.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm 1966 truyện ngắn " Chiếc lược ngà " của NQS được ra đời . Truyện kể về người đàn ông chờ tiếng cha của đứa con gái sau 8 năm ông đi chinh chiến trở về

Là một người con Nam Bộ, ông Sáu chẳng thể làm ngơ khi mảnh đất quê hương bị lũ mọi rợ giày xéo. Nghe tiếng gọi của tổ quốc, ông lên đường cùng dân tộc bước vào cuộc trường chinh. Hạnh phúc gia đình ông xếp lại ngăn nắp trong tim, ông đi kháng chiến khi đứa con gái đâu lòng còn chưa đầy một tuổi. Nỗi nhớ thương con, khao khát gặp con lúc nào cũng thường trực như con sóng cuộn trào nơi tấm lòng người cha ấy. Không giây phút nào ông nguôi nhớ đến con, tình yêu con trở thành động lực, sức mạnh tinh thần vô giá giúp ông thêm chắc tay súng diệt sạch bóng thù để sớm có ngày đoàn tụ.

Ước muốn cháy bỏng đó cuối cùng đã trở thành hiện thực khi ông được   trở về quê hương . Trên đường trở về lòng ông luôn háo thức , lo lắng khi sắp gặp lại đứa con gái như 1 linh cảm người cha ông thấy 1 cô bé tóc ngắn ngang vai mặc áo bông đỏ đang mải mê chơi nhà chòi dưới gốc xoài ông đã đoán biết đấy là con mình , phải chăng đó là sức mạnh diệu kỳ của tình máu mủ? Phải chăng từng ngày nơi quân ngũ, người cha ấy đã luôn mường tượng dáng hình của con, hằng khát khao ôm ấp, vỗ về. Cho nên linh cảm ruột thịt đó mới chuẩn xác đến vậy. . Không thể chờ xuồng cập bến, ông nhón chân nhảy thót lên bờ vội vàng với những bước dài,vừa đi vừa kêu to “thu,con”! Những bước chân như chiếc bản lề cửa, tạm khép lại cuộc đời “người lính” để mở ra cơ hội làm trọn một “người cha” cho ông Sáu. Với ông, chờ đợi thêm một phút một giây nào nữa thôi, có lẽ cũng đủ bóp nghẹt trái tim. từ nôn nao tâm trạng ông Sáu đã chuyển sang nôn nóng. Có lẽ bởi: “Có hai điều không thể bỏ lỡ trong cuộc sống, đó là chuyến xe cuối cùng về nhà và người ta yêu thật lòng”

nhưng éo le thay đứa con gái của ông lại bỏ chạy đi khi thấy ông , miệng không ngừng kêu má . Hành động của bé Thu làm ông như hụt hẫng trong đau đớn , đôi tay dang rộng để ôm lấy con bây giờ chỉ còn là một khoảng không .

     

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro