74

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chaeyoung không nói gì, không có bất luận động tĩnh gì, nhìn cô.

"Thế nào? Không biết chị ?"

"Lisa " Chaeyoung gằn từng chữ một kêu tên của cô "Tôi làm sao có thể không biết chị."

Không đợi Lisa nói nữa, Chaeyoung ôm cánh tay khinh miệt cười.

"Trước kia dù sao cũng cùng một trường, nói không biết cũng quá đáng."

"..." Lisa nhíu mày, trước mắt cũng không phải là cục diện mà cô muốn nhìn thấy.

"Nói đi, đang yên lành lại cho tôi mở cửa sau, thì ra là học trưởng an bài."

"Chaeyoung..."

"Ôi chao ôi chao ôi chao, " Chaeyoung nâng tay đình chỉ cô nói.

"Hai ta không quen, học trưởng vẫn nên gọi họ tên đầy đủ của tôi đi."

Nàng thậm chí không muốn nhìn cô, đem ánh mắt dời đi.

Lisa nghe được lời nàng nói, tim như bị đao cắt, nhưng cô cũng đoán được nàng sẽ như vậy —— Chaeyoung chính là nữ nhân cầm được thì cũng buông được.

Cô yên lặng nhìn Chaeyoung, sắc mặt nàng hồng nhuận, mặc áo sơmi trắng cùng váy màu đen bao mông, cũng không hiện vẻ người lớn, ngược lại xinh đẹp mê người.

Chính mình đi năm năm, nàng sống rất tốt.

Chaeyoung ánh mắt dư quang trông thấy Lisa dường như có xu thế đi về phía nàng, vội vàng lui lại hai bước.

"Học trưởng vẫn đừng cách tôi quá gần, bạn gái tôi biết sẽ ghen."

Lisa trong lòng nhất thời nảy lên nồng đậm vị chua.

"Em có bạn gái ?"

Khẩu khí chất vấn làm Chaeyoung phi thường khó chịu, nàng không kiên nhẫn nhíu mày trừng cô.

"Rất kỳ quái? Pháp luật của quốc gia có quy định tôi phải vì chị thủ thân như ngọc? Chị đi đã nhiều năm có liên hệ với tôi sao? Không có đi? Tôi hiện tại sống rất tốt, làm phiền La tổng giơ cao đánh khẽ, đừng xen vào cuộc sống của tôi. Còn có, tôi sẽ tới nơi này thực tập cũng không phải vì chị, thuần túy là... Quên đi, lười nói. Công tác ban đầu với tôi mà nói phải có quy tắc, không có cũng biết. Nhưng theo ý tôi, ha ha, tôi mặc kệ ."

Nói xong muốn đi, Lisa bước nhanh ôm nàng từ phía sau, hai tay hữu lực siết bộ ngực nàng, cô còn chưa kịp cảm thụ nơi mềm mại này, đã bị Chaeyoung quay người, tát lên mặt cô.

"Mẹ, tôi cho chị chạm vào tôi sao?"

Chaeyoung lùi lại.

"Nga, tôi quên, La tổng đã nói tôi rời không được nữ nhân. Nhưng thực xin lỗi, hiện tại tôi không thiếu nữ nhân " nàng hừ lạnh "Hơn nữa không thiếu nữ nhân từng nhục nhã tôi."

Một cái tát này rất đau, Lisa có thể nếm được vị máu nhè nhẹ, cô nắm chặt tay, cưỡng chế cảm giác muốn ôm Chaeyoung, khàn khàn nói.

"Em bởi vì chị, không muốn phần công tác này?"

Chaeyoung sửa sang lại áo sơmi có chút nếp nhăn, không kiêu ngạo không siểm nịnh.

"Đúng."

"Đã nói không phải vì chị mới đến, vậy hiện tại em vừa bởi vì chị mà rời khỏi, có phải hay không cũng chứng minh em không thể quên được chị?"

"Đừng dùng thuật khích tướng, không..."

"Em sợ."

Lisa đánh gãy lời phản bác, hai người đột nhiên giằng co tại chỗ hai mặt nhìn nhau.

Chaeyoung điều chỉnh một chút, có chút cảm xúc dao động, nhìn về phía Lisa, đôi mắt bình tĩnh không tiếng động.

"Phần công tác này tôi sẽ làm. La tổng nếu không có chuyện gì, tôi đi ra ngoài."

Lisa quả nhiên hiểu Chaeyoung, miệng nàng nói mình không sợ thuật khích tướng, trên thực tế tính cách nàng càng đánh càng hăng.

"Tôi muốn một ly coffee."

Chaeyoung đưa lưng về phía Lisa, trên tay siết tay nắm cửa, các đốt ngón tay dùng sức đến trở nên trắng bệch, nàng tận lực làm cho mình bình tĩnh hồi đáp.

"Được, La tổng."

Cửa đóng lại, thân ảnh Chaeyoung ở trong tầm mắt biến mất, Lisa dường như còn có thể ngửi thấy hương vị trên người nàng, trước sau như một ngọt ngào.

Cô ấn ngực, càng không làm nội tâm của mình bớt xao động bất an.

Không có việc gì , nàng lưu lại cũng đã là bắt đầu tốt, cô nhất định sẽ làm nàng trở lại bên người mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro