Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



"A! Đàm tổng....không phải nói không làm tôi sao, tại sao lại, lại sao lại đột nhiên cắm vào..... A, dương vật quá thô, trướng đau....thật là khó chịu ....rút ra đi....."
Dương vật của Đàm Ngụy Ngang thọc một cái liền đi vào, lập tức được tầng tầng lớp lớp vách thịch quấn chặt lấy liếm mút, càng làm anh ta trở lên phấn khích, không kịp chờ Nguyễn Tương thích ứng mà mạnh mẽ đỉnh động lên, dương vật thật dài trực tiếp chọc vào sâu bên trong hoa tâm.
"Khó chịu? anh sao có thể làm em khó chịu được? Tiểu huyệt dâm đãng của em đâu có nói như vậy đâu." Đàm Ngụy Ngang nhẹ nói một tiếng, thân dưới lại ở trong hoa tâm của Nguyễn Tương xoay quanh nghiền nát, một bên đưa tay xuống sờ soạng dịch mật một phen, sau đó đưa lên miệng cô, "Nếm thử vị thủy dâm đãng của em đi."
Dương vật của Đàm Ngụy Ngang đâm vào thêm một chút, tiểu huyệt của Nguyễn Tương vẫn luôn ngứa ngáy khó chịu bỗng chốc được đâm đến thỏa mãn, cả người cô sảng khoái mà run run một trận, đầu lưỡi lại vô ý mà liếm mút tay Đàm Ngụy Ngang.
Khắp gương mặt thanh thuần đều là bọt và dịch mật che lấp đi những giọt nước mắt ban đầu.
Đàm Ngụy Ngang nhìn cô gái bình thường thanh thuần giờ lại có vẻ mặt dâm đãng như vậy, hạt thân lại cứng thêm vài phần.
"Thao, em đúng là thiếu làm mà, tiểu dâm đãng!" Nam nhân không giấu được sự vui vẻ mà khẽ quát một tiếng, sau đó liền giống như một cái máy đóng cọc mà dùng tốc độ nhanh nhất bạch bạch bạch va chạm thật mạnh, hung hãn mà đâm tiểu huyệt của cô đến sưng đỏ.
Nguyễn Tương bốn phía đều chảy ra rất nhiều dịch mật, đem vùng lông ở âm hộ của mình và quần tây của Đàm Ngụy Ngang đều ướt đẫm. Khẩu huyệt cũng bị thao đến văng ra một chút bọt.
Bọt mép vẩy ra làm ướt hắc ti mới cởi được một nửa đang để ở phía trên, cũng vẩy lên trên giày âu bóng lưỡng của Đàm tổng.
"A..... Quá sâu..... Đàm tổng... không cần..."
Nguyễn Tương ánh mắt mê ly, hai vú cao ngất vì đang bị Đàm Ngụy Ngang đâm mà kịch liệt rung động, hai điểm hồng trước ngực cũng run loạn, miệng lại không nhịn được sung sướng mà không ngừng rên rỉ, lại vẫn cố chấp nói không cần, Đàm tổng vẫn thấp giọng cười.
"Không cần cái gì? Đừng dừng lại sao? Anh đây liền làm em thỏa mãn." Nói xong lại ở trong hoa tâm nghiền nát một vòng, côn thịt nổi đầy gân xanh hung hăng mà ma sát rồi đâm vào trong tiểu huyệt của cô.
" n....A!"
Nhục huyệt mẫn cảm của Nguyễn Tương đã bị đâm vào điểm kích thích nhất, khoái cảm ập đến không nhịn được mà cao trào, tiểu huyệt co rút lại quấn chặt lấy dương vật, mật dịch phun trào ra.
Trụ thịt của Đàm Ngụy Ngang bị dịch mật bao lấy, lại bị tiểu huyệt kẹp chặt, đại dương vật nặng lề mà đâm vào miệng tử cung, bị cái khẩu cung nhỏ mềm mại kia cắn, lập tức không nhịn nổi nữa mà bắn tinh.
Nguyễn Tương bị bắn cho cuộn tròn ngón chân lên, lại có một trận cao trào đánh úp, trong miệng không ngừng vang lên tiếng a a dâm đãng, trong não cô lúc này tràn ngập khoái cảm cũng không quan tâm liệu có bị người bên ngoài nghe thấy hay không.
Cô cư nhiên ở công ty, mở rộng hai chân, bị Đàm tổng cưỡng ép thao, thao đến mức tiểu huyệt dâm đãng đạt đến cao trào mà bắn.
"Kẹp thật chặt!" Đàm Ngụy Ngang không muốn bắn sớm như vậy, hắn làm còn chưa đã thèm, hơi khó chịu mà chụp lấy một bên mông phấn nộn của Nguyễn Tương "Ba" một tiếng, đem dương vật đã mềm nhũn từ trong tiểu huyệt hồng hào của Nguyễn Tương rút ra, trầm giọng cười một tiếng, "A, tiểu dâm đãng, làm thật sảng khoái, ta nhặt được bảo bối rồi."
Nguyễn Tương vẫn chưa lấy lại tinh thần sau cao trào nên không nghe ra những lời này của Đàm Ngụy Ngang có ý nghĩa gì.
Đàm Ngụy Ngang sau khi ăn sạch sẽ liền rút côn thịt chạy lấy người.
Nguyễn Tương bị làm đến mềm người, từ từ dựa vào tường ngồi xuống, vừa xấu hổ vừa giận dữ mà lại không thể làm được gì, chỉ có thể cố che lại thân thể mình, trong huyệt chảy ra dòng tinh trắng của nam nhân, nước mắt từ hốc mắt đỏ bừng chảy xuống rơi trên phần ngực cao của cô.
Rõ ràng là cảm thấy nhục nhã, nhưng vẫn cảm thấy sung sướng, chẳng lẽ bản tính của cô chính là dâm phụ sao? Thực quá xấu hổ, sao cô có thể làm điều này ở công ty....
Một lát sau, cô mới khó khăn dựa người vào tường từ từ đứng lên, từ từ sửa sang lại quần áo, áo sơ mi đã đứt cúc, nhưng cũng may còn áo khoác vẫn chưa bị bẩn.
Nguyễn Tương run rẩy lấy di động ra xem, đã là giữa trưa.
Cô nhắn cho Chương Kỳ một tin nhắn, nói giờ nghỉ trưa mình có việc bận, cần về nhà một chuyến, nhờ Chương Kỳ nói giúp mình.
Buổi chiều, Nguyễn Tương mặc một cái áo sơ mi cổ cao, trên cổ áo còn có một cái nơ bướm khá đẹp, bên dưới mặc một cái quần kaki tây, ngoan ngoãn vào văn phòng làm việc.
Dù cho loại trang phục cùng cách trang điểm hơi quá tri thức không hợp với gương mặt thanh thuần của cô, nhưng dáng người cô rất đẹp lại khiến cho trang phục này mang vài phần dụ hoặc.
Nguyễn Tương vừa ngồi vào chỗ Đàm Ngụy Ngang đã ngay lập tức bảo trợ lý ra gọi cô vào "Đàm tổng tìm cô, nhanh đi một chuyến đi!" Tay Nguyễn Tương run lên một chút, cô hiểu rất rõ tâm tư của Đàm tổng, cố trấn định hỏi lại trợ lý; "Có chuyện gì thế? Hôm nay thân thể tôi không thoải mái, có thể không..."
Nguyễn Tương chưa nói xong, trợ lý đã vô tình lắc đầu, Nguyễn Tương sắc mặt trắng bệch đi vài phần.
Cô bất động thanh sắc mà sờ sờ ống quần mình, tựa như làm vậy sẽ cho cô thêm dũng khí, gật gật đầu đi theo trợ lý.
"Đàm..... Chào Đàm tổng." Nguyễn Tương đã có chút không ổn mà chào, lại nghĩ đến mới sáng Đàm Ngụy Ngang đã cưỡng gian mình.
Đàm Ngụy Ngang sách một tiếng, ánh mắt không chút che giấu mà đánh giá Nguyễn Tương, đáy mắt hắn tràn đầy sự khôn khéo của thương nhân.
Nguyễn Tương không thể nghi ngờ chính là cực phẩm, eo thon ngực cao mông vểnh, nói như trong ( Kim Bình Mai) thì chính là "Hương hồng mềm khẩn cổ" năm yếu tố ấy Nguyễn Tương đều có đủ hết.
Đặc biệt tiểu huyệt dâm đãng lại chặt vô cùng, thủy dịch cũng nhiều, nghĩ đến sự sảng khoái sáng nay, hạ thân lại hơi trướng lên.
Bảo bối này, hắn muốn thu vào tay rồi từ từ tận hưởng.
Đàm Ngụy Ngang vẫn rất nể tình mà gật gật đầu với Nguyễn Tương, giơ tay lên, một lọ thuốc đặt ở trước mặt Nguyễn Tương.
Thuốc tránh thai, Nguyễn Tương nhìn thấy tên lọ thuốc, vốn đang muốn nói với Đàm Ngụy Ngang rằng mình muốn về nhà ăn với Chương Kỳ, lời đến cổ họng lại nghẹn xuống. Cuối cùng vẫn cầm thuốc lên uống.
Nguyễn Tương vừa uống thuốc, vừa nghĩ đến việc đã làm cùng Đàm Ngụy Ngang lại nhớ đến dáng vẻ không biết xấu hổ của bản thân, sắc mặt lại càng thêm xấu hổ.
Cô gái xinh đẹp đầy vẻ bất lực và xấu hổ làm cho ánh mắt của Đàm Ngụy Ngang tối sầm lại, dục vọng lại bắt đầu trỗi dậy.
"A....."
Đàm Ngụy Ngang đột nhiên đi tới, bóp chặt lấy gương mặt của Nguyễn Tương, Nguyễn Tương bị hắn ép mở miệng, đầu lưỡi tinh xảo khẽ run lên.
"Thật là quá dâm đãng! Không lúc nào là không câu dẫn đàn ông, làm bẩn cả không khí công ty của tôi! Em là cái loại dâm đãng trời sinh nên bị đàn ông làm chết, buổi sáng tôi làm em rất sướng đúng không? Ở lại bên cạnh tôi, ngày nào tôi cũng sẽ làm em thỏa mãn, được không?"
Nguyễn Tương không cần suy nghĩ nhiều mà đỏ bừng mặt lắc đầu cự tuyệt, hại thân lại một trận co rút, chảy ra ít dịch mật.
Cô biết mình khá mẫn cảm nhưng lại không đến mức này, hôm nay cô bị sao vậy?

Để được đọc các bộ sắc hấp dẫn với giá rẻ bất ngờ, mọi người tham gia group nha. https://t.me/truyenkk2VIP

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro