84

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ban ngày Chaeyoung cùng Lisa đấu trí so dũng khí, ban đêm bị hai cái sài lang mãnh hổ đặt ở dưới thân mây mưa.

Đã qua hai tuần, chỉ còn hai tuần nữa, mình có thể giải phóng! Chaeyoung khoanh ngày trên cuốn lịch, viết lung tung âm thầm nghĩ.

Lisa sức chiến đấu quá mạnh mẽ, hai tuần này không phải mang cơm thì chính là kêu nàng vào văn phòng cùng cô làm việc.

Cô ở trước mặt Chaeyoung cảm giác tồn tại quả thực khiến người ta giận sôi.

Nói là lên cùng cô làm việc, lúc ban đầu Chaeyoung còn có thể mặt không đổi sắc, đi giày cao gót đứng mấy tiếng. Sau đó thật sự chống đỡ không được, nàng đơn giản nghe Lisa nói xong, ngồi trên sofa nhìn cô phê duyệt tài liệu. Nào biết nhìn liền mệt rã rời, đợi nàng tỉnh thì trên người đã được đắp một cái áo khoác âu phục, nghe mùi mộc liền biết là áo của Lisa.

Chaeyoung trong lòng không rõ tư vị gì, nàng xem Lisa còn không có phát hiện nàng tỉnh lại chuyên chú làm việc, lần đầu tiên thấy cô cách mình thật sự rất xa.

Cho dù phía trước cô thương tổn nàng, cho dù trước khi cô xuất ngoại, Chaeyoung đều không cảm nhận được loại khoảng cách này.

Lisa hiện tại không phải là cô gái từng hành động theo cảm tình, cô trở nên thành thục cơ trí, quyết sách rõ ràng lưu loát, làm việc không ướt át bẩn thỉu.

Nếu nói đoạn thời gian cấp ba, Chaeyoung còn cho rằng nàng cùng Lisa hơn mình một tuổi so sánh thì mình thành thục hơn. Nhưng hiện tại, đã không phải .

Nàng lại nhìn không thấu Lisa.

"Tỉnh?" Trầm thấp thanh âm đem thần trí Chaeyoung kéo lại.

Nàng mới phát hiện, không hiểu biết từ khi nào, Lisa đã đeo mắt kính.

Tháo mắt kính xuống Lisa nhu nhu mày.

"Bảo... Em có đói bụng không?"

Tuy rằng sửa miệng rất nhanh, nhưng Chaeyoung vẫn đoán được từ cô sắp bật lên "Bảo bối". Nàng nhất thời thấy mình vừa rồi thật quái đản, chắc nhàm chán đến cực hạn.

Nam nhân này từng khinh nàng, còn vì cô mà mất tập trung?

Chaeyoung vuốt âu phục rộng thùng thình, khoác lên sofa, thời điểm đứng lên lòng bàn chân có chút run lên cũng nhịn xuống.

"La tổng nếu không có việc gì, tôi đi ra ngoài trước."

Lisa mặt âm trầm, nhẫn nại.

"Được, em đi ra ngoài đi."

Khi Chaeyoung đi tới cửa, cô phút chốc mở miệng.

"Em gần nhất cùng Nita liên hệ sao?"

Chaeyoung nghi hoặc quay đầu.

"Không có, thế nào?"

"Không có gì, em đi ra ngoài đi."

Chaeyoung khép cửa phòng, Lisa chống đỡ đã lâu mới suy sụp xuống.

Cô nên biết, Chaeyoung tính tình mềm thật mềm, nhưng cứng rắn cũng tuyệt nghiêm túc. Năm đó rốt cuộc là cô phạm lỗi, nhất thời luẩn quẩn trong lòng liền xuất ngoại, đem nàng một người ở lại A thị...

Chính mình ủ ra quả đắng, cũng chỉ có thể tự chính mình nếm.

Lisa nhìn về phía báo cáo sắp xếp chi chi chít chít con số, hồi tưởng lại cùng Chaeyoung nói chuyện lúc nãy.

Cô sở dĩ hỏi, vì Nita đã mấy ngày không đi làm. Nếu là trước kia, cô mở một mắt nhắm một mắt quên đi, nhưng hiện tại...

Cô phát hiện Nita đối Chaeyoung có mãnh liệt hảo cảm —— cùng giống đực nội tiết tố có liên quan, người thích Chaeyoung mới có thể cảm nhận được.

Vừa nãy cô hỏi Chaeyoung về Nita, nàng lại nói hai người không có liên hệ, rất không bình thường.

Tự hỏi thật lâu, Lisa quyết định qua hai ngày nữa cô sẽ đi thăm.

Đã sắp tan tầm, Chaeyoung thay giày cao gót, đi vào đôi giày thể thao, đếm ngược thời gian.

Đã đến giờ!

Chaeyoung cười cùng Min nói tạm biệt, cầm giỏ xách chạy lấy người.

Hôm nay người tới đón là nàng Jennie, bởi vì Jisoo đồng chí lại xuất ngoại —— không có biện pháp, người bận bịu, thật sự ccô cũng ngăn không được.

Dọc theo đường đi đều là Chaeyoung líu ríu oán giận chính mình một ngày có bao nhiêu vất vả, Jennie chỉ lắng nghe.

Nhưng cô nghe Chaeyoung kể ban ngày lại ở trong văn phòng "Lisa sao lại nhàm chán như vậy? Tra tấn người rất khoái lạc?"

"Sau đó em ngồi xuống là mệt mỏi, không phải sao?"

Bị nói trúng tim đen, Chaeyoung không dám nói nữa.

Xe chạy vào gara, Chaeyoung đang muốn xuống xe, lại bị Jennie lôi về chỗ ngồi.

"Thế nào?"

"Muốn thao em."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro