90

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Muốn Lisa mang theo một trăm ngàn đi đổi Chaeyoung.

Đây là điều kiện của Irene.

Nhưng một trăm ngàn không phải số tiền nhỏ, Lisa cần ngân hàng bên kia phối hợp, mà Irene căn bản mặc kệ, chỉ cho cô thời gian nửa ngày.

Lisa gọi điện an bài, trong cơn giận dữ, không thể đập điện thoại cô nhìn thoáng qua Nita vẻ mặt lo lắng.

"Đem di động của em cho chị mượn."

"Làm gì?" Nita tuy nghi hoặc nhưng vẫn đem điện thoại đưa cho cô.

Giây tiếp theo —— "Đùng!"

Nita nhìn điện thoại của mình bị đập nát.

"..."

WTF?

Cô trừng Lisa, không tiếng động lên án, mà Lisa cũng chỉ vỗ vỗ vai cô.

"Lại mua cho em một cái."

May mắn Nita không thích để trong điện thoại thứ quan trọng, nếu không thì đã tạc mao, cô hít sâu vài lần.

"Không mua cho em thì chị là đồ rác rưởi."

"..."

Hai người nói đùa, đều hiểu trong lòng nhưng không nói ra, chẳng qua phía sau lưng đổ mồ hôi lạnh vẫn bán đứng bọn họ, trong lòng khủng hoảng.

Thời gian ước định là tám giờ tối, bây giờ mới có chín giờ sáng.

Chín giờ sáng nay, bọn họ có rất nhiều chuyện có thể làm, Irene bắt cóc Chaeyoung mưu tính đã lâu, thế nhưng hoàn mỹ tránh được giám sát, không để lại dấu vết.

Nita không tin quỷ, ngồi xuống nhìn không chuyển mắt, cẩn thận xem màn hình, rốt cục khi đếm số xe hơi ra vào tìm được một chiếc xe khả nghi, vì chiếc xe này khi vào bãi đỗ xe, màn hình thấy không rõ mặt người lái xe, nhưng Nita đã nắm chắc 80% là chiếc xe này sẽ giúp bọn họ.

Lisa nhìn biển số xe, vội vàng gọi cho bằng hữu bên sở cảnh sát, nhờ bọn họ điều tra, ghi lại lịch sử hành trình của chiếc xe này.

Nhưng bọn cô có thể nghĩ đến, Irene cũng nghĩ tới.

Chiếc xe này đi qua cầu vượt liền không thấy bóng dáng.

Giỏ trúc múc nước công dã tràng cũng chỉ như thế này thôi.

Năm giờ chiều, Irene lại liên lạc với Lisa nói mục đích của cô ta.

Jisoo thấy không thích hợp, trong lòng lúc nào cũng không hiểu mà khẩn trương.

Cô liên hệ Chaeyoung, khi nghe được thanh âm của nàng mới chuyển tốt một chút.

" Số điện thoại ngài gọi đã tắt."

"Chậc." Jisoo gọi hai lần đều chỉ nghe âm thanh này vang lên, khủng hoảng không biết từ đâu, nháy mắt xâm nhập vào đầu của cô.

Cô gọi cho Jennie, đồng dạng làm cô phiền chán muốn mắng chửi người. Jennie đang tiến hành giải phẫu, hoàn toàn mất liên lạc, cô không liên hệ được thì bình thường.

Nhưng Chaeyoung thì sao?

Jisoo không thể cứ ngồi chờ chết.

Đã đến giờ tan tầm, công ty nhìn qua cũng không có gì khác thường, Jisoo đi đến bàn tiếp tân.

"La tổng có ở công ty không?"

Nhân viên tiếp tân nhất thời dừng lại, nhìn đối phương một bộ hung thần ác sát.

"Ngài... Ngài có hẹn trước không?"

"Hiện tại cô liên hệ Lisa cho tôi, nhanh chút!"

"Dạ dạ... Dạ..."

Nhân viên tiếp tân cảnh giác nhìn Jisoo, gọi được lại ngoài ý muốn, không có nghe được giọng nói của Min, mà là Lisa.

"Có người liên hệ cô?"

"La tổng? Cái kia..."

Điện thoại bị cướp, Jisoo bình tĩnh.

"Lisa, Chaeyoung đi đâu?"

"..."

"Khốn kiếp nói chuyện!"

"Cô đi lên trước."

Liền bốn chữ này, làm Jisoo ý thức được, thật sự đã xảy ra chuyện.

Jisoo đến tầng 25, vừa ra thang máy liền cảm nhận được bầu không khí áp lực khuếch tán, cô bước nhanh đá văng cử văn phòng.

"Chaeyoung rốt cuộc đi đâu ? !"

Trong văn phòng không chỉ có Lisa, còn có vài lãnh đạo nhìn quen mắt cũng ngồi ở trong đó.

Jisoo mắt híp lại.

"Chiquita?"

...

Đem chân tướng câu chuyện nói rõ ràng, Jisoo nắm chặt tay, cô cắn răng hỏi Lisa.

"Cho nên cái người bắt cóc Chaeyoung cùng cô có khúc mắc, tôi nói đúng?"

"... Đúng."

"Buổi sáng em ấy liền xảy ra chuyện, nếu không phải tôi đến đây, cô không cho tôi biết?"

"..."

"Ha! Mẹ nó thật giỏi! Tôi hiện tại không nghĩ thêm phiền, có chuyện gì đều đợi cứu Chaeyoung ra lại nói. Nếu Chaeyoung xảy ra chuyện, cô xem tôi có thể làm ra chuyện gì!"

Áp suất trong văn phòng xuống thấp, những người khác cũng không dám nói một tiếng, mãi cho đến

——

Di động vang lên.

Mọi người đều nhìn về phía Lisa đang nghe điện thoại.

"Công xưởng ở trung nhị."

"Được, tôi đi một mình."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro