3. [Hi Trừng] Dục vọng H+

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giang Trừng còn đang nói, mà không hề hay biết Lam Hi Thần đang từ từ đưa phân thân của hắn vào trong người mình.
Đến khi Giang Trừng tỉnh ra thì...

- "Áááááááá đau quá....buông... um ..a...ra, Lam Hoán ngươi mau cút ... cút ...um "

Khi phân thân của Lam Hi Thần chọc vào Giang Trừng đau, khó chịu quá, không biết là mồ hôi hay nước mắt chảy dọc xuống má mình... không là nước mắt vì đau... đau thật sự.

- "Ngoan nào , không sau đâu đừng sợ . Nơi đó của Vãn Ngâm chặt quá. Ta cũng đang khó chịu lắm" .

_ " CMN bỏ cái đó của ngươi ra đi , ta đau...đau quá, bỏ ra đi...cút, không lão tử lấy Tử Điện quất ngươi bây giờ".

_ "Ngoan, Vãn Ngâm cố gắng chịu một chút là hết đau ngay".

_ "Không ! Không muốn nữa đau lắm , không được đâu..bỏ...bỏ ra.." .

Thấy ái nhân nhà mình đôi mắt đã đỏ hoe bọng nước khó chịu với dương vật của mình, nhưng Lam Hi Thần còn khó chịu hơn, đã vào được rồi mà không dám manh động, Vãn Ngâm có biết cái đó của hắn giờ đây đang nhức nhối thế nào không. Nó rất muốn được nấp đầy trong Vãn Ngâm mà vẫn phải chịu nhịn đến khổ sở.

Nhìn thấy ái nhân vì đau mà khóc mà rơi lệ hắn thương, cũng đau lòng lắm chứ, nhưng chuyện này sớm muộn gì chẳng xảy ra . Coi như tập cho ái nhân từ từ quen vậy.

Lam Hi Thần từ từ hôn lên môi Giang Trừng, an ủi y, nhìn ái nhân hờn giận hắn cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Đôi bàn tay không quên nhiệm vụ xoa, nắn nhũ tiêm, để lấy lại cảm xúc ham muốn trong ái nhân của mình.
Từ từ Giang Trừng cũng bình ổn lại , ham muốn lại trỗi dậy mãnh liệt, thấy
nơi đó của mình bắt đầu ngứa ngáy khó chịu đòi hỏi sự hòa nhập của hắn. Khiến y hít thở dồn dập.

Lam Hi Thần thấy y đã bắt đầu thả lỏng, ánh mắt y nhìn hắn như đang câu dẫn hắn vậy .

Lam Hi Thần biết ái nhân nhà mình đã chấp nhận hắn, hắn từ từ đưa đẩy thật nhẹ nhàng khiến ái nhân bắt đầu rên rỉ .

Nhưng với Lam Hi Thần như vậy chưa đủ, nên hắn bắt đầu ra vào nơi huyệt động đó nhanh hơn, mãnh liệt hơn để thỏa mãn cho cả hai.

- "Um...u..m, Lam...Lam...H..oán,..um...mạnh...mạnh...hơn chút nữa...um..aaaaa"

Lúc đầu hắn làm y đau vô cùng, nhưng càng về sau khoái cảm càng tăng lên, hạnh phúc vô bờ.
Khiến y đầu hàng Lam Hi Thần vô điều kiện, mặc sức hắn hoành hành.
Nghe ái nhân nói vậy Lam Hi Thần càng ngày cằng thúc mạnh hơn, ra vào càng nhanh hơn, tiếng rên rỉ càng lớn.... ai đi ngang qua mà nghe được tiếng nước phập phập... cùng tiếng rên rỉ đầy ái muội này cũng phải đỏ mặt tay hồng...

-"Um Lam Hoán không phải hồi nảy ngươi nói cho ta ở trên sau, giờ ngươi lại muốn nuốt lời..."

- "Hửm Vãn Ngâm muốn ở trên được rồi, ta sẽ thõa mãn ước nguyện của Vãn Ngâm".

Lam Hi Thần đổi tư thế để Giang Trừng ngồi trên đùi mình, hai chân kéo qua hai bên hông của hắn...tư thế này khiến phân thân Lam Hi Thần, càng chôn sâu trong tiểu huyệt Giang Trừng hơn, Giang Trừng giật nảy mình, khoái cảm, cùng kích thích mãnh liệt làm đầu óc y mơ hồ, chìm ngập trong dục vọng.

- "aaaaaa... Lam Hi Th...ần...tên khốn dám l...ừa gạt ta ...đê tiện..um".

...................................................

- " Um... Lam Hoán ... ngươi ...còn muốn ...làm...làm ...ta bao lâu nữa, ngươi...ngươi làm ....mấy lần rồi, khiến ta ngất xĩu mấy lần... còn muốn làm.. nữa à...a....um..."

Lam Hi Thần đợt sau lại càng thúc mạnh hơn đợt trước, khoái cảm của dục vọng khiến cả hai dục tiên dục tử, càng ngày càng trầm luân trong đó sâu hơn.

-"Một chút nữa là xong rồi, Vãn Ngâm, một chút xíu nữa...".

- "Á...a..nhẹ ...nhẹ ...hừ... nảy giờ ta nghe ngươi nói một chút...um... là lần thứ mấy rồi hả...a...a..um".

- "Vãn Ngâm ta yêu ngươi".

-"aaa...."

Lam Hi Thần chạy gấp rút, ra vào mãnh liệt, như cuồng phong bão táp trong tiểu huyệt của Giang Trừng, luồng tinh dịch ấm nóng của Lam Hi Thần bắn tròn bộ vài hậu nguyệt của ái nhân, cơ thể Giang Trừng giật nảy, khoái cảm, kích thích đạt đến đỉnh điểm, xem lẫn cùng với đau đớn, mệt mỏi không thôi. Giang Trừng ngã vào ngực Lam Hi Thần.

Hai người bên nhau không biết thời gian bao lâu, không biết đã đổi bao nhiêu tư thế ...chỉ biết sau khi triền miên qua đi, mà sắc trời đã tản sáng, Lam Hi Thần làm đến nổi khiến y nhiều ngất xỉu, nếu không phải Giang Trừng y đe dọa chắc hắn không kết thúc.
Cả hai cũng mệt rã rời, nằm trên giường thở dồn dập .

Giang Trừng hờn giận nằm xa anh 1 đoạn, quay lưng về phía Lam Hoán. Hừm cái tên Lam Hi Thần chết tiệt, nhìn bề ngoài ôn như dịu dàng vậy mà khi lên giường lại cầm thú như vậy, cái eo của lão tử sắp gãy thành mấy mảnh hắn mới chịu buông tha cho ta. Thật là muốn lấy tử điện quất gã mấy phát, đúng là nhìn người không thể nhìn bằng mắt mà. Nội tâm Giang Trừng gào thét, khóc thương cho cái thân già của mình

(A ôi đau quá, lại còn mệt nữa chứ, cái này tổn hại sức khoẻ quá. Vậy mà người nào giám bảo làm tình sướng và thích lắm, ta quất hắn. rõ lừa người mà, mình đúng là ngốc mà, bị tên Lam Hoán ấy quay mồng mồng. Tuy cũng hơi thích thật nhưng vẫn đau nhiều hơn .
Bây giờ chỗ đó vẫn còn râm ran đau .
Tên chết tiệt kia nếu không phải vì ta đang mệt, thì ta đã đập chết đá ngươi bay khỏi gường rồi).

Lam Hi Thần thấy y hờn giận quay lưng về phía mình, hắn bất giác mỉm cười, ái nhân của mình giận trông rất đáng yêu.

- "Lại đây ta ôm nào, nằm ngoài đó lạnh đấy".

- "Không!".

- " Ta có làm gì đâu , ta chỉ muốn ôm Vãn Ngâm ngủ thôi mà".

- "Không"

- "Vậy chúng ta làm thêm lần nữa nhé"

_ "Hả, ngươi muốn chết à Lam Hoán"

Mà thấy y định làm thật, Giang Trừng như lò xo bật dậy lăn vào lòng hắn không do dự.
Bắt Giang Trừng y phải làm thêm lần nữa thà chết còn hơn, hừ .

- "Như thế này có phải ngoan hơn không. Phu nhân của ta, ngủ ngon nhé".

Ai là phu nhân của ngươi chứ. Nhưng thôi ngủ đã kệ....mệt quá.

.............

NGHIÊM CẤM ĐỌC CHÙA

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro