Chương 4: Cam tâm tình nguyện uống nước tiểu.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau, lúc Diệp Húc Du tỉnh lại đã là hơn 9 giờ. Vừa mở mắt liền phát hiện chính mình đang nằm gọn trong ngực Mặc Sĩ Chính, nhớ tới đủ loại chuyện ngày hôm qua, còn có lúc mình bị đụ khóc sau đó, khuôn mặt trắng nõn nháy mắt đỏ lên.

Thấy Mặc Sĩ Chính còn đang ngủ, Diệp Húc Du lặng lẽ ngẩng đầu hôn hôn cái cằm còn sót lại ít râu của hắn.

Lúc này dưới lỗ lồn truyền đến cảm giác khác thường, bây giờ cậu mới phát hiện cặc bự của Mặc Sĩ Chính còn đang cắm trong cơ thể mình, hơn nữa còn có loại cảm giác vận sức chờ phát động, Diệp Húc Du sợ tới mức không dám nhúc nhích.

Mặc Sĩ Chính cảm nhận được vật nhỏ trong ngực co rúm lại, nhịn không được cười.

"Được rồi, không đùa em nữa, nhưng nếu em tiếp tục lộn xộn thì cũng đừng trách tôi lại muốn đụ nát cái lồn nhỏ của em!" Nói xong còn đâm đâm vào thịt lồn đang bao vây lấy mình.

"A ưm..." Diệp Húc Du mới nếm thử tình dục, mẫn cảm không chịu nổi, bị trêu đùa như vậy, không nhịn được kêu dâm.

"Đúng là đĩ nứng lồn." Mặc Sĩ Chính trêu ghẹo cậu, đứng lên muốn đi tới WC giải quyết cái cây đang ngẩng lên dưới háng, lại bị Diệp Húc Du bắt lấy ống tay áo.

"Anh muốn đi đâu?" Diệp Húc Du ủy khuất nhìn Mặc Sĩ Chính.

"Tôi đi vào nhà vệ sinh tiểu một chút, thuận tiện sục một phát, em ngoan ngoãn chờ tôi, có được không?"

Cho dù WC chỉ cách vài bước chân nhưng đối với Diệp Húc Du mới được như ước nguyện mà nói, cậu không muốn rời khỏi Mặc Sĩ Chính dù chỉ một bước.

"Không cần, anh đừng đi mà..."

Mặc Sĩ Chính bất đắc dĩ thở dài: "Đúng là không có cách nào với em mà. Vậy em vào cùng tôi có được không?"

"Được!"

Thế là Diệp Húc Du bị Mặc Sĩ Chính ôm vào ngồi trên bồn rửa mặt trong WC, nhìn hắn không chút ngại ngùng đi tiểu.

Cặc lớn bừng bừng phấn chấn nhắm ngay bồn cầu, bắn ra một cột nước tiểu màu vàng.

Diệp Húc Du ngồi trên bồn rửa tay, giống như là cảm nhận được nhiệt độ của dòng nước tiểu kia, ngửi được mùi hương tràn ngập hormone giống đực của Mặc Sĩ Chính.

Diệp Húc Du ngơ ngác nhìn chằm chằm con cặc đỏ tím dưới lớp lông đen rậm đang phun nước tiểu, cảm thấy trên mặt hơi khô nóng, không tự giác nuốt nước miếng.

Mặc Sĩ Chính nhìn thấy hết tất cả, trong lòng cảm thán, bảo bối nhà mình vừa thuần khiết lại vừa dâm đãng.

"Đĩ dâm, khát nước sao?"

Đầu óc Diệp Húc Du đã bị cổ nóng bức và mùa vị kia huân đến sắp hôn mê, mơ mơ màng màng gật đầu.

"Có muốn uống nước tiểu không?" Mặc Sĩ Chính tà ác đùa giỡn bé cưng nhà mình.

"Muốn..."

"Lại đây, quỳ xuống."

Diệp Húc Du nghe lời đi qua, quỳ gối bên cạnh bồn cầu.

Mặc Sĩ Chính lại không bắn nước tiểu cho cậu, ngược lại ngừng tiểu, dùng con cặc của mình cọ xát trên đầu Diệp Húc Du.

Diệp Húc Du tự nguyện hạ tiện cúi người về phía trước, thừa nhận trọng lượng nặng trĩu của cặc lớn trên đỉnh đầu, toàn bộ cái đầu đều chui vào dưới háng Mặc Sĩ Chính, để hắn thuận tiện chơi đùa trên đầu chính mình.

Một người đàn ông lại chui vào dưới háng của một người đàn ông khác vốn là chuyện sỉ nhục khó có thể chịu đựng, nhưng chỉ cần tưởng tượng đến con cặc đang nổi gân xanh nặng trịch trên đỉnh đầu là của Mặc Sĩ Chính, trong lòng Diệp Húc Du lại có một loại cảm giác thỏa mãn biến thái, nguyện ý thần phục dưới háng Mặc Sĩ Chính, lấy lòng căn cặc lớn đến khoái cảm cho mình này.

Bộ dáng ti tiện thuần phục của người dưới háng quả nhiên làm cho cây gậy thịt thô cứng lại to lên một vòng.

Nhịn không được.

"Mở miệng ra."

Diệp Húc Du chờ mong há to miệng, chờ đợi con cặc kia cắm vào phun nước tiểu.

Nhưng cặc lớn không thọc vào, chỉ nhắm ngay miệng Diệp Húc Du, thật giống như Diệp Húc Du chỉ là một cái bồn cầu, lượng lớn nước tiểu cách không khí phun đi ra, trực tiếp đánh vào trong cổ họng Diệp Húc Du, không chờ Diệp Húc Du nuốt xuống đã chạy thẳng vào trong dạ dày.

Nước tiểu ấm áp tràn lan khắp miệng lưỡi của Diệp Húc Du, làm cho khuôn mặt cậu ửng đỏ.

Lúc Diệp Húc Du đang tham lam nuốt nước tiểu của Mặc Sĩ Chính, hắn lại chuyển con cặc đi, nước tiểu tưới lên đầu tóc của Diệp Húc Du, theo cái trán chảy tới trên mặt.

Nước tiểu còn đang phun ra, bắn lên cặp vú mềm, thẳng vào trong đầu vú, núm vú cứng lên như cục đá. Bụng nhỏ và bắp đùi của Diệp Húc Du không may mắn thoát khỏi, nước tiểu và dấu tay đan xe ở mặt trên.

"Ưm...đều là hương vị của Mặc Sĩ Chính..."

Diệp Húc Du càng hưng phấn, vươn đầu lưỡi liếp láp nước tiểu ngoài khóe miệng, cơ thể bởi vì xấu hổ mà bắt đầu phiếm hồng, ngón chân sướng đến cuộn tròn.

"Uống ngon không? Đĩ dâm."

"Ưm... uống ngon..."

Mặc Sĩ Chính nhìn bộ dáng trầm mê, ánh mắt mơ màng của Diệp Húc Du, con cặc lại cứng thêm vài phần.

"Được rồi, liếm sạch cặc cho tôi đi."

Diệp Húc Du ngoan ngoãn vươn đầu lưỡi liếm sạch sẽ nước tiểu còn sót lại trên cặc lớn.

Sau đó Mặc Sĩ Chính nhìn khuôn mặt Diệp Húc Du mà bắt đầu tự sục, ánh mắt nhìn về phía cậu như biến thành thực thể, thổi qua từng tấc trên cơ thể Diệp Húc Du.

Diệp Húc Du bị nhìn đến cả người nóng lên.

"Bảo bối, banh lồn em ra để tôi nhìn xem."

Diệp Húc Du chỉ có thể bày ra cái lồn đã sớm ướt đẫm.

Mặc Sĩ Chính nhìn thịt lồn đỏ tươi, chỉ hận không thể thọc vào tàn nhẫn đụ địt một phen, nhưng vẫn lo lắng nhìn bé cưng nhà mình.

"Anh trực tiếp đụ em đi mà..."

"Nhưng lồn nhỏ của em đã sưng lên rồi, sao tôi có thể nỡ được..."

"Không sao cả, em là của anh, anh muốn đụ thế nào thì đụ thế đó. Hơn nữa bác sĩ nhà em đã nói qua, trong phương diện tình dục người song tính khác với người thường, có thể chịu đụ tốt hơn, có chơi ra sao cũng sẽ khôi phục. Nói cách khác, chính là người song tính có lẽ sinh ra là đã bị đàn ông đụ." Lúc nói ra những lời này, Diệp Húc Du hận không thể đào một cái khe đất chui vào.

"Vậy tôi đây sẽ không khách khí nữa." Mặc Sĩ Chính vừa nghe cậu nói xong, lập tức vứt bỏ băn khoăn, bắt lấy eo thon của Diệp Húc Du, mặt đối mặt.

Cặc lớn địt vào trong cái lồn mềm mại sưng đỏ, thịt lồn cũng đói khát tiết ra càng nhiều nước dâm.

Mặc Sĩ Chính theo tư thế này bế Diệp Húc Du lên, dùng đôi tay vuốt ve hai cánh mông mập phì. Hai cái đùi của Diệp Húc Du cuốn lấy vòng eo rắn chắc của Mặc Sĩ Chính, hai tay ôm chặt cổ hắn, gắt gao dán trên người hắn, một đôi vú bị kẹp chặt trên lồng ngực chắc khỏe nóng rực, theo động tác đụ địt của Mặc Sĩ Chính mà trên dưới cọ xát.

"Em quả nhiên sinh ra là để bị đụ, thịt lồn vừa mềm vừa trơn, chỉ xứng để là công cụ tiết dục mà thôi."

Diệp Húc Du nghe lời nói nhục nhã của hắn, nước lồn càng ngày càng nhiều: "Đúng vậy... ưm... em chính là công cụ tiết dục của Mặc Sĩ Chính... Đụ chết em đi..."

