Oneshort

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Isagi, tớ muốn đi vệ sinh"

Isagi: "..!!?"

Isagi: "Thì...cậu cứ đi đi?"

"Nhưng...tớ muốn Isagi đi cùng"

Isagi há hốc mồm: "Cậu...cần cầm hộ à..?"

Người con trai kia câm nín, rồi cúi đầu xuống nhìn vào phía dưới xong ngẩng lên lắc đầu

"Cậu không cầm nổi đâu"

Isagi: "Hả..?"

Không để Isagi nói quá nhiều, người kia nhanh chân bước đến câu lây tay cậu rồi kéo đi trong sự hoang mang, khó hiểu

Isagi hơi xoa đầu: "Nhưng tớ hơi mệt.."

"Ừm, một lúc thôi"

Chuyện là vài hôm trước, lúc mới tập luyện cùng mọi người xong, Isagi không đợi một lúc rồi đi tắm mà chui tọt vào điều hòa ngồi, kết quả là hôm sau người mệt rã rời, thân nhiệt tăng cao, họng rát như bị cào, mắt mỏi chỉ muốn ngủ cả ngày. 

Mấy đồng đội lúc biết Isagi đổ bệnh đã định đến gõ đầu cậu vài phát cái tội thấy nóng là nhảy vào điều hòa ngay, may mà họ còn nhân tính, biết thương người bệnh nên thôi.

Sốt li bì 2 hai ngày ròng rã khiến Isagi không đi đâu được, cậu hết ăn rồi nằm, rồi đi vệ sinh và lại ăn xong nằm tiếp làm cơ thể ham vận động cứ thấy ngứa ngáy, khó chịu

Thôi thì cho chừa.

Câu chuyện nghỉ ốm này sẽ vô cùng bình thường nếu như không có chuyện bất thường xảy ra, Nagi Seishiro từ tòa nhà Anh vác xác sang khu nhà Đức rủ Isagi đi vệ sinh cùng với lí do mất điện, trời tối, không thấy gì

Đùa chứ, không thấy gì còn đi được đến khu nhà Đức với thân xác lành lặn, nói thật, chả ai tin đâu

Dọc hành lang tối om, có 2 con người một cao một thấp đang sánh bước tiến về phía nhà vệ sinh. Isagi hơi khó hiểu nhưng chưa dám hỏi, mãi mới gom đủ can đảm, cậu đánh liều:

"Nagi, cậu sang đây kiểu gì?"

Nagi: "Đi bộ"

Isagi: "Ý tớ là trời tối thế mà cậu không bị đâm vào đâu à?"

Nagi: "Đèn pin?"

Isagi: "Hả? Cậu có à? Đâu?"

Nagi: "Túi quần"

Isagi: "Sao cậu không lấy ra??"

Nagi: "...Lười.."

Hết cách, Isagi chỉ thở dài rồi mò tay vào túi quần Nagi tìm đèn pin mà chủ nhân của nó nói, cuối cùng cậu lôi ra được một con gấu trắng đồ chơi bé bằng nửa bàn tay.

Isagi giơ cao lên: "Cái này à?"

Nagi: "Ừm"

Isagi nhìn quanh một lượt: "Bật kiểu gì?"

Nagi: "Dưới mông"

Isagi hơi hoang mang: "Hả?"

Cậu quay ra sau nhìn mông mình, rồi quay lại đưa tay sờ xuống mông con gấu và thấy một cái nút bé, cậu nhấn vào nó, hai mắt con gấu lập tức phát sáng

Isagi: "..." Vãi thật...

Men theo ánh sáng nhỏ từ hai cái mắt của con gấu, Isagi tự hỏi rốt cuộc Nagi đã dùng nó như nào với loại ánh sáng yếu ớt thế này?

Nhà vệ sinh dần hiện ra, Isagi đành giấu mấy dấu hỏi chấm vào trong và chỉ tay về hướng trước mặt

Isagi: "cậu đi đi"

Nagi quay lại nhìn Isagi rồi nhìn về nhà vệ sinh, cuối cùng lại nhìn thẳng vào mắt cậu:

"Tớ hết buồn rồi"

Isagi: "..Hả???"

Này, đùa không vui, Isagi đã căng

Khóe môi cậu giật giật vài cái, nụ cười gượng gạo dần nở ra, đùa nhau chắc

Isagi thầm chửi rủa trong lòng, thầm tự nhủ biết thế đã ôm chặt chiếc giường

Kéo đi thì phải kéo về, Nagi lại cầm lấy cổ tay Isagi và kéo về. Cậu nhìn cái tay đang kéo mình kia mà tự chửi thề hận không thể một phát cắn mạnh

Thôi, lần sau rút kinh nghiệm.

Đến cửa phòng, thấy Nagi vẫn đứng phía sau, Isagi đành lên tiếng hỏi:

Isagi: "Cậu không định về à?"

Nagi: "Tối lắm, tí nữa"

Tí nữa thì tí nữa, Isagi đang ốm nên chẳng buồn đôi co, cậu mở cửa vào phòng mặc Nagi theo sau

*Phụt*

*Bùm*

*Đoàng*

"HAPPY BIRTHDAY ISAGI YOICHI"

Isagi mở lớn đồng tử: "...Ơ.."

Khuôn mặt Isagi chuyển dần từ hoang mang đến bất ngờ, ngạc nhiên và cuối cùng là rạng rỡ

Đèn điện xung quanh dần sáng lên, căn phòng đơn điệu khi nãy giờ đã được trang trí sặc sỡ với nhiều loại bóng bay cùng giấy dán tường.

Isagi ngạc nhiên không nói nên lời, cậu chỉ biết đứng bất động nhìn mọi thứ xung quanh, chiếc mũ sinh nhật được người đứng sau đội lên đầu cho

Bài hát chúc mừng sinh nhật dần vang lên theo tiếng hòa ca của mọi người, đủ mọi âm điệu, có hay cả hơi chua chát tí nhưng tổng thể vẫn rất tuyệt

"Happy birthday to you~ happy birthday to you~ happy birthday~ happy birthday~ happy birthday to you~ CHÚC MỪNG SINH NHẬT ISAGI YOICHI"

Isagi đưa tay lên che miệng: "Cảm...cảm ơn mọi người.."

Vừa dứt lời, một chiếc bánh kem cỡ vừa được bê đến trước mặt Isagi, bên trên chiếc bánh ghi tên cậu cùng vài ba chiếc bánh quy trang trí xung quanh, nhìn qua Isagi có thể đoán được, đây là bánh tự làm bởi nó trông không khéo tay lắm.

Theo tiếng vỗ tay, Isagi thổi từng chiếc nến một, nụ cười trên môi tươi rói như muốn làm một mặt trời thứ hai.

Qua công đoạn thổi nến, mọi người kéo nhau ngồi xuống sàn, Isagi theo sự chỉ dẫn của Chigiri mà cắt từng miếng bánh một chia cho mọi người.

Mỗi người khi nhận được bánh đều lên tiếng chúc mừng Isagi:

Bachira: "Chúc Isagi của tui thêm một tuổi mới càng ngày càng hợp với con quái vật của tui hơn nghen"

Isagi ù ù cạc cạc không hiểu nghĩa lắm: "Cảm ơn cảm ơn"

Reo: "Chúc Isagi thêm một tuổi mới ngày càng kiếm ra tiền"

Nagi: "Chúc Isagi ngày càng giỏi game của tớ"

Chigiri: "Chúc cậu trong tương lai sẽ thực hiện được ước mơ"

Aryuu: "Chúc cậu ngày càng lộng lẫy"

Hiori: "Chúc cậu đạt được ước mơ"

Kurona: "Chúc cậu một ngày nào đó sẽ yêu cá mập như tớ"

Nanase: "Chúc anh sẽ tiến xa hơn trong tương lai, nhưng đừng xa em quá"

Nikko: "Chúc cậu sớm tiến xa"

...

Ai cũng thi nhau chúc mừng, chỉ là có nhiều câu Isagi không hiểu nghĩa cho lắm nhưng tổng thể vẫn là cảm ơn đã.

Bachira: "Isagi thấy bánh ngon hông?"

Isagi gật gù: "Ừm, ngon lắm"

Bachira: "Hì hì"

Bachira sẽ không nói là cậu ta trong lúc làm bánh với mọi người đã lỡ bỏ nhầm những gì và đã bỏ đi bao nhiêu cái bánh rồi đâu

Nagi: "Bánh không bị khét?"

Isagi: "Không khét, vừa miệng lắm"

Nagi: "Ừm"

Nagi sẽ không nói trong lúc trông bánh chín anh đã ngủ vài giấc và đã làm cháy vài mẻ bánh đâu

Reo: "Kem mịn chứ?"

Isagi: "Ừm, mịn lắm"

Reo sẽ không nói trong lúc đánh kem hắn đã lỡ đánh mạnh quá mà làm rơi cả tô kem, vì sợ Chigiri chửi nên hắn đã vơ lại và đổ đi đâu

Kurona: "Kintsuba ngon không?"

Isagi: "Ngon lắm"

Kurona sẽ không nói cậu ta, Hiori và Nanase đã lỡ làm hỏng vài mẻ bánh Kintsuba của Chigiri rồi phải tự mày mò làm lại đâu

Và sẽ không ai nói với Isagi rằng cả đám đã bị đầu bếp chửi túi bụi đâu.

Do Ego không đồng ý để bọn họ ra ngoài mua bánh và quà nên bọn họ đành mượn nhà bếp để tự tay làm bánh cùng món Kintsuba mà Isagi yêu thích. Cuối cùng nhà bếp nhanh chóng biến thành mớ hỗn độn.

Còn vụ mất điện, không ai nói với Isagi rằng bọn họ đã nhờ Rin và Sae lén đi dập cầu dao của cả tòa Blue Lock đâu, dù Rin chửi họ gần chết, còn Sae thì họ phải năn nỉ mãi mới đồng ý.

Sau đó, mỗi người một nhiệm vụ, chia nhau mà hoàn thành: Nagi kiếm cớ để Isagi ra khỏi phòng trong khoảng thời gian vừa đủ, những người còn lại nhân cơ hội mang đồ vào và trang trí đơn giản nhưng phải với tốc độ nhanh.

Một ngày hơi vất vả và cồng kềnh nhưng được cái ai cũng vui, chắc vậy là đủ rồi.

Tan tiệc, ai về phòng người nấy, Isagi tiễn mọi người xong thì trở về giường. Đang ốm nhưng vui quá nên quên luôn, giờ xong rồi lại thấy mệt.

Isagi vừa ngả lưng xuống giường định đánh một giấc bỗng bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, Isagi lại lật đật bò dậy.

Isagi: "Ai vậy?"

Vừa mở cửa, đập vào mắt cậu là khuôn mặt không biểu cảm của chàng Itoshi Rin, anh ta đặt vào tay Isagi túi quà rồi rời đi, không quên nhắc nhở:

"Của anh tao"

Isagi: "???"

Isagi vào phòng mở quà, bên trong có một bức thư, cậu mở thư ra xem, trên giấy ghi:

'Sinh nhật vui vẻ thằng hời hợt'

Isagi đọc xong bỗng phì cười, làm gì có Itoshi Sae nào biết đến cái cách gọi 'Hời hợt' của Rin chứ

Quà bên trong là vài món đồ phiên bản giới hạn của Noel Noa, Isagi nhìn qua một lượt mà vui muốn nhảy cẫng lên, cậu săn mãi nhưng không mua được, vậy mà Rin lại có tất.

Isagi vui đến nỗi không nói lên lời, trong lòng mở cờ ăn mừng.

Cơn vui qua đi, Isagi cho vào lại gọn gàng rồi cẩn thận cất đi.

Isagi vừa đặt chân lên giường lại có tiếng gõ cửa, cậu lại phải lê thân mệt rã rời đến cửa. Lần này là Ness, cậu ta cầm một hộp quà khá dài, đặt vào tay Isagi rồi nói:

"Kaiser gửi mày"

Xong rời đi. 

Isagi mang quà lên giường ngồi, cậu nhanh chóng mở ra, bên trong đựng một bông hoa hồng xanh giống y hình xăm trên người Kaiser. Bông hoa sẽ rất bình thường nếu ở giữa không xuất hiện một chiếc nhẫn.

Isagi cẩn thận cầm chiếc nhẫn rồi giơ lên. Cậu quay xung quanh nhằm muốn quan sát kĩ hơn.

Đây là chiếc nhẫn bạc, có đính một viên kim cương nhỏ, không biết nhân tạo hay thật, chỉ biết rất đẹp, khi tiếp xúc trực tiếp với ánh sáng sẽ lóe lên tia sáng nhỏ, còn trong bóng tối lại tỏa ánh xanh như màu đại dương, nhìn sơ qua còn tưởng nhẫn quét phóng xạ mới phản ánh hào quang lộng lẫy đến thế.

Quanh nhẫn có khắc một dòng chữ nhưng là tiếng Đức nên Isagi không hiểu, chỉ là dòng chữ ấy hút người đến lạ, Isagi nhìn ngắm mãi như bị mê hoặc, chiếc nhẫn đơn giản nhưng lại khiến Isagi bất giác cười nhẹ.

Meine blaue Rose

Bông hồng xanh của tôi.

______________________________________________________

Tặng quà sinh nhật muộn.

Tự nhiên wattpad sập, mà máy tính lại không tải được 1.1.1.1 nên phải tìm cách vượt tường lửa, hôm nay mới vượt được nên tặng muộn vậy.

Chúc Isagi Yoichi sinh nhật vui vẻ nhaaaa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro