Chương 36:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-" Ban đầu em và Ten cùng nhau đến nhà kho hoang ở ngoại ô. Theo quy tắc giao hàng, rồi thả người. Nhưng giữa chừng hắn ta lại lật lọng muốn giết chết hết tụi em độc chiếm hết số hàng. Hắn cho cài bom ở nhà kho đó. Lúc sự việc xảy ra em định kéo Ten bên cạnh cùng nhảy ra, không ngờ bên cạnh không có người, ở phía sau lưng bị một người đẩy mạnh văng ra ngoài, khi em quay đầu lại thì thấy người đẩy em chính là Ten. Em……hức ……em ………có lỗi ……hức "- Baekhyun bật khóc trong lòng của Sehun. Tay nắm chặt lấy vạt Áo anh.

-" Ngoan nào, anh không có lỗi. Ten là muốn cứu anh mà. "- Sehun hôn lên mái tóc cậu.

Mọi người có mặt trong phòng im lặng nhìn nhau. Rồi lại nhìn các nhóc nhóm NCT, mất đi một người là đau đến thế nào.

-" Ten……Tenie không thể như vậy, không thể như vậy được "- Taeyong, Jaehyun, Taeil, Johnny, Yuta, một vài người khác bật người chạy ra ngoài.

Mọi người hốt hoảng nhìn nhau trong giây lát, rồi lại lắc đầu thở dài.

-" Ở lại chăm sóc Hyunie đi. Anh cùng Luhan, Kai ra ngoài khuyên bọn nó "- Suho vỗ vỗ vai Sehun.

-" Sehun, Chen, Tao ba đứa đi cùng JungKook, Jimin, Bam Bam, Yugyeom đi siêu thị mua đồ đi, ở đây là tầng cao nhất có nhà bếp cùng nhà ăn chúng ta sẽ ăn ở đây "- Kris xoa xoa đầu cậu, nhìn mọi người nói.

Mọi người gật đầu đáp ứng. Tự động rời khỏi đi làm công việc của mình.

Sau khi vài người đi rồi thì Xiumin mới nhìn xung quanh thấy đám nhóc NCT vẫn còn thì lên tiếng.

-" Mai mấy đứa có lịch trình tour đó, mau về nhà nghỉ ngơi đi."

-" Em không muốn, em muốn ở đây với Baekhyun hyung cơ "- Jisung nhỏ giọng mè nheo.

-" Ngoan, về nhà ngủ đi, tối qua ngủ trễ hôm nay lại dậy sớm thì mai làm sao đi tour được. Ngoan, anh thương vài ngày nữa hyung ấy về mà "- RenJun xoa đầu cậu em út.

Jisung miễn cưỡng gật đầu. Quay lại nhìn Baekhyun nói

-" Hyung mau khỏe lại nha"- Nhận được cái gật đầu của cậu nhóc mới theo các anh đi về.

Bây giờ thì trong phòng trống vắng hơn lúc nãy rất nhiều.

-" Hope em ở lại với TaeTae đi. Anh đi ra ngoài xem như thế nào rồi"- Nói rồi Suga đứng dậy.

-" Em đi với "- JB với Jinyuong nói rồi đứng lên đi ra theo.

Baekhyun lúc này đã không còn khóc nữa, mà chỉ mệt mỏi dựa vào người Sehun.

-" Hyung, có phải em đáng ghét lắm không?? "- Cậu lấy tay kéo kéo tay Áo Lay.

-" Không, em rất đáng yêu. Ai mà ghét em được. Với lại em rất lạnh lùng mà, ai dám ghét em đâu "- Lay cười cười hôn lên trán cậu.

Cậu gật gật đầu, lạnh lùng là bởi vì trước kia cậu phải làm như vậy, lạnh lùng của cậu bị gởi bỏ bởi các anh mất rồi.

-" YoungJae bị sao thấy "- Cậu nhíu mày nhìn Jackson ôm lấy Yuongjae đang mệt mỏi ở trong lòng.

-" Hôm qua em ấy ngâm mình trong nước rồi ngủ quên, bây giờ bị cảm rồi ák "- Mark lo lắng nói.

-" Để anh kêu bác sĩ lên "- Chanyeol nói rồi lấy tay bấm vào nút đầu giường.

Một lát sau một nhóm bác sĩ chạy lên. Youngjae được đặt chung phòng với Baekhyun. Cảm rất nặng phải nằm một tuần, còn phải truyền thuốc nữa. Mark và Jackson thấy mà đau lòng.

-" Vết thương ở tay hyung sao rồi??? Còn đau không lắm không?"- Jackson hỏi.

-" Không còn đau lắm "- Cậu lắc lắc đầu nói.

Lúc này Jin cùng D.O đứng dậy. Hai người tiến lên vài bước, D.O nói.

-" Em với Jin đi qua phòng bếp để chuẩn bị trước nha"- D.O hôn lên tóc cậu rồi cùng Jin đi ra ngoài.

Căn phòng bây giờ trống hơn rất nhiều. Taehyung hai mắt vẫn chăm chú nhìn cậu từ nãy đến giờ. Cậu quay đầu nhìn lại cậu nhóc, đưa tay vẫy vẫy ý bảo nhóc lại đây với mình. Taehyung rời khỏi đùi của J-Hope đi đến bên cạnh cậu.

-" Có chuyện gì muốn nói?? "- Cậu kéo tay nhóc ngồi xuống cạnh mình.

Taehyung không nói gì, chỉ nhét vào tay cậu một mẩu giấy nhỏ. Rồi đi lại chỗ Hope nằm trên đùi anh mà ngủ.

Chanyeol, Kris, Lay, Xiumin cũng đi lại sofa ngồi xuống. Căn phòng nhất thời chỉ nghe thấy tiếng thở của mọi người.

Cậu đặt mình nằm xuống, đưa tay mở tấm giấy ra. Cậu nhíu mày nhìn vào bên trong, sau đó vo tròn lại ném vào học tủ bên cạnh. Sau đó nhắm mắt lại, khóe miệng cậu khẽ cong lên.

.

.

.

.

Phía dưới hoa viên của bệnh viện bàn đá màu lam dưới gốc cây xanh là những người nổi tiếng, nhưng không khí thì rất tệ.

-" Mấy đứa bình tĩnh chưa?? "- Suho nhẹ giọng hỏi.

-" Hyung, em ………em thật sự ……thật sự không đủ ………không đủ ……tỉnh táo nữa rồi "- Jaehyun hai tay ôm lấy đầu mình biểu cảm thống khổ.

-" Không đủ cũng phải tỉnh táo. Bây giờ không phải là lúc mấy đứa sụp đổ như thế này "- Luhan chau mày nói.

-" Nhưng ………Ten………Ten mất rồi ……em ……chết tiết "- Johnny tức giận đắm vào bàn.

Câu nói này nhất thời làm mọi người im lặng. Mất đi người yêu bảo họ không đau lòng hay sao??

-" Chưa chắc mà "- Suga từ xa đi đến. Phía sau anh còn có JB cùng Jinyuong xuống cùng.

Cả ba ngồi xuống chiếc ghế còn trống còn lại.

-" Hyung nghĩ Ten chưa chết "- Taeil mở to mắt nhìn.

-" Hyung cũng không chắc, chỉ là có cảm giác vậy thôi "- Suga nhún nhún vai trả lời.

Mọi người lại im lặng. Nếu Ten chết thật sự thì họ biết làm sao đây??? Họ nợ Ten một lời xin lỗi, nợ Ten cả một câu tin tưởng của bọn họ.

-" Nhưng chẳng phải Baekhyun hyung nói là Ten đã mất rồi sao?? "- Taeyong thở dài.

-" Ừm, mấy đứa về nghỉ ngơi đi. Vài ngày sau chúng ta sẽ ở biệt thự của em ấy làm cho rõ mọi chuyện."- Kai nói. Mặc dù trong lòng vẫn còn chút nghi ngờ, nhưng sức khỏe của cậu vẫn không cho phép anh lớn tiếng với cậu.

Mọi người gật gật đầu, nhanh chóng đứng dậy mệt mỏi rời đi. Các anh nhìn theo bóng lưng của mấy đứa nhóc rời đi. Các anh cũng biết mấy đứa nhóc rất đau lòng, nhưng bây giờ họ phải chăm sóc cho cậu trước đã.

-"Các Hyung cảm thấy Baekhyun hyung nói dối "- JB nhíu mày hỏi.

-" Không, anh tin tưởng em ấy "- Luhan lắc đầu phủ nhận.

-" Vậy sao các anh còn muốn làm rõ chuyện đó "- Jinyuong cảm thấy rất là khó hiểu.

-" Chỉ là muốn tụi nhóc an tâm hơn thôi "- Suho xoa xoa hai thái dương.

-" Ừm, thôi lên phòng đi "- Suga gật đầu vỗ vỗ vai JB.

Mọi người thở dài một hơi rồi cùng nhau trở lại Tầng cao nhất của bệnh viện.

Trên đời có cái được gọi là nhân sinh. Có duyên sẽ gặp lại. Biết đâu khi gặp lại sẽ là một nhân sinh mới, sẽ là một duyên kiếp mới. Và biết đâu sẽ là cùng một người. Trên đời chỉ có điều không thể nghĩ chứ không có việc không thể làm.

.

.

.

.

1 tuần sau.

Cậu đã được về nhà vào 2 ngày trước. Nhưng hôm nay mới khỏe hẳn nên mọi người quyết định tụ tập ăn một bữa cơm cùng nhau.

Và một tuần này cậu cũng đã chứng kiến sự đau khổ, hối hận, tiều tụy của mấy đứa nhóc nhà NCT.

Cậu chỉ im lặng mà nhìn, không nói một lời. Nhưng trong ánh mắt của cậu là sự thỏa mãn. Đó là cái giá phải trả khi không tin tưởng người mình yêu. Nhiêu đó đã suy sụp rồi sao. Cái chết của Ten đâu rẻ mạt như vậy. Cậu muốn họ trả giá thật đắt cho hành động ngày hôm đó. Vừa yêu, vừa đau, vừa hối hận. Cái giá đó cũng xem là tạm được nhỉ? Cũng chỉ là tạm được thôi.

Mọi người tụ tập đông đủ ở phòng khách. Ai ai cũng im lặng, đôi lúc sẽ đưa mắt nhìn cậu rồi lại quay đi. Cậu im lặng ngồi ở ghế đơn giữa phòng. Đưa mắt nhìn một lượt xung quanh, cậu lạnh lùng buông chén trà trên tay xuống, lạnh giọng nói.

-" Có chuyện muốn hỏi??"

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, đã lâu rồi họ chưa thấy dáng vẻ dọa người này của cậu.

Taeil khẽ nuốt nuốt nước bọt, rụt rè cất lời.

-" Hyung, Em muốn hỏi chuyện về Tenie ạ "

Cậu cau mày, trong lòng khẽ cười. Các người muốn biết cái gì chẳng lẽ tôi không biết. Các người vẫn nghi ngờ tôi chứ gì …à không cả Ten nữa. Tôi sẽ cho các người thấy cái mà các người chưa thấy.

-" Nói "- Kiểu phun một chữ này đúng là dọa người mà.

-" Ten thật sự chết rồi ạ "- Yuta run run hỏi.

Cậu cười lạnh một tiếng, hai mắt lạnh đi hẳn, ngồi thẳng người dậy, đưa mắt nhìn chằm chằm vào đám người trước mặt.

-" Không tin"- Cậu lạnh lùng nói.

Tất cả lắc đầu, cậu bây giờ rất dọa người. Nhưng trong lòng họ vẫn còn rất nhiều nghi ngờ. Nếu hôm nay không làm sáng tỏ thật sự rất khó chịu.

-" Baekhyun em thả lỏng đi. Bọn nhóc chỉ có chút hoài nghi nên mới hỏi em thôi "- Xiumin thấy tình hình căng thẳng liền đỡ lời.

-" Anh cũng vậy "- Cậu đưa mắt nhìn các anh.

-" Không có, mình tin tưởng cậu "- Chen lo lắng giải thích.

-" Còn hỏi "- Cậu lạnh lùng nói. Hôm nay không cho bọn họ biết sợ cậu thì cậu không phải Byun Baekhyun. (Zin: a dọa ng từ những chương đầu r. 😓)

-" Em thật sự không tin Ten đã chết. Em tin là vậy. "- Taeyong nói.

-" Vậy thì tự kiểm chứng đi "- Cậu đưa tay quăng tập tài liệu lên bàn.

Jaehyun nhanh tay cầm lấy mở ra xem. Vừa thấy bên trong sắc mặt tất cả mọi người đều trắng bệch.

-" Tin rồi chứ?? Đó là tài liệu điều tra và khám nghiệm tử thi. Còn có ảnh chụp một số thứ còn sót lại. Các người là không tin tưởng Ten ngay từ đầu rồi. Đến lúc nó chết các người vẫn chưa từng tin tưởng nó."- Cậu lạnh lùng nói. Nhiệt độ căn phòng bỗng chốc giảm xuống con số âm.

Tất cả chỉ biết im lặng và im lặng, giờ họ biết nói gì đây. Họ còn nuôi hy vọng là Ten chưa chết, chỉ là Ten đùa giỡn thôi, hay là Ten giận họ nên mới nói vậy. Chỉ cần Ten còn sống, họ sẽ xin lỗi Ten, sẽ để cho Ten đánh họ hay mắng họ. Chỉ cần Ten tha thứ họ sẽ làm tất cả. Nhưng bây giờ ngay cả cơ hội chuộc lỗi họ cũng không còn. Ten, anh xin lỗi em………xin lỗi em.

-" Baekhyun em đừng nói nữa, bọn nhóc đã đau lòng lắm rồi "- Kris lên tiếng ngăn cậu.

-" Đau lòng?? " - Cậu cười lạnh rồi lạnh lùng nói tiếp -" Có sớm quá hay không?? Ngu ngốc đến mức khi Ten chết đi mới ngồi đây đau lòng sao?? Các cậu rốt cuộc là đang thương hại nó đến mức nào đây?? Nó chết rồi các cậu phải vui chứ?? Chẳng phải các người ghê tởm nó lắm sao?? Nó giết người đó, nó là xã hội đen đó. Nó không cao sang như idol các cậu đâu. Cần gì ngồi đây mà khóc mà đau. Diễn kịch cho ai xem đây??? "- Đôi mắt Baekhyun đỏ ngầu lên, hai nắm tay nắm chặt vào nhau. Cậu đang rất tức giận.

-" Baekhyun hyung bình tĩnh đi"- Sehun vội đứng dậy ôm lấy vai cậu.

-" Buông. Không phải các anh cũng nghi ngờ sao. Giờ đứng đây ra vẻ gì nữa. Các anh đau lòng cho bọn nó sao?? Vậy ai đau lòng cho Ten hả?? Ai hiểu cho nó hả "- Cậu lớn tiếng nói, rồi bật khóc. Sehun ôm lấy cậu.

Mọi người cũng im lặng, bây giờ dù nói gì cũng chỉ là ngụy biện mà thôi. Vẫn nên im lặng thì tốt hơn, nói nữa Baekhyun tức thêm thôi.

-" Hyung ………tụi ………tụi em không có ý đó. Tụi em không …………không phải thương hại Ten………mà là yêu……yêu em ấy "- Johnny đứng bật dậy.

Cậu đẩy Sehun ra, đưa tay lau nhanh nước mắt. Lạnh lùng nhìn bọn họ.

-" Hahaha…………hay……hay lắm. Yêu sao………yêu mà khi em ấy đòi rời đi thì ngồi im lặng. Khi em ấy nói ra có ai an ủi, có ai tin em ấy không??  HẢ?? HẢ "- Cậu hét lớn rồi bỏ đi lên phòng.

Các anh mệt mỏi ngồi xuống, mọi người cũng im lặng nhìn các nhóc NCT.

-" Anh xin lỗi, có lẽ anh quá đa nghi nên mới xảy ra chuyện này "- Suga nói.

Taehyung nghe được liền ngước đầu nhìn anh.

-" Anh cũng vậy "- Taehyung nhỏ giọng hỏi.

Suga kinh ngạc nhìn Taehyung. Mọi người cũng đều ngạc nhiên quay sang nhìn nhóc.

-" Mọi người có tin Baekhyun Hyung hay không "- Youngjae đứng dậy hỏi.

Tất cả im lặng không nói gì. Họ vẫn chưa thể tin được là Ten đã chết. Bọn họ vẫn nghi ngờ Baekhyun giấu họ chuyện gì đó.

-" Im lặng có nghĩa là không tin. Em tin hyung ấy, cũng tin Tenie. Nếu các anh không tin. Có nghĩa cũng không tin em đâu nhỉ "- Woozi cũng đứng dậy.

-" Ở lại suy nghĩ đi "- Taehyung đứng dậy cùng Woozi và YoungJae đi lên phòng.

Mọi người mở to mắt nhìn. Cái gì vậy nè. Tụi anh còn chưa nói gì mà. Sao bỏ đi hết vậy.

-" Haizzz……chưa nói gì hết mà"- Rap Monster cảm thán.

-" Tụi em về trước "- Nhóm NCT mệt mỏi đi ra về.

-"Bình tĩnh lại "- Hansol vỗ vỗ vai Jaehyun nói .

Tất cả gật đầu rồi rời khỏi đó. Những người còn lại cũng muộn phiền ngồi phịch xuống ghế. Vô duyên vô cớ lại bị giận rồi.

.

.

.

.

.

.

-" Baekhyun hyung"- Cửa phòng cậu mở ra, Taehyung, Woozi, YoungJae bước vào.

-" Làm tốt lắm "- Cậu khẽ cười.

-" Tại sao phải làm vậy ạ "- Woozi khó hiểu hỏi.

Cậu chỉ cười chứ không nói. Khổng Không khí im lặng lại bị chuông điện thoại reo làm ồn.

-" Alô "

-" Hyung khỏe không "- Bên kia là giọng của một chàng trai.

-" Khỏe, còn em"- Baekhyun nhẹ giọng hỏi lại.

-" Ừm, em ổn "- Chàng trai trả lời.

-" Em làm xong rồi chứ "- Cậu hỏi.

-" Sắp rồi "- Chàng trai kia khẽ cười rồi trả lời.

-" Anh nhớ em, rất nhiều người nhớ em đó "- Cậu cười nói.

-" Em cũng vậy. Gặp lại sớm "- Chàng trai kia bật cười.

-" Ừm "- Cậu trả lời rồi tắt máy.

Cả bốn người im lặng nhìn ra ngoài cửa sổ. Hôm nay xem như không phí rồi.

-" Đáng thật "- Youngjae cười nói

-" Trong tình yêu quan trọng là sự tin tưởng vào nhau. Nếu đã hoài nghi như vậy thì đừng yêu. Niềm tin là cốt lỗi của tình yêu, cũng như một thân cây vậy khi chặt đi rồi thì cái cây kia sẽ chết mãi mãi không bao giờ sống dậy được. Cũng như mất đi niềm tin thì tình yêu đó cũng mãi cũng chết đi."- Baekhyun lạnh nhạt nói.







_________________________________________

Sorry các Readers vì tối hôm đó mình không đăng được do nhà mình cúp điện. Huhu

Mấy ngày sau mình lại bận bịu ở trường học. Hôm nay mới được rảnh nên lập tức đăng cho các bạn Readers thân yêu đây. Mai lại phải đi học rồi.
Huhu ai đó nói cho tui biết là học quân sư ntn đi. Hiuhiu tui sợ wé. 😭😭

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro