Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, Hạ Tuấn Lâm đứng trước cửa nhà của Nghiêm Hạo Tường, thật ra là biệt thự mới đúng .

"Cậu là cậu Hạ phải không?"

Có một cô bác ra chào hỏi y .

Bác ấy chắc cũng gần 60 rồi.

"Dạ phải"

"Cậu cứ gọi tôi là dì Lan, tôi là bảo mẫu của cậu chủ nhỏ"

Y biết trong lời dì ấy, cậu chủ nhỏ chính là Hạo Tường.

"Dạ"

"Tôi gọi cậu là Tiểu Hạ được không"

Dì ấy có vẻ rất thân thiện.

"Dạ được"

Y cũng rất thích dì ấy.

Nhìn rất giống mẹ y.

"Anh đến rồi, đại thúc"

Hạo Tường trong bộ dạng vừa tắm xong , đúng là tuổi trẻ.

Nhìn lại bản thân , y thật cảm thấy mình già .

"Cậu gọi tôi có việc gì "

Cậu ta nhìn không giống có bệnh.

"Anh có muốn kiếm thêm tiền không, công việc bác sĩ này kì thật không quá nhiều tiền"

Cậu chính là muốn con cừu non đại thúc này vào tròng .

"Cậu muốn tôi làm gì"

Nhìn mặt cậu ta không có gì tốt đẹp.

"Tôi cho anh một công việc ở đây, tôi sẽ trả một số tiền riêng, anh thì làm những gì tôi yêu cầu"

"Cậu sẽ không yêu cầu gì quá đáng chứ"

"Tôi giống sẽ làm vậy sao "

Thật không hiểu sao y lại nghĩ cậu vậy chứ .

"Giống"

Y gật đầu lia lịa.

"Tôi sẽ không làm gì quá đáng"

"Tôi có thể tin cậu"

"Cùng lắm chúng ta lập qui luật, anh thấy sao"

"Qui luật?"

"Phải tôi sẽ không làm gì quá đáng vs anh, ngược lại ngoài trừ việc đó còn lại anh phải nghe tôi"

"Thật?"

Y có nên tin cậu ta không.

"Thật" Mới là lạ .

"Vậy cũng được"

"Vậy ngày mai anh đến làm, một tuần phát lương một lần"

Điều kiện tốt như vậy y lí nào lại từ chối.

Huống hồ gì ngày nào cũng được ngắm trai đẹp là cậu, làm sao có thể chối từ .

"Vậy giờ tôi về"

Y cảm thấy bản thân không nên ở lại quá lâu .

"Vậy mai gặp"

"Ồ, về sao Tiểu Hạ"

Dì Lan đã pha một tách trà, tính mời cậu lại nói chuyện. Cảm thấy Tiểu Hạ là một cậu bé rất dễ thương.

"Dạ, dì Lan"

Cậu hôm nay có hẹn, không thể nói chuyện vs dì ấy.

"Ngày mai gặp"

Sau đó y đi về, y ghé qua một hiệu sách và mua một quyển sách. Y hôm nay có hẹn vs hai người bạn .

Họ cùng nhau học từ cấp 3 lên đại học, ra ngoài cũng đi làm cùng nhau .

Nhưng hai năm gần đây, họ không gặp nhau .

Hôm nay hai người họ hẹn y đến chỗ cũ tâm sự .

Y tất nhiên vui lòng mà đến đó.

"Hạ Hạ, bên này "

"Tiểu Hạo, mày khỏe không "

Tô Tân Hạo là bạn thân của y từ hồi cấp 3 .

Là một người năng động, đáng yêu. Cậu bây giờ tuy đã 30 nhưng vẫn giữ dáng vẻ lúc trước.

" Chí Hâm đâu"

Chu Chí Hâm cũng là bạn thân của y, tên này thì ngược lại lạnh lùng, khó gần.

"Anh ấy đang mua nước "

Tân Hạo và Chí Hâm thật ra là một cặp. Họ bắt đầu hẹn hò vào trước khi ra trường vài tháng.

Cả ba đều là gay.

Vì lí do ấy mà cả ba rất thân thiết.

Hiểu rõ nhau.

"A Lâm, mày tới rồi "

Lúc này Chí Hâm cũng mua nước về tới nơi.

"Chí Hâm, lâu rồi chưa gặp, dạo này hai người thế nào"

"Tụi tao ổn, Tiểu Chu dạo này mở một công ty về game rất nổi tiếng, tao thì vẫn theo nghiệp diễn viên"

Tân Hạo vui vẻ kể chuyện trong hai năm. Còn y thì vui vẻ lắng nghe .

"À phải mày còn thích Trình Hâm không"

Lần cuối họ gặp nhau, Lâm Lâm đã nói bản thân thích Trình Hâm.

Nhưng cậu thấy tên nhóc đó chả có gì tốt, ngoài gương mặt điển trai, vẫn thua xa Tiểu Chu nhà cậu.

"Tao còn, nhưng ly hôn rồi"

Y không muốn nhắc đến, càng nhắc càng đau lòng .

"Thôi, đi ăn lẩu, tao bao"

Biết mình nhắc đến việc buồn của y. Cậu cũng tự chuyển đề tài .

"Ừ, đi"

Sau đó cả ba đến quán lẩu lúc học đại học hay ăn.

Đêm đó Tuấn Lâm thật rất vui.

--------------------------------------------------

❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro