[YuMark] It should just be me.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mark luôn nhận được sự quan tâm từ Yuta. Và đột nhiên khi sự chú ý của anh bị phân tán bởi Haechan khiến cậu cảm thấy khá hối hận. Thực tế việc Mark không thể hiện tình cảm của mình như Haechan dành cho Yuta khiến cậu lo lắng liệu Haechan có cướp mất oppa quý giá của mình không, hoặc trường hợp xấu nhất là Yuta sẽ không còn yêu mến Mark như trước.

Tác giả: @MeandYuta (AO3)
Dịch: @_jtsren
Beta: @milerbso
Link gốc: https://archiveofourown.org/works/44148838

P/s: Bản dịch đã có sự đồng ý của tác giả, xin đừng mang truyện rời khỏi đây khi chưa có sự đồng ý của mình.

————————

Mark luôn thích Yuta. Cậu luôn nhìn Yuta với sự ngưỡng mộ và tôn trọng như một người anh. Nhưng về sau, sự yêu mến của cậu dành cho hyung của mình đã trở thành một thứ gì đó quá nghiêm túc và sâu sắc, và giờ Mark đang nghĩ về điều đó.

...Chết tiệt, cậu yêu Yuta.

Việc nhận ra điều ấy đã tác động đến Mark trong suốt thời gian quảng bá Sticker và Favorite, nhưng thực tế là ngay cả khi không thừa nhận việc đó, cậu vẫn nhận được vô vàn tình yêu thương từ Yuta, là điều mà cậu biết ơn hơn cả. Dù là trên màn ảnh hay bên ngoài, Yuta đều đảm bảo rằng tình yêu của anh luôn rõ ràng hoặc hơn thế nữa đối với Mark và tất cả các thành viên của họ.

Nhưng mọi thứ đã rẽ sang một hướng khác, khi nhiều thành viên trong nhóm bắt đầu đòi hỏi sự quan tâm của Yuta, và đó là lí do mà Haechan xuất hiện.

Haechan - maknae của nhóm - luôn khát khao được các thành viên và đặc biệt là Yuta cưng chiều và yêu thương. Cậu luôn nói với Yuta về điều đó, nhưng Yuta thích trêu chọc Haechan bằng cách luôn khiến cậu khao khát tình cảm nhiều hơn từ anh. Haechan biết rằng trái tim của Yuta luôn bận tâm về Mark ở khắp mọi nơi, và cậu thực sự hạnh phúc vì Mark hyung có một người như Yuta yêu thương mình rất nhiều, nhưng Haechan vẫn là Haechan, muốn có một không gian nhỏ bé trong trái tim bận rộn của Yuta. Cậu nỗ lực thu hút sự chú ý của Yuta bắt đầu từ thời quảng bá Sticker cho đến thời Favorite, và cứ tiếp tục như vậy trong sự trở lại của 2 Baddies. Nhưng điều đáng ngạc nhiên hơn đối với Haechan là Yuta cũng bắt đầu đáp lại sự quan tâm mà cậu luôn khao khát trong giai đoạn đó. Có thể là khi Yuta hỏi mọi người về mái tóc đen mới của Haechan trong giai đoạn biểu diễn Faster của nhóm như thế nào, hoặc là khi Yuta động viên Haechan rằng thức ăn của cậu nấu ngon ra sao trong series 'Fill it up'. Haechan đã rất vui vì những khoảnh khắc nhỏ bé ấy nhưng có ai đó rõ ràng không hài lòng về điều này. Và vâng, bạn đã đoán đúng, đó là Mark.

Mark luôn có được sự quan tâm của Yuta. Và đột nhiên khi sự chú ý của anh bị phân tán bởi Haechan khiến cậu cảm thấy khá hối hận. Thực tế việc Mark không thể hiện tình cảm của mình như Haechan dành cho Yuta khiến cậu lo lắng liệu Haechan có cướp mất oppa quý giá của mình không, hoặc trường hợp xấu nhất là Yuta sẽ không còn yêu mến Mark như trước.

Khi đó là buổi diễn tập của 2 Baddies, khi Yuta tiến về phía Mark và ôm cậu, Mark đã tan chảy trong cái ôm đó, cậu không muốn kết thúc nó và thậm chí còn muốn nhiều hơn nữa. Cậu ôm Yuta chặt hơn và rồi khi cậu buông ra thì Haechan cũng đến tỏ ý muốn ôm Yuta. Ngạc nhiên thay, Yuta chấp nhận và ôm cậu thật chặt, vỗ về mái tóc hồng bồng bềnh của cậu nhóc. Mark chỉ cười một cách ngượng nghịu vì cậu không muốn để lộ bất kỳ phản ứng nào gây khó xử cho việc ấy, nhưng cậu chắc chắn không thích điều đó.

Đợt quảng bá 2 Baddies đã diễn ra hết công suất, các thành viên trở về ký túc xá trong sự mệt mỏi và buồn ngủ. Yuta đang ở trong bếp trên tầng mười tự nấu cho bản thân một phần mỳ thì Haechan bước vào. Mùi hương tuyệt vời của mỳ gói xộc vào mũi lúc cậu đang đi vào bếp. Khi thấy Yuta nấu ăn, cậu đã hỏi liệu cậu có thể ăn cùng anh không. Yuta rất vui vì điều đó, vì Yuta luôn ghét phải ăn một mình và có vẻ như những người bạn tầng mười đã đi ngủ mà không cần ăn thêm gì cả.

"Yuta hyung chiên một nửa quả trứng ăn chung với mỳ gói sẽ rất ngon đấy."

"Được, em cứ làm đi." Yuta nói và anh rời khỏi gian bếp, nhường cho Haechan kiểm soát mọi việc.

Đột nhiên Yuta bật cười, "Nếu Mark ở đây, anh sẽ thực sự cảm thấy tiếc cho những quả trứng."

Haechan cười khúc khích khi hạ nhỏ lửa, quay người lại quầy bếp đối mặt với Yuta - người đang ngồi đối diện bàn ăn.

"Hyung, anh thực sự không thể ngừng nghĩ về anh ấy, phải không?"

Yuta gật đầu đầy chế giễu.

"Hyung, tại sao anh không nói với anh ấy?"

Yuta trông có vẻ bối rối vì anh không hiểu những gì Haechan muốn nói. Haechan thở dài tắt bếp, bỏ trứng vào mỳ và đặt hai cái bát lên bàn, một cái trước mặt Yuta và cả hai bắt đầu ăn.

"Hyung, ý em là anh thực sự phải nói với Mark về cảm giác của anh." Haechan nói và cậu húp một ít mỳ.

"À, anh có nói, không chỉ một hay hai lần mà rất nhiều lần nhỉ." Yuta vừa nói vừa ăn một miếng trứng cùng với mỳ gói.

"Em biết hyung, nhưng Mark hyung ngốc lắm."

"Chà, anh không thể làm gì được với chuyện đó, Haechan à, ít nhất là anh đang cố gắng hết sức để bao bọc em ấy bằng tất cả tình yêu của mình."

"Aishhhh em thực sự ghen tị với Mark hyung, ý em ở đây là em muốn trở thành người được chú ý chết đi được, và rồi Mark hyung hoàn toàn không biết gì về tình yêu của anh dành cho anh ấy."

Yuta bắt đầu cười khúc khích như anh luôn làm trước những âm thanh gây sự chú ý của Haechan.

"Haechan à, em biết em sẽ luôn là maknae yêu thích của anh nên đừng lo lắng. Em giống như em trai tốt nhất đối với anh vậy."

"Awwww, em yêu anh hyung."

Haechan hét lên rồi đứng dậy và ôm Yuta vào lòng. Và 'BANGG', cậu giật mình vì tiếng ồn lớn từ cửa trước và rời khỏi Yuta. Đó là Mark, cậu vừa trở về sau lịch trình của mình.

"Oh Mark yahh... em đã về rồi. Đến ăn một ít mỳ với tụi anh nhé."

Yuta đón chào Mark bằng một nụ cười lóa mắt và kéo một chiếc ghế đến bên cạnh cho Mark ngồi. Mark bước vào khu ăn uống, cởi áo khoác và ném thẳng vào mặt Haechan.

"Tại sao em lại ở đây?" Mark nói và lườm Haechan... rõ ràng là cậu đang rất buồn bực.

"Wow Mark hyung, thật tốt bụng khi đã mời em rời đi."

"Đừng có mà phản ứng thái quá nhé, anh không yêu cầu em rời đi, anh chỉ tò mò thôi. Thật hiếm khi thấy em và Yuta hyung ăn cùng nhau." Mark vừa nói vừa nhìn hai bát mỳ trên bàn.

Trước khi cậu có thể hỏi thêm bất kỳ câu hỏi nào, Yuta đã đặt Mark ngồi bên cạnh mình và cho cậu ăn một nửa quả trứng rán của anh.

"À, em sẽ tự mình ra ngoài, em phải đi chơi với Renjun." Haechan nói, cậu đã sẵn sàng rời đi.

"Hẹn hò à?" Yuta cười khúc khích khi Haechan nháy mắt với anh khiến Mark chế giễu họ.

"Yuta hyung, hãy nghĩ về những điều em đã nói lúc nãy. Tốt hơn là nên nói trước khi quá muộn." Haechan nói và rời đi.

Yuta không phản ứng gì, anh cúi đầu tiếp tục húp xì xụp bát mỳ của mình.

"Em ấy đang nói về cái gì vậy hyung?" Mark hỏi với một cái cau mày nhỏ trên khuôn mặt.

"Không có gì nhiều, chỉ là Haechan với mấy chuyện của em ấy thôi." Yuta đáp, anh đỏ mặt khi nghĩ về những gì mình đã nói.

Mark chắc chắn không thể tham gia vào việc đó. Luôn luôn là em ấy và Yuta với những câu chuyện của riêng họ. Nhưng làm thế nào các phương trình đã thay đổi.

"Mark, anh có nên làm cho em một gói mỳ không?" Yuta nói, đứng dậy và lục ngăn kéo để lấy thêm các gói mỳ.

"Ồ có vẻ như hai gói này là hai gói cuối cùng rồi."

"Và rõ ràng nó không thuộc về em, phải không?" Mark chế giễu.

"Ý em là gì?" Yuta hỏi, hơi ngạc nhiên trước giọng điệu của Mark.

"Không sao, ngay cả anh cũng không muốn chia sẻ cái gì với em nữa." Mark nói, rồi cậu đột ngột đứng dậy, sẵn sàng quay gót rời đi.

"Mark... Chuyện gì xảy ra với em? Anh đã làm gì sao?" Yuta lo lắng hỏi.

"Không, anh không làm bất cứ điều gì. Em chỉ là một kẻ ngốc khi nghĩ rằng em là người đặc biệt, nhưng có vẻ như vị trí đặc biệt đó sẽ sớm bị giành lấy và anh rõ ràng không ngại để điều đó xảy ra."

"Mark, nói rõ ràng đi, anh không thể hiểu những gì em nói." Yuta nói mang theo một chút tức giận.

"Rõ ràng là anh sẽ không hiểu. Em chỉ bị mù quáng bởi ngộ nhận rằng anh thực sự yêu em và chỉ mình em, cũng như..." Mark sụt sịt và tiếp tục, "...cũng như, cũng như em yêu anh!"

Mark vừa nói vừa lao vào phòng và đóng mạnh cửa khiến Yuta há hốc mồm khi đang trong bếp – kẻ vừa mới biết chính xác chuyện gì đã xảy ra.

"Cái gì cơ..." Yuta thở hổn hển khi luồn tay vào tóc.

Cảm giác bối rối và hạnh phúc dần hiện ra trên khuôn mặt của Yuta. Anh đến gần phòng Mark và gõ nhẹ cửa.

"Mark, em có thể cho anh vào trong không?" Yuta hỏi, gắng nhẹ nhàng nhất có thể. Anh biết rằng khi Mark tức giận, cậu luôn dễ bị tổn thương.

"Không, đi đi oppa, em không muốn nói chuyện với anh." Mark nói từ phía bên trong, rõ ràng là đang thút thít.

"Được rồi Mark, không cần cho anh vào, chỉ nghe lời oppa thôi được không?" Yuta vừa nói vừa tựa đầu vào cửa chờ đợi câu trả lời nhưng chỉ nhận được sự im lặng ở phía bên kia, có vẻ như tiếng nức nở đang nhỏ dần.

Và Yuta tiếp tục,

"Markkie, lắng nghe anh này, anh yêu tất cả các thành viên như nhau, anh yêu quý và trân trọng họ như là gia đình của anh, nhưng điều đó không có nghĩa là anh yêu em ít hơn. Nào Mark, em đang đùa với ai vậy, em biết anh yêu em hơn bất cứ ai ngoài kia mà. Và sự thật là anh luôn trân trọng em nhiều hơn và sẽ luôn tìm kiếm em, trao cho em tất cả tình yêu của anh, nên đừng nói rằng tình yêu của anh dành cho em là không đủ, nó làm anh đau đấy Mark, thật sự rất đau."

Yuta dừng lại khi nghe thấy tiếng nắm cửa xoay, anh lùi lại thì Mark mở cửa, để lộ khuôn mặt đỏ bừng.

"Oppa," Cậu ngượng ngùng nói khi bắt gặp ánh mắt của Yuta. Yuta nắm lấy tay cậu khi cậu gật đầu và ậm ừ đáp lại.

"Oppa... Em yêu anh nhiều hơn là một người anh, anh biết điều đó đúng không?" Mark hỏi khi đôi tai của cậu trở nên đỏ bừng.

Yuta cười khúc khích khi đưa tay chạm vào mặt Mark, "Em thực sự là Mark đáng yêu nhất."

Anh vừa nói vừa tiến lại gần Mark, môi anh chạm vào môi Mark và anh hôn cậu cách nồng nhiệt, tay không rời khỏi má cậu. Mark cũng đáp lại nụ hôn và cảm giác cồn cào dâng lên trong bụng cậu.

Yuta định lùi lại thì Mark lại tiến tới như thể cậu đã khao khát điều đó từ rất lâu rồi. Cậu cắn môi dưới của Yuta, yêu cầu Yuta cho cậu vào trong miệng anh, nhưng Yuta chỉ cười khúc khích và anh dứt ra khỏi nụ hôn.

"Markkk, nếu chúng ta cứ tiếp tục, anh không nghĩ mình có thể dừng lại."

"Ai muốn anh dừng lại chứ."

Mark vừa nói vừa nở một nụ cười nham hiểm khiến Yuta bủn rủn chân tay.

"Huhhh em là một con quỷ nhỏ dễ thương, phải không?" Yuta nói khi đẩy Mark vào trong phòng và đóng lại cánh cửa phía sau lưng họ.

Họ không dứt khỏi nụ hôn cho đến khi tới giường, đẩy Mark xuống, khiến cậu rên rỉ vì phấn khích.

"Oppa..." Mark thì thầm khi Yuta cúi xuống hôn từng nơi trên người cậu.

"Oppa... anh là của em, chỉ của em thôi."

"Ừ, anh là của em, chỉ là của em."

"Oppa, chỉ nên là em thôi, chỉ nên là em."

Mark nói và cậu kéo gáy Yuta xuống, trao đi những nụ hôn nồng nhiệt.

-------------------

Một lần nữa xin cảm ơn người anh milerbso đã giúp em beta chiếc trans fic này để em nó được hoàn thiện hơn nhe 🫶

Chúc mọi người có một ngày thật vui vẻ 💚

07/02/2023

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro