Vậy mà được sống lại rồi ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lý Hoa , tại một con hẻm nhỏ , trong một trấn nhỏ ,thuộc một thành nhỏ , hai bóng lưng cao ráo đang cãi cọ . Một bên là Nhất Giang Trí khí thế , lạng lùng , tuấn tú , bên kia là Hương Lý Sam khí phách hơn người, mĩ miều, ấm áp . Trên tay Hương Lý Sam đang giữ khư khư một thanh kiếm trông lại quẻ giữa y phục trắng bạc của hắn . Thanh kiếm kia đen đơn thuần nhưng lại tỉ mỉ trong từng chi tiết , từ chuôi kiếm đến bao kiếm đều được kĩ càng chỉnh sửa , tô điểm . Nhất Giang Trí mấp máy môi :
-" Nếu ngươi còn ôm chặt thanh kiếm của ta thì ta sẽ coi ngươi như ăn trộm và chính ta sẽ bóp chết ngươi"
Hương Lý Sam uỷ khuất , hắn bĩu môi , lòng thầm rủa :
-" Thật rất muốn biết ai bán cho ngươi ái binh của ta , rõ ràng đã giấu kĩ rồi vậy mà vẫn bị mang đi bán . Nếu không bán đi thì ta chả cần ôm ấp thanh kiếm như kẻ vô sỉ rồi ... Haizzzz đụ má !!"
Nghĩ sao thì nghĩ y vẫn phải trả thanh kiếm cho Nhất Giang Trí , quả thật tu vi hấp thụ được quá ít đánh không lại tên kia . Nhất Giang Trí nhận được đồ không quên càm ràm :
-" Nhà ngươi từ trên trời rơi xuống để hại ta à ? Vừa gặp đã lao vào cướp đồ của ta . Thật chả ra gì ."
Người kia gãi đầu cười trừ.
Mà nguồn gốc của cuộc cãi vã trên phải kể từ 1 tháng trước. Lúc ấy Hương Lý Sam vừa trùng sinh sau khi đánh thua đại địch . Chuyện quả là phi lý nhưng có thêm cơ hội phục thù nên hắn chả thèm bận tâm . Cũng mai trước khi chết đã phong ấn tu vi vào ái binh cũng chính là thanh kiếm đen kia để sau này có cơ hội , có kiếp sau còn tìm lại . Ấy vậy mà chả chờ kiếp sau , vừa nhắm mắt tử trận y đã sống lại đúng sau 5 năm mình chết . Mở mắt đã thấy mình ung dung trên 1 thảo nguyên mênh mông rồi , trong tim lại dội ngược những tiếng đập như gặp phải gì quan trọng lâu ngày đánh mất . Y không nghĩ nhiều liền đi một mạch tới thành gần nhất , lừa người kiếm tiền mua đồ rồi chạy một mạch đến Lý Hoa nơi nhịp đập của tu vi vang vọng để tìm kiếm ái binh của mình. Ồ hốt hoảng thật đấy , đến lúc này y mới nhận ra mình trùng sinh rồi ? Lại mang 1 dung mạo mới . Nội công cơ bắp cũng săn chắc ? Gặp quỷ ư ?! Thiệt là 1 kẻ ngớ ngẩn nghĩ nhiều làm gì , sống là được , phục thù đi !!
Cứ vậy hắn mò tới 1 tiệm vũ khí hòng cướp thanh kiếm kia , bằng 1 cách nào lại lạc vô được ??? Vừa vào ngưỡng của một mỹ nam đã mang kiếm của y nhã nhặng bước ra . Cũng ngộ đấy , vừa gặp "cố nhân" đã phải bye bye ^^ . Không chần chừ hấn lao vào ôm người kia như một kẻ ăn xin :
-" Thưa ngài tôi muốn thanh kiếm ấy lâu rồi cho tôi được khônggg , tôi nghèo quá không có tiền mua , làm ơn !!"
Thử hỏi ai tin ? Trên người hắn khoác vải lụa xịn , mặt mày hắn tuấn tú , ai nói ăn xin lập tức nên mổ mắt . Cứ thế người kia phớt lờ hắn mà đi .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bl#tutien