Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 3

Lớp 6 đến lớp 8 : Vào cấp 2, trường mới lớp mới bạn mới, tôi cũng lập quyết tâm..cua gái mới . Vừa vào lớp xong là tôi địa quanh xem có em nào hợp nhãn không, ôi thôi, toàn anacolda châu mỹ với lacoste châu phi, vào lớp chọn làm chi để rồi  gái không những cận thị mà còn mập, chắc là toàn học với ăn ngủ nên mới ra thế này T_T , tôi nản lắm, thế là cắm đầu vào học, truyện và game, hề hề, thời tôi cấp 2 thì game online chưa có ở VN, chỉ toàn là AOE hoặc là CS, cứ sau giờ học là rủ cả băng bọn lớp ra tiệm game mà bắn CS, chán thì AOE .

Cũng may, tôi chơi AOE  thì dở chứ bắn CS là trùm , nhất là khẩu 46( sau này chơi Đột kích thì là AWM , tôi cũng chỉ đứng sau top 1 sniper của VTC hồi game CF mới ra.Cụ thể là top  1 987 467 ). Hôm nọ đang bắn CS với lũ bạn, bọn này bắn dở kinh, cứ như gà lao lên cho tôi tỉa, ấy mà " đoàng ", tôi bật ngửa, ăn ngay headshot. =.=!

- Sặc, đứa nào bắn bố kinh thế, bật ngửa rồi này !

- Đâu, bố chết rồi mà!

- Bố cũng thế

- ........ Nhao nhao cả lên , cuối cùng nhìn vào góc trong quán thì thấy 1 nhỏ đang..bắn CS, đúng nó rồi, vẫn còn cầm khẩu AWM. Nghe bọn tôi nhao nhao thế thì nhỏ quay lại, cười đểu tôi 1 cái. Ah con nhỏ này, được lắm, tôi lập game khác, thách nó ra solo !

- Này, 1 đấu 1, 46 cổng vòm nhé bạn !

- Đến là đón anh zai ơi !

Đám bạn cổ vũ tôi ghê lắm, nhưng mà chúng nó cổ vũ bằng miệng chứ có giúp được gì đâu, thà chúng nó đi qua kia mà quấy rối nhỏ đó còn hơn. Đằng này cứ mỗi lần tôi bị hạ thì bọn nó lại xì xào :

- Èo, ngu thế, phát đó mà trượt,sao không rút khẩu lục trong quần ra.( Đù, tao rút được tao bắn mày đầu tiên)

- Gặp bố thì nhỏ đó nằm dạng háng rồi ^_^( lại nhân tài đâu vậy trời !)

- Sao không nhảy nhà hoa cứu con tin đi, ngu hết phần  cờ hó ( 1 huấn luyện viên chỉ đạo)

Kết game, nhỏ đó 88, tôi 12 T_T nhục để ko biết đâu cho hết, ra về nó còn gỡ kính ra và cười 1 cái, mấy huấn luyện viên online  thì đực mặt nhìn như thấy gái bao giờ, tôi thì do không nghe chỉ đạo từ 3 vị huấn luyện viên nên không dám gáy gì .! Cả 2 tuần sau tôi ko lên quán đó nữa, mà sang quán gần trước cấp 1 tìm về phong độ, tiện thể chỉ bảo các sư đệ đến độ ông chủ quán mới bảo tôi :

- Con bắn vừa thôi cho bọn nhỏ nó chơi với, thế này tụi nó nản nghỉ hết !

- .......Dạ !

Nghĩ bụng bế quan luyện công đến đây chắc cũng giúp được các sư đệ nhiều rồi, hôm sau tan học xong thì đến quán cũ  mục đích chính là tìm 3 vị huấn luyện viên để học tập, thứ 2 tìm nhỏ đó phục thù, dè đâu đợi mỏi cổ mà bóng nó cũng ko thấy đâu.Cũng may gặp được vị huấn luyện viên dạy cách cứu con tin trong kèo solo cổng vòm. Kế hoạch phục thù thế và giáo trình 36 cách cứu con tin trong kèo solo thế là vỡ tan, chỉ vì sau bữa đó, có bà hàng xóm quán net quen với mẹ tôi, méc mẹ tôi rằng tôi hay đi chơi game, thế là nhừ xương và từ luôn cái quán net ở đó, hết gặp lại vị huấn luyện viên kia luôn T_T

Ít lâu sau, tôi nghe mấy thằng bạn bảo thấy nhỏ này trên quán bida, hãi thật, lúc trước tôi còn định phân thắng thua với em này xong là quen luôn, vì nhìn nó cũng khá xinh, ít ra cười 1 cái là có thằng đổ, thế mà lại là chị đại ăn chơi, thôi, lại kết thúc 3 lớp 6-7-8 trong những giấc mơ thấy nhỏ đó, và giật mình dậy giữa đêm lau mồ hôi vì trong mơ tôi thấy nó cầm AWM headshot tôi ngoài đời thật ,máu văng nhoe nhoét =.=!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro