Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em cố gắng tháo tay hắn, hắn thấy thế liền kéo em vào lòng em chao đảo ngồi ngã vào lòng hắn, hắn ra hiệu cho đàn em và 2 con điếm bên cạnh, bọn chúng hiểu ý liền rời đi ko quên đưa tiền cho 2 con điếm, em cố gắng thóat ra những vì chên lệt về sức mạnh nên hắn chỉ dùng chút sức là giữ em lại bên trong lòng, em bị giữ chặt lại nên ko thể thoát ra hay dùng tay đấm hắn em chỉ dành dùng miệng
Sanzu: thả tao, tên khốn
Roxy: nào yên đi cậu Sanzu, cậu nên tận hưởng đi
Nói xong hắn tháo từng nút áo em ra, sau đó luồn tay vào ngắt véo ngực em, em bám môi lại cố gắng ko phát ra tiếng rên ái mụi kia, hắn thấy thế liền nở 1 nụ cười ghê tởm, tay hắn bắt đầu mở xuống quần em mà ngỏ lời chăm chọc
Roxy: xem kìa, nói thả ra nhưng bên dưới thì ướt rồi này, đúng là con mèo damdang
Em nghe đến chữ mèo con thì lòng phát bực vì chỉ có 1 mik Muto mới được gọi em như thế nhất là bọn kinh tởm này, em cố gắng thoát ra rồi đập hắn nhưng ko thành, hắn thấy em như vậy lại thêm hưng phấn hơn lột chiếc áo khóac ngòai của em ra sau đó tóc quần em, em hốt hỏang nước mắt mà tự động ứa ra, em cầu xin hắn dừng lại nhưng hắn lại vờ như mik ko nghe thấy, nước mắt em cứ tuôn trào cho tới cầm, hắn thấy thế mà giở cái giọng kinh tởm đó
Roxy: nào, ngoan đừng khóc, để dành cho phần chính chứ
Sanzu: làm... Ơn... Hức... Dừng... Lại... Đi
Hắn mặc kệ em miệng đưa xuống đầu ngực em 1 bên liếm mút 1 bên thì ngắt nhéo nó em bậm chặt môi cố gắng ko phát ra mấy cái tiếng rên rỉ ái muội đó, hắn thấy thế liền cắn mạnh em bấy ngờ"ah" 1 tiếng hắn hài lòng mà tiếp tục công việc, em vừa khóc vừa cầu xin hắn, nếu người ngoài nhìn vào thì chắc cũng ko ngờ đó là No.2 của Phạm Thiên nhưng đó là sự thật, em cứ nghĩ mik sẽ tôi nhưng ko 1 tiếng"bằng" vang lên tên khách hàng bị bắn xuyên qua đầu mà ngã xuống nền đất máu từ từ đổ ra em đưa đôi mắt xanh ngọc nhìn thì thấy đó là Ran và Rindou, 2 người ở ngoài đợi em thì thấy đã 1 tiếng rồi mà em còn chưa ra nên đành đi vào trong kiếm em thì thấy được cảnh này, Ran ko nói gì đi lại chỗ em gã coi áo khoác mik ra chế tấm thân em lại còn Rindou thì đi lại lâu nước mắt cho em rồi ân cần hỏi
Rindou: có sao ko?
Sanzu: ko... Sao
Ran: thật?
Sanzu: thật mà
Em gật đầu lia lịa nhưng thể hiện mik ko sao, anh và gã thấy hành động đáng yêu đó của em mà ko khỏi phì cười khiến cho em vừa đi mấy vừa nghĩ 2 tên rắn này bị điên, Ran bế em theo kiểu công chúa mà đi ra khỏi quán bar Rindou cũng lẻo đeo theo sau, em thì mệt do khóc khá nhiều nên ngủ thiếp trong lõng gã
Hết
Thì tỉnh của tôi lại dời lịch học rồi các bác ạ, chán dễ sợ à mà mọi người có thể qua bộ truyện  của papa tôi ủng hộ và cho ông ấy xin ý kiến :0 tên truyện là thằng vợ bé của tao thế nhé o(〃^▽^〃)o

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#coi#vui