Mơ hồ về quá khứ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bầu trời đêm buông xuống, ánh trăng mờ nhạt chiếu rọi qua những tán cây rậm rạp, tạo nên những bóng đổ kỳ quái trên mặt đất. Giyuu Tomioka nằm ngửa trên một tảng đá lạnh lẽo, cảm giác như mình vừa trải qua một cơn ác mộng. Vết thương trên trán rỉ máu khô, đau nhức như nhắc nhở anh về sự thật tàn nhẫn. Anh cố gắng ngồi dậy, nhưng đầu óc như bị mây mù bao phủ.

  -Đây là đâu? _Giyuu lẩm bẩm, không thể nhớ nổi tên của chính mình. Mọi thứ xung quanh anh đều xa lạ, những âm thanh của rừng rậm vang vọng trong không khí tĩnh lặng. Anh chạm tay lên vết thương, cảm nhận được sự ẩm ướt lạnh lẽo, nhưng trí nhớ của anh hoàn toàn trống rỗng.

Ký ức như những mảnh ghép rời rạc, không thể kết nối. Cảm giác như anh vừa rơi xuống từ một độ cao không thể tưởng tượng nổi - thác nước? Nhưng vì sao? Giyuu không biết, và sự hoài nghi trào dâng trong lòng anh, như một cơn sóng lớn cuốn đi mọi thứ.

   -Không thể nhớ... Mình là ai?  _Anh nhìn quanh, cố gắng tìm kiếm dấu hiệu của sự sống hay một cách để hiểu rõ hơn về bản thân. Nhưng chỉ có bóng đêm và những tiếng động xa lạ đáp lại.

Khi đêm tiếp tục trôi qua, Giyuu biết rằng mình cần phải đứng dậy, tìm kiếm câu trả lời và khám phá sự thật về chính mình, trước khi bóng tối chiếm lấy hoàn toàn.

Giyuu đứng dậy, quyết tâm tìm kiếm nơi trú ẩn. Anh đi về phía một hang động gần đó, nơi bóng tối dày đặc nhưng có vẻ như mang lại sự an toàn hơn giữa rừng núi hoang dã. Anh đã nhớ lại một số kiến thức sinh tồn cơ bản từ những ký ức mờ nhạt, và với sự nỗ lực, anh tìm được những nhánh cây khô và đá để tạo ra lửa.

Sau vài lần thử nghiệm, ngọn lửa nhỏ bùng lên, ánh sáng ấm áp xua tan sự lạnh lẽo của đêm. Giyuu ngồi bên đống lửa, cảm nhận nhiệt độ tăng dần, sưởi ấm cho cơ thể và sấy khô bộ đồng phục ướt đẫm. Anh nhìn xuống chiếc haori - một chiếc áo choàng với hai gam màu khác nhau: phần bên phải màu đỏ sẫm, trong khi phần bên trái được thêu sọc ca rô lục vàng. Tại sao anh lại mặc nó? Cảm giác quen thuộc dâng lên trong lòng, nhưng lý do vẫn nằm ngoài tầm với.

  -Sao mình lại có bộ trang phục này? _Giyuu tự hỏi, sự hoài nghi và nỗi lo lắng chồng chất. Có phải đây là dấu hiệu của một quá khứ mà anh đã quên lãng? Có ai đó đã từng trao nó cho anh, hay đây chỉ là một món đồ may mắn trong tình huống nguy cấp? Mỗi câu hỏi chỉ làm tăng thêm sự bí ẩn.

Ngọn lửa bập bùng phản chiếu trên gương mặt anh, tạo ra những hình ảnh mơ hồ về một thế giới khác - một cuộc chiến, những kẻ thù, và có thể là những người bạn. Nhưng tất cả đều biến mất, như những đám khói thoảng qua, không để lại dấu vết gì.

Giyuu nhắm mắt lại, hít sâu mùi khói và cỏ dại. Anh biết rằng để khám phá sự thật về bản thân, anh phải tiếp tục tiến bước, không chỉ tìm kiếm ký ức mà còn phải hiểu rõ về lý do tại sao mình lại bị rơi vào tình cảnh này.

Trong dòng suy nghĩ miên man, Giyuu bỗng nghe thấy tiếng gầm gừ nguy hiểm vang lên từ sâu trong rừng. Cảm giác lạnh gáy ập đến, anh nhận ra đó là tiếng quỷ - một sinh vật đói khát đang tìm kiếm con mồi. Không còn thời gian để suy nghĩ, Giyuu vội vàng chạy sâu vào hang động, hy vọng tìm thấy nơi trú ẩn an toàn.

Tuy nhiên, khi anh tiến vào sự hoảng loạn dâng trào khi nhận ra mình đã bị con quỷ đuổi theo vào một ngõ cụt. Bốn bức tường đá xung quanh không mang lại hy vọng nào cho anh. Con quỷ gầm gừ, đôi mắt đói khát phát sáng trong bóng tối, khiến Giyuu cảm thấy như lưỡi dao của nó đang cận kề.

Trong lúc không biết làm gì, Giyuu cảm nhận được một sự hiện diện khác - Muzan Kibutsuji. Muzan tình cờ đi ngang qua, ánh mắt lạnh lẽo quét qua không gian. Nhận thấy tình cảnh của Giyuu, Muzan âm thầm ra lệnh cho con quỷ, giọng nói sắc bén như dao.

  -Cút đi!

Lập tức, con quỷ dừng lại, ánh mắt đầy hoang mang, rồi từ từ rút lui, để lại Giyuu một mình trong sự tĩnh lặng rợn người.

Muzan bước vào hang động, ánh sáng từ ngọn lửa nhỏ tạo ra những đường nét kỳ bí trên gương mặt anh. Giyuu, vẫn còn hoảng loạn, nhìn chằm chằm vào người đàn ông bí ẩn trước mắt. Anh cảm nhận được sự khác biệt - sự mạnh mẽ và quyền lực tỏa ra từ Muzan, nhưng vẫn không hiểu rõ về mối quan hệ giữa họ.

Muzan quan sát Giyuu, chú ý đến vết thương trên trán đã khô, và đôi mắt xanh thẳm của anh - đôi mắt đó dường như mất đi ánh sáng, vô định không rõ phương hướng. Có điều gì đó trong biểu hiện của Giyuu khiến Muzan dấy lên một cảm giác thú vị.

  -Một Hashira bị mất trí nhớ…  _anh thầm nghĩ. -Điều này thật thú vị...

  -Ngươi không cần phải sợ.  _Muzan lên tiếng, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy uy lực. -Ta không phải kẻ thù của ngươi.

Giyuu vẫn chưa hoàn toàn hiểu được lời nói của Muzan, nhưng một phần nào đó trong lòng anh cảm thấy nhẹ nhõm. Mặc dù không biết Muzan là ai, nhưng anh cảm nhận được sức mạnh và sự kiên quyết trong ánh mắt của người đàn ông này - một người có thể cứu giúp anh trong lúc nguy cấp.

Giyuu vẫn cảm thấy sự ngờ vực bao trùm khi nhìn Muzan. Mặc dù anh đã thoát khỏi mối đe dọa ngay tức thì, nhưng sự bí ẩn của người đàn ông trước mặt khiến anh không thể hoàn toàn tin tưởng. Mọi thứ quá xa lạ, và Giyuu cảm thấy như mình đang ở giữa một trò chơi mà anh không hề hiểu rõ quy tắc.

Muzan tiến lại gần hơn, ánh mắt không rời khỏi Giyuu.

  -Tên của ngươi là Giyuu Tomioka...  _hắn nói, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng lại ẩn chứa sự kiên định.  -Ngươi là Thủy Trụ của Sát Quỷ Đoàn.

Giyuu nhướng mày, cảm giác như một mảnh ghép nào đó vừa được đưa vào đúng vị trí.

  -Đó là tên của tôi?  _Anh hỏi, giọng nói lẫn chút bối rối. -Tomioka… Giyuu….  _Những từ này dường như lướt qua đầu óc anh như một bản nhạc quen thuộc, nhưng không thể chạm đến ký ức.

Muzan gật đầu, đôi mắt hồng ngọc của hắn phản chiếu ánh lửa, như thể đang tìm kiếm điều gì đó bên trong Giyuu.

  -Đôi mắt xanh thẳm của ngươi… giống màu hoa bỉ ngạn xanh mà ta luôn tìm kiếm.  -Hắn nói thêm, giọng điệu đầy ẩn ý. -Có lẽ ngươi mang trong mình một sức mạnh mà ngay cả bản thân ngươi cũng chưa nhận ra.

Giyuu cảm thấy một cảm giác lạ lùng khi nghe những lời này, như thể có một sợi dây vô hình kéo anh lại gần Muzan. Nhưng anh không thể bỏ qua thực tế rằng đây là một kẻ đáng sợ, một kẻ thù của Sát Quỷ Đoàn.

  -Tại sao anh lại giúp tôi?  _Giyuu hỏi, giữ khoảng cách an toàn trong lòng.

Muzan nở một nụ cười nhẹ, nhưng nụ cười ấy lại không mang đến sự ấm áp.

  -Bởi vì ta thấy tiềm năng trong ngươi. Một Hashira bị mất trí nhớ không nên bị tiêu diệt. Thế giới này cần những người như ngươi - những người có khả năng thay đổi cục diện cuộc chiến.

Dù Giyuu không hoàn toàn tin tưởng Muzan, nhưng trong lòng anh lại dấy lên một cảm giác mơ hồ về hy vọng. Anh biết mình phải tìm kiếm ký ức và bản thân, và có thể, người đàn ông này chính là chìa khóa.

Muzan từ từ đưa tay ra, lòng bàn tay mở rộng như mời gọi. Giyuu do dự, cảm giác căng thẳng chực trào. Dù lòng anh không hoàn toàn tin tưởng, nhưng sự khẩn trương trong khoảnh khắc này khiến anh cảm thấy bất lực. Cuối cùng, với một quyết định đầy mạo hiểm, Giyuu nắm lấy tay Muzan.

Chỉ trong một khoảnh khắc, Muzan nâng Giyuu lên, bế anh vào lòng. Giyuu cảm thấy như thời gian ngừng lại, không chỉ vì sự bất ngờ mà còn vì cảm giác an toàn lạ lùng trong vòng tay của người đàn ông này. Hơi ấm từ cơ thể Muzan truyền vào anh, xua tan cái lạnh của đêm.

Muzan nhẹ nhàng di chuyển, và Giyuu cảm thấy mình đang được đưa đi nhanh chóng qua những bóng tối mờ ảo. Chỉ trong chốc lát, cảnh vật xung quanh thay đổi, và họ xuất hiện trước Pháo Đài Vô Tận- một nơi mà Giyuu chưa bao giờ thấy nhưng lại cảm thấy như có một kết nối kỳ lạ.

Khi bước vào pháo đài, không khí dày đặc với sức mạnh và sự bí ẩn. Giyuu nhìn quanh, cảm giác như mình đang lạc vào một thế giới khác, nơi mọi thứ đều xa lạ nhưng cũng quen thuộc. Ánh sáng dịu dàng từ những ngọn đèn tạo ra những bóng đổ kỳ quái trên tường, và Giyuu nhận ra đây là nơi mà những ký ức của anh có thể tìm thấy.

  -Đừng sợ...  _Muzan nói, ánh mắt dịu lại khi thấy Giyuu có chút lo lắng.  -Ngươi sẽ an toàn ở đây. Ta sẽ giúp ngươi tìm lại những gì đã mất.

Giyuu cảm thấy một chút an lòng nhưng cũng không khỏi nghi ngờ.

  -Tại sao anh lại giúp tôi?  _anh hỏi lần nữa, đôi mắt xanh thẳm của anh nhìn thẳng vào Muzan, tìm kiếm một lý do nào đó trong ánh mắt của hắn.

  -Bởi vì tiềm năng của ngươi có thể thay đổi cả cuộc chiến. Và… có lẽ ta cũng cần một người như ngươi bên cạnh.  ._Muzan mỉm cười, nụ cười ấy mang theo sự bí ẩn mà Giyuu vẫn không thể hiểu.

Giyuu nuốt khan, cảm giác như mình đang đứng trước một ngã rẽ lớn trong cuộc đời. Anh không biết điều gì đang chờ đợi mình phía trước, nhưng một phần trong lòng anh lại muốn khám phá sự thật về bản thân và cả người đàn ông bí ẩn này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#allgiyuu