"Công chúa mama" của Trương Can

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: L.

Link fic: https://yingyingbuyuxinnandingy1.lofter.com/post/3175968a_2b403ac8f

01

Hôm qua, Trương Can mời tôi đến nhà cậu ấy chơi, tôi mới phát hiện, từ lúc trở thành bạn bè ở nhà trẻ, đến bây giờ quang vinh trở thành đội viên của đội thiếu niên tiền phong, tôi không có qua nhà cậu ấy, nên tôi lập tức đồng ý.

Sáng sớm, mẹ lôi tôi ra khỏi chăn, làm đồ ăn sáng cùng chuẩn bị chút quà tặng cho Trương Can cùng gia đình cậu ấy, còn dặn dò tôi không nên làm phiền ba ba cùng cha của Trương Can.

"Ba ba cùng cha?" Tôi rất hiếu kì, liền hỏi mẹ vì sao Trương Can có hai ba ba, mà không có ma ma?

Mẹ trầm mặc một lúc, nói rằng vì Trương Can là thiên sứ nhỏ ở nơi khác, không phải là thiên sứ nhỏ ở Trùng Khánh, nhưng ba ba cùng cha quá yêu cậu ấy, cho nên cùng cậu ấy đến Trung Quốc, an cư ở Trùng Khánh.

Tôi cái hiểu cái không, nhưng tôi biết rõ Trương Can là bạn tốt nhất của tôi là được rồi.

02

Trương Can cùng tôi trên đường đến nhà cậu ấy, ánh nắng vào mùa đông làm tôi có chút uể oải, đột nhiên cậu ấy có chút nhăn nhó nói với tôi, "Nếu như một chút nữa đụng phải công chúa nhà tớ, công chúa không thấy cậu, cũng đừng trách, công chúa khi mới tỉnh ngủ cũng không để ý đến tớ, không phải không muốn để ý đến cậu."

Tôi có chút kỳ quái, Trương Can là con trai, ba ba cùng cha cậu ấy cũng đều là con trai, công chúa ở đâu ra?

Tôi nghĩ vậy, cũng liền hỏi, cậu ấy nói, công chúa là cha của cậu ấy.

Tôi không biết vì sao nam sinh cũng có thể làm công chúa.

03

Thẳng cho đến khi tôi gặp cha của Trương Can, tôi mới biết vì sao chú ấy lại là công chúa.

Cha của Trương Can không giống công chúa tóc dài, mặc váy lộng lẫy mà tôi thường thấy, cha của Trương Can để tóc ngắn, mặc áo sơ mi rộng thùng thình cùng quần đùi ngắn, có vẻ chú ấy vừa mới tỉnh ngủ, xoa xoa tóc đi vào phòng bếp, cầm lon Cocacola đi ra, ngã xuống ghế sofa.

Tùy tiện mở Cocacola, uống một ngụm, híp mắt lại ngáp một cái, thật giống công chúa.

Cha của Trương Can ngáp xong, đem Cocacola để lên bàn trà, thân thể chậm rãi nằm trên mặt thảm, duỗi lưng một cái, a, hiện tại không giống công chúa, giống một con mèo nhỏ.

Trương Can kéo quần áo bị cuốn lên của chú ấy lúc nằm trên mặt thảm, che những vết muỗi cắn lít nha lít nhít kia lại, cậu ấy lẩm bẩm giống hệt mẹ tôi lúc nhắc nhở tôi.

"Cha có thể để tâm chút không, mới từ chăn chui ra ngoài còn không mặc áo khoác, bây giờ cũng không thể ăn kem hộp, bị cảm ba ba lại phải chăm sóc, còn ép cha uống thuốc, không sợ sao!"

Chú ấy giống như đã quen Trương Can lãi nhãi, mắt cũng không mở gật đầu qua loa Trương Can, tùy ý để Trương Can nhắc nhở.

Chú ấy đột nhiên tỉnh dậy, mở to mắt, ánh mắt của chú ấy thật sự rất xinh đẹp, không phải chứ, thật sự là công chúa sao.

"A? Có khách tới nhà nha? Là bạn của Trương Can sao?"

Tôi vội vàng gật đầu, chú ấy đứng lên, trở lại phòng bếp, tôi còn tưởng tôi chọc chú ấy không vui, có chút không biết làm sao, Trương Can gặp tôi lúng túng, vỗ vỗ bờ vai của tôi nói:"Đừng lo lắng, cha tớ đi lấy đồ ăn cho cậu."

Nói xong, quả nhiên chú ấy ôm một đống đồ ăn vặt đến đây, toàn bộ đều chồng chất trên bàn trà, còn nói phải quay về phòng thay quần áo, thay xong sẽ chơi cùng chúng tôi.

04

Xác định chú ấy trở về phòng, tôi mới hỏi Trương Can" Cha cậu bây giờ mới rời giường sao?"

Trương Can đang nhai đồ ăn vặt, gật đầu nói "Cha tớ là tác giả viết lách, mỗi ngày cũng không cần đi làm, hôm nay cũng coi như là dậy sớm rồi."

Tôi ngẩng đầu nhìn mặt trời ngoài cửa sổ, lại dùng đầu óc không thuần thục lắm xem cái đồng hồ cao cấp của nhà Trương Can, nếu không nhìn lầm, hiện tại là hơn mười giờ.

Cha của Trương Can thật hạnh phúc.

05

Cha của Trương Can rất nhanh liền quay lại, sau khi rửa mặt càng giống công chúa hơn so với lúc mới vừa tỉnh ngủ. 

Cha của Trương Can chơi trò chơi rất lợi hại, dù là đua xe hay thẻ Siêu Nhân Điên Quang, cái gì chú ấy cũng biết.

Chúng tôi chơi rất vui vẻ, cho đến khi ba ba của Trương Can trở về, tôi vẫn còn đắm chìm trong muộn phiền vì không thể chơi thắng.

Trương Can dung mạo rất giống ba ba, chỉ có điều ba ba của Trương Can trở về liền buông đồ vật trên tay đi đến ôm công chúa.

"A~ anh đi đâu vậy, em ngủ dậy anh đã đi mất rồi~"

"Đi mua bánh bao cho Lâm Lâm bảo bối của chúng ta, đêm qua không phải em nói muốn ăn sao?"

"A~ Nhưng mà hiện tại em không muốn ăn bánh bao, em muốn ăn....."

Công chúa kề miệng thì thầm bên tai ba ba của Trương Can.

Sau đó, ba ba của Trương Can bế công chúa đi.

Tôi nhìn trò chơi còn chưa hoàn thành, hỏi Trương Can các ba ba của cậu ấy đi đâu.

Trương Can nói

"Đi chơi trò chơi."

Tôi lại hỏi Trương Can chúng ta không thể chơi sao? Trương Can nói không thể, là trò chơi độc quyền của hai người họ.

Oa ah, còn có chuyên gia cùng chơi trò chơi, quả nhiên, đây chính là đặc quyền của công chúa đi.

"Trương Can! Để lại hai cái cho cha con, còn lại con cùng bạn học nhân lúc còn nóng mau ăn đi!"

"Vâng!"

Tôi nhìn trong hộp còn bốn cái bánh bao, cùng Trương Can đang nhét đầy một miệng, không khỏi hoài nghi, Trương Can....... có phải là quá thuần thục không.

"Ăn đi, không cần để lại cho cha tớ đâu, ban đêm cha cũng không muốn ăn, đều là tớ ăn, đừng lãng phí, cái này ăn rất ngon!"

Trương Can, không hổ là cậu, kẻ tiêu diệt thức ăn!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro