8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã bao nhiêu ngày rồi?

Gin cử động chân tay tê cứng. Dây xích kêu leng keng theo chuyển động của anh.

Đã bao nhiêu ngày anh mắc kẹt trong nhà rồi?

Tiếng bước chân quen thuộc vang lên bên ngoài cửa, và Gin quay đầu đi, không muốn nhìn người kia.

Akai dịu dàng ôm lấy người trên giường vào trong lòng, vô cùng ân cần hôn lên cái cổ bị xích của vợ mình.

"Kurosawa, đừng giận mà."

Gin rụt cổ lại.

"Ngươi không phải Akai."

"...Em nói gì cơ?" Người phía sau anh đơ người.

"Ngươi không phải Akai của ta," Gin ghê tởm đẩy người kia ra, ôm lấy sợi xích và co rụt người lại: "Anh ấy sẽ không làm như thế này với ta."

"Ngươi không phải Akai của ta."

Akai tức đến suýt bật cười. Gã nắm lấy sợi xích kéo giật người đàn ông vào trong lòng, một tay kéo chiếc áo sơ mi trắng của anh lên và luồn vào trong.

Gin đã quen với việc bị huấn luyện nhiều ngày dài, bắt đầu run rẩy không kiểm soát được.

Akai chơi đùa với hai đầu vú hồng hào. Gã thô bạo niết chúng và liên tục đâm móng tay móc mạnh hai đầu vú lõm vào. Gã ngắm nhìn đôi mắt Gin bắt đầu tràn đầy dục vọng, và anh quay đầu đi trong sự ghê tởm tột độ vì phản ứng của cơ thể. Akai túm lấy cằm Gin bắt anh ngước lên, điên cuồng cắn lên má anh.

"Tại sao em không học được cái gì vậy?"

.
Okiya Subaru lo lắng nhìn phu nhân tóc bạc bị cầm tù trong nhà trên màn hình. Hắn lại cố gắng lẻn vào nhà hàng xóm để giải cứu Gin như mọi lần.

Tuy nhiên, Akai dường như đã đoán trước việc ai đó sẽ đột nhập vào nhà, nên gã đã đổi hết khoá cửa và nâng cấp bảo mật.

Hắn chỉ có thể tuyệt vọng nhìn phu nhân tóc bạc bị giam cầm trong nhà, nhìn anh bị áp bức hết lần này đến lần khác, và nhìn cái thứ bẩn thỉu giữa bông anh liên tục chảy ra khi bị ép mở ra để hầu hạ đàn ông một lần nữa, chỉ có thể ọc ra toàn là tinh dịch.

Dù Subaru tuyệt vọng không biết làm gì, hắn vẫn cực kỳ hứng tình và bắn từng đợt chất lỏng nóng hổi vào người đàn ông tóc bạc trên màn hình.

Cuối cùng người giải cứu Gin là Rye.

Tay Rye run rẩy cởi những sợi xích và còng, khoá trên người Kurosawa. Cậu đau xót ôm Kurosawa người đầy sẹo vào lòng và luôn miệng xin lỗi anh trai của mình.

Cậu đưa anh đến bệnh viện và đích thân nhận trách nhiệm chăm sóc sóc anh cẩn thận bằng chính tay mình.

Và Akai không bao giờ xuất hiện nữa.

Phải đến một tháng sau cảnh sát mới vớt được xác Akai từ biển lên.

Sau khi nghe tin, Gin lặng thinh và đẩy thìa đồ ăn Rye đưa đến miệng anh ra.

Thứ tình yêu một thời nóng bỏng, vặn vẹo và tràn đầy bạo lực cứ thể mà chết theo Akai.

"Chị dâu." Rye lạnh lùng nói: "Quên anh trai đi."

"Em cũng có thể chăm sóc chị dâu của em mà."

"Em đã luôn luôn...luôn luôn thích chị dâu của em..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro