Nanami ➝ Trái cấm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

** OOC!!

----------------------------

- Nanamin, mẫu phụ nữ lý tưởng của chú là gì?

Người đàn ông đeo kính mệt mỏi ngước đầu khỏi tờ báo, nhìn hai mái đầu một hồng một nâu chĩa những con mắt to tròn đầy tò mò về phía mình. Phía xa kia, một gã đầu trắng hếu ngoác miệng cười chờ đợi câu trả lời và mái đầu nhím biển im lặng ngồi bên cạnh với cuốn sách trên tay.

Y di di trán, giãn những nếp nhăn hai bên thái dương nhìn bọn trẻ bằng đôi mắt đầy ẩn ý của "người lớn hơn".

- Mấy đứa đã bao giờ nghe sự tò mò có  thể giết chết một con người chưa?

Những đôi mắt nâu to tròn vẫn nhìn y chòng chọc. Hai đứa nó lắc đầu một cách ngây thơ.

- Chú sắp ba mươi rồi nhưng chưa lần nào cháu thấy chú hẹn hò với ai cả. Như lão Gojo thì cháu không nói chứ mẫu người như chú thì lại chả khối cô theo, nhưng chắc tiêu chuẩn của chú cũng phải cao lắm ha.

Nobara nói. Lời con bé thẳng đuột như vừa xuyên qua mặt y và khiến cả kẻ già đầu ngồi đằng kia cũng phải bật dậy lớn giọng phản bác. Đến cả đứa khờ như Yuuji cũng gật đầu lia lịa, mắt sáng quắc như tìm được kẻ đồng minh. Y không nghĩ tụi nhỏ lại để ý đến từng tiểu tiết đến thế, có vẻ như y đã đánh giá khả năng quan sát chúng nó quá thấp.

Biết là có cố cũng chẳng lảng tránh được những cái nhìn tọc mạch như muốn lột trần mình kia, y thả tờ báo dang dở xuống đùi, khẽ đẩy nhẹ kính lên.

- Xem nào, chắc là tóc đen, dài thì càng tốt, dáng người phải mảnh khảnh, vòng một hay vòng ba đều không quan trọng. Còn phải thông minh và biết điều một chút.

- Xem ra là kiểu truyền thống ha? - Yuuji há hốc miệng trầm trồ. Cả hai đứa nó mắt lấp lánh như sao, đằng kia tên thầy giáo ngớ ngẩn cũng bụm miệng khúc khích cười. Nghĩ bằng đầu gối cũng đủ biết chỉ ngày mai thôi cái tin tức quý giá này sẽ đến tận tai tất cả nhân viên công ty và giáo viên trường cao chuyên chú thuật. Mới nghĩ đến đấy đã làm Nanami lạnh cả sống lưng.

- Đây là lí do ta không thích trẻ con đấy.

Nanami rền rĩ khó nhọc, ngửa đầu ra đằng sau, mắt nhắm nghiền. Nhưng rồi y đột ngột hé mắt ra, vừa kịp để ghi vào tầm mắt một bóng dáng cao gầy với mái tóc đen vội vã lướt ngang. Đầu y bắt đầu mê man trong những suy nghĩ.

Sự tò mò có thể giết chết con người. Giống như những kẻ chết vì tò mò cái cảm giác lên mây của thuốc phiện, một khi đã nếm thử, rồi sẽ lại có lần thứ hai, lần thứ ba, rồi chỉ trong một cái chớp mắt đã thành con nghiện. Y biết rõ điều đó hơn ai hết, bởi y đã và đang phải trả giá cho sự tò mò ấy.

Gojo đã từng bảo, Adam và Eva đã ăn trái cấm nên bị đuổi khỏi thiên đàng, vậy nên đừng dại dột mà động vào trái cấm, hậu quả để lại chẳng ai lường được. Lúc đấy y vẫn đang mải mê chìm trong cuốn sách kinh doanh, thờ ơ với câu chuyện đầy xàm xí của gã tóc trắng, đầu tự động gạch nó ra khỏi những điều cần để tâm.

Thế mà thế nào người dính phải thứ viển vông ấy lại là y.

Trớ trêu, nhưng cũng đáng. Y đã không khỏi có suy nghĩ ấy. Người như Nanami nếu không bắt buộc sẽ chẳng bao giờ để bản thân phải vướng vào rắc rối, nhưng lần này nằm trong số những ngoại lệ ít ỏi đó. Y cảm thấy như mình đang say, đang mê, đang hấp hối trong cái cảm giác mơn man như được vuốt ve đến từng thớ da thịt. Lần đầu nếm thử trái cấm, từng đợt sóng trào đầy hồi hộp và phấn khích cuộn lên đến tận lồng ngực, như có luồng điện chạy dọc sống lưng khiến y rùng mình. Một thứ gì đó mơ hồ và chộn rộn. Dư vị vừa ngọt ngào vừa chua chát mà cũng đầy cám dỗ dịu dàng mời gọi, khiêu khích khiến một kẻ sống dựa vào lí trí như Nanami cũng phải mềm lòng. Y như nhìn thấy Adam trong bản thân mình lúc này, say mê trong mùi vị quyến rũ của trái cấm đến ngấu nghiến, đến quên mọi hình phạt rồi đây sẽ ập đến với mình.

- Chú, đau em...

Nanami giật mình mở mắt. Mùi hoa nhài lẫn trong mùi mồ hôi của thiếu niên xộc lên mũi y. Cậu thanh niên yếu ớt dựa vào lòng người đàn ông, hai tay quàng lên cổ, cánh môi sưng đỏ run rẩy như cầu xin. Môi kẻ cầm cương vẫn ngậm chặt lấy bờ môi màu đào nọ mà ngấu nghiến như cắn lấy cắn để trái táo chín đỏ ngọt lịm.

Mất một lúc, khi y đã bừng tỉnh khỏi cơ mơ màng, y mới nhớ ra mình đang định làm gì. Y tháo kính ra, để lộ hai con mắt nhỏ hẹp, ánh nhìn trải đời già dặn hằn lên con ngươi xanh lục bảo vẫn còn non nớt và ngây thơ. Y giữ lấy cái gáy mảnh mai trắng tựa sứ, ép cho em áp sát vào người mình, hơi thở nóng rực hòa vào nhau khiến cậu thanh niên quay cuồng trong những dục vọng nóng bỏng giữa hai cánh môi. Đôi tay thô ráp khẽ vuốt ve, vẽ những đường cong kéo dài từ lưng xuống hõm eo, nấn ná trên hai gò mông tròn lẳn được bao bọc bởi lớp quần đồng phục. Xúc cảm mềm mại khiến cơ thể gã đàn ông run lên từng đợt, khoang miệng thanh niên ẩm và ấm, phấp phới hương vị rụt rè của trẻ vị thành niên chưa qua trăng tròn. Mùi vị của thanh xuân, của tuổi trẻ mơn mởn và xanh tốt khiến y chếnh choáng say.

- Megumi, ta yêu em...

Nanami vồn vã nói qua những làn hơi giữa hai người. Em híp mắt nhìn những ngón tay y vuốt ve khắp gò má trắng trẻo, rồi lại hấp tấp vén những sợi tóc lòa xòa ra sau tai, tâm trí vẫn còn ngây ngất trong bầu không khí đặc quánh mùi cơ thể đàn ông trưởng thành ve vãn đến từng tấc da thịt.

- Chú nói dối.

Em khó nhọc bật thốt ra câu nói, thành công khiến bàn tay to lớn đang luồn đến cạp quần em dừng lại đột ngột. Y thôi hẳn động tác, khí thế bị kéo xuống không ít khi nghe đến câu dỗi hờn cụt lủn của người kia.

- Chú vẫn luôn mong mỏi được yêu một cô gái, chú không thích em.

Megumi dứt khoát đầy người đàn ông ra khỏi người mình.

- Em dỗi à? Chỉ là lời nói suông thôi mà.

Nanami kéo em lại, hôn lên gò má hồng hào, những cái hôn cứ trượt dài trên những mảng da thịt trắng trẻo của thiếu niên chưa tròn mười tám. Megumi không nói gì nữa, em là một đứa cứng rắn, nhưng không hiểu sao khi sa vào lưới tình cả trái tim và lí trí của em đều không thể phản kháng lại sức hút của gã đàn ông nọ.

Y hít căng lồng ngực mùi hương ngọt ngào từ bờ ngực trần mảnh mai gầy rộc xương. Dẫu biết điều này nghe có phần biến thái, nhưng y không thể chối bỏ sức hấp dẫn từ đứa trẻ chưa kịp lớn kia, chín muồi và thây nẩy như một quả đào mọng. Y muốn run rẩy vì thứ mùi đó, mùi hormone của những cậu trai mới lớn, mơn mởn và trẻ trung, đặc biệt là mùi hương của Megumi - một thằng nhóc với hai cá tính chín chắn và xốc nổi tồn tại trong một con người. Chúng làm y đến phát điên lên được.

Y cứ thế để dục vọng đưa đẩy mình, khẽ khàng đặt em nằm ra sàn, bản thân vẫn tham lam hít lấy từng tấc da thịt em, những ngón tay thon dài, cơ bụng săn chắc, đùi non mềm mại, bàn chân mảnh mai, tất cả ở em đều khiến y thỏa mãn. Thiếu niên dưới thân mắt nhắm nghiền để cơ thể nương theo từng chuyển động của y, rất ngoan ngoãn phối hợp với từng cái vuốt ve có cả mạnh bạo và vội vã. Mối quan hệ này kéo dài đã nửa năm, em thừa hiểu cách để khiến y hài lòng.

- Chú đừng hòng phản bội em, nếu không...

Megumi co chân quặp lấy bờ lưng ướt đẫm mồ hôi của gã đàn ông, kéo y lại gần mình. Hơi thở hai người hòa quyện vào nhau, đôi bàn tay với những nốt chai sần ôm ấp hai khỏa hồng bên ngực khiến em rên rỉ.

Y rải những cái hôn ra sau tai, hơi thở nóng rực của đàn ông cập kề ngưỡng ba mươi lẫn trong mùi men rượu phảng phất khiến trí óc thanh niên muốn tê dại đi.

- Nếu không thì sao hả bé con...?

Y thì thầm, danh xưng ướt át khiến Megumi đỏ mặt. Theo bàn tay to lớn, những mảnh vải trên người cứ lần lượt bị ném sang một bên. Em vươn tay xoa nắn những thớ cơ bắp rắn rỏi và những vết sẹo trên ngực y - thứ để lại sau những cuộc chiến. Mùi đàn ông nóng rực phả ra từ lồng ngực y, y không dùng nước hoa, thứ mùi nồng đậm của những gã đàn ông lớn tuổi làm Megumi nghẹn ngào, em không khỏi rủa thầm sự quyến rũ chết tiệt này của y.

Thiếu niên mỉm cười.

- Thì em sẽ báo cảnh sát, em chưa hai mươi mà, chú biết đấy.

Em thậm chí chỉ mới mười lăm thôi. Khi nghĩ về điều ấy, y có cảm giác man dại đi và như tê liệt trong từng dòng suy nghĩ. Y sẽ chẳng bao giờ biết, những đứa trẻ vị thành niên chưa đủ chín muồi lại ngọt ngào và nóng bỏng như thế, bé nhỏ đủ để lọt thỏm trong lòng y nhưng cũng quyến rũ đủ để khiến y phải mê mẩn không rời được nửa bước, cho đến khi đứa nhỏ này tự nguyện sà vào lòng y.

Megumi là một trái cấm. Y đã biết điều ấy ngay khi những mảnh quần áo cứ lần lượt rơi xuống và khóe mắt cậu học sinh sáng lên ánh cười mê hoặc vào một đêm trăng nửa năm trước. Cứ như thế, Nanami đã ngã vào lưới tình của nó một cách yếu ớt và thiếu đề phòng. Nhưng chẳng sao, y mặc kệ, y sẵn sàng chìm đắm trong hương vị ngọt ngào ngất ngây của thứ hoa trái tội lỗi ấy lâu một chút, để cùng em tìm kiếm những bản năng nguyên thủy nhất của con người trong đêm tối, để cùng em vụng trộm đến đê mê trong những khoái lạc tận cùng.

Y cười khùng khục, bàn tay lần đến cửa động bé nhỏ của người dưới thân, nhẹ nhàng đưa một ngón tay vào trong thăm dò. Megumi ưỡn mình run rẩy bởi cơn lạnh đột ngột ùa đến, hai má em hồng rực, khuôn miệng bé bỏng hớp lấy từng ngụm không khí. Nơi yết hầu phẳng phiu nhẵn nhụi cứ lồ lộ trước mắt làm y không nhịn được mà cúi xuống cắn yêu một cái.

Và rồi màn đêm lại tiếp tục nuốt trọn những tiếng thở dốc, những tiếng rên rỉ nhục dục và những tiếng ma sát da thịt trong âm thầm để chẳng ai thấy, chẳng ai hay ngoài những kẻ trong cuộc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro