Chap1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Tôi là Noãn Thuần, năm nay tôi đã đại học năm 2 rồi nhưng mà đối với tôi tình yêu vẫn là thứ xa vời. Tôi chỉ biết mình không thích con gái như bao người đàn ông khác, là gay ư? Ừ thì chắc vậy. Tôi sẽ dấu kín chuyện này mãi mãi trong quyển nhật ký này, nhưng xuôi thay Cẩn Mai là người bạn thân , cùng với tôi lên đây học đại học đã biết được chuyện này, qua một lần nhậu cuối năm nhất -.- ........"

Quyển nhật ký là nơi gối gọn những bí mật của cậu ấy, nhưng nó không phải là thứ tiết lộ ra bí mật, mà chính cậu đã làm cho Cẩn Mai người bạn Thân cùng quê biết được, nhưng tốt hay Cẩn Mai đã hứa thì giữ lời, không cho ai biết chuyện này, mãi mãi. Nhưng với tâm thế một hũ nữ vừa chóm nở thì Cẩn Mai không chấp nhận được, cô ta quyết định sẽ tìm cách làm mai, đẩy thuyền Noãn Thuần với một anh nào đó tốt ở trường.

" Noãn Thuần à cậu có biết tôi xem cậu như là người em trai của tôi không?, cậu mỏng manh, cậu yếu đuối, cậu nhát gan, nhưng vẫn cố tỏa ra mạnh mẽ để đừng bị châm chọc để làm gì vậy hả. Tôi không hứa với cậu, nhưng hứa với lương tâm sẽ tìm một chàng trai vừa tốt người đẹp nết châm lo cho cậu"

* nghĩ gì thế chị tám
* à à có dì đâu, cậu hãy an tâm
* an tâm cái gì 😯
* thì cứ an tâm đi, thôi đi ăn haha 😆
* 😅

# Một khung cảnh khác ở sân bóng rỗ nơi diễn ra trận bóng giữa hai Nam thần của trường

* Trạch Huân kakaaa cố lên........
* Khang Dụ oppaaaa cố lên........

# Trận đấu lúc nào cũng vậy luôn được sự theo dõi đến nhiệt tình từ các cô này ở các năm học đến để mà xem, nhưng cả hai đều ngang tài, ngang sức của nhau, trả bao giờ có kết quả

* hơiz...... Tỷ tỷ ơi, sao lúc nào tội mình cũng phải đi cổ vũ anh Khang Dụ vậy hả tỷ tỷ. Ảnh có thích con gái đâu, cả trường này ai hong biết ảnh chỉ thích mấy bé thụ dễ thương thôi mà
* thế là muội muội hong biết rồi, biết Vỹ Kỳ Thiếu Gia không, con trai út của nhà họ Phùng ấy.
* biết chứ tỷ tỷ, nhà đó giàu cũng nhất nhì ở đây, huống hồ năm nào cũng được xướng tên ở ngày khai giảng về việc ủng hộ cho trường đó.
* đó đó Vỹ Kỳ đó thích anh Khang Dụ nên cứ thuê hội chị em ta đi cổ vũ đó.
* à thì ra, giàu có khác.

" Lúc này Cẩn Mai ngồi sao lưng liền vỗ vay hai người con gái đó và hỏi"
* hai em học năm nhất hả?
* dạ chị
* vậy cho chị hỏi hai em bảo là Anh Khang Dụ học cũng khóa với chị là Gay?
* đúng rồi chị, chị hong biết sao
* ủa vậy sao ảnh hong chịu quen thằng Vỹ Kỳ?
* gu ảnh kỳ lắm chị ơi, kiểu hông thích lố lăng, hông thích làm màu đó chị mà nhờ vậy tội em cũng có tiền từ Vỹ Kỳ
* Ủa vậy sẵn cho chị hỏi tý về anh Trạch Huân đi sao hai người đó ghét nhau nhìu đến vậy?
* trời ơi, tính ra chị cùng khóa với hai ảnh đó mà để em kể cho chị nghe: mà cũng là do mối tình ngang trái đó, kiểu là anh Khang Dụ thì thích 1 bé Thụ mà bé Thụ đó thì lại đi tỏa tình anh Trạch Huân. Nhưng mà anh Trạch Huân là người cực ghét Gay đó chị à, ảnh bảo đó là biến thái. Thế là ảnh xả vào mặt bé đó, bé đó chuyển trường từ đó anh Trạch Huân và Khang Dụ đã bắt đầu như nước với lửa vậy ă chị. Nhưng mà hai người đó có 1 lời hứa là sẽ quyết đấu 1 trận xem ai là người chiến thắng. Nào là bơi, bóng rỗ , bóng đá vẫn chơi phân thắng bại, mệt mỏi ghê.
* phiền đến vậy ư, ai cũng đẹp trai hết mà 😅 thôi chị đi đây cảm ơn hai đứa.
* bà chị này kỳ lạ ghê....

Một cuốc điện thoại kỳ lạ gọi đến cho Khang Dụ:

* Alo! Cho hỏi phải số điện thoại của anh Khang Dụ học năm 2 không?
* Phải rồi, cho hỏi ai điện có gì không?
* hihi, em là Vỹ Kỳ học năm nhất, em muốn hẹn gặp mặt anh ở quán nước tý được không ạ?
* có gì gấp không em
* dạ có ạ
* thôi mà anh cũng bận rồi hẹn em cuối tuần đi, paiii em
• xùy -.- con người dì thế nhưng mà anh chờ đó đi, anh sẽ là của tôi mà thôi. 😈

Trong lúc này Cẩn Mai còn thảnh thơi đếm cánh hoa coi nên chọn anh nào để làm người yêu cho Noãn Thuần, thì lúc đó Noãn Thuần vừa lo, lại vừa sợ. Lo vì gia đình đang bực bội vì lực học của cậu nên quyết không đưa tiền cậu thuê nhà trọ riêng như mọi khi mà phải bắt cậu đến Ký Túc Xá ở lại trường, sợ vì sợ đi sao đây, còn mọi thứ sẽ sao, bạn bè mới mẻ. Cẩn Mai và Noãn Thuần cũng đã quyết định là sẽ lại Ký Túc Xá ở vì bất đắt dĩ mà thôi.

# Cẩn Mai đang nằm trên đóng đồ chuẩn bị chuyển qua ký túc xá và mơ tưởng
" trời ơi nghỉ thử coi mà xem, ví dụ cục cưng tôi mà quen anh Khang Dụ thì sao ta ảnh ngọt ngào như đường mía, xinh đẹp như hoa mới nở ư ư 😚 sẽ là:
+ Noãn Thuần ơi cho dù ăn ăn bao nhiu bánh pudding đi chăng nữa nó cũng hong ngọt ngào và mền mại như đôi môi của Noãn Thuần của anh.
Ư ư haha sao chịu nỗi đây Cẩn Mai ơi ơi 😍. Vậy còn ví dụ mà Noãn Thuần cục cưng quen với anh Trạch Huân thì sao ta, ảnh vừa lạnh lùng, ít nói, nhưng ấm áp se lạnh sẽ là:
+ Cưng à, có lạnh không, nếu có hãy choi vào lòng ngực anh này, tuy không quá lớn nhưng vừa đủ cho cưng vào và sửa ấm đấy Noãn Thuần à.
Á á á chết tôi rồi há há xỉu xỉu 1 2 3 4 3 2 1 lần luôn ă trời"

* ối trời Cẩn Mai, bị gì mà vắng véo vậy hả.
* há há có dì đâu cục cưng
* khùng rồi, ủa mà mày đi hỏi sao rồi, mình chuyển qua Ký Túc xá  trường được không, ổn không dị.
* ổn rồi, mà đợi sáng mơi sắp xếp lại toàn bộ chỗ ngủ rồi mình mới vào được đó
* à nhưng mà hai mình đâu được chung phòng nữa phải không.
* nghĩ thử xem cục cưng nam nữ thọ thọ bất thân 😉

Lúc này ở phía Ký Túc Xá,  Trạch Huân và Khang Dụ đều thu xếp đồ đạt của hai anh để chuyển phòng. Nhưng hay thay xui rũi cả hai được xếp phòng đối diện nhau, chỉ cần mở cửa là thấy phòng của nhau. Nhưng thông tin sẽ có 1 người đến ở cùng phòng 1 trong 2 người.

" phòng số 123, 124, 125, 126 đây, phòng mình ở đây đây hả? Mệt nhỏ Cẩn Mai ghê, đưa địa chỉ thì dắt mình đi luôn đi, biết tôi mù đường mà "

Lúc đó Cẩn Mai đã đi qua dãy phòng nữ tìm phòng. Bỏ một mình Noãn Thuần bên đây, cậu rất dỡ nên hơi bị rối.

Cóc...cóc...cóc....cóc....

Một người thanh niên, với vẻ bề ngoài ngầu lồi, mái tóc vuốt cao, gương mặt sáng sủa, làn da hơi rám nắng, nhìn Noãn Thuần như không muốn cho ai vào, lần đầu gặp mặt nhưng cậu ta trả cười, trả nói gì cả, nhíu mày lại và hỏi:
* mày kiếm ai? 😠 ( nói còn cộc hơn chữ cọc)
* dạ....dạ.... À không..... Cho tôi hỏi..... Đây phải là phòng số 1.....2.... ( sự rung sợ lộ rõ trên đôi môi run rẩy 😟)
* 126?
* ờ ờ, đúng ời 😟😟
* ukm  vào đi
* ờ ờ😶
* ủa đi học hay đi du lịch mà mang cả gia tài vậy
* tôi tôi..... Còn một cái vali ở dưới lầu nữa ă..😶
* ối trời, lại ở chung với một thường công tử bột 😤

Thì ra Noãn Thuần ở cùng phòng với Trạch Huân, xui cho cậu nhóc nhát gan của ta rồi. Trạch Huân thì như lời đồn không sai tý nào, mà nhìu khi còn hơn, cậu ta ăn nói khô khang, cộc hơn chữ cộc, cực kỳ ghét gay cả trường ai cũng biết, nhưng kỳ lạ thay, như vậy đó mà gái và cả lẫn trai đều bu nó như kiến vì với vẻ bề ngoài ngầu lồi. Thế thì Noãn Thuần ta sẽ sống ra sao trong những ngày tới đây 😭😭

* hic....hic....hic.... Cẩn Mai ơi
* gì vậy cục cưng, sao khóc dữ vậy.
* hic... Tao xui quá mày ơi, nghĩ làm sao ở cùng phòng với một con cọp hay hổ dì đó, nó dữ quá mày ơi.
* gì vậy trời ai.
* Trạch Huân
* hả dì, Trạch Huân há há há, xỉu xỉu. Ủa mà nó kỳ thị gay đó , mày nhớ gáng kín, đừng để bị phát hiện là tôi đời.
* gáng như mọi khi thôi, nghĩ làm sao bình thường mà nó ăn nói cọc vậy đó, lỡ như mà biết tao gay chắc nó giết tao ở nơi đó quá.
* tội cục cưng tôi hông, thôi đi mua cho tao chai nước đi.
* ờ.
" trời ơi nghĩ mà xem, ủa mà khoan, tuy cơ hội để đẩy thuyền cho Trạch Huân vs Noãn Thuần cục cưng dễ dàng hơn rất nhìu rồi, nhưng mà thằng đó sec hành xác và biết đẩy nổi không. Thôi Cẩn Mai ơi! Quyết luôn. Tao sẽ đẩy anh Khang Dụ đến gần mày hơn cục cưng à, ảnh cũng đẹp dị, mà ảnh còn là công dễ dàng hơn cho mình rồi. "😍😍

Một sự chạm mặt của nước với lửa diễn ra ở trước của hai phòng
* ủa Trạch Huân mai mắn quá à, được bạn ở ghép vui ghê vậy đó trời 😆😆
* kệ tao, đỡ hơn mấy thứ ở một mình chắc mà vui😏
* đâu đâu nhìn sơ sơ coi ối trời, nghe đồn mày là người ghét cầu kỳ thích đơn điệu mà. Sao mà bây giờ cái nhà y như là cái siêu thị mini vậy ta 😏😏
* mày muốn dì 😠( Trạch Huân dơ nấm đấm lên )
* tao muốn cái dì à, câu đó tao mới phải hỏi 😠 ( Khang Dụ cũng dơ nấm tay lên)

Lúc này Noãn Thuần vừa đi về, liền chạy lại đứng giữa hai người ngăn cản 😩.
* Tránh ra, mày vào phòng đi
* thôi mà, cả hai về phòng của nhau đi, cậu vào phòng cùng tôi, còn bạn đi về đi.
* được thôi, hẹn ngày tái ngộ, mà mày cũng ở cùng với một cậu dễ thương đó 😏

Trạch Huân và Noãn Thuần vào phòng, Trạch Huân giọng tiếng lại chửi Khang Dụ: "đồ bê đê"
Vào phòng tý Noãn Thuần buộc miệng hỏi vì câu chửi ấy:
* ủa mà sao cậu lại ghét gay đến như vậy.
* bọn nó chả là cái tích sự gì cả, chả mang lợi ích gì cho cái xã hội này, làm mất mặt gia đình , bọn biến thái.

Lúc này Noãn Thuần bỗng rơi nước mắt, cậu chạy vào nhà vệ sinh và nói vọng lại, tôi đi tắm nhe. Vì sợ Trạch Huân nghi ngờ
  " ủa nó bị gì vậy"

* cái dì, mày nói thiệt hả
* ờ đứng rồi
* trời ơi đó giờ tao còn nghĩ hai hot boy đó chỉ là ghét hơi nhau thôi, có cần ghê vậy hong
* tao mà hong lại kịp là hai người đó đánh nhau tan xác rồi đó.
* dì ghê dị.
* mà thôi cúp máy, tao đi nấu ăn đây

" trời ơi nghĩ mà coi, anh Khang Dụ ở gần vậy thì mình dễ dàng hơn rồi há há "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#boylove