chương 1 : xuyên không

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Isagi yoichi là 1 thiếu niên tài năng mà Ego đạo tạo ra được. Em là một người kiêu ngạo và còn được mệnh danh là cổ máy ghi bàn của bluelock , cũng như mỗi lần em cùng đồng đội giàng chiến thắng giữa trận đấu U20 Nhật Bản

Em đang trên đường về sau khi trận đấu kết thúc , cả người em mệt lả ko còn sức sống .đang đi em bỗng giật mình vì tiếng nổ rất lớn ,nhìn xung quanh thì em đã bt tiếng nổ đó phát ra từ ngôi trường tiểu học đầy những đứa trẻ mới lên 6,7t em liền chạy đến xem

* chuyện gì xảy ra bên đấy vậy ko bt lũ nhóc có bị lm sao ko?* ko để em suy nghĩ nhiều 1 vụ nỗ lớn lại phát ra ở phía tây ngôi trường . Đến nơi em nhìn xung quanh thì thấy ba mẹ bọn trẻ có nhiều bà mẹ ôm nhau khóc ,có người thì suy sụp tới mức ngất xĩu , còn những ông bố thì tìm cách mở khóa cửa để vào trong .

Em đến bên 1 cụ già đang nhìn chằm chằm vào ngôi trường trước mặt em nói nhỏ
" bà ơi ! Cho cháu hỏi chuyện gì xảy ra ở đây vậy ạ "
Nói xong em liền lén lúc nhìn bà cụ
" có một ông thầy vì bị áp lực công việc dẫn đến bị trầm cảm và tự kỉ không tỉnh táo mà đặt boom quanh ngôi trường này "
Nói dứt câu bà cụ cũng ngừng nhìn vào ngôi trường mà bước từ từ đến người cảnh sát đg lm việc , vừa đi bà vừa nói
" đó là đứa con trai yêu dấu của ta "
Em bất ngờ vì câu nói bà vừa nói , không để em loang những gì bà cụ nói 1 vụ nổ lại vang lên
" hức... hức... con... tôi...hức"
" a... con...ơi...hức..."
Những tiếng khóc sót con của mình đã lớn càng thêm lớn
20 , 30p trôi qua cuối cùng cứu hỏa cũng đã giải quyết đám cháy một nữa và cứu những đứa trẻ ra ngoài , còn ông thầy giáo tâm thần ấy cũng đã chôn mình ở trong vụ nổ thứ 3!
Em đang đưa nước cho những đứa trẻ may mắn thoát khỏi nguy hiểm lần này

" đây nước của em đây , uống vào đi ba mẹ em sẽ sớm đón em thui "
" Dạ vâng "
Đang đưa nước cho bọn nhỏ em nghe thấy có tiếng khóc phát ra ở sân thượng của Trường gần sát đám cháy , nhìn kĩ lại thì thấy có 1 cô bé đang khóc kêu cứu chắc vì tiếng khóc của những bà mẹ ở đây mà cứu hỏa ko nghe thấy tiếng kêu cứu của cô nhóc
" hức... cứu con...hức ... với "

Ko nghĩ nhiều em lao vào trường chạy thẳng lên sân thượng trước ánh mắt ngỡ ngàn của cứu hỏa và cảnh sát
Đến nơi thì đám cháy đã lan rộng tới cô bé đang ngồi co ro 1 góc , em chạy đến gần lấy áo khoác chùm quanh cô bé giọng nói em nhẹ nhàng an ủi

" bé con đừng khóc nữa , anh đến cứu bé rồi này "
Isagi ôm nhóc con vào lòng cũng cùng lúc đám cháy bắt đầu lớn và lan đến chân em
Em ko nghĩ nhiều mà nhảy xuống !
Vì đường thoát hiểm đã bị đám cháy nhấn chìm ko còn đường chạy nên em đã đánh cược với số phận . Nhưng em đã thua...

Cô bé may mắn sống sót tiếp đất an toàn bởi vì em đã dùng cả thân mình để bảo vệ con bé , nhưng em thì không...
Em nằm dưới nền lạnh lẽo
Từng dòng máu đỏ chảy đầy nơi em nằm
Đôi mắt xinh đẹp của em nhắm lại và nó cũng ko bao giờ có thể mở lên được nx

Đài chuyền hình đưa tin :
"Isagi Yoichi cầu thủ tài năng của bluelock đã mất vào ngày#tháng#năm# ở ngôi trường ## vì vụ cháy lớn mà Isagi yoichi mới 17t không qua khỏi " Isagi yoichi đã cứu đc 1 cô bé bị kẹt trong vụ cháy đó " ai cũng tiết thương cho em ...

Trong căn phòng trống 4 bức tường trắng xóa chỉ mỗi mình em nằm ở đó ,isagi bừng tỉnh sau giấc ngủ 'dài' em nhìn xung quanh trước mắt em chỉ toàn 1 màu trắng thuần khiết

Đầu isagi nhói lên từng hồi lm em la lên 1 tiếng "A"
5p em chịu đựng cơn đau đầu như búa bổ thì nó cũng đã kết thúc .

Em loạng choạng đứng dậy nhìn xung quanh 1 lần nx
Em cất tiếng hỏi
" đây là đâu ? "
Đáp lại em là sự im lặng đáng sợ , em rùng mình 1 cái bắt đầu tìm hiểu xung quanh căn phòng ko lấy 1 hạt bụi
" mình nhớ là mình đã mất sau vụ nổ lớn tại Tokyo rồi mà , tại sau lại còn đứng đây ?"

Không để em suy nghĩ nữa một chiếc TV z siêu khủng bỗng trước mắt em , trên tv hiện lên 2 từ / Xin chào/
Em ko bất ngờ lắm vì em thấy nó giống những thứ kì lạ như " xuyên không " trong mấy cuốn tiểu thuyết em từng đọc

Em nhếch mép cười :
" lại là chuyện kì lạ j chuẩn bị xảy ra đây "
Em nhìn vào tv 1 cách thích thú
Chiếc tv như có ngx điều khiển nó viết những dòng chữ màu đỏ lm nổi bật hơn
" tôi tên là Ego là người điều khiển không gian và thời gian , vì có 1 số trục trặc về việc bắt giữ linh hồn mà lm cho linh hồn của cậu ko thể biến mất , nên linh hồn và cả thể xát của cậu đang đứng ở đây "

Isagi ko nhanh ko chậm hỏi
" vậy bây giờ tính sao với tôi ko lẽ cứ cho tôi như một linh hồn chết hoang xuống địa giới?"
"Không"

Ego đáp lời em cũng ko nhanh ko chậm
Hắn nói tiếp

" tôi sẽ cho cậu sống lại vào 1 cuốn tiểu thuyết "

"???"

" cậu sẽ sống trong cuốn tiểu thuyết mà tôi quyết định "

Giọng hắn bắt đầu khó nghe và hơi đáng sợ
Nhưng Isagi đây nào đâu có sợ em khịa hắn

" nek nek mắc gì tao  phải nghe lời mày  quyết định hẻ thằng  nghiện kia "

Trên trán hắn ta bắt đầu nổi nhiều ngã ba
Tuy em ko thấy mà cũng đón đc Ego đang rất cayyy em rồi

" phụt...phụt..hahah"
Em nhịn ko nỗi mà cười thành tiếng

Ego tức giận vì cách em nói chuyện vs hắn
Hắn liền với lấy 1 quyển tiểu thuyết ngay góc bàn làm việc đưa vào quả cầu kì lạ nảy giờ trước mặc hắn
Em đang cười ko nhặt đc mồm mà đã bị thứ gì đó lôi vào quyển tiểu thuyết (máu và hoa hồng )em chỉ kiệp kêu lên được 1 tiếng
"A"
Isagi đã bị lôi vào cuốn tiểu thuyết .

Hết
Truyện mỗi ngày 1 chap
" thoại "
* suy nghĩ *
/ hành động /
( tên )
Truyện thì mình viết còn tệ vá xin mn bỏ qua🤡🤡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#allisagi