55.em yêu anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại phòng thủ tướng quân sự.

Jin:CÁI GÌ.

Căn bùa bộn,xung quanh toàn là giấy tờ tài liệu và nhiều thứ nhỏ linh tinh,anh Jin đang tập trung làm thì Lisa bước vào báo tin  làm cho anh phải nổi điên lên đập phá mọi thứ.

Jin:báo cho mấy tụi kia chưa.

Lisa:em đã báo cho mấy nguời kia rồi,NJ mở khu kiểm tra nguời tại sân bay,JM và JH kêu nguời truy tìm tung tích của JK,anh YG xử lý bên đường biển và còn anh TH thì.......đang ở nhà.

Anh nhắm mắt thở dài,anh nắm chặt tay lại cắn răng.

Jin:hãy kêu nguời nhanh chóng mở khu kiểm tra đường bộ,xét từng nguời trong xe hơi,khách và xe tải,sẵn tiện mua sẵn mấy cái quan tài đem về nhà để tôi về xử lí mấy bọn vệ sĩ,nuôi nó thật tốn cơm.

Cô nhanh chóng rời phòng.

———————

Chiếc xe dừng ngay ngôi nhà của JK.

Cạch.

JK:bây giờ anh về đi,em sẽ ở đây.

Chan:anh đã kêu an ninh bảo vệ nhà em 24/24 rồi đấy,có chuyện gì gọi anh.

Anh nói xong thì đi mất,cậu bước vào nhà,căn nhà không thay đổi gì nhiều nhưng quần áo và đồ da dụng của cậu lại để bên kia hết nhưng không sao.

Vừa bước vào nhà thì đã nghe mùi cá chiên làm cho cậu khó chịu.

JK:ai ở trong đó vậy.

Tiếng chân bước tới.

JK:là anh KD sao.

Anh KD đeo tạp dề gấu trúc,phía sau anh còn có.....

JK:hai nguời ở nhà tôi làm gì vậy.

Cậu khoan tay nhìn hai nguời.

KD:Ờ thì anh thấy gần 1 năm rồi em không ở đây nên anh mới dắt Ong Seongwoo về đây ở chung.(gãi đầu)

Ong:Chắc mày đói rồi,vào ăn tối tao đi.

Ong kéo cậu vào trong phòng ăn rồi cho cậu ngồi đầu bàn để không bị đưôir khỏi nhà,anh KD múc cơm cho từng nguời.

KD:sao hôm nay em về đây vậy.

JK:chuyện là........

Cậu kể rõ cho hai nguời nghe,lúc đầu chỉ cậu không muốn kể lắm nhưng nếu hai nguời này nghi ngờ rồi các anh cậu đang ở đây thì làm khó cho cậu nên đành kể cho họ nghe vậy.....
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

Họ nghe xong thì gật đầu,họ biết thế nào cũng sẽ cảnh này thôi,anh Chan cũng kể cho hai nguời nghe về cậu rồi.

KD:vậy bây giờ em ở đây đi,nếu nó phát hiện em ở đây thì anh sẽ kiếm cách cho em trốn thoát.

Ong:nếu bị phát hiện thì tao sẽ bảo vệ mày tới tận cùng.

Cậu cuời khoái chí.

JK:được rồi,cảm ơn hai nguời chúng ta ăn cơm tiếp đi.

————————–

2 tuần trôi qua.

Lục Đại Hàn hiện giờ rất nghiêm ngặt,giao thông,hàng không cho tới đường biển lúc này cũng bị kiểm soát hàng hóa với khách hàng một các thận trọng,họ chỉ muốn con đường thuận lợi chỉ không phải tình cảnh éo le này,mệt cho họ lắm.

Trong khi đó,nghe nói dạo này các chủ tịch của công ty Lục Kim Gia luôn có màu u tối,các nhanh viên bị áp lực tinh thần và thể chức khi các anh luôn đè nặng công việc,áp chế họ.Còn phía nhóm DK luôn bị lão đại quát,đánh rồi ép họ luyện tập 24/24 liên tục chẳng khác gì dĩa thịt bò đang bị đâm nhuyễn với những con dao sắt bén vậy.

Anh TH và JM mỗi ngày đều lên công ty CH để làm khó anh Chan,mỗi ngày anh luôn đón tiếp 2 nguời liên tục,họ còn cử nguời tới để quậy phá thời gian của nhân viên.

Chan:các cậu có thể đừng quậy phá công ty tôi được không.

TH chéo chân.

TH:vậy anh cho em địa chỉ nơi JK ở đi thì em sẽ không quậy phá nữa.

Chan:tôi đâu biết gì JK đâu,các cậu chăm sóc JK mà bây giờ hỏi tôi JK ở đâu.

JM nhếp môi.

JM:anh đừng rằng kế hoạch của anh như vậy là thành công,không qua mắt tụi em được đâu,anh có muốn xem Camera hành trình không hay là camera ngay bãi giữ xe trong siêu thị,anh xem không.

Anh giật mình vì bị phát hiện,anh nhớ rằng là mình làm rất cẩn thận lắm mà không lẽ làm xót ta, bây giờ phải làm sao đây.

JM:em không muốn áp chế anh,anh chỉ cần đưa em tới nơi JK đang ở là em sẽ kêu nguời rút lui.

Chan:Ờ,thì........

Bất chợt cánh cửa mở ra.

Chan:JE,có chuyện gì vậy.

Anh tóm được cơ hội né tránh họ,JE nhìn qua phía sofa thì thấy JM và TH ngồi đó.

JE:xin lỗi,hai nguời có thể về được không chúng tôi có chuyện cần nói.

Hai nguời đứng lên rồi rời khỏi phòng,khi họ rời xong thì JE lên tiếng.

JE:ngày mai là ngày chú lên chúc chủ tịch,thế nào ba anh cũng làm loạn à.

Chan:không sao,anh đã dự phòng các kế hoạch rồi em khỏi phải lo.

JE:ukm,với lại em nghe Jisoo nói là Lee Nancy đã thoát ngục rồi.

Chan:HẢ.

Anh nghĩ rằng cô ta đã chết từ bao giờ rồi ai ngờ cô ta vẫn còn sống và cô ta còn trốn thoát nữa.

Chan:anh tưởng cô ta đã bị giết chết từ lâu rồi chứ.

JE:anh JK không muốn cô ta chết mà chỉ là hành sát cô ta từng ngày cho tới khi cô ta yếu rồi chết.

Chan:chán thiệt chứ,bây giờ cô ta đã chạy thoát đi đâu.

JE:em cũng không biết nữa,em có hỏi Sana rồi anh YG cử nhiều sát thủ tìm cô ta khắp Seoul.

Cô biết,nếu cô ta thoát khỏi ngục thì có thể kiém các giết cậu cho bằng được,anh lên tiếng.

Chan:anh nghĩ cô ta không dám