53.chúng ta nên rời xa nhau đi.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tuần sau.

Trên chiếc giường trắng ấm áp có một chàng trai vui vẻ trong giấc ngủ,hôm nay cậu được nghỉ ngơi ở nhà nguyên một ngày,hôm nay các anh đều lên công ty hết nên cậu có thể lăn lộn thoải mái.

Cậu mở mắt ra rồi kiếm điện thoại trên bàn ngủ,cậu bật lên xem tin nhắn thì phải bật dậy liền.

💬 JE

Công ty mẹ anh trong bờ vực phá sản rồi.


Cậu không thể tin được,cậu chưa hành động đẩy ông ta ra khỏi chủ tịch công ty mà có nguời đã đẩy nó ra bờ vực phá sản vậy,cậu chỉ muốn ông ta rời chức chủ tịch.

Cậu nhanh chóng thay đồ thật lẹ rồi gọi anh Chan.

📲

📲Alo anh Chan,công ty JK đang trong bờ vục phá sản rồi đấy.

Anh biết,em có thể qua nhà anh được không.📲

📲5 phút nữa em sẽ qua tới.

Tút......tút......

Cậu vội vã chạy xuống rồi chạy ra gara lấy xe,
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Xe chạy chầm chạm rồi dừng ngay cửa chính anh Chan.Cậu bước xuống rồi đi vào phòng khách anh Chan vừa bước vào thì gặp Chan Và BK ngồi đó xem tài liệu.

JK:chuyện như vậy là sao ?

Cậu nói hấp tấp,anh Chan và BK nhìn qua rồi ra hiệu cậu bình tĩnh ngồi xuống,cậu ngồi với anh Chan.

Chan:em coi đi.

Cậu xem từng tờ giấy anh Chan đưa,xem xong tờ cuối thì cậu đã nổi gân xanh lên.

JK:ông ta có bị điên không,nhập cảnh tốn hết 10% đơn hàng mà ông ta cũng chấp nhận nữa,còn gì mà hợp tác công ty ma nước ngoài nữa........

Cậu nổi trận bộc lộ hết cảm xúc mình ra,anh Chan lắc đầu vì lúc đầu anh cũng y chang cậu nhưng bây giờ phải ổn định lại để giải quyết,trong lòng anh có một sự nghi ngờ là ai đã làm cổ phiếu công ty hạ xuống thấp như vậy nhưng may là anh đã dùng số tiền của công ty anh thâu tóm nó lại.

Chan:em có nghĩ ai đã làm công ty mình rớt giá không.

Cậu cũng như anh nhưng cậu chưa hành động đẩy ông ta rời khỏi vị trí công ty mà đã có người đẩy công ty xuống bờ vực phá sản,các anh thì không thể vì ba cậu sao họ dám làm vậy chỉ có thể là.......

JK:em nghĩ chỉ có thể một nguời.

Chan:là ai ?

JK:em ruột của mẹ.

Anh thấy làm lạ,em ruột của mẹ mà muốn đẩy công ty chị mình vào bờ vực phá sản.

Chan:anh đã thâu tóm các cổ phiếu của công ty JK tránh có nguời tranh dành mua làm mất đi danh dự của công ty,em đi gặp chú ấy hỏi ra chuyện đi.

Cậu nghe lời anh nhanh ra xe xuất phát.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Chiếc xe dừng ngay tại căn nhà villa ngoại ô,căn nhà số 132 không thay đổi gì nhiều đã 4 năm rồi cậu chưa tới đây gặp Chú,cậu nhấn chuông cửa.

Ting.......

Nhấn chuông xong thì cánh cửa mở ra.

JK:lâu rồi không gặp chú, Jeon Dong Wook.

Jeon Dong Wook là em ruột của mẹ cậu,hai nguời là chị em thân thiết với nhau,luôn yêu thương chăm sóc cậu và anh Chan,Wook cũng như cậu không ưa thích gì ông Keang,đã 4 năm rồi cậu mới gặp chú,chú vẫn như xưa,dù đã U40 rồi nhưng mọi nguời nghĩ rằng chú mới 23 24 tuổi gì đấy,chú ấy hơi bất ngờ khi thấy cậu ở đây.

Wook:JK,con vào đi.

Cậu bước vào phòng khách,cậu ngồi xuống sofa chú cũng ngồi kế cậu,cậu nhìn chú.

JK:chú có biết công ty mẹ cháu đang nguy phá sản đúng không ?

Wook:chú biết,mà sao lại hỏi như vậy.

JK:có phải chú làm đúng không.

Cậu cũng nghi do chú làm,năm đó chú đều chứng kiến cảnh mẹ bệnh nặng ra đi,chú luôn hận ông ta muốn ông ta chết không được yên nhưng chú làm gì thì làm đây gây hại cho công ty JK thôi,như vậy là làm hơi quá.

Chú gật đầu,rồi đưa cho cậu một tờ giấy.Cậu xem từng câu trong tờ giấy thì nước mắt cậu đã chảy xuống.

BỨC THƯ

Kính gửi em Jeon Dong Wook,chị bây giờ đã yếu không còn sức để trong hai đứa con của chị,chị biết chị sắp ra đi nên chị viết bức thư này nhờ em chờ 4 năm nữa em thay mặt chị tiễn ông Keang xuống khỏi vị trí chủ tịch và thay thế con trai chị hoặc em lên vị trí đó,chị sai vì năm xưa yêu ông ta say đắm cho đến chị sắp ra đi thì ông ta không kế bên cuối đời với chị,chị thật là tệ khi để hai đứa con nhìn chị ra đi kiếp này trong khi đó ông ta có thể thay chị làm chức tịch công ty JK này,vì vậy mong em giúp chị ước nguyện này,chị biết ơn em.

....................

Chú ấy biết cậu rất thương mẹ nên chú thay mặt 2 đứa tiễn ông ta xuống vị trí chủ tịch và chú sẽ giúp công ty phục hồi lại chỗ cũ,thật ra chú chỉ đẩy nhẹ ông ta nhưng ai ngờ do ông ta tự hại công ty mình xuống thấp.

Wook:thật ra bác chỉ đẩy ông ta xuống khỏi vị trí chủ tịch,còn công ty bị tuột dốt chính ông ta làm chứ không phải chú làm,ông ta quá tham lam về tiền của mà quên rằng sự tổn thức của công ty cứ nghĩ rằng bản thân mình làm như vậy là đúng.

Cậu thấy chú nói như vậy cũng đúng.

Wook:ta đã thay mẹ con tiễn ông ta xuống ghế rồi,phần còn lại tự hai đứa giải quyết.

JK:vậy nếu như con muốn chú lên chức chủ tịch được không.

Wook trố mắt ngạc nhiên với cậu.

Wook:là ta,tại sao là ta ?

JK:chú đã giúp mẹ con đẩy ông ta xuống đáy vực rồi con cũng không cần ra tay nữa với lại anh Chan phải giải quyết công ty CH còn con phải lo bên nghệ thuật và âm nhạc nên con mới nhờ chú đấy.

Wook cuời dịu rồi nắm tay cậu.

Cậu xoa tay chú.

JK:để con báo lại anh Chan,bây giờ con phải về nhà giải quyết nốt còn lại.

Wook:vậy để ta tiễn con về.

Chú đưa cậu ra tới tận xe rồi tạm biệt cậu,trong lúc lái xe cậu gọi anh Chan thông báo,nắng cũng lên đỉnh điểm nên cậu phải nhanh chóng đi qua nhà anh Chan giải quyết công ty.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Bầu trời chuyển tối đêm,chiếc xe caddilac chạy chầm chậm rồi dừng ngay trước cửa nhà,cậu vừa bước xuống thì QG chạy ra đón nhưng có vẻ hấp tấp.

JK:có chuyện gì vậy.

QG:ba cậu đang ở trong nhà đợi cậu.

QG vùa nói xong thì cậu đã bước vào trong,vừa tiến tới phòng khách thấy ba cậu đang ngồi trên sofa cùng với các anh,cậu tiến vào.

JK:ông tới đây làm gì.

Ông ta đứng lên rồi tới chỗ cậu.

BỐP......

Một cú bạt tay vào má cậu,các anh không phản ứng kịp hành đông của ông ta,các anh chạy tới chỗ cậu.

TH:em có sao không.(xoa má)

Cậu lắc đầu rồi,rồi ra hiệu các anh xê ra.

JK:tôi thấy ông dở hơi rồi đấy.

Keang:mày dám nói tao như vậy,có phải mày hại tao xuống khỏi chức chủ tịch,ĐÚNG KHÔNG.

Cậu cười khinh bỉ.

JK:nếu tôi mà làm thì đâ có ngu đến nổi làm công ty vào bờ vực phá sản,hên là anh tôi đã mua hết cổ phiếu của công ty,chính ông đã làm công ty vào bờ vục nguy hiểm như vậy,đúng là tôi hận ông nhưng chỉ muốn tiễn ông ra khỏi vị trí công ty.

Keang:tao là ba mày đấy.

JK:thì sao,năm xưa ông có lo cho tôi và anh hai không,chỉ có mẹ là chăm sóc tôi và anh hai,tôi muốn có cảm giác được ba chiều chuộng,quan tâm,bảo vệ như bao nguời cha khác nhưng không,ông chỉ vì tiền tài và danh dự thôi.Khi mẹ bệnh yếu,ông đã ở đâu hả,có biết rằng năm đó tôi và anh hai cần sự bảo bọc và che chở lắm không nhưng ông đã ở đâu hả?........Lúc đó chỉ có tôi trên chiếc giường trắng lẻ loi ngồi khóc một mình đau đớn,chính ông ép tôi rời xa tất cả........

Nước mắt rơi xuống,cảm xúc trong lòng dấu bấy lâu nay bây giờ cậu có thể nói cho ông ta nghe....
Cậu nói một hơi rồi bất lực quỳ xuống khóc.Ông ta muốn lên tiếng nhưng đành cầm nín rồi ra về.

Các anh vỗ vai cậu rồi bồng cậu rồi sofa ngồi,cậu cố gắng ổn định lại cảm xúc của mình rồi nhìn các anh với đôi mắt thật lòng.

JK:bây giờ ước nguyện của em cũng như đã xong,chúng ta nên rời nhau đi hợp đồng còn hai tháng nữa là hết,em sẽ đền bù.


















T4 mình ra chap nha :333
Mọi nguời bình chọn cho mình nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro