Chương 1: Nhận Nuôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Isagi Yoichi là con một trong gia đình Mafia, có lẽ do môi trường sống quá khắc nghiệt nên Yoichi đã hình thành cho mình thứ cảm xúc đó là máu lạnh. Vào năm cậu 10 tuổi thì không biết cha cậu- Ông Isagi đã đưa tới dinh thự hơn 20 đứa trẻ trong đó toàn là những đứa trẻ nhỏ hơn cậu 1, 2 tuổi.

-Ông Isagi: Yoichi từ bây giờ tất cả những đứa trẻ này đều là em của con.

- Yoichi: Hả? Tại sao?

-Ông Isagi: Vì ta muốn tổ chức của chúng ta phải ngày càng trở nên lớn mạnh hơn nữa đứng đầu toàn thế giới ngầm này.

   Ông Isagi vừa nói vừa dang rộng cánh tay cười nham hiểm nhìn về những đứa trẻ đó, Yoichi biết rằng cha của cậu rất tham vọng và vì cái tham vọng đó đã khiến mẹ cậu từ người phụ nữ xinh đẹp trở nên điên dại trong bệnh viện tâm thần. Nói Yoichi hận cha cậu là không sai nhưng biết làm sao giờ, dù có muốn lật đổ ông ấy cũng là chuyện khó khăn. Yoichi liếc mắt nhìn đám trẻ đang đứng ở sảnh nhà mà nhận xét biểu cảm của họ, sợ hãi có, mạnh mẽ có, tức giận có, vui vẻ có... Đám trẻ này thật sự sẽ làm cho thế giới ngầm trở nên tàn bạo hơn sao?

- Yoichi: Vậy giờ con phải làm gì đây thưa cha?

     Ông Isagi mỉm cười nói:

-Ông Isagi: Ta muốn con chăm sóc và dạy vài kiến thức cho bọn trẻ. Ta tin con sẽ làm tốt việc này mà Yoichi

     Yoichi im lặng không nói gì một lúc xong cũng gật đầu đồng ý bởi cậu biết rằng kiến thức mà những đứa trẻ kia phải học không phải những kiến thức bình thường... Nó là những kiến thức thôi miên đầu óc của bọn trẻ mà chính cậu cũng là nạn nhân của nó. Ông Isagi đưa cho cậu 1 tập tài liệu mà trong đó có ghi thông tin cá nhân của từng đứa trẻ kia, 10 tuổi đáng lẽ là tuổi mà trẻ nhỏ được vui chơi thoả thích ấy vậy mà đối với Yoichi nó không khác gì 1 khoá đào tạo bản thân cậu thành người đứng đầu tổ chức mục nát này cả. Yoichi cũng muốn đi chơi như bao đứa trẻ khác cũng muốn được cha mẹ dẫn đi công viên giải trí, nhưng sự thật tàn khốc luôn dẫn cậu trở lại với hiện tại. Yoichi nhìn lần lượt từng đứa trẻ 1 rồi nói với người hầu mang chúng về phòng của họ.

-Ông Isagi: Yoichi ta tin con sẽ đào tạo tốt chúng để họ có thể công nhận con

- Yoichi:...... Vâng thưa cha

   Ông Isagi cười hớn hở mà đi lên phòng bỏ lại cậu sảnh nhà to lớn đó. Yoichi mang tập hồ sơ đi lên phòng rồi ngồi trên bàn làm việc mà xem qua thông tin cá nhân của những đứa trẻ đó.

- Yoichi: Thấp nhất là 7 tuổi lớn nhất là 11 tuổi.... Tính ra không hoàn toàn là nhỏ hơn mình.

- Yoichi:" Nhưng đào tạo một lúc tận hơn 20 người thật sự khá khó khăn đấy"

- Yoichi: Có nên nhờ anh Ego giúp mình nữa không nhỉ?

    Yoichi ngồi lật từng trang tài liệu và ghi nhớ hết tên của những đứa trẻ đó vào trong đầu, cậu cứ ngồi đọc nó cho tới khi đồng hồ trên bàn đỉnh điểm 5h sáng thì lúc đó Yoichi mới dừng việc đọc và đi nghỉ ngơi. Đó có thể coi là thói quen lập trình của cậu vào mỗi ngày đi, Yoichi leo lên giường và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Sáng hôm sau cụ thể là 6h sáng Yoichi đã phải thức dậy để chuẩn bị gặp những đứa trẻ đó.

    Vừa ra khỏi cửa phòng thì có 1 bóng dáng ai đó lao vào Yoichi nhưng do có phản xạ tốt nên Yoichi đã nhanh chóng nắm lấy tay của người đó để không bị ngã.

- Yoichi: Này mới sáng ra đừng chạy như vậy chứ!!

    Cậu bé đó hơi hoảng sợ mà rụt tay lại rồi cúi đầu xin lỗi Yoichi mà Yoichi lúc này cũng đang nhìn kĩ đứa bé đó rồi nhận ra gì đó.

- Yoichi: Itoshi Rin?

- Rin: Anh.... Anh là...

- Yoichi: Anh là ai không quan trọng nhưng tại sao em lại chạy lung tung vào sáng sớm thế hả?

     Yoichi với tình trạng chưa tỉnh táo hoàn toàn đã tra khảo Rin khiến cho cậu bé trở nên khá hoảng sợ và cho tới khi tiếng nói của ai đó cất lên thì Rin mới nhanh chóng chạy về phía người đó.

- Sae: Rin em lại chạy lung tung đi đâu thế hả?

- Rin: Em .. em bị lạc...

   Sae nhìn Yoichi thì nhận ra cậu là người hôm qua đã nhìn cả đám tụi họ với ánh mắt thăm dò đây mà, cậu ta lịch sự xin lỗi Yoichi rồi dẫn Rin về phòng còn Yoichi thì vẫn nhìn chằm chằm vào bóng dáng 2 người họ.

- Yoichi: 6 cọng và 5 cọng????

    Mang tâm trạng khá khó chịu xuống dưới nhà Yoichi lại gặp cảnh ông Isagi đang nhăn nhó mặt mày nhìn sập tài liệu trên tay.

- Yoichi: Có chuyện gì vậy thưa cha?

- Ông Isagi: Bọn khốn chuột nhắt ở cảng biển phía đông đang nhăm nhe hàng của bên ta.. Chậc phải giao cho Ego xử lí chuyện này vậy

- Yoichi: ..... Cha ơi có thể giao việc đó cho con được không?

- Ông Isagi: Giao cho con sao? Con tự tin hoàn thành nó tốt chứ Yoichi

- Yoichi: Vâng tất nhiên rồi ạ... Và có thể cho con dẫn theo 1 trong hơn 20 người hôm qua cha mang về được không?

- Ông Isagi:..... Bọn trẻ đó chưa được đào tạo... Con phải bắt đầu đào tạo chúng từ ngay từ hôm nay

- Yoichi: Việc đào tạo đã được lên lịch từ sáng nay rồi thưa cha... Sau bữa ăn thì con sẽ dẫn họ đến khu huấn luyện đặc biệt ạ

   Yoichi nhẹ nhàng ngồi xuống bàn ăn rồi dùng ánh mắt sắc bén nhìn về phía ông Isagi mà nói. Ông Isagi nghe thấy những lời đó cùng với thần thái sắc lẹm đó của Yoichi mà cảm thấy lạnh sống lưng. Ông ta mỉm cười rồi gật đầu coi như tán thành với ý kiến của Yoichi.

    Tại khu huấn luyện đặc biệt theo như lời của Yoichi nói thì sau bữa sáng tất cả hơn 20 đứa trẻ đó được tập trung tại sân huấn luyện, nhìn từng người nhỏ hơn mình vài tuổi đang sợ hãi, hoang mang kia bỗng trong lòng Yoichi có chút đồng cảm nhưng vì nhiệm vụ của cha nên cậu không thể bị nó làm phai nhoè đi cảm xúc mà chính bản thân cậu đã xây dựng suốt 6 năm qua được.

- Yoichi: Chào mừng những mầm non mới lên đến với tổ chức IS nơi đào tạo sát thủ để phục vụ cho tổ chức, tôi là Isagi Yoichi người sẽ đào tạo và huấn luyện mọi người cho tới khi mọi người thành thạo.

- Yoichi:Rất vui được gặp mọi người

   Yoichi nở nụ cười tươi tắn như lời chào đối với mọi người ở phía dưới và những đứa trẻ ở phía dưới có nhiều dòng cảm xúc khác nhau.

- Nagi: Phiền phức quá Reo ơi

- Reo: Tớ thấy nó khá thú vị đó

- Rin: Anh hai ....

-Sae: ........

- Ness: Ngài thấy sao thưa đức vua

- Kaiser: Thật thú vị đó.... Đứa trẻ trên kia kìa.

   Cuộc huấn luyện đặc biệt chính thức bắt đầu.....
________________________________________
Au: hí lô mọi người:<<< lần đầu tui viết fanfic nên có j sai sót mong các nàng thông cảmm. Hiuhiu mãi iu các nàng
P/s: Yoichi trong truyện này là cường thụ đoá hihihihi 💋

  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro