(r18)(SamCae) Chúc ngủ ngon

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa làm xong ev thấy chủ tịch Sampo đoạn này Alpha vl, Dom chúa vl nên edit vội con hàng nóng SamCae cho ae bú chơi, giờ này chắc trẻ em ngủ hết rồi👺
Lỗi type để mai t dậy sửa sau buồn ngủ quạ

CẢNH BÁO: R18, RAPU, PUBLIC (?)

(SamCae) Chúc ngủ ngon
Tác giả: NIHAOSY
Link gốc:https://archiveofourown.org/works/47117044
Summary:
Vũ Trụ Mô Phóng xuất hiện một quán rượu kỳ lạ, mà nhà khai phá xui xẻo lại suýt chút nữa bị lạc ở trong đó.
May mắn thay người tốt Sampo xuất hiện kịp thời và mang Caelus rời khỏi đó.
Notes:
-SamCae, đến cuối có xíu DanCae
-Cảnh báo OOC, chịn cho người lớn trẻ nhỏ ra chỗ khác chơi
-Trịn này còn có tên là "Không XX sẽ không được rời khỏi phòng!!!"
Edit: Tui nè mấy má
Bản edit đã có sự đồng ý của tác giả
--------------------------------

"Chiến đấu" "Sự kiện"

Caelus do dự một lúc nhưng rồi vẫn chọn đi vào khu vực "Sự kiện". Thể lực của cậu không chống đỡ nổi nữa, đồng minh trong đội cũng chẳng lạc quan cho lắm và điều này khiến cậu chàng cảm thấy áy náy. 

Cậu tính toán khu vực tiếp theo chính là không gian nghỉ ngơi, cậu chẳng muốn tiếp tục tiến vào chiến đấu thêm nữa đâu.

Nhưng khi Caelus chuẩn bị đối mặt với 7749 sự kiện kì quái thì lại bị cảnh tượng trước mắt làm chấn động tại chỗ. Mọi người cười nói chuyện trò, ăn uống linh đình, tiếng đàn và sáo hợp tấu phát ra từ chiếc micro kiểu cũ, có vài cô gái dáng người yểu điệu, ăn mặc phóng khoáng, thướt qua uyển chuyển lượn qua, khiến cậu không khỏi đỏ mặt.

Chỗ này cũng được xây dựng bởi số liệu trong Vũ Trụ Mô Phỏng?

Ánh đèn mờ nhạt chân thực đến thế, mùi thơm từ rượu và mùi hương tỏa ra trên người các cô gái rõ ràng đến thế, lồng ngực phập phồng lên để hô hấp của những người kia sinh động đến thế...
Liệu đó có thật là do số liệu mô phỏng lại hay không?

Gặp đủ 7749 sự kiện kì quái khiến cho Caelus cảnh giác, cậu lập tức thử liên hệ với Herta

"..."

Thất bại, không hề có bất kỳ thứ gì trả lời.
Thông tin của đồng minh cũng không thể tìm thấy được, cậu nhướng mày, bước lên một bước: "Xin hỏi..."

Đây là một sai lầm khủng khiếp! Bị tiếng gọi của chàng trai thu hút, khách khứa và các cô gái đồng loạt nhìn về phía cậu, ánh đèn từ trên đỉnh đầu chiếu xuống những khuôn mặt mờ nhưng không phải bị mờ, tất cả mọi người ở nơi này đều không có mặt.

Không, không đúng, khuôn mặt của bọn họ bị sương đen bao phủ, hoặc bị một loại code rối loạn che kín, hoặc đơn giản là không có mặt, cậu không thể phân biệt được những khuôn mặt của mấy người ở chỗ này.

Caelus lập tức tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu. Cậu thử liên lạc lại với Herta lần nữa nhưng phí công vô ích, trong đầu không có bất cứ một âm thanh hồi đáp nào.

Quán rượu trong phút chốc trở nên lạnh ngắt như tờ, chỉ còn đó tiếng nhạc nhẹ nhàng. Đèn treo trên đỉnh đầu đung đưa không quy luật, tựa như quả cầu treo trong chiếc đồng hồ quả lắc.

"**alp&!!@$,lq#@!o_)."

Caelus nghe được tiếng nói của bartender ở quầy bar gần đó, đó là một loại tiếng vang ồn ào chói tai, giống như âm thanh soàn soạt phát ra từ một chiếc radio cũ kĩ không có tín hiệu bước sóng của một thời đại nào đó, mà trong đấy là tiếng nhạc cụ lẫn lộn cùng với tiếng hí vang của động vật. Âm thanh ấy làm cho đầu óc của cậu hỗn loạn, cơ thể cậu cứng đờ, trước mắt cậu trở nên trắng xóa, đại não bùng phát một cơn đau dữ dội, rồi tay chân cậu bắt đầu bủn rủn, không thể đứng thẳng nổi.

Nóng, nóng quá. Mồ hôi cậu bắt đầu tiết ra từ vầng trán nóng bừng, cậu há miệng như là thiếu oxi, há to miệng mà hô hấp. Nhưng cái lạnh rét buốt lại xâm chiếm cậu, như thể kéo cậu trở về lúc đứng ở Cánh đồng tuyết ngoại thành Belobog.

Có thứ gì đó đang tiến lại gần cậu, Caelus cố giơ tay lên nhưng cơ thể cậu nặng như chì, cậu dựa vào cây cột bên cửa quán, cơ thể từ từ trượt xuống, những bóng đen đến gần ngày một nhiều, cảm xúc dính dớp lạnh lẽo từ cổ và xương quai xanh bắt đầu truyền đến.

"Ay ui, mọi người phát hiện đồ vật thú vị như thế mà sao lại không gọi Sampo này vậy."

Đột nhiên có một giọng nói vang lên, Caelus cảm nhận được những bóng đen đó đang lùi lại. Mặt của cậu bị người ta nâng lên, nhưng tầm mắt cậu không thể điều chỉnh tiêu cự để nhìn lên mặt người đó, cậu không chịu nổi, muốn nôn.

"Thật là xin lỗi mọi người, đây là con mèo nhỏ yêu thích của tôi từ chỗ khác mang đến, mong mọi người không cướp đi yêu thích của người khác."

「%!&......@%*!(#......」

"Cái gì? Như thế mới lạ! Nhưng Sampo tôi đây có bao giờ nói không được đâu, ngài thử nhìn đi."

"* ( @*#jd(@)#-a!"

"Haizz, nhưng mà tôi đây cũng biết ngại chứ, hay là ngài cho tôi mượn phòng khách ở trên lầu dùng tạm một chút được không?"

"& (! ah&*@ ("

"Ngài thật là một người tốt bụng! Tôi cũng không thể nhận không như vậy, hay thế này đi, tôi mời các vị một chén nha?"

"* ( *!!! * ( )!!"

Caelus nằm liệt dưới đất, cậu vẫn cảm thấy khó chịu, chỉ nghe thấy bên tai tiếng người ầm ĩ lên.

 Một lát sau quán rượu dường có sức sống trở lại, âm thanh nói chuyện cùng tiếng ca dao vang lên hòa quyện cùng tiếng nhạc nhẹ nhàng mê say.

Cậu bị người ta bám vào eo nâng lên, dáng người của hắn to lớn hơn cậu, khập khiễng đưa cậu vào sâu bên trong quán.

Nguy hiểm.

Tiềm thức Caelus kháng cự động tác này, nhưng rất nhanh cậu bị khống chế, cả người đều bị khiêng lên, đâu đó mơ hồ có tiếng hoan hô cùng tiếng huýt sáo vọng lại từ đằng sau. Nhưng những âm thanh ấy biến mất rất nhanh. Cậu cảm thấy cơ thể mình đang bước lên cao, cuối cùng Caelus bị ném lên một chiếc nệm mềm mại.

 
Đỉnh đầu cậu thanh niên đau nhói, giãy giụa mở mắt ra, phát hiện người quen của cậu: Sampo đang ngồi bên vừa cười vừa nhìn mình.

Caelus khàn khàn mà chỉ vào hắn, thanh âm khô khốc: "Sam... Sampo..."

Sampo híp mắt nở nụ cười: "Không sai không sai, là tôi Sampo Koski. Tuy rằng không biết tại sao cậu lại ở chỗ này nhưng mà gặp được tôi chính là may mắn của cậu đấy."

Trong lòng Caelus có ngàn vạn vấn đề muốn hỏi hắn nhưng cổ họng cậu khô khốc đau đớn, cậu chàng khó chịu tới nỗi muốn cuộn người lên nhưng thất bại. Sampo một tay giữ chặt cậu, tay khác cầm một ly nước chứa chất lỏng màu trắng quỷ dị, Caelus nhìn mà muốn nôn khan một lần nữa.

Sampo không nhân nhượng kéo cậu lên với một sức lực đáng sợ, đặt ly sữa bên môi cậu: "Cậu coi đây như sữa bò mà uống đi, nếu không thì khỏi nói được nữa."

Caelus :"Tôi... không..."

Nụ cười trên mặt Sampo vẫn còn nhưng ý cười thì không có, lông mày liên tục hạ xuống khiến cho khuôn mặt quen thuộc lại vô cùng lạnh lùng âm u.

"Uống hết đi."

Cậu thanh niên còn muốn giãy dụa nhưng đã bị cưỡng ép uống cạn ly.

Sữa bò kia tựa như bị ép ra từ rễ cây, cực kì đắng, trượt qua yết hầu cậu khiến Caelus muốn nôn nhưng sau đó cậu đã bị Sampo ấn ở trên giường, bị hắn bịt miệng phải nuốt toàn bộ ly sữa đó. Cổ họng cậu toàn mùi vị kì lạ kia, Sampo để cậu dựa vào người hắn, tay kia thong thả vuốt ve lưng cậu.

Caelus: "Khụ...... Sao anh lại ở đây..?"

Sampo: "Chỉ cần chỗ nào có tiền chỗ đó có Sampo này. Thế còn cậu, cậu biết đây là chỗ nào à?""

Tầm mắt Caelus mờ mịt, nước mắt sinh lí đọng lại trong hốc mắt khiến cậu càng trở nên đáng thương: "Cái gì mà... tôi... Tôi đang ở Vũ Trụ Mô Phỏng...?"

Sampo cười hì hì đáp lại: " Chỗ này không phải vũ trụ gì gì đó đâu, muốn về à?"

Caelus nghi hoặc mà nhìn hắn, gật gật đầu.

Nụ cười của Sampo bất biến trên khuôn mặt hắn: "Cũng đúng, nhưng mà nếu tôi lập tức mang cậu đi, Sampo này ở đây sẽ không có chỗ nữa."

"Muốn làm gì cũng phải trao đổi hợp lí, đúng không?"

Trong lòng Caelus vang lên tiếng chuông cảnh báo: "Rốt cuộc là anh muốn cái gì?"

Cậu thanh niên không đợi được trả lời, Sampo giống như một con báo hoa mạnh mẽ, ấn cậu trên đệm giường ở, lại giống như một con hồ ly xảo quyệt, hài hước mà kéo áo khoác của cậu. Caelus giãy giụa , nhưng cậu vừa mới trải qua một cơn ngạt thở và mất nước nhẹ, mà trước khi tới chỗ này trạng thái của cậu cũng không ổn nên rất nhanh đã bị Sampo dễ dàng khống chế.

Sampo: "Đừng kháng cự như vậy chứ, chẳng lẽ cậu thích bị mấy thứ dưới lầu đó... ?"

Caelus: "Cái gì, dưới lầu là cái gì......?"

Sampo ngừng cười: "Là tôi nói lỡ, chúng ta bắt đầu đi? Hửm?"

Caelus: "Vv -- không cần!!!"

Cậu bị dọa sợ rồi, Caelus nhìn thấy trên mặt Sampo một loại biểu cảm mà cậu chưa bao giờ thấy, tựa hồ như cậu giống cá trên thớt hoặc là một loại cao lương mĩ vị gì đó trên đĩa."

Áo khoác của cậu bị kéo xuống thô lỗ, lộ ra áo thun rộng thùng thình với đai an toàn bên trong. Xương quai xanh cậu thanh niên lạnh lẽo ướt át, da thịt trắng nõn phản xạ ánh sáng khiến cho ngón trỏ của tên thợ săn động đậy. Một đoạn vai ngắn lộ ra bên ngoài, màu đen của đai an toàn phảng phất gì đó tựa như dây buộc quà, điểm sắc lên phần trái cây ngây ngô đã thu hoạch được.

Áo trắng bị kéo qua ngực, Sampo hôn lên bụng Caelus , không để ý chút nào tới cậu trai hết xô đẩy lại đá đạp lung tung (có khi con thỏ còn mạnh hơn cả lực đá của cậu) cứ thế hôn một đường rồi ngừng ở vị trí trái tim.

Nơi điểm yếu của mình bị đối xử như vậy, tất nhiên Caelus sẽ không ngồi yên chịu chết, nhưng khi cậu vừa định làm gì đó thì cảm giác lạnh lẽo từ hạ thể lõa lồ truyền đến khiến cậu không tự chủ được mà cuộn người lại. Rất nhanh sau đó cậu bị chính đai lưng của mình trói lại, toàn thân bị lột sạch chỉ còn lại một tấm áo.

Sampo: "Thẹn thùng à? Đáng yêu thật."

Caelus nghiến răng nghiến lợi, cậu chỉ cảm thấy cảm thấy thẹn, loại cảm giác này tựa như một cơn sóng thần khổng lồ, không ngừng dâng lên những đợt sóng lớn nuốt chửng lấy cậu. Cậu trai chỉ biết chuyện này rõ ràng không ổn, đây chắc chắn không phải cái gì mà trao đổi hợp lí, đây là không đúng.... Đây là chuyện không đúng!!!

Caelus không biết từ đâu sinh ra loại cảm giác sợ hãi, cậu cảm thấy thẹn cùng sợ hãi điều hắn đang làm: "Đây là không được! Sampo! Đây là không được!! Dừng tay!!"

Sampo nhìn mặt cậu: "Nào nào, sao lại sợ thành như vậy, lúc chiến đấu với Đấng bảo hộ tối cao đâu thấy cậu sợ hãi như thế. Vậy là tôi so với bà ta còn đáng sợ hơn?"

Sampo nhéo nhéo núm vú của cậu: "Ôi trời, tôi cũng đau lòng quá đi, vì cưng mà tôi còn làm một vụ mua bán thua lỗ, cõi lòng này tan nát cả rồi."
(Sắp đjt nên đổi xưng hô cho nung nhé ae)

**!!

Caelus dùng mấy câu chửi bậy mới học được ở Xianzhou chửi hắn, đúng mà kẻ xảo trá lừa đảo, bây giờ mà người đàn ông này vẫn còn lừa cậu! Caelus tức giận đến nỗi hận không thể lập tức cho hắn một cái gậy bóng chày, nhưng tay cậu bị trói cực chặt, một khi dùng sức cổ tay lại đau cực kỳ, càng muốn chết hơn chính là Sampo không hề có liêm sỉ mà nghịch đầu vú cậu, đau đớn nho nhỏ cùng sự ngứa ngáy truyền đến, Caelus thậm chí còn không rõ đây là vì cái gì.

Toàn bộ bộ ngực cậu đều bị làm cho sưng lên đỏ ửng, đầu vú cương cứng, cậu có thể cảm nhận được sự căng chặt nơi bầu ngực, cảm giác xưa nay chưa từng có làm cậu sợ hãi không dám nhìn Sampo, chỉ có thể ra sức dùng tay che đi mặt của mình.

Sampo mặt dày vô sỉ: "Như vậy mà đã thẹn thùng? Thằng nhóc Gepard ở Belobog còn biết nhiều hơn cưng."

Caelus: "Nói dối!!"

Cậu vừa tức vừa thẹn vừa sợ, hốc mắt phiếm hồng, cả người đều run run rẩy rẩy, không biết rằng hành động ấy đáng yêu đến như thế nào, Sampo chút nữa đã cười ra tiếng, có lệ chiều theo được vài câu "được rồi được rồi", sau đó không chút lưu tình bẻ rộng hai bên đùi khép chặt của cậu.

Như thế này thật sự quá trắng rồi, thằng nhóc này lớn lên như thế nào vậy?

Đến Sampo cũng bị kích thích sửng sốt, hạ thể của cậu màu sắc cực nhạt, mông tựa như quả trứng gà mới lột xác, dù thanh tâm quả dục như thế nào đi nữa cũng không trắng như vậy, chả lẽ cậu vừa mới thành niên chắc?

Lại nhìn bộ dáng hoảng loạn của cậu thanh niên, Sampo rốt cuộc nhịn không được cười ra tiếng.

Tất nhiên rằng Caelus không biết hắn ta đang cười vì cái gì, cậu chỉ cảm thấy cực kỳ tức giận, đang tính toán đá hắn thêm mấy cái nhưng bị một bàn tay của Sambo khóa chặt, còn cái tay kia của hắn vuốt ve tinh hoàn của cậu, cò cọ vào nơi phấn hồng ở dưới đáy. 

Caelus sợ tới mức quên luôn ngôn ngữ, toàn thân đau đớn, còn có một ít không rõ cảm giác gì từ nơi khó nói truyền đến, cậu đột nhiên cảm thấy mình không chốn nương tựa, cô đơn đến cực điểm, ngực trầm trọng hô hấp khó khăn. Nhưng mà Sampo không cho cậu cơ hội dư thừa nào để tự hỏi, nắm lấy dương vật cậu, dùng ngón cái cọ qua cửa niệu đạo , kịch liệt kích thích cơ hồ làm Caelus muốn hỏng, một loại xúc cảm ainh lí mãnh liệt làm cậu dường như muốn khóc ra, nhưng còn chưa  xong, Sampo một bên vuốt ve cán thịt của cậu, một bên hướng vào giữa đùi cậu.

Caelus sắp hỏng hô to: "Sampo--! Dừng tay! Tôi không cần, tôi thật sự không cần!"

Sampo: "Được rồi được rồi, ngoan nào, nhớ rõ chờ lát kêu âm thanh lớn hơn nữa, thanh âm càng lớn, cưng có thể rời khỏi cũng càng nhanh biết không."

Cậu trai đương nhiên không hiểu, cậu chỉ là cảm thấy thứ gì chui vào trong cơ thể cậu, rất kỳ quái, cực kỳ kỳ quái, hơn nữa còn rất khó chịu, quá khó tiếp thu . Đây là chuyện không đúng, tuy rằng cậu không biết nguyên do, nhưng đây vẫn là chuyện không được phép, hai người đàn ông làm loại chuyện này càng không đúng hơn. Nhưng cái không được thì cũng đã làm rồi, Sampo ôm cậu vào chính trong lòng ngực mình. Thân hình của hắn lớn hơn cậu một vòng, nay cậu lại tựa như một con thỏ vô sức lực, càng dễ dàng cho quý ngài hồ ly làm xằng làm bậy. Sampo thấy đã ổn, hắn dùng sức nhấn một cái.

Caelus: "------!"

Cậu thanh niên không kêu được, quá kích thích, toàn thân cậu kinh hãi không thôi, đau đầu đến cực điểm, nhưng đáy lòng lại sinh ra một loại cảm giác vui thích quỷ dị, có lẽ cậu rất thích việc này, thật là đáng sợ, cậu không dám nghĩ thêm sâu xa nữa.

Kích thích vẫn còn liên tục, không biết tự khi nào, bản thân Caelus cũng chưa phát hiện ra mình khóc rối tinh rối mù, dịch từ tuyến tiền liệt theo dương vật chảy tới cửa hậu môn, dính đầy tay Sampo. Cửa phòng cho khách đóng chặt không biết khi nào lại mở ra, Sampo nội tâm thở dài, cũng may dạo đầu đã làm hết rồi, phần lại hẳn là cũng không có vấn đề lớn.

Hừ, vấn đề quá lớn, Sampo tự phản bác lại nội tâm của chính mình.

Đầu tiên là Caelus quá chặt, hậu huyệt mút đến hắn còn cảm thấy đau. Tiếp theo là màn dạo đầu lúc nãy cậu ta dường như hoàn toàn không có cảm nhận được vui sướng gì, toàn là bộ dạng hoảng sợ.

Sampo cảm thấy khó làm thật sự, hắn cũng không thích chịch  quá mức thô bạo, đáng tiếc nếu là cậu trai còn như vậy, hắn cũng không có cách nào khác.

Sampo vỗ vỗ vào lưng Caelus, hắn luồn tay xoa dọc sống lưng cậu, dắt con mèo nhỏ trong lòng ngồi xuống, khóe mắt liếc về phía cửa, hình như không còn ai nữa. Hắn nắm lấy eo của cậu trai và ấn xuống thật mạnh mẽ.

Caelus cảm thấy mình tựa như đang trên bờ vực của cái chết.

Cậu nỗ lực thử tránh đi dương vật của Sampo nhưng không thành, cậu là tờ giấy trắng bị kéo cắt nát, lung lay sắp đổ trên không trung.

Cậu hiểu được cái gì gọi là cưỡng bức, cậu có tri thức về phương diện này nhưng cậu không biết là cậu đang bị cưỡng bức thật sự.

Cậu trầm luân, cậu là một con thuyền nhỏ bấp bênh, mà Sampo là sóng gió mãnh liệt thao lộng cậu, phá phá thành mảnh nhỏ. Đầu vú cậu cọ vào áo ngoài của Sampo, mông lằn đầy vết hồng là dấu vết làm ác liệt của người nào đó, toàn thân cậu đều phủ mồ hôi mỏng, làm cho cả người trắng hồng đầy ái muội.

Cậu nhanh chóng làm quen được, cậu học rất nhanh. Cậu rên rỉ, việc này thật đáng sợ quá.

Sampo hung ác véo vào dương vật cậu trai, Caelus kêu lên sợ hãi một tiếng, bắn lên áo khoác ngoài của hắn, hắn không dao động, duỗi đầu đi cắn cổ Caelus.

Nơi chí mạng bị người ta cắn, Caelus khẩn trương co chặt hậu huyệt, rất nhanh sau đó nghe thấy Sampo kêu rên, toàn bộ căn phòng đều là thanh âm rên rỉ của họ. Cậu thử rướn thẳng eo ôm lấy bả vai Sampo, nhưng trong cơn mê ly tê dại phát hiện cửa phòng có khe hở, ngàn vạn đôi mắt mắt như bầu trời đêm đầy sao, lẳng lặng mà nhìn chằm chặp cậu, làm cho cậu nhanh chóng tỉnh táo trở lại. Caelus vừa định mở miệng, nhưng tuyến tiền liệt của cậu bị kích thích hung tợn, cảm giác căng trướng đau đớn chuyển thành khoái cảm cuốn lấy cậu, con thuyền nhỏ đã lật, cậu cuối cùng vẫn không thể hỏi được, rất nhanh đã nằm liệt trong lòng Sampo.

Sampo phát hiện cậu thanh niên chú ý tới cửa phòng cũng không chút do dự, hiện tại còn quá sớm để cậu tiếp xúc với mấy thứ này, dù sao hậu huyệt của cậu trai đã vô vùng mềm ướt, hắn cũng đã biết điểm nhạy cảm ở chỗ nào, cũng nên hưởng thụ với cậu một chút.

Hồ ly cứ thế mà ăn sạch thỏ, Sampo tận hứng thật sự, sau khi hắn phát tiết xong phát hiện Caelus đã nằm liệt trên giường vẫn không nhúc nhích, cậu thanh niên đôi mắt sưng đỏ, mái tóc vì mồ hôi mà dính vào mặt và cổ, núm vú hơi sưng, mông và đùi bên bị ma sát đỏ bừng. Hắn rút ra khỏi người cậu, mang theo chất lỏng tanh nồng, tẩy rửa đơn giản rồi đi về phía cửa phòng.

"Xem vui không? Ai dà, tuy là tôi thì diễn xiếc cũng biết ngại đó."

"*&& ( %¥"

"Nói gì vậy, ta là người có nguyên tắc chứ bộ. Vậy tôi đây dẫn cậu ấy đi được rồi chứ?"

"&* ( ) ¥"

"Tôi trả, tôi trả liền, các vị làm như vậy thật sự làm tôi tổn thương lòng mà."

"¥......& ("

"Ha ha, vậy đa tạ."

Caelus từ trong bóng đêm tỉnh lại, tựa như mèo bị dẫm đuôi, trước mắt không phải tửu quán gì đó và Sampo nữa mà là đội tàu và mọi người. Quần áo cậu nguyên vẹn, trên cổ tay cũng không có sấu vết, nhưng mà ngực với phía sau lại tê dại, chứng tỏ cậu không hề gặp ác mộng.

Danheng và March 7 liên mồm hỏi cậu, Himeko với chú Welt lo lắng, Pom Pom ở bên òa khóc lớn.

Trong lòng cậu còn sợ hãi, nhưng không biết giải thích thế nào, chỉ là đáp lung tung qua loa lấy lệ một hồi, đem vấn đề ném cho Herta, trở về toa tàu.

Cậu không để ya Danheng đi sau, kéo cậu vào phòng tư liệu.

"Gáy của cậu."

"Cái gì?"

Danheng sắc mặt xanh mét lặp lại:

"Gáy của cậu."

Caelus run run duỗi tay sờ vào sau cổ mình, một loạt dấu răng chỉnh tề khắc trên đó, tựa như là đánh dấu.

Cậu kinh hồn táng đảm, co rúm lại sợ lại trên giường ngủ của Danheng.

Danheng: "Cậu lúc nãy đã xảy ra chuyện gì trong trạm không gian của Herta?"

Caelus chỉ có thể lắc đầu: "Tớ không biết...... Tớ không biết......"

Đột nhiên, cậu lại mê mang mà ngẩng đầu nhìn Danheng.

"Tớ, tớ hình như không nhớ gì cả."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro