Chương 9 (Hoàn)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một lát sau hắn nhẹ nhàng đem phân thân của mình từ bên trong cơ thể Kuroko rút ra, chất lỏng màu nhũ bạch thuận theo động tác của hắn trượt xuống, ở bên trên hai đùi trắng nõn lưu lại vết tích mập mờ. Hắn chăm chú nhìn một hồi, cuối cùng kéo qua áo khoác của mình đem Kuroko che phủ thật chặt. Không thể giống như vừa rồi để Tetsuya trần truồng dựa vào mình, sẽ không nhịn được. Hắn hơi sửa sang lại bản thân một chút, lại đem Kuroko đã ngủ say ôm chầm lấy để đầu của cậu dựa vào vai hắn, ngủ đi, bảo bối của ta, vĩnh viễn, vĩnh viễn yêu em.

※ ※ ※ ※ ※

Lúc hắn tỉnh dậy không có xuất hiện ánh nắng chói mắt.

Nơi này giống như là một cái nhà kính, khắp nơi là thực vật nhiệt đới màu xanh, một dây mây to quấn lên thân cây đổ, vừa vặn gối dưới đầu của hắn. Hắn chỉ mặc áo sơ mi và quần tây nằm ở nơi đó, đồ vật trong túi công văn rơi lả tả trên đất, tìm rất lâu cũng không thấy áo khoác cùng cà vạt. Bít tất một chiếc ở chỗ đám khoai sọ, một chiếc nằm trên một phiến lá cọ. Áo len nhăn nhúm dính đầy bùn nhão trong đất, nhìn qua rách rưới... Kia là mộng cảnh, hay là sự tình chân thực đã phát sinh? Hắn lục lọi trong túi quần tây hộp quà, cặp nhẫn đôi luôn luôn mang theo trên người chỉ còn lại một chiếc. Cởi ra quần áo trong, ngực nơi gần sát trái tim có một dấu hôn tử sắc. Hắn không do dự đem chiếc nhẫn còn lại đeo lên ngón áp út bên tay trái, từ từ nhắm lại hai mắt hôn lên... Ta yêu em, Tetsuya của ta.

Hai ngày sai, khi cùng Shintarou gặp mặt, hắn cuối cùng nhịn không được hỏi tình hình gần đây của Tetsuya, ánh mắt của đối phương lướt qua chiếc nhẫn trên tay trái hắn cho hắn một đáp án ngoài dự liệu.

"Không, Kuroko không có kết hôn, ai nói cho cậu biết là cậu ấy kết hôn?"

"Nhưng mà......?!" Không lừa hắn đấy chứ?!

"Lời của Kise, có thể chính cậu ta cũng nhầm." Midorima đẩy kính mắt, "Kuroko có chút vấn đề, không thích hợp kết hôn, làm bác sĩ tớ hẳn là nên giữ bí mật cho cậu ấy, nhưng làm bạn bè, tớ nghĩ cậu có thể giúp một tay."

"Tớ nghĩ cậu vẫn nhớ kỹ, hồi cấp hai, Kuroko cho tới bây giờ đều không nói chuyện cười." Coi như người khác nói, cũng đều là một dáng vẻ không hiểu, dần dà, mọi người cũng không tiếp tục ở trước mặt cậu nhắc đến những sự tình kia, dù có nói cũng sẽ tránh cậu đi mà nói.

"Thay vì nói là cấm dục, không bằng nói là thuần khiết, tựa như là thủy tinh đồng dạng không một hạt bụi." Rõ ràng tính cách rất nam tính, đối đãi nữ sinh cũng rất ôn nhu, nhưng từ đầu đến cuối không mang theo ý vị gì.

"Khi đó có thể nói là phát dục tương đối chậm chạp, nhưng đã đến đại học còn như vậy cũng có chút kì quái." Coi như đối với nữ nhân không có hứng thú, nhưng đối với nam nhân theo đuổi cũng biểu hiện ra thái độ đồng dạng.

"Mặc dù chính cậu ấy nói không sao, nhưng cha mẹ phi thường lo lắng." Nói dù đối phương là nam nhân cũng tốt, hi vọng đứa bé này sẽ quan tâm đến một người.

"Tính lãnh cảm, hoặc nói là tính dục khuyết thiếu, mặc dù tớ thấy từ này cũng không thể hoàn toàn nói rõ trạng thái của Kuroko." Tại đại học học tập ngoại khoa chuyên nghiệp hai năm, cuối cùng lại ngoài ý liệu chuyển tu tâm lý, Midorima nói, "Cân nhắc đến tình huống của Kuroko, chủ yếu là vì chướng ngại tâm lý."

"Cậu ấy bị tập kích qua."

Mặc dù bản thân đối với chuyện này không có ký ức.

Midorima nói như vậy.Thông tin là mẹ Kuroko cung cấp bí mật, nghe nói là ở nhà phụ cận trong công viên bị người trưởng thành tập kích, vào lúc ban đêm mưa gió rất lớn, cha mẹ Kuroko cũng đi công viên tìm nhưng không thể tìm nổi. Ngày thứ hai phát hiện một người nằm trong phòng hoa bị vứt bỏ, trên thân bao bọc bằng kiện quần áo trưởng thành, là áo khoác chất liệu vô cùng cao cấp. Lúc ấy tình huống cụ thể cũng không rõ chi tiết, nhưng khẳng định là bị tập kích, cảnh sát đã lập án, lại không thể bắt được phạm nhân. Kuroko lúc ấy thanh tỉnh qua một lần, nhưng cũng không nói gì, tiếp theo bởi vì đủ loại nguyên nhân liên tục sốt cao 3 ngày. Chờ nhiệt độ cơ thể hạ xuống nhưng sau đó bất luận ký ức gì về sự tình kia cũng không còn. Bởi vì không có ký ức về chuyện này cũng tốt, vô luận là cha mẹ Kuroko hay cảnh sát đều không có truy vấn gì cậu nữa.

"Nhưng dường như vẫn bị ảnh hưởng.

"Theo như mẹ Kuroko nói, trước đó Kuroko mặc dù cảm giác tồn tại thấp nhưng vẫn đứa nhỏ dính người, về sau liền trở nên trầm mặc. Bắt đầu thích đọc tác phẩm văn học bí truyền, nhất là thích tiểu thuyết trinh thám, gia nhập đội bóng rổ về sau chậm rãi cũng kết giao bằng hữu. Bọn họ cũng không còn lo lắng. Về sau Kuroko một mực không có yêu đương, người khác nhiều lần giới thiệu bạn gái cho cậu cũng bị khéo léo từ chối mới lại bắt đầu lo lắng.

"Kuroko đối với chuyện này dường như cũng không thèm để ý, nhưng vẫn tiếp nhận trị liệu, bởi vì trưng cầu ý kiến phổ thông không có hiệu quả, về sau đồng ý cho cậu ấy làm thôi miên."

Midorima có chút do dự nói, "Mặc dù cá nhân tớ, còn có chủ lưu giới y học cũng không đề cử liệu pháp thôi miên."Vì không làm muốn làm tổn thương cậu hoặc là tạo thành ám chỉ, Midorima khống chế thôi miên rất nhanh liền kết thúc, cũng không đạt được thành quả đặc thù. Duy nhất có thể khẳng định là, trong tiềm thức Kuroko đối với phạm nhân xâm phạm kia có cảm giác tương đối tốt, có lẽ là bởi vì chuyện này cho nên một mực không thể tiếp nhận những người khác.

"Cho nên tớ nghĩ, nếu như có thể tìm đến phạm nhân, để Kuroko nhìn thấy trạng thái của hắn bây giờ, hoặc chỉ là lý giải với cậu ấy chuyện xâm phạm bé trai là biến thái, có lẽ vấn đề của cậu ấy liền có thể đạt được giải quyết."

Cho nên tìm được người quen ở cục cảnh sát điều tra vụ án năm đó.

Tội phạm lưu lại áo khoác là sản phẩm cao cấp, mặc dù không biết vì cái gì vụ án nhỏ năm đó cục cảnh sát lại có thể điều tra nhãn hiệu ngoại quốc, nhưng trên báo cáo xác thực bày ra tường tận quá trình điều tra và phần tích, logo bên trong áo khoác xác thực thuộc về nhãn hàng nổi tiếng bên Anh, nhưng trong tiệm không có ghi chép làm theo yêu cầu kiểu dáng quần áo loại kia, thậm chí không thể tìm được vải áo tương tự. Hiện trường hé mở còn sót lại giấy đóng gói sô cô la, chỉ có một nhà máy thực phẩm cỡ nhỏ bên Đức sản xuất, khu vực cung ứng phụ cận không lớn. Điều tra gần nửa năm từ người Châu Âu đến người Nhật Bản, đều không tìm được đối tượng khả nghi.

Manh mối đến đây liền đứt, nhưng năm đó cảnh sát thâm niên tham dự vụ án này cung cấp một tình huống đặc thù.

"Chúng ta đây, ở trên tay đứa bé kia phát hiện một chiếc nhẫn, nhìn rất cao cấp, bên trong khắc danh tự, mọi người biết là cái gì không?" Hắn thần bí chớp mắt, "A~KA~SHI~, là AKASHI nha~."

"Mặc dù không rõ chuyện gì xảy ra, chỉ chớp mắt chiếc nhẫn đã không thấy tăm hơi, không biết là không cẩn thận rơi mất hay là như thế nào, nhưng tất cả mọi người nhìn qua, cũng đã chụp hình. Chính là hơn mười năm trước, người xuất ngoại không nhiều, ăn mặc quần áo định chế cao cấp thì càng ít, cà vạt bị cắt thành bốn đoạn nghe nói có giá trị là ba năm tiền lương của người bình quân! Nói đến người có tiền như vậy, vẫn là AKASHI, đều sẽ nghĩ đến "Akashi" đi?

"Nghe nói vụ án năm đó người phụ trách có chút môn đạo, đi tới cửa bái phỏng qua gia chủ nhà Akashi, thế mà được phối hợp, miễn cưỡng lấy được một chút máu nhà Akashi. Nhưng so với mẫu DNA trong tinh dịch mà phạm nhân lưu lại không có đồng nhất. Nhưng hẳn là cùng Akashi có quan hệ, bởi vì phàm là người tham gia giám định đối với chuyện này đều giữ kín như bưng...

"Bởi vì dính dáng đến "Akashi" nguyên nhân chuyện này không có được trắng trợn đưa tin, điểm này đối với Kuroko mà nói là chuyện tốt, bất quá ảnh hưởng khi đó vẫn là rất lớn. Akashi cậu hẳn là có trải nghiệm nhất." Midorima nhìn về phía Akashi đang mất hồn mất vía nhíu nhíu mày, "Không phải sao? Tớ nhớ là thẳng đến năm hai, nhà cậu còn một mực phái tài xế đưa đón cậu.

"Có đúng không? Khi đó...... quả thực, là nghe nói có nhắm vào mình...... Chẳng lẽ nói sẽ là......

"Có nhiều thứ đại khái chỉ có "Akashi" mới biết được, cho nên mới nhờ cậu, đừng nói cho Kuroko biết chuyện này." Midorima cường điệu, mặc dù chính hắn không nói, nhưng không không thể nào không để ý. "Cậu mấy năm nay một mực ở bên Châu Âu khả năng không rõ ràng, mặc dù bây giờ Nhật Bản cũng coi là phóng khoáng. Nhưng làm giáo viên mầm non công chúng đối với người hành nghề này yêu cầu rất nghiêm ngặt. Trước đó có gia trưởng luôn luôn hỏi thăm Kuroko có đối tượng chưa, lúc nào kết hôn. Về sau cậu ấy tìm chiếc nhẫn mang vào mới đỡ, đại khái Kise nói là việc này. Nhưng không thể để cho cậu ấy tiếp tục lừa mình dối người như thế.

"Midorima nói cũng không kỹ càng, có lẽ chính hắn biết cũng không nhiều, Akashi nghĩ, thế nhưng là, áo khoác, chiếc nhẫn, còn có AKASHI... Không đúng, sẽ không phải như vậy, không, nếu là như vậy, "Tớ muốn trước tiên nhìn Tetsuya một chút." Muốn nhìn em ấy, là của ta, lúc đó người ta ôm, thật sự là Tetsuya...

"Cũng được, vốn dĩ cũng hẹn cậu ấy tan tầm gặp mặt, cùng đi đi." Midorima lấy áo khoác.

Bởi vì có lái xe tới, Midorima xin từ chối tài xế nhà Akashi đưa bọn họ tới chỗ Kuroko, vì không quen thuộc đường Akashi dứt khoát dựng xe hắn cho tiện. Trên đường đi Akashi một mực nhìn ra ngoài cửa sổ tâm thần bất định, làm cho Midorima bắt đầu hối hận cách làm của mình. Hắn vẫn biết Akashi đối với Kuroko ôm lấy loại tình cảm vượt quá tình bạn, lần này nếu như không phải thấy được trên tay Akashi chiếc nhẫn biểu tượng của hôn nhân kia cũng sẽ không đem chuyện này nói cho Akashi. Hắn cho là Akashi đã buông xuống, nhưng hiện tại xem ra có lẽ chỉ là miễn cưỡng bắt mình lãng quên mà thôi. Hắn lại nghĩ tới biểu hiện không hề tầm thường của Akashi, cũng không có nói với Akashi, chuyện liên quan tới Kuroko khi còn nhỏ từng bị xâm phạm cũng không tỏ vẻ phẫn nộ hoặc là ít nhất là cảm xúc kinh ngạc, còn có năm hai đột nhiên đi du học... Chẳng lẽ, Akashi đã sớm biết?! Kuroko bị xâm phạm cùng Akashi có quan hệ? Cho nên mới chạy trốn tới Châu Âu một đi không trở lại?

Hắn thật sự nên mang Akashi đi gặp Kuroko sao?

Sự tình đã rồi hắn lại do dự, nhà trẻ nơi Kuroko làm việc ngay phía trước. Chính vào lúc tan học, các phụ huynh tụ tập cùng một chỗ, chờ đón con mình về nhà. Midorima đem xe xa xa dừng ở sát một bên, vẫn chưa dừng hẳn Akashi đã hốt hoảng nhảy xuống.

Trước mặt, thân ảnh đang ngồi xổm xuống mỉm cười, ôn nhu dỗ dành đứa trẻ không muốn rời đi. Hắn thấy hết tất cả, vật trên ngón áp út lóng lánh, nhìn qua có chút cũ kỹ kia, với vật trên ngón tay của hắn là cùng một đôi, được hắn chọn lựa, đặt ở trong túi tùy thân hai năm dài đằng đẵng...

———END———





Đôi lời của tác giả:Rốt cục viết ra chữ END.

Lúc đầu chỉ là nghĩ viết thiên tang bệnh H, người trưởng thành x đứa trẻ, dự tính 4000~5000 chữ liền kết thúc, kết quả chẳng những Tetsuya 11 tuổi đã không còn tính là đứa trẻ, còn bị ta kéo tới gần 2W5, quan trọng nhất chính là tuyệt không tang bệnh làm sao phá QAQ

Kế tiếp là cố sự của Akashi trưởng thành cùng Kuroko trưởng thành, tóm lại là lưỡng tình tương duyệt hai người, về phần như thế nào hạnh phúc sinh hoạt chung một chỗ liền dựa vào chính bọn họ cố gắng, dù sao phụ huynh hai bên là đã lo xong xuôi.

Liên quan tới chiếc nhẫn kia, là Tetsuya nhỏ khi vẫn còn nhớ hết tất cả vụng trộm giấu đi, về sau mặc dù cái gì đều quên, nhưng chữ AKASHI giữ lại từ khi còn bé đến cao trung, lại từ cao trung giữ đến đại học. Đến hai năm trước dưới tác dụng thôi miên nhớ hết thảy, đem nó mang vào ngón tay của mình. Kise ngốc cũng chính là bởi vì cái này mới hiểu lầm cậu kết hôn, nếu không phải hắn loạn truyền tin tức có lẽ Akashi đã sớm về...... Nhưng mà như thế Akashi sẽ không gặp được Tetsuya nhỏ cũng sẽ không lưu lại tín vật ( A?), cái đó là nghịch lý www

Từ khi biết Kuroko, Akashi thầm mến cậu ròng rã 12 năm. Nhưng Tetsuya nhỏ cũng chờ Akashi 15 năm (mặc dù quên đi nhưng dưới tình huống ký ức rõ ràng ít nhất chờ 2 năm), coi như không nhớ thời điểm, bởi vì AKASHI cậu đem chiếc nhẫn một mực hảo hảo bảo tồn, có phải hay không cậu muốn khi trưởng thành cùng một chỗ lấy Akashi, cũng có được tình cảm này phải không?

Mặc kệ là như thế nào, hoàn cảnh nào, hướng về phía nào, đều sẽ yêu lẫn nhau —— Chính là một cái cố sự như vậy.

Mặc dù đây chỉ là một thiên tiểu hoàng văn rồi ( Cười ).

Cảm tạ đã đọc mấy dòng, không chê ta dông dài, theo giúp ta cùng một chỗ YY. Mọi người, cảm tạ @Lam húc, cho ta linh cảm mỗi ngày có tiết mục ngắn bổ sung năng lượng ~~ Về sau còn muốn cùng một chỗ tang bệnh xuống dưới ( A?), tiếp tục chiến AkaKuro nha ~

Xin hết.

________________

Editor lảm nhảm:

Chào mọi người, ta là Lily, từ khi gia nhập AkaTeam chưa giao lưu với mọi người lần nào nên lảm nhảm một chút nhân dịp kết thúc bộ này ~ Nói sao nhỉ, đây là bộ đầu tiên và hoàn chỉnh nhất mà ta edit từ trước đến giờ, tất nhiên sau này sẽ còn edit nhiều thêm nữa. Hy vọng các nàng ủng hộ ta nha ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro