Hôm nay là một ngày trong lành , Ngọc Sư Tử nằm trọn trong lòng người đàn ông kia , thật chất là chồng cô , cô nhìn anh , ngắm khuôn mặt điển trai của chồng thật kĩ , lâu lâu còn nghịch lên đó . Bỗng trong đầu lóe lên suy nghĩ : " Sao hồi đó mình lại kết hôn với anh ấy nhỉ ? " .
_____________________
Trở về 3 năm trước .
Ngọc Sư Tử đang chăm chú làm đống tài liệu chất chồng trên bàn , chăm chú tới nỗi bơ đi người ngồi trước mặt . Trần Sư Tử nhìn cô rất lâu , rồi mới lên tiếng :
" Ngọc Sư Tử ! "
Ngọc Sư Tử ngước lên , cười tươi :
" Sư huynh , có việc gì không ? "
" Chúng ta đi đăng ký kết hôn ! "
Ngọc Sư Tử nhìn anh với vẻ lạ lẫm , rồi cũng cười :
" Sư huynh , không vui , quả không vui ! "
Thật ra dạo rằng đây công ty cô luôn có một số anh chị bày trò trêu chọc , cô ngước mắt về Trần Sư Tử , chẳng lẽ Sư Huynh lại tham gia mấy trò này ? Liệu đây có phải là Sư huynh hay người từ Sao Hỏa phái xuống ?
Trần Sư Tử " hừ " một tiếng , dường hiểu ra cô nghĩ gì , cũng cố kiên nhẫn giải thích :
" Tôi trai chưa vợ , em gái chưa chồng , dù gì cũng đã 24 , 25 tuổi , đâu còn trẻ nữa , chi bằng chúng ta kết hôn , tôi biết em cũng để ý tôi , tôi cũng thấy em là người phù hợp ! "
Thật sự , nếu Ngọc Sư Tử mà uống nước , nãy giờ cũng phun ra hết rồi .
" Sư huynh ... 24,25 tuổi mà không còn trẻ á ? "
Cô không biết nên khóc hay nên cười , Trần Sư Tử trước mặt lẩm bẩm :
" Lớn tuổi quá sẽ không có sức làm một số chuyện ! "
Ngọc Sư Tử đỏ mặt , định mở miệng từ chối . Mặt dù cô thích anh là thật , nhưng dường như quá đột ngột .
Trần Sư Tử cướp lời :
" Nhà tôi mua rồi , có sẵn nguyên căn phòng đựng sách ! "
Rầm .
" Sư huynh , chúng ta đi đăng ký kết hôn ngay ! "
_________________________________
Ngọc Sư Tử nghĩ tới đó dở khóc dở cười , ngồi dậy . Nhưng bị Trần Sư Tử kéo xuống , còn bị đè lên người . Ngọc Sư Tử cười cười :
" Ông xã , em còn vài cuốn sách chưa đọc ! "
" Bao nhiêu ? "
" 137 cuốn ! "
" .... "
Trần Sư Tử cau mày :
" Đêm qua nếu tôi không lôi em về phòng thì chắc em đã ngủ luôn trong đó ! "
Ngọc Sư Tử cười cười , nhưng thật ra trong lòng cười không nỗi , đêm qua anh bạo quá , cô thà ngủ trong phòng sách còn hơn .
Bỗng tay anh chạm lấy cơ thể cô khiến cô rùng mình , Trần Sư Tử cười :
" Hôm qua chưa đủ , nên bù thêm cho tôi ! "
Ngọc Sư Tử như muốn khóc : " Tại sao tôi lại dại mà đồng ý kết hôn thế này ? Sau này có con phải khuyên nó thật nhiều , không sẽ bị dụ giống mình mất " .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro