↓↓↓↓

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rầm rầm rầm!

- AHVRAAAAAA DẬY MAUUUUUUU!

- OÁI! MÀY ĐI TRƯỚC ĐI TAO CHẠY THEO NGAY!

Quỷ con cũng giật mình bật dậy, giương đôi mắt to tròn đen ngòm xem nó chạy qua chạy lại vừa đánh răng vừa đổ sữa ra bát rồi luồn váy, nó còn chẳng thèm đeo tất khi đã có quần đùi bên trong.

- Nhắm sữa đi chiều tao về!

Cửa lại đóng cái rầm muốn bung luôn. Mà học ở chỗ nào vậy, trong lịch đâu có ghi? Nó chạy một vòng quanh tất cả các lớp, lại chạy một lượt qua các bãi đất trống xem có người quen không, cuối cùng cũng xoẹt được chân qua trước mặt ông thầy thắng phanh.

- CÁCH NHÀ CÓ VÀI BA BƯỚC CHÂN MÀ CŨNG MUỘN HẢ! - Ông già hét vào tai nó muốn thủng cả màng nhĩ. Mấy đứa đang bá vai nhau làm trò gì đó như phường hề cũng phải quay ra nhìn.

- Lại đây! Kĩ thuật phòng vệ cơ bản! Cô không có bạn tập tôi sẽ hướng dẫn trực tiếp!

- Ya ha!

Đó là tiếng thốt lên của con bé khi bị vặn tay và gạt chân và ông ta còn không cho ngã mà đưa chân đẩy mông tạo dáng đủ tư thế vặn vẹo không chỉ chóng mặt mà còn choáng váng, con bé lảo đảo như người say, trời đất quay cuồng tối sầm lại bất thường, nó ú ớ hỏi một câu rất liên quan:

- Bây giờ là mấy giờ...

Và buổi tập kĩ năng phòng vệ cơ bản đầu tiên với con bé đã kết thúc chóng vánh như thế.

Nó phải bó gối ngồi nghỉ trong khi mấy đứa đang hăng hái làm mấy động tác kì quặc.

"Không biết quỷ con ở nhà có phá thêm cái gì không."

Buổi chiều chúng phải học mấy môn phụ đạo của dân thường, không hiểu sao vẫn chưa bỏ, toán lí hoá đều phải học, mà còn phải đi sâu nữa là khác. Nghe thầy giáo nhấn mạnh tất cả những công trình ở đây đều nhờ vào mấy môn cơ bản ấy mà ra, còn phải dựa vào nó để phát triển năng lực cũng như khả năng tư duy. Và mấy ngày sau đó chúng có thể nghỉ hết tuần vì các khoá trước thi, và các giáo viên thì đang phải gấp rút chuẩn bị.

Yega dạo này cũng chăm chỉ lên nhiều. Tại vì trong buổi tập hầu hết ai cũng đều thực hiện tốt, và tại nó mà Merize cũng không khá lên được. Ngay tối hôm nay nó phải gõ cửa phòng Ahvra:

- Mày giúp tao tập luyện đi!

- Tập cái gì cơ? - Con bé ngơ ngác không hiểu.

- Thì tập chiến đấu ấy!

- Nếu mày chịu đi tuần với tao tao sẽ dạy mày vài chiêu cơ bản!

Lại còn phải ra điều kiện thế nữa. Nó phải đồng ý đi cùng vì sự nghiệp lớn lao.

Zack vừa thấy cô gái hôm trước bước ra ngoài thì cũng đi luôn, trong đầu đã vạch sẵn cảnh tượng bắt nạt đàn em mới. Đi được chục bước Ahvra mới nhớ ra quên mất cái đèn của ông bác mấy bữa trước vẫn chưa trả, bèn bảo Yega đứng đợi để về lấy. Con bé quanh quẩn ở bãi cỏ ôn lại mấy động tác ban sáng. Đầu tiên là đá chân, đá trước, đá trái, đá phải, đá sau. Và...

"Ặc!".

"Cái gì thế nhỉ?"

Con bé ngoái đầu lại phía sau hòng tìm câu trả lời, mới đứng hình chàng thanh niên bó gối lăn lộn dưới đất không nói nên câu. Nó vừa đá trúng chỗ nào đó không nên đá rồi, nhưng mà đó là tại anh ta lại gần không báo trước chứ.

Zack ta mới giây trước còn làm mặt nguy hiểm, giây sau đã bị tấn công bất ngờ tiêu tan cả kế hoạch, nén đau bật dậy lớn tiếng:

- CÔ LÀM CÁI GÌ THẾ HẢ!

- Tôi đâu có cố ý! Tại anh tiến lại gần đấy chứ!

- Đã đá người vô tội trọng thương không hối cải lại còn cãi cố.

- Anh có nghĩ kĩ lại tình hình chưa đấy! - Con bé đã sắn tay áo nổi nóng. Làm gì có chuyện nó để mình bị bắt bẻ vô cớ như thế. Quyết cãi cho ra trò mới thôi.

Ahvra lúc này đang bị đuổi sát sao chạy mấy vòng từ cầu thang đầu bên này sang cầu thang đầu bên kia. Merize Spain theo lời kể của Yega sao khác xa một trời một vực. Hoá ra cô ta làm việc cho một tổ chức ngầm nào đó mà nó chẳng nhớ tên, chuyên sử dụng báu củng cố thế lực, cũng gần giống với xã hội đen. Cô ta nói khối đen với thế giới của cô ta được treo thưởng cực lớn, nhưng khi tìm đến mới biết đã có người khai mở, nên giờ cô ta sẽ giết nó để lấy lại khối đó nguyên vẹn. Thật may mắn vì lúc cô ta đột nhập phòng nó không phát hiện ra con quỷ nhỏ. Nó bèn chạy thẳng lên sân thượng tìm chỗ kết thúc vụ việc. Cô ta thong thả đóng cửa, tiến lại gần hơn:

- Cậu ngu đến mức tự dồn mình vào chân tường à?

- Nếu khối đen này được treo thưởng cao như thế, chứng tỏ cũng không phải hạng tầm thường, cậu nghĩ mình địch nổi tôi không?

- Nghề của tôi mà! Với lại cậu cũng đâu đã biết hết công dụng của nó!

Cô ta di chuyển nhẹ như không, áp sát thụi một đấm vào bụng nó văng đến tận thành chắn. Lại rút hai khẩu súng ngắn dưới váy, nó vẫn kịp nhìn thấy còn hai con dao sáng loáng. Đạn bắn ra chỉ có tiếng phập khi găm trúng vai nó, một viên khác cùng lúc vào giữa trán. Cô ta là dân chuyên nghiệp khỏi phải bàn cãi.

Nó đứng lên ngay tức khắc:

- Là loại đạn gì?

- Năng lượng từ tôi. Khi xâm nhập vào người cậu sẽ bắt đầu phong toả và tàn phá từ bên trong. Hầu hết các loại ấn đều biến đổi cơ thể chủ nhân của chúng cho phù hợp với điều kiện cần để trở thành nguồn duy trì chúng.
Cô ta lại găm thêm hai phát vào ống đồng. Dừng vài giây, và lại tiếp tục bắn những nơi cần thiết, mà hầu như là toàn bộ cơ thể và lan dần đến tim. Quan trọng là cô ta luôn di chuyển, nó không thể bắt kịp tốc độ của cô ta mà gieo năng lực được. Có lẽ không nên hứng đạn nữa. Màn đen từ dưới đất nhô lên thành lá chắn, cứ trúng đạn là lại tan thành vụn đen, nó cũng bắt đầu di chuyển, vung tay ném về phía cô ta những mũi nhọn màu đen.

- Cuối cùng cũng phản công rồi đấy! Nhưng cậu còn kém lắm!

- Năng lực của cậu rốt cuộc là gì?

- Chẳng gì cả! Tôi không hề khởi động bất cứ ấn nào, mà là bố mẹ tôi đã tạo ra tôi khi đang giữ những ấn khác. Tôi thừa hưởng những nguồn năng lượng đó và tự điều khiển chúng theo ý mình. Có lẽ do bị hoà lẫn giữa hai dòng năng lượng mà năng lực không được định hình. Mà tôi cũng chẳng cần nó, chỉ cần điều khiển tốt thế này là được. Nó lùi lại giữ khoảng cách, đưa tay chỉ dẫn, những khối đen nhọn hoắt đâm từ khắp nơi trên mặt đất trồi lên hướng đến cô ta ráo riết, đạn năng lượng không còn khiến thứ vật chất kia tan biến được nữa. Cô ta khéo léo tránh từng đường tiến tới gần Ahvra lừa cho nó tự đâm chính nó. Xem như lần này nó ngu, tự bao vây mình bằng chính thứ của mình. Cô ta hạ chân trên nóc nhà cao hơn, nhìn từ trên này mới thấy chất đen kia tạo hình thật hung dữ, nhưng rất đẹp.

- Xem ra thứ đạn này không thể xâm nhập vào dòng năng lượng của cậu. Muốn giết cậu cũng thật là khó. Hay là cậu theo tôi về tổ chức, họ rất trọng dụng những kẻ như cậu, không cần phải đau đầu nghĩ cách kiếm tiền ở đây nữa.

- Cậu chẳng sợ bị lộ thân phận nhỉ! - Nó lườm lườm. Vố này thua quá đau, và đã được chứng kiến độ ngu của mình. Không thể nào mà chấp nhận được.

- Cậu sẽ không làm thế! Nên tôi không lo. Dù gì tôi cũng đã theo dõi cậu một thời gian dài. Mà hôm nay đến đây thôi, muộn rồi. Ngủ ngon!

Khi nguy hiểm đã đi khỏi, đống đen mới bắt đầu tan biến sạch sẽ không còn một mống. Giờ nó mới nhớ ra Yega vẫn còn ở dưới nhà chờ, mà chắc là thấy lâu quá nên cũng về rồi. Nó lững thững đi xuống nhặt đèn pin rơi rớt từ bao giờ, tiếp tục đi tuần. Có vật thể lạ đang lù lù một đống ngoài bãi cỏ, nó bật đèn soi, phát hoảng:

- Trời đất Yega! Sao mày...tơi bời hoa lá thế này?

Con bé vừa đánh nhau với thằng vô duyên vô danh mệt không đứng lên nổi mà lết về phòng. Dù sao cũng lên tay được kha khá. Phải cảm ơn ông anh nhỏ mọn kia rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro