1. [Hi Trừng] Dục vọng H+

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lần đầu viết truyện nếu có sai sót gì mong các bạn bỏ qua, góp ý cho mình nhé❤ thanks
=============================================

CON NGƯỜI không ai có thể kiềm chế sự ham muốn của mình .

Ngay cả Hi Thần cũng vậy thôi, mức kiềm chế cũng có hạn. Khi trái tim đã đánh bật được lý trí thì hắn bắt đầu cũng làm theo những gì mà mình mong muốn.

Hắn cuối xuống hôn lên bờ môi đang mời gọi kia.
Hi Thần từ từ cúi xuống áp môi mình lên môi Giang Trừng một cách nhẹ nhàng nâng niu nhất, môi y rất mềm và ngọt, hắn như đắm chìm trong nụ hôn đó. Nhưng dường như chỉ mỗi hôn bên ngoài thôi chưa đủ.

Hắn muốn được nhiều hơn nữa .
Nhân lúc Giang Trừng há miệng ra để thở Lam Hi Thần đã thừa dịp đó đưa lưỡi vào trong, khuấy đảo khắp khoang miệng y.

Hắn tham lam hút hết mật ngọt của Giang Trừng, điên cuồng mà mút.
Lam Hi Thần như chìm đắm vào nụ hôn với y. Hắn không biết từ lúc nào mình đã nằm đè lên người của ái nhân. Đôi tay hoạt động hết công xuất, nó thám hiểm khắp thân thể Vãn Ngâm một cách triệt để.

Giang Trừng đang ngủ, y thấy như có ai đang đè lên người mình, còn có chút nhột giống như ai đang sờ mó khắp cơ thể Giang Trừng vừa bị đè nặng, vừa bị khó thở Giang Trừng vội tỉnh dậy.

Nhưng vừa mở mắt trong ánh đèn tối. Y giật mình thấy có người đè lên bản thân, còn hôn, sờ soạng lung tung khắp cơ thể y, khi ngửi được mùi hương nhàn nhạt thơm ngát vị trà quen thuộc của người kia, nhìn thấy người mà mình ngày nhớ đêm mong đã đến, Lam Hoán cười ôn nhu nụ cười đó đẹp đến nổi y phải nín thở, nụ cười mà y hằng đêm mong nhớ, khuôn mặt dịu dàng, đầy mị lực ấy nhìn Giang Trừng, y như bị cuốn hút vào trong ánh mắt đẹp của người nào đó.

-" Vãn Ngâm ta làm ngươi tỉnh rồi à". Lam Hi Thần ôn ôn nhu nhu cười nói.

-"Ngươi làm như vậy ta không tỉnh??"

Lam Hi Thần Thấy vậy lại cuối xuống hôn y, nụ hôn ngày càng sâu khiến tâm Giang Trừng xao động, vừa ngỡ ngàng, kinh hoạt.

Thấy ái nhân đã tỉnh, nụ hôn của Lam Hi Thần ngày càng mãnh liệt, khiến Giang Trừng hít thở không thông, Lam Hi Thần như muốn hút hết tất cả mật ngọt của y, hút hết khí lực của Giang Trừng.

- "Um... L..am... Hoán b..uông...."

Lam Hi Thần thấy Vãn Ngâm sắp bị mình hút cạn hết khí lực đến nơi, luyến tiếc buông ra, nhưng vẫn hôn xuống môi hắn vài cái nữa y mới thỏa mãn được nổi lòng mình.

Khi được Hi Thần buông ra Giang Trừng ngã vào lòng ngực Lam Hi Thần thở gấp...Giang Trừng đỏ mặt tức giận nói:

- " Lam Hoán ngươi muốn giết ta à...Hm...mm, mau mau c...út...um.."

Lam Hi Thần lại hôn chặn đi lời mắng chửi giang dở phía sau, lại ôn nhu cười với ái nhân, kết thúc nụ hôn, nói:

- "Ta nhớ Vãn Ngâm mà...đừng giận".

Nói xong Lam Hi Thần lại hôn lên trán Giang Trừng.

Khi nghe Lam Hi Thần nói những lời ái muội đó mặt Giang Trừng càng ngày càng hồng, thấy gương mặt kiều diễm của ái nhân đỏ lên khiến nơi nào đó của hắn đang bắt đầu rục rịch...Mắt Lam Hi Thần tối lại nụ cười càng ngày càng sâu...

Nhìn nụ cười ấy của Lam Hi Thần Giang Trừng hắn thấy lành lạnh sống lưng .....giãy giụa cố gắng thoát khỏi cánh tay sắt thép của hắn.

Hắn lại đè Giang Trừng xuống giường bắt đầu nụ hôn kế tiếp, nụ hôn này táo bạo hơn những nụ hôn vừa rồi, nó giống như cuồng phong bão quét khiến Giang Trừng vừa khó thở vừa trầm luân.

-"Um...kh...ông...đừng".

Thật ra lúc đầu Lam Hi Thần chỉ muốn hôn Giang Trừng rồi thôi.

Nhưng mà ai biết được càng hôn càng tham lam càng muốn nhiều hơn nữa, cũng một phần vì quá nhớ, một tháng rồi chưa gặp được ái nhân nhà mình, nếu không phải bận vụ sự bên Cô Tô, hắn đã bay đến Liên Hoa Ổ ngày ngày bên cạnh bồi ái nhân nhà mình.

Lam Hi Thần nằm đè lên thân thể của của Giang Trừng, đôi tay bất giác không kiềm chế được bắt đầu đi thám hiểm thân thể y.

Giang Trừng giật mình trước hành động của Lam Hi Thần cố gắng giãy giụa thoát khỏi sự kìm hãm đó của hắn, nhưng lực tay của hắn thật kinh người, muốn thoát cỡ nào cũng không được mà càng ngày càng bị xiết chặt hơn.

- "CMN Lam Hoán ...um ...ngươi đang làm gì vậy... á ... đừng..um... có...có...tin lão tử ch...ặt..chân...ng..".

Bình thường Lam Hi Thần chỉ hôn và ôm Giang Trừng hắn mà thôi, nhưng hôm nay lại khác ánh mắt Lam Hi Thần, cùng với những hành động đó hắn, hắn... muốn là loại chuyện đó với mình, khiến Giang Trừng y vừa lo, vừa sợ vì đây là lần đầu Giang Trừng làm chuyện thân mật với Lam Hi Thần mà còn làm với một nam nhân....không được nếu có làm y muốn được ở trên...thật là mất mặt Tam Độc Thánh Thủ đây. Nhưng ai mà không biết người của Lam gia lực tay kinh khủng như thế nào, nảy giờ giãy giụa mà có xê xích được cánh tay hắn đâu, muốn được ở trên phải có lực tay mạnh hơn Lam Hi Thần, Giang Trừng cảm thấy bất lực...
Được một lát, cảm thấy ái nhân hình như bắt đầu khó chịu với sự khuấy đảo, triền miên của mình, nhưng nhìn vào sâu đôi mắt mộng hơi nước đó , hắn càng khó cưỡng lại Vãn Ngâm hơn.

Khi Giang Trừng giãy dụa muốn thoát khỏi Lam Hi Thần, y không có biết, chính điều đó đã kích thích hắn ham muốn y hơn.

- " La...m .....um".

- "Không Lam Hoán Ta ... ta... muốn ở trên..um".

-" Được... Vãn Ngâm muốn ở trên, ta chiều".

- "Thật không".

- "Thật".


NGHIÊM CẤM ĐỌC CHÙA

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro