harry. Ừ

"Geez Harry, cậu ít nhất có thể gõ một lần" Steph mắng anh ta và anh ta nhún vai. "Tôi có thể đã khỏa thân hoặc làm một cái gì đó." Cô nói và anh cười.Cô ấy mỉm cười, rõ ràng là không tức giận vì cách cư xử thiếu lịch sự của anh ấy nhưng tôi chắc chắn rằng cô ấy đã quen với việc anh ấy đi bộ ở đây mọi lúc.


"Không có gì tôi chưa từng thấy trước đây" anh đùa và mặt Tristan rơi xuống trong khi mọi người cười. Tôi cũng không thể tìm thấy sự hài hước, tôi ghét nghĩ về Steph và Harry cùng nhau.

"Thôi im đi" cô nói, vẫn cười và nắm lấy tay Tristan. Nụ cười của anh trở lại và anh tiến lại gần cô một chút.

"Các cậu đang làm gì vậy?" Harry hỏi và ngồi trên giường của tôi. Tôi muốn bảo anh xuống nhưng tôi giữ im lặng. Tôi nghĩ trong một giây anh ấy đã đến đây để xin lỗi nhưng bây giờ tôi biết anh ấy chỉ đến để đi chơi với bạn bè và tôi không phải là một trong số họ.

"Chúng tôi thực sự sẽ đi xem phim, Tessa,cậu có thể tham gia" Zayn cười. Trước khi tôi có thể trả lời Harry ngắt lời.


"Thật ra Tessa và tôi có kế hoạch", anh nói, có một khía cạnh kỳ lạ đằng sau giọng nói của anh. Anh ấy rất ủ rũ.

"Gì?" Zayn và Steph đồng thanh nói.

"Yea, chúng ta có kế hoạch. Tôi chỉ đến để lấy cô ấy" Harry mỉm cười và đứng dậy. "Em đã sẵn sàng hay chưa?" Tâm trí tôi hét lên 'Không!' nhưng tôi gật đầu.

"Chà, chúng ta sẽ gặp lại tất cả các cậu sau" Harry thông báo và đẩy tôi ra khỏi cửa. Anh ta dẫn tôi đến xe của anh ta và làm tôi ngạc nhiên, anh ta mở cửa xe. Tôi đứng yên với hai tay khoanh tay.

"Anh sẽ nhớ đừng bao giờ mở cửa cho em nữa" anh gắt lên và tôi lắc đầu.

"Cái quái gì thế? Em biết anh đã không đến đây để đem em đi, anh đã nói với em rằng anh không muốn đi chơi với em nữa mà " Tôi hét lên. Chúng tôi quay lại la hét với nhau. Anh ấy làm tôi phát điên, theo nghĩa đen.

"Đúng là anh đã nói như vậy, bây giờ lên xe"

"Không! Nếu anh không thừa nhận rằng anh đã không đến đây để gặp em, em sẽ quay lại đó và đi xem phim với Zayn" Tôi nói với anh ấy và anh ấy nghiến răng. Tôi biết mà. Tôi không biết làm thế nào mà tôi lại cảm nhận về tiết lộ này nhưng bằng cách nào đó tôi biết Harry không muốn tôi đi xem phim với Zayn và đó là lý do duy nhất anh ấy cố gắng đi chơi với tôi bây giờ. "Hãy thừa nhận Harry hoặc em sẽ đi"


"Được rồi, tốt. Anh thừa nhận nó. Bây giờ vào trong chiếc xe chết tiệt này. Anh sẽ không hỏi lại", anh nói và vào trong xe. Chống lại sự phán xét của tôi, tôi vào trong xe. Harry vẫn có vẻ tức giận khi anh ta kéo ra khỏi bãi đậu xe. Anh bật nhạc la hét lên quá lớn. Tôi với xuống và tắt nó đi.


"Đừng chạm vào đài phát thanh của anh", anh nói.

"Nếu anh sẽ là một thằng ngốc suốt thời gian này em sẽ không muốn đi chơi với anh nữa!" Tôi nói và có nghĩa là nó.

"Anh không, chỉ cần không chạm vào đài phát thanh của Anh." Suy nghĩ của tôi quay trở lại việc anh ấy ném tài liệu của tôi lên không trung và tôi muốn lấy chiếc radio của anh ấy ra và ném nó ra ngoài cửa sổ. Nếu tôi biết tôi có thể, tôi sẽ làm.

"Tại sao anh lại quan tâm nếu tôi đi xem phim với Zayn? Steph và Tristan cũng sẽ đi"

"Tôi chỉ không nghĩ Zayn có ý định tốt đó đâu" anh nói khẽ, đôi mắt dán chặt vào con đường.

Tôi bắt đầu cười và anh cau mày. "Ồ, còn anh thì sao? Ít nhất Zayn rất tốt với tôi" Tôi không thể ngừng cười. suy nghĩ về Harry cố gắng bảo vệ tôi theo một cách nào đó thật vui nhộn. Zayn là một người bạn, không có gì hơn. Giống như Harry.

Harry đảo mắt nhưng không cho tôi một câu trả lời. Anh ấy bật nhạc trở lại và âm nhạc la hét làm tổn thương tai tôi.

"Anh có thể vui lòng tắt nó đi được không" Tôi cầu xin.

Anh ta vặn nó xuống nhưng vẫn để nó bật. "Âm nhạc đó thật kinh khủng" Tôi nói với anh ấy và anh ấy cười.

"Không, không, tôi rất muốn biết ý kiến ​​của em về âm nhạc hay", anh mỉm cười. Trông anh vô tư với cửa sổ rủ xuống, làn gió nhẹ thổi qua tóc anh. Anh đưa một tay lên và hất tóc ra sau. Tôi yêu cách tóc của anh ấy khi bị đẩy lùi. Tôi lắc đầu suy nghĩ.

"Chà, tôi thích Bon Iver và The Fray" Cuối cùng tôi cũng trả lời.

"Tất nhiên rồi." Anh cười khúc khích.

"Có chuyện gì với họ vậy? Họ tài năng vô cùng và âm nhạc của họ thật tuyệt vời" Tôi bảo vệ hai ban nhạc yêu thích của mình.

"Yea .. họ tài năng. Tôi nghe nói chuyên môn của họ là khiến mọi người ngủ", anh cười và tôi đưa tay ra và tinh nghịch vung vai.

"Chà, tôi yêu họ" Tôi nói với một nụ cười. Nếu chúng ta có thể ở trong trạng thái vui tươi này, tôi thực sự có thể có một thời gian tốt. "Chúng ta đang đi đâu vậy?"


"Chúng tôi sẽ đến một trong những nơi yêu thích của tôi"

"Đó là đâu?"

"Em thực sự phải biết mọi thứ đang diễn ra phải không?"

"Yea .. tôi thích .."

"Kiểm soát mọi thứ?" Anh ngắt lời và tôi im lặng. Tôi biết anh ấy đúng nhưng đó chỉ là tôi. "Chà, tôi sẽ không nói với em cho đến khi chúng ta đến đó .. sẽ chỉ còn khoảng năm phút nữa thôi", anh nói với tôi và tôi ngồi dựa vào ghế da của chiếc xe. Đây là loại xe gì?

"Đây là loại xe gì?" tôi hỏi anh. Tôi cần một sự phân tâm từ việc không biết chúng ta sẽ đi đâu.

"Đó là một chiếc Ford Carpi, một chiếc xe cổ điển", anh tự hào, rõ ràng tự hào về chiếc xe của mình. Anh ấy tiếp tục nói với tôi về điều đó mặc dù tôi không biết anh ấy đang nói về cái gì. Tôi thích quan sát đôi môi của anh ấy khi anh ấy nói chuyện, cách chúng di chuyển chậm chạp khi lời nói thậm chí còn chậm hơn. "Tôi không thích bị nhìn chằm chằm vào" anh nói gay gắt nhưng mỉm cười một lát sau đó.

"Tôi .. tôi chỉ đang lắng nghe" Tôi nói dối, miệng khô khốc.

"Chúng ta sẽ ở đây" anh nói và kéo vào một con đường rải sỏi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#after