Chap 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Isagi chỉ biết bất lực vỗ về hắn, được một lúc Bachira ngủ thiếp đi. Isagi nhìn hắn thở dài, ra khỏi phòng cậu đi.

Bachira ngồi dậy nhìn bóng lưng Isagi rời đi, tay siết thành đấm hậu quả lần trở lại này thật không ngờ tới. Lần đầu chỉ có mình hắn, một mình dùng hết sức để cứu em. Lần thứ hai thì có thêm Rin nhưng lần nào cũng thất bại cứ liên tục nhìn người mình yêu chết khiến Bachira tuyệt vọng mà tử tự nhưng lần nào cũng trở về ngày tham gia Blue Lock.

Bachira đi đến phòng ăn thấy Nagi và Reo đã ngồi đó, hắn đi lại bàn ngồi đối mặt với bọn họ.

"Isagi cũng trở lại?"

Reo nhìn Bachira với đôi mắt sắc lẹm, Nagi nằm dài trên bàn lười biếng.

"Có thể chỉ là nhiễu loạn thời gian, không gian"

"Đứa trẻ đó ?"

......

Nghe những lời nói của Chigiri làm Isagi hoang mang không lẽ việc cậu sống lại khiến các chiều không gian bị nhiễu loạn rồi sao?. Hậu quả này có ảnh hưởng gì không?

"Isagi, cậu không cần căng thẳng vậy"

"Đó chỉ là cảm nhận của tớ về cậu thôi, lại đây"

Isagi lại ngồi cạnh hắn, Chigiri tay đặt eo kéo cậu xích lại gần.

"Bỏ tay ra, Chigiri "

Hắn không để ý lời Isagi tay vẫn đặt lên eo cậu. Isagi liếc mắt nhìn Chigiri bị phát hiện liền đỏ mặt cúi đầu xuống.

"Mặt tớ có dính gì sao ?"

Isagi đỏ mặt lắc đầu, quái lạ lần này trở lại cậu thấy những người bạn, đồng đội lại đẹp hơn thì phải ?

"T-trận tiếp theo cậu định làm gì ?"

"Nếu tôi dùng vũ khí của mình và dành chiến thắng thì tôi muốn cậu là của tôi trong một ngày"

Isagi nhếch mép nhìn Chigiri đang đỏ mặt, dùi đầu vào hai đầu gối len lén nhìn cậu khiến Isagi vô cùng thích thú.

" Được thôi, công chúa"

Isagi vẫy tay rời đi, cậu xoa xoa cái bụng có lẽ vì lúc nãy ăn được có một chút nên giờ nó biểu tình. Isagi đi xuống nhà ăn lấp đầy cái bụng, đi tới trước nhà ăn nhìn vô cậu thấy Kuon và anh em Wanima đang nói gì đó.

'Kuon phiền thật, trốn trước rồi tính'

Isagi chạy đi kiếm chỗ nào đó để núp, Kuon và anh em Wanima đi qua cậu thở phào đi vào phòng ăn bỗng một bàn tay đặt vai cậu, Isagi giật mình nhảy dựng lên.

"Là tôi, Kuon đây"

"C-cậu làm tôi sợ chết mất"

Isagi quay lại đối mặt với Kuon, hắn đưa tay vuốt má cậu trên mặt vẫn nở nụ cười hiền khiến Isagi sởn da gà.

"Isagi thật hư quá, nghe lén là điều không tốt đâu"

"S-sao cậu biết ?"

Kuon khom xuống đặt môi Isagi một nụ hôn nhẹ.

"Chỉ cần liên quan tới cậu, tôi đều thấy đều biết cả"

Isagi kinh ngạc lấy tay che trước miệng, mặt đỏ như quả cà chua đầu thầm chửi rủa.

'Tên tra nam đểu cáng, cái gì mà đều biết chứ. Cậu làm gì biết tôi đã từng chết chứ'

" Không tin sao ?"

Kuon áp sát mặt hắn vào mặt cậu cười khẩy, Isagi lắc đầu kịch liệt lùi ra sau.

"Tôi tưởng theo tính của Isa-chan sẽ khuyên nhủ tôi chứ"

Isagi nhìn hắn trên đầu đầy dấu chấm hỏi.

"Nếu tôi khuyên cậu sẽ nghe sao ?"

"Chỉ cần cậu muốn"

"Vậy đừng làm chuyện đó đi"

Ping poong pang poong

"E hem, các cậu sẽ được nghỉ một ngày, hết!"

Isagi hoang mang nhìn loa, không biết đang xảy ra chuyện gì vì sao lại được nghỉ chứ hay do chị Anri vì cậu mà nhìn Ego.

Kuon thấy cậu thất thần xoa mạnh đầu Isagi.

"Tôi sẽ nghe theo Isagi "

Hắn vẫy tay rời đi để Isagi ngơ ngách không hiểu chuyện.

'Kuon, hắn điên rồi sao'

"Tên khốn cuối cùng tao cũng gặp được mày rồi"

Cái bóng đen chạy nhanh lại ôm lấy cậu vào lòng, Isagi hoang mang nhìn cái bóng đen đang ôm lấy mình.

'Là Rin? Cậu ta vậy là sao'

"Thả tôi ra"

Rin càng siết chặt Isagi, muốn thoát khỏi tay hắn đâu có dễ vậy. Hắn đã để cậu vuột mất quá nhiều lần rồi, lần này hắn phải giữ Isagi thật chặt.

"Tao biết mày cũng trở lại"

Isagi bất ngờ nhìn Rin, có lẽ trong hôm nay cậu hoang mang và bất ngờ khá nhiều, quá nhiều việc xảy ra làm cậu không thể đoán trước được.

------------

Xin lỗi vì chap này khá ngắn

Tuần trước vì bận thi nên tui không ra chap mới được

Từ tuần này lịch học lại dày đặc nên thời gian ra chap tạm thời sẽ 2 tuần 1 chap

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro