Part 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 8

Ngoài việc không muốn làm phiền Jean nữa thì Alan cũng đã quen sống riêng ở cách xa Jean.

Căn hộ mà Gong chọn có vẻ vừa đủ với anh, không quá rộng cũng không quá nhỏ, khá thoải mái.

Rốt cuộc thì anh chỉ ở một mình ở đây, và thỉnh thoảng có thêm Gaipa.

"Em thấy sao?"

Gaipa mỉm cười đi đi lại lại để xem xét. Rõ ràng, Gaipa cũng thích căn hộ mới của Alan.

Thậm chí, anh chàng còn háo hức góp ý cho người yêu đặt thêm đồ nội thất hay thay đổi màu sơn cho phù hợp với màu của đồ nội thất.

"Rèm cửa màu trắng sẽ đẹp hơn."

Gaipa quay sang Alan và thấy anh đang mỉm cười nhìn mình.

"Anh nghĩ sao?" Gaipa hỏi rồi đi lại chỗ Alan đang đứng cạnh ghế sô pha.

"Theo ý em hết, Gaipa." rồi Alan kéo eo Gaipa.

"Bởi vì căn hộ này cũng là của em. Anh muốn chỗ này hợp với sở thích của em" Alan nói tiếp.

Gaipa cười để che giấu sự xấu hổ. "Thật ư?"

Alan nhận ra Gaipa đang đỏ mặt còn trêu chọc cậu nhiều hơn, hôn vào má Gaipa nhiều cái.

Trong khi hai người họ đang vui vẻ trêu chọc nhau, thì có âm thanh cuộc gọi đến từ điện thoại của Alan.

Đó là Nine, Alan lập tức bắt máy.

"Hi, Nine."

"À, này, tao đang ở một tòa nhà chung cư." Alan liếc nhìn Gaipa, hơi bối rối vì ở phía bên kia, Nine có vẻ rất phấn khích.

"Vậy sao? Cũng ở tòa nhà này à? Tầng mấy?"

Gaipa cũng tò mò, vì vậy cậu kiên nhẫn đợi Alan kết thúc cuộc trò chuyện với Nine.

"Nine cũng vừa mới chuyển tới đây, ở lầu hai."

Gaipa gật đầu, ngạc nhiên vì sao lại trùng hợp đến thế nhưng rồi thở phào nhẹ nhõm, vậy là tình bạn của Alan và Nine vốn từng bị gián đoạn khiến Alan không vui nay có thể tiếp tục tốt đẹp rồi.

"Anh ấy sắp đến đây à?"

"Ừ, được không?" Alan hỏi với vẻ quan tâm.

"Tất nhiên là được," Gaipa đáp rồi lại tiếp tục bàn bạc về đồ đạc cho căn hộ, cậu sẽ nhờ Leng tìm giúp.

----

Alan đến gặp Gong sau khi đưa Gaipa ra chợ.

Gong đang ở một nhà hàng, nơi bạn gái anh làm thu ngân ở đó.

Gong nói rằng đã gặp Nine vào chiều hôm qua.

"Nó gặp Gaipa chưa?"

"Rồi, hai lần."

Gong gật đầu. "Nó có biết về mối quan hệ của mày với Gaipa không?"

"Biết, mà tao nghĩ là Wen đã nói cho biết trước đó rồi."

Gong lại gật đầu. "Cẩn thận đó Alan."

Alan mỉm cười một chút, rồi nhấp một ngụm Americano đá, hỏi "Tại sao?".

"Đừng lặp lại cùng một sai lầm" Gong trả lời.

.......

Gaipa vừa bán hàng vừa trò chuyện với Leng khi Wen đến. Anh thường mang theo đơn đặt hàng của chú Jim.

Hôm nay Leng được nghỉ, và Praew bảo anh đi mua thịt gà.

"Anh cũng không đi làm à?" Leng hỏi Wen, bạn trai của Jim trông thoải mái trong chiếc áo phông, mái tóc không tạo kiểu như thường khi.

"Ừ, đi bố trí cửa hàng mới của chú Jim," Wen trả lời khi đưa cho Gaipa tờ giấy có ghi đơn đặt hàng.

Gaipa tưởng Jim sẽ tạm ngừng bán để khai trương quán mới, nhưng Wen nói rằng cửa hàng còn lâu mới hoạt động nên chú Jim vẫn tiếp tục kinh doanh và Wen sẽ lo liệu mọi thứ cho cửa hàng mới.

"Nếu có gì cần giúp, cứ gọi cho tui." Gaipa đưa cho Wen một túi nhựa lớn.

"Chắc chú Jim cần người giúp ở cửa hàng xe tải, Li Ming và Heart cũng sẽ đến cửa hàng mới," Wen trả lời.

"Vậy tui sẽ đến cửa hàng xe tải sau."

Wen gật đầu và cảm ơn.

Tuy nhiên, dường như có điều gì đó muốn nói khiến anh cứ đứng trước quầy của Gaipa, khiến Leng khó hiểu.

"Còn gì nữa không? Quên đơn hàng của chú Jim à?" Leng hỏi, trong khi Gaipa đang bận tách vài miếng gà phía sau Leng.

"Không có gì, tui đi trước." Sau đó, Wen vỗ vai Leng, nhờ cậu cũng đến cửa hàng xe tải của chú Jim để giúp với Gaipa. Wen đã từng trải nghiệm khó khăn như thế nào khi phải một mình phục vụ nhiều khách hàng vì Jim còn bận nấu nướng.

Wen thở dài nhìn gian hàng gà của Gaipa, có vẻ như anh có chuyện muốn nói nhưng Leng ở đó nên anh không thể nói gì cả.

Sau đó, Wen rời khỏi bãi đậu xe của chợ trên chiếc xe máy của mình.

----

Sau cuộc gặp ngắn với Gong, Alan trở lại nhà P' Jean để ăn trưa.

Jean đang bận rộn trong bếp, với Mei trong lòng.

Ngay lập tức Alan nhận giữ cháu gái để Jean đỡ bận bịu.

"Căn hộ thế nào rồi?" Jean hỏi. "Nó gần nơi làm việc của em không?"

"..."

"Quan trọng nhất là, em có thích chỗ đó không?"

"..."

"Alan?" Jean hỏi, lần này chạm vào vai em trai, người dường như đang mơ màng.

"À, Phi?" Alan hỏi lại trong khi chỉnh mắt kính.

"Chị hỏi về căn hộ, em làm sao vậy?"

Alan lắc đầu, rồi mỉm cười. Alan ngay lập tức đổi chủ đề về căn hộ mới của mình.

Alan quyết định sống ở đó, anh chỉ cần sắp xếp lại và mua thêm một số đồ đạc nữa thôi.

"Em sẽ sống chung với Gaipa?"

"Không, Phi. Em ấy có nhà riêng."

À, Jean chợt nhớ ra rằng Gaipa là người ở Pattaya không giống như Wen, vậy chắc chắn là cậu ấy có nhà ở đây.

"Em thích chỗ đó thì tốt rồi, không có vấn đề gì khác chứ?"

Alan lại gật đầu.

"Phi, chị có nhớ Nine không?"

Jean gật đầu, vì Nine là người thứ hai đến thăm cô sau Wen hồi đó.

Theo những gì cô biết, Nine hiện đang ở Bangkok và Alan không thường nói về Nine như thế này.

"Sao vậy? Nine gọi cho em à?" Jean ngồi xuống bàn ăn sau khi đã nấu nướng xong.

"Nó vừa trở lại Pattaya, chắc vài ngày nữa sẽ đến đây, cũng tình cờ ở cùng khu chung cư với em, Phi."

Jean mỉm cười, thật tốt, có thêm một người bầu bạn với Alan ngoài Gaipa, vì cậu luôn bận rộn với việc buôn bán của mình.

Alan cũng nghĩ như vậy, nhưng Gong cảnh báo phải cẩn thận khiến Alan hơi lo lắng.

Sau đó Jean bế Mei ra khỏi lòng Alan và nhờ bé lên phòng gọi Mork.

Khi Alan bước ra khỏi bếp, anh nghe thấy Jean nói với Mei về Nine.

Mei trông rất vui, bé có vẻ nhớ Nine lắm dù đã lâu không gặp.

‐-----

"Wen!"

Wen cười nhẹ rồi bước nhanh về phía bàn ăn mà Nine gọi mình. Gong cũng ở đó.

Hôm nay ba người họ gặp nhau trong giờ nghỉ trưa, Wen và Gong vẫn đang đeo thẻ nhân viên trên cổ, cũng như bộ vest chỉnh tề trên thân hình cao lớn của Nine.

"Lâu rồi mới được ăn chung với tụi mày." Nine mời Wen thưởng thức món ăn mà anh đã gọi. Wen đến muộn một chút vì có nhiều việc hơn Gong.

"Nên thường xuyên ăn trưa cùng nhau như thế này nhé, Nine." Gong nói. Anh trông có vẻ đói khi nhai và nhét miếng thịt vào miệng một cách gấp gáp.

Nine gật đầu. Sau này họ nên gặp nhau thường xuyên hơn, Nine cảm thấy tình bạn của họ chỉ giống như những người quen biết nhau. Nine không muốn như vậy, bởi vì anh đang nghĩ đến việc ở lại Pattaya lâu dài. Hơn nữa, anh nhớ bầu không khí như thế này với Wen và Gong .... và cả Alan nữa.

"Mày có biết nhiều về bạn trai của Alan không?"

Gong và Wen liếc nhau một cái, rồi Gong thành thật lắc đầu. "Tao chưa từng gặp trực tiếp, nhưng cứ như là biết rất rõ ấy, vì Alan kể cho tao nghe mỗi ngày."

"A, vậy sao? Còn Wen sao?"

Wen ngẩng đầu lên, sau đó khẽ mỉm cười gật đầu. "Không hẳn, nhưng tao biết cậu ấy." Gaipa là một trong những người thân thiết nhất với chú Jim, người yêu của Wen.

Wen cũng kể Alan là người đổ Gaipa trước như thế nào.

"Vì vậy, tao chỉ giúp họ đến gần nhau hơn một chút," Wen tiếp tục.

"Vậy là mày sắp đặt cho người yêu cũ đến với bạn thân của người yêu mới?" Nine hỏi với giọng đùa cợt.

"Không, họ yêu nhau trước khi tao phát hiện ra họ biết nhau với tư cách là nhân viên ngân hàng và khách hàng", Wen trả lời.

Gong thấy không khí có chút khó xử, vì vậy anh nhanh chóng thay đổi chủ đề.

Wen cũng nhanh chóng thay đổi nét mặt trở nên thân thiện hơn, anh cũng nhận ra mình đã quá nghiêm túc.

\\ Hồi tưởng //

"Wen, mày làm sao vậy? Mày với Nine luôn như vậy."

Wen quay người, nhìn Alan vừa mới đi làm về liền gặp Wen đang tức giận.

"Mày có biết tại sao tao không như vậy với Gong không? Bởi vì nó đã có bạn gái."

Alan thở dài, mệt mỏi và khó chịu vì Wen luôn làm ầm lên về cùng một chủ đề, Nine.

"Mày không thấy sao? Thằng Nine thích mày đó Alan! Và mày cho nó vào căn hộ của tụi mình hàng ngày khi tao không có ở đây chỉ vì một lý do vớ vẩn nào đó."

"Chỉ giúp dọn dẹp căn hộ thôi mà, Wen."

"Đó là việc của mày mà! Có phải mày lại đi phàn nàn với nó mỗi khi tao chia nhiệm vụ dọn dẹp căn hộ không?"

"Được rồi, Wen." Alan cố gắng nhẹ nhàng. "Tao sẽ thôi để Nine vào căn hộ của tụi mình nữa."

Wen một lần nữa từ chối sự đụng chạm của Alan. "Đó không phải là điểm chính."

"Nó thích mày Alan, bộ mày không thấy sao?"

"Mày muốn cái gì nữa? Mày cũng biết nó đã nói là không thích tao như mày nghĩ đâu."

Wen cũng mệt mỏi như Alan, hôm nay anh vừa đi làm tăng ca về thấy căn hộ của họ hôm qua vẫn còn lộn xộn, giờ đã sạch sẽ, và Wen tìm thấy một lời nhắn ghi trên tờ giấy: 'Nghe nói Wen sẽ về muộn, có muốn tao mang đồ ăn tối đến không? Nếu cần thì gọi cho tao nhé. Nine.'

Sau đó Wen lại ngẩng đầu, nhìn Alan tiến đến ôm lấy mình.

"Tao sẽ không để Nine vào căn hộ thường xuyên nữa."

Wen chỉ thở dài và ôm lại Alan, cố gắng kiên nhẫn thêm một lần nữa.

\\Kết thúc hồi tưởng //

"Mày có nghĩ giống điều tao đang nghĩ không?"

Gong và Wen đang trên đường trở lại chỗ làm, Nine đã rời đi trước đó.

"Tao lo lắng điều đó có thể xảy ra với Gaipa, cậu ấy không biết Nine và tình bạn của Nine với Alan."
Wen cũng kể với Gong rằng anh định nói với Gaipa về Nine, có lẽ nên kể cho cậu ấy nghe về mối quan hệ của Nine và Alan trong quá khứ.

"Tao cũng đã cảnh báo Alan, kêu nó cẩn thận một chút."

"Thật sao? Nó nói cái gì?"

Gong nhún vai. "Cũng y như hồi đó lúc tao khuyên nó vậy à."

Wen thở dài, anh thực sự không mong đợi Nine trở lại Pattaya.

"Mày có thể tư vấn thêm cho nó tối nay tại phòng tập gym," Gong gợi ý. Nhưng thật không may, tối nay Wen phải đến cửa hàng mới của chú Jim, Wen cũng mời Gong đến cửa hàng mới của người yêu vào Chủ nhật tới, mà Gong cũng được Alan mời đến cửa hàng mới của Jim để giới thiệu Gaipa.

---

"Chúa ơi, Gaipa, mày trở thành một con gà luôn rồi hả?"

Gaipa ngay lập tức ngửi chiếc áo sơ mi của mình, nó có mùi như thịt gà.

"Chứ mày muốn tao có mùi gì sau khi ra khỏi trang trại gà?"

Leng cười thầm, đúng vậy.

"Chuyện gì vậy?" Gaipa hỏi, rồi bước vào nhà, Leng đi theo sau.

"Tao muốn vay tiền," Leng nói.

Gaipa gật đầu, rồi bảo Leng ngồi đợi trên đi văng, cậu phải nhanh đi tắm kẻo lại biến thành gà như Leng nói.

"Thấy mày đến trang trại gà hoài vậy, có vấn đề gì không?"

"Không có gì, chỉ kiểm tra thôi." Gaipa trả lời từ bên trong phòng tắm.

"Mày cũng đâu cần vất vả vậy chứ? Cô Hong đã sắp xếp anh Đào lo hết cho rồi." Leng đi vào bếp và nhìn thấy một chiếc áo sơ mi lạ treo trên máy giặt của Gaipa.

"Mày thậm chí không cần phải bán gà ở chợ, mày có nhiều nhân viên để họ làm thay."

"Mày đang bảo tao nghỉ hưu sớm hả?"

"Không, bộ mày không có ước mơ nào khác ngoài việc trở thành một người bán gà?"

Leng nói tiếp rằng cậu thấy ngưỡng mộ Gaipa vì không có chút xấu hổ nào, hầu hết những người trẻ tuổi như họ thường sẽ xấu hổ nếu họ bán hàng như vậy, đôi khi Leng cảm thấy xấu hổ nhưng Leng thậm chí còn ngạc nhiên hơn với Gaipa, người rõ ràng có gia thế cao hơn nhưng vẫn chọn bán gà thay vì theo đuổi hay tìm kiếm những ước mơ khác.

"Này, mày có năng lực để làm việc ở văn phòng như anh chàng ngân hàng của mày đó, Gaipa. Không muốn thử sao?"

Gaipa bước ra khỏi phòng tắm và thấy Leng đang ngửi áo sơ mi của Alan, rồi nói nó có mùi giống Gaipa.

"Mày muốn vay bao nhiêu? Bởi vì mày ghẹo gan quá đó, bây giờ vay tiền thì phải tính lãi."

Leng nhanh chóng đuổi theo Gaipa trong khi chửi thề, mặc dù cậu chỉ đưa ra lời khuyên nhưng Gaipa có vẻ rất nghiêm túc.

<còn tiếp>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro