65

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hậu quả ở trên giường làm điên cuồng cả một ngày chính là khi Chaeyoung tỉnh lại thân thể giống như bị tách rời, đã không phải là của nàng.

Nàng cúi đầu nhìn mình, không khỏi có chút khinh bỉ. Rất tốt, không có một chỗ nào hoàn hảo, vết xanh xanh tím tím đầy người.

Quay đầu chỉ nhìn thấy Jisoo đang ngủ, Jennie không biết đã đi đâu, chắc đi chuẩn bị bữa sáng cho nàng.

Nhìn xem, nhìn xem!

Đây là sự khác nhau!

Chaeyoung ghét bỏ liếc Jisoo một cái, cúi người cắn cổ cô một ngụm, còn chưa thoát thân đã bị phản đặt ở dưới thân.

"Ngày hôm qua còn không đủ?"

Chaeyoung tinh tường cảm nhận được vật cứng trên bụng, trên mặt lập tức cười lấy lòng.

"Đủ... Đủ..."

Sao có thể không đủ, tiểu huyệt đang đau, cho dù có thuốc mỡ giảm bớt đau đớn, bây giờ vừa động chân liền đau muốn khóc.

Jisoo cũng biết nàng là sợ thật, mới buông tha, xoay người xuống giường đi vào phòng tắm. Chaeyoung máy móc nằm trên giường.

Nàng cùng hai người phụ nữ lên giường. Giả bộ tát mình một cái, chưởng phong sắc bén, lại tát mềm dịu lên hai má, nàng cười hắc hắc, thật sự là...

Lúc này, Jennie vào phòng.

"Dậy ăn sáng."

Chaeyoung ngồi dậy, chỉ vào mũi cô cố tình gây sự.

"Lúc trước dì hạ thuốc tôi!"

"Em cũng biết là tôi."

Chaeyoung nghe xong, trong lòng xấu hổ, trên mặt ra vẻ làm mặt lạnh nhạt bĩu môi.

"Mặc quần áo cho tôi."

Jennie thuận theo mặc quần áo cho nàng, toàn bộ hành trình đều trấn định, Chaeyoung nghiêng đầu nhìn cô.

"Dì cùng Jisoo nói thế nào?"

"Nói thẳng"

Jennie bắt cánh tay đang ôm cổ mình "Đừng động đậy, hiện tại không thích hợp làm."

Chaeyoung lúc này mới yên tĩnh, mặc quần áo xong lại nằm trên giường, kiều nhan diễm diễm, môi hồng răng trắng.

"Về sau tôi cũng có hậu cung của mình, ngẫm lại thực khốc."

"Tôi xem tâm em cũng rất lớn. "

Jennie ngồi bên cạnh, vuốt mái tóc nàng, ngữ khí sủng nịnh ôn nhu.

"Như vậy cũng tốt, em vẫn có thể tự do tùy tâm sở dục làm chính mình."

Chaeyoung đột nhiên buồn bã.

"Đúng vậy, làm chính mình."

Nói xong liền đem khuôn mặt nhỏ nhắn cọ cọ vào bàn tay Jennie.

"Uy uy uy, hai người kia!"

Vua dấm chua Jisoo lại login phá hỏng bầu không khí, Chaeyoung bất đắc đứng dậy đi đến trước mặt cô, đi cà nhắc hôn cô một ngụm.

"Miệng có hôi không?"

Cười cười lại vòng qua cô vào phòng tắm. Jisoo sờ lên cánh môi, theo bản năng hồi đáp.

"Không hôi."

"A " Jennie cười lạnh.

"Ngây thơ."

Jisoo xoa xoa mái tóc ướt sũng của mình. "Sữa đường thích bộ dáng này của tôi. Chị lớn hơn chúng tôi vài tuổi đấy ''Dì'', thành thục cũng không tốt, tôi ở trong lòng là sữa đường là được."

Cô khiêu khích, Jennie cúi đầu ôm trán, vẫn là mắng.

"Mẹ."

Mỗi ngày hai người phụ nữ đều đấu võ mồm, ba người không biết xấu hổ lăn giường. Gần đây vì thời tiết thay đổi theo mùa, nàng bất hạnh phát sốt. May mà trong nhà có sẵn bác sĩ, uống thuốc hai ngày, cũng đã tốt lên.

Hôm nay Jennie đột nhiên kêu Chaeyoung đưa cơm cho cô, nói là thuận tiện xem nhiệt độ cơ thể. Vừa nghe đã biết là lấy cớ, bất quá ngẫm lại nàng còn chưa đi bệnh viện thăm Jennie bao giờ, liền vui vẻ đồng ý.

Ở bệnh viện, Jennie mỉm cười cự tuyệt đồng sự mời đi canteen.

"Bạn gái tôi sẽ đưa cơm tới cho tôi, ở văn phòng ăn thì tốt rồi."

Mọi người ồ lên.

Bác sĩ Kim có bạn gái, tim nhóm y tá như pha lê sắp vỡ. Mọi người đều chọc muốn nhìn xem rốt cuộc là thần thánh phương nào bắt được tim của bác sĩ Kim lạnh nhạt vô tình, chưa nghĩ tới Jennie một giây biến thành mặt bao công.

"Xem một cái là được, không thể nhìn nhiều."

"..."

Đồ ngược cẩu đáng xấu hổ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro