cđhhc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắn nhìn nước mắt len ra qua kẽ tay của mình.
"Tiểu Sơn Trà, em có sẽ mãi luôn bên tôi không?"
"Em sẽ." Tại sao lại không chứ?
"Thế à." Mắt Chung Định như vành trăng non."Em đã đồng ý rồi, thì phải giữ lời."

Hứa Huệ Chanh gật đầu.
"Nếu như ngày nào đó em nuốt lời, thì phải chạy cho thật nhanh, biết chưa hả?"
Cô rõ ràng không hiểu, ngây người.

Chung Định bỏ tay mình ra, ôm lấy cô, vỗ về lên mái tóc ngắn của cô.
"Nhớ phải chạy nhanh lên."
Hắn cười rất thân thiết.

Hắn sợ sẽ nghiện thứ cảm giác được xem trọng và yêu mến này. Ngộ nhỡ cô có lòng khác, hắn nhất định sẽ không thể khống chế ác ý của mình. Hắn sẽ huỷ hoại cô mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ahihi