Thiếu niên tuyết mùa hạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một mùa đông lại tới
Một mùa thu lại qua
Trời bắt đầu se lạnh
Mây xám xịt âm u
Che cả một mảng trời
Chẳng còn chút ánh nắng
Những hàng cây xanh ngắt
Những bông hoa rực rỡ
Nay chẳng còn thấy đâu
Chỉ còn lại màu trắng

Tuyết rơi, tuyết rơi rồi
Ôi cái lạnh, lạnh quá!
Ngấm vào làn da trắng
Ngấm vào cả quần áo
Ngấm qua từng thớ thịt
Đóng băng cả trái tim
Ôi người ơi người hỡi!
Trái tim này đã úa
Tâm can đã phai tàn
Tình cảm bay theo gió
Chỉ còn lại tro tàn
Cùng con người sầu khổ

Đôi chân trần lạnh lẽo
Bước đi giữa tuyết trắng
Đôi mắt xanh mơ màng
Sương giá mờ nhân ảnh
Ôi người ơi người hỡi!
Máu chảy từ đôi chân
Nhỏ trên từng bông tuyết
Vết máu tươi vùi dập
Mờ ảo trong gió sương
Trái tim đầy vết dao
Cơ thể nhỏ bầm tím
Đau đớn đến cùng cực

Ôi gió ơi gió hỡi!
Xin hãy mang em đi
Đưa em đi thật xa
Để em chẳng vướng bận
Để em chẳng đoái hoài
Để em chẳng để tâm
Những lời nói gièm pha
Những cơn giận bất chợt
Những tổn thương đớn đau
Đến cuộc sống em nữa

Ôi tuyết ơi tuyết hỡi!
Xin hãy xóa ký ức
Để em chẳng nhớ đến
Để em được mỉm cười
Để em được yêu thương
Một lần nữa trong đời
Bởi những người thân yêu
Những con người quan tâm
Kéo em khỏi thực tại
Trốn khỏi một xã hội
Chỉ toàn sự đau khổ
Để cho em lần nữa
Được yên bình ấm áp

Ôi em ơi em hỡi!
Thiếu niên sinh mùa hạ
Lại dáng vẻ mùa đông
Xinh đẹp như diên vĩ
Thanh thuần như tuyết trắng
Mềm mại như hạ tới
Chở che khi đông về
Sưởi ấm mọi tấm lòng
Nhưng em ơi em hỡi!
Cớ sao em lại yêu
Cớ sao lại trót lòng
Cớ sao lại là nó
Kẻ ghét bỏ ghê tởm
Kẻ lạnh lùng tàn nhẫn
Kẻ chẳng màng đến em
Vứt em ra một xó
Vứt bỏ chà đạp em
Như chó ghẻ đầu đường
Như cọng rác dơ bẩn
Như hạt bụi cộm mắt
Vậy mà lại cớ sao
Cớ sao em lại trao
Sự yêu thương trong trắng
Sự quan tâm vô bờ
Sự dũng cảm theo đuổi
Để rồi chỉ nhận lại
Kẻ bội bạc vô ơn

Cho nên xin em hỡi
Ta chỉ xin một lần
Xin em hãy yêu lấy
Yêu lấy bản thân mình
Yêu lấy trái tim mình
Yêu lấy cuộc đời em
Xin em hãy hạnh phúc
Xin em hãy bình yên
Xin em hãy yêu thương
Như từ thuở ban đầu
Như từ khi tấm bé
Như còn cười vô tư
Như khi còn là em
Vẫn mãi mãi dịu dàng
Như đóa diên vĩ xanh
Kiều diễm mà ấm áp

Ôi em ơi em hỡi!
Em đẹp nhất trần đời
Như bông hoa tuyết trắng
Như mặt trời dịu dàng
Em ơi em vĩnh viễn
Trong giấc ngủ bình yên
Tỏa sáng một lần nữa
Là thiên thần mùa đông
Là thiếu niên mùa hạ
Ta vĩnh viễn yêu em......
Isagi Yoichi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro