chap 40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi trở về phòng và hy vọng rằng Harry đã biến mất, tôi thậm chí không thể nhìn anh ta. Là người ghê tởm anh ấy, anh ấy đang ngồi trên giường của tôi khi tôi trở về. Tầm nhìn của tôi chộp lấy ngọn đèn và đập vào đầu anh ta mặc dù tâm trí tôi, nhưng tôi không có năng lượng để chiến đấu với anh ta.

"anh sẽ không xin lỗi" Harry nói với tôi khi tôi đi ngang qua anh ta về phía giường của Steph. Tôi sẽ không ngồi trên giường với anh ta.

"Tôi biết anh không" Tôi nói và nằm xuống.

Tôi sẽ không để anh ta dụ tôi vào cuộc chiến này và tôi không bao giờ mong anh ta xin lỗi. Tôi biết anh ấy tốt hơn bây giờ. Chà, thật ra tôi không biết anh ta chút nào. Đêm qua tôi nghĩ anh ta chỉ là một cậu bé giận dữ, người cha đã bỏ anh ta và anh ta giữ lấy sự tổn thương, sử dụng cảm xúc duy nhất anh ta có thể để tránh xa mọi người. Sáng nay tôi thấy anh chỉ là một người ghê gớm, đáng ghét. Không có gì tốt về Harry, bất cứ lúc nào tôi tin là có, chỉ vì đó là điều anh ấy muốn tôi tin.

"Anh ta cần phải biết" anh nói và tôi cắn chặt môi để ngăn nước mắt chảy ra. Tôi im lặng cho đến khi tôi nghe thấy Harry đứng dậy và tiến về phía tôi.

"Cứ đi đi Harry" Khi tôi ngước lên, anh ấy đang đứng trên tôi, anh ấy ngồi xuống giường và tôi nhảy lên.

"Anh ta cần phải biết" anh lặp đi lặp lại và cơn giận bùng lên trong tôi. Tôi biết anh ta đang cố tình làm điều này chỉ để trỗi dậy trong tôi.

"Tại sao Harry? Tại sao anh ấy cần phải biết? Làm thế nào có thể làm tổn thương anh ấy có thể là một điều tốt? anh không bị ảnh hưởng một chút bởi anh ấy không biếtj về anh. Anh không có quyền làm điều đó với anh ấy hoặc tôi. " Tôi cảm thấy những giọt nước mắt lại tuôn rơi nhưng lần này tôi không thể ngăn chúng lại.

"Tôi muốn biết nếu tôi là anh ta", anh nói, giọng anh đều đều và lạnh lùng.

"Mặc dù vậy, anh không phải là Noah, và anh sẽ không bao giờ như vậy. Tôi thật ngu ngốc khi nghĩ rằng anh có thể là bất cứ điều gì gần gũi với anh ấy hơn. Và từ khi nào anh quan tâm đến những gì là đúng?"

"em không dám so sánh tôi với anh ta", anh nói. Tôi ghét cách anh ấy chỉ chọn một trong những phát biểu của tôi để đáp lại. Anh đứng dậy và tiến về phía tôi nhưng tôi lùi lại, giữ khoảng cách giữa chúng tôi ít nhất năm bàn chân.

"Không có so sánh. Bây giờ anh không hiểu điều đó sao? Anh là một tên khốn độc ác và kinh tởm, người không nói xấu về bất cứ ai trừ chính anh và anh ấy yêu tôi. Anh ấy sẵn sàng tha thứ cho tôi vì những lỗi lầm của tôi. Những sai lầm khủng khiếp của tôi. " Tôi thêm vào.

Harry lùi lại một bước như thể tôi đẩy anh ta.

"Tha thứ cho em?"

"Yea, anh ấy sẽ tha thứ cho tôi vì điều này. Tôi biết anh ấy sẽ làm thế. Bởi vì anh ấy yêu tôi, nên kế hoạch độc ác của anh khiến anh ấy phải chia tay với tôi để anh có thể ngồi lại và cười không thành công. Bây giờ hãy ra khỏi phòng tôi . "

"Đó không phải là .. tôi .." Anh bắt đầu nói nhưng tôi ngắt lời anh. Tôi đã lãng phí đủ thời gian cho anh ấy rồi.

"Ra ngoài đi! Tôi biết có lẽ anh đã âm mưu bước tiếp theoi, nhưng đoán xem Harry là gì? Nó sẽ không xảy ra nữa, bây giờ hãy ra khỏi phòng của tôi" Tôi ngạc nhiên trước những lời cay nghiệt của tôi nhưng tôi đừng cảm thấy tồi tệ khi sử dụng chúng chống lại Harry.

"Đó không phải là những gì tôi đang làm Tess, tôi đã nghĩ sau đêm qua ... Tôi không biết, tôi nghĩ em và tôi .." Anh dường như không thể nói nên lời, đó là lần đầu tiên. Một phần trong tôi, một phần lớn trong tôi sắp chết để biết anh ấy sẽ nói gì nhưng đây là cách tôi bị vướng vào web của anh ấy ngay từ đầu. Anh ấy sử dụng sự tò mò của tôi chống lại tôi, tất cả là một trò chơi với anh ấy. Tôi giận dữ lau mắt, tôi rất biết ơn tôi đã không trang điểm ngày hôm qua.

"Anh không thực sự muốn mua sự mong đợi của tôi? anh có cảm thấy gì khác về tôi so với trước đây không?" Tôi cần dừng lại và anh ta cần phải rời đi trước khi móng vuốt của anh ta chìm sâu hơn vào tôi.

"Tất nhiên rồi, Tessa. Em khiến tôi cảm thấy như vậy .."

"Không! Tôi không muốn nghe Harry. Tôi biết anh đang nói dối và đây là cách thoát bệnh của anh . Để tôi tin rằng anh có thể cảm thấy giống như tôi khi đó về anh sẽ bật công tắc. Tôi biết làm thế nào bây giờ và tôi sẽ không tiếp tục. "

"Cảm thấy giống như cách em làm? em đang nói rằng em.. em có tình cảm với tôi?" Đôi mắt anh lóe lên những gì dường như là hy vọng. Anh ấy là một diễn viên giỏi hơn tôi nghĩ.

Anh ấy biết tôi làm, anh ấy phải biết điều đó. Còn lý do nào khác để tôi có thể duy trì chu kỳ không lành mạnh này giữa chúng tôi? Tôi nhận ra rằng tôi hầu như không thừa nhận tình cảm của tôi dành cho Harry với chính mình, và bây giờ tôi chỉ cần đặt chúng ra trước mặt Harry, cho anh ta dễ dàng tiếp cận để đập vỡ chúng. Tệ hơn anh ta đã có.


"Tôi không quan tâm Harry, tôi sẽ không hỏi lại. Nếu anh không rời đi, tôi sẽ gọi bảo vệ của trường. "Tôi nói với anh ấy và ý tôi. Tôi cảm thấy những bức tường của mình dần bị phá hủy bởi cách Harry nhìn tôi và tôi không thể để nó xảy ra.

"Tess, xin hãy trả lời tôi." Anh cầu xin.

"Đừng gọi tôi là Tess, cái tên đó được dành riêng cho bạn bè và gia đình, những người thực sự quan tâm đến tôi. Giờ hãy rời đi!" Tôi hét lên, to hơn nhiều so với dự định của tôi. Tôi cần anh ấy ra ngoài và tránh xa tôi. Tôi ghét khi anh ấy gọi tôi là Theresa, nhưng tôi ghét khi anh ấy gọi tôi là Tess nhiều hơn. nói rằng nó làm cho nó nghe rất thân mật, rất đáng yêu. Chết tiệt, Tessa. Dừng lại đi.

"làm ơn, tôi cần phải biết nếu em.."

"Thật là một ngày cuối tuần dài, tôi kiệt sức!" Steph nói khi cô bước vào phòng. Đôi mắt cô nheo lại nhìn Harry khi cô nhận thấy đôi má đẫm nước mắt của tôi.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy? anh đã làm gì?!" Cô hét lên với Harry. "Noah ở đâu?" Cô ấy hỏi và nhìn tôi.

"Anh ấy đi rồi, giống như Harry cũng sắp sửa" Tôi nói với cô ấy

"Tessa .." Harry bắt đầu.

"Steph, làm ơn để anh ta rời đi" Tôi cầu xin và cô ấy gật đầu. Miệng Harry mở to vì khó chịu khi tôi sử dụng Steph chống lại anh ta. Anh nghĩ anh lại bị tôi gài bẫy.

"Harry, đi thôi." Cô nói và nắm lấy cánh tay anh, kéo anh về phía cửa. Tôi từ chối nhìn lại anh. Tôi nhìn chằm chằm vào tường cho đến khi tôi nghe tiếng đóng cửa. Tôi ngay lập tức nghe thấy giọng nói của họ ngoài hành lang.

"Cái quái gì vậy Harry, tôi đã nói là cậu tránh xa cậu ấy, cậu ấy là bạn cùng phòng với tôi và cũng không giống như những cô gái mà cậu đã từng nhắn tin, cô ấy vô tội và cô ấy thực sự quá tốt với cậu"Steph nói, tôi khá hài lòng và ngạc nhiên về cách cô ấy gắn bó với tôi

Nó vẫn không làm dịu cơn đau trong ngực tôi. Trái tim tôi thực sự đau. Tôi nghĩ rằng tôi đã trải qua sự đau lòng sau ngày tôi ở một mình với Harry tuần trước, nhưng điều đó không là gì so với cảm giác của tôi lúc này. Tôi ghét phải thừa nhận điều đó với bản thân mình nhưng tôi biết rằng việc qua đêm với Harry đêm qua đã khiến tình cảm của tôi dành cho anh ấy mạnh mẽ hơn nhiều so với họ. Nghe anh ta cười trong khi anh ta cù tôi, cách anh ta nhẹ nhàng hôn lên môi tôi, cánh tay xăm trổ quấn lấy tôi, và cách mắt anh ta rung lên và nhắm lại khi tôi lướt những ngón tay trên làn da trần của anh ta, tất cả khiến tôi rơi sâu hơn vì anh ta. Những khoảnh khắc thân mật giữa chúng tôi khiến tôi quan tâm đến anh nhiều hơn, cũng khiến điều này tổn thương hơn rất nhiều. Trên hết, tôi đã làm tổn thương Noah theo cách mà tôi chỉ có thể cầu nguyện cậu ấy tha thứ cho tôi.

"Không phải như vậy" giọng anh khàn đặc và giọng anh giận dữ.

"Nhảm nhí Harry, tôi biết cậu. Tìm người khác để làm phiền, có rất nhiều cô gái khác. Cô ấy không phải là kiểu con gái cậu cần làm, cô ấy có bạn trai và cô ấy quá nhạy cảm với làm cậu và những lợi ích "

Tôi không thích nghe cô ấy nói rằng tôi quá nhạy cảm nhưng tôi đoán cô ấy đã đúng. Tôi đã không làm gì ngoài khóc kể từ khi tôi gặp Harry và bây giờ anh ấy đã cố gắng hủy hoại mối quan hệ của tôi với Noah. Tôi không có những gì anh ấy cần để làm bạn vì lợi ích, bất kể anh ấy làm tôi cảm thấy thế nào. Tôi tôn trọng bản thân mình hơn thế và tôi quá xúc động.

"Tốt. Tôi sẽ tránh xa cô ấy. Nhưng đừng mang cô ấy đến những bữa tiệc nữa ở nhà tôi. Ý tôi là, tôi không muốn gặp lại cô ấy và nếu tôi làm thế, tôi sẽ hủy hoại cô ấy" nghe thấy Steph nắm lấy tay nắm cửa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#after