"Đĩ nứng, tôi sẽ địt nát cái lồn dâm của em!" Tử cung bị đụ xuyên, tinh dịch nóng bỏng bắn vào sâu bên trong, cái bụng Diệp Húc Du nhô lên cao giống như là đang mang thai.

Lúc Diệp Húc Du tỉnh lại, Mặc Sĩ Chính lập tức hỏi cậu: "Em tỉnh rồi, có đói bụng không, tôi mang em đi ăn cơm nhé."

"Được." Vừa dứt lời, Diệp Húc Du muốn xuống giường, nhưng cái chân vừa mới đặt xuống đất mới phát hiện cơ thể mình không có chút sức nào, mắt thấy sắp phải té dưới đất, cánh tay Mặc Sĩ Chính đã duỗi tới, Diệp Húc Du ngã xuống trong lòng ngực hắn.

"Bảo bối ngốc, bị anh địt lâu như vậy, còn muốn xuống đất đi sao hử?"

"Ưm...Vậy phải làm sao bây giờ?" Diệp Húc Du ngơ ngác.

"Kêu cơm hộp đi có được không? Bảo bối?"

"Được. À phải rồi, bây giờ mới chỉ là ngày nghỉ thứ ba, sao anh đã quay lại rồi?"

"Nếu không trở về sớm thì sao có thể thấy được bộ dáng phát nứng dâm đãng của bảo bối trên giường anh chứ?"

"Câm miệng!"

'Cốc cốc cốc'

"Cơm hộp tới rồi, anh đi mở cửa đi." Người đưa cơm tới kịp thời, giúp Diệp Húc Du thoát khỏi tình cảnh lúng túng này.

Bởi vì tình trạng hiện giờ của Diệp Húc Du không thích hợp ăn cái khác, cho nên hai người đều ăn cháo. Không, chính xác mà nói thì là Mặc Sĩ Chính nhìn chằm chằm Diệp Húc Du ăn cháo, nhìn đầu lưỡi đỏ hồng từ từ liếm liếm môi, làm hắn nghĩ đến tư vị trong khoang miệng của Diệp Húc Du ngày hôm qua, nghĩ đến nếu cặc lớn của mình cắm vào trong cái miệng mềm mại của em ấy thì sẽ sướng biết bao nhiêu, mới chỉ nghĩ như vậy, đũng quần hắn lại phồng lên.

Tất nhiên Diệp Húc Du cũng thấy sự thay đổi của hắn, thả chén cháo còn chưa ăn hết xuống.

"Em dùng miệng giúp anh."

Mặc Sĩ Chính nghe cậu nói như vậy, không khỏi sửng sốt.

Mà Diệp Húc Du đã quỳ gối dưới háng hắn, hàm răng cắn mép quần lót kéo xuống, cặc lớn đột nhiên bật ra đánh vào trên mặt Diệp Húc Du, mùi vị tanh tưởi tràn ngập chóp mũi, lỗ lồn lại bắt đầu chảy nước. Diệp Húc Du nhìn con cặc đỏ tím đang nổi gân xanh trước mặt, không tự giác dùng mặt cọ cọ.

Mặc Sĩ Chính lấy lại tinh thần, trong lòng vui sướng.

"Đĩ dâm, thích cặc lớn đến vậy sao?"

"Em chỉ thích cặc lớn của anh thôi." Diệp Húc Du giống như đang nâng thứ đồ quý giá, hôn hôn lên con cặc lớn kia, dùng đôi mắt to tròn ngập nước từ dưới nhìn lên Mặc Sĩ Chính phía trên.

Trên cao nhìn xuống Diệp Húc Du đang quỳ gối dưới háng mình, thuận theo mà hôn môi bộ phận đàn ông của mình, Mặc Sĩ Chính nhận được thỏa mãn chinh phục thật lớn, con cặc cứng đến phát đau.

"Địt! Đê tiện!" Mặc Sĩ Chính cọ xát dương vật phía trên mặt Diệp Húc Du.

Con cặc xẹt qua lông mày Diệp Húc Du, đâm đâm vài cái chỗ hốc mắt, để lại từng dấu vết ướt át trên mặt cậu, lại đi vào lỗ tai, vuốt ve vành tai, chọc thật mạnh, tuy rằng không đi vào nhưng vẫn làm cho Diệp Húc Du có loại cảm giác lỗ tai mình đã biến thành bộ phận sinh dục, khiến cho cái lồn non của cậu ngứa ngáy khó nhịn, nước dâm chảy ròng.

Diệp Húc Du còn đang hưởng thụ cặc lớn đâm chọc trong lỗ tai, đột nhiên Mặc Sĩ Chính lắc lắc cặc lớn, đánh cái 'bốp' vào trên mặt Diệp Húc Du, truyền đến cảm giác đau đớn nóng rát.

Diệp Húc Du còn chưa lấy lại phản ứng thì Mặc Sĩ Chính lại tiếp tục đập thêm mấy chục cái nữa, con cặc to béo lay động trái phải quất đánh khuôn mặt của Diệp Húc Du, khiến cho gương mặt nhỏ nhắn trắng nõn trở nên đỏ bừng, có chút tê dại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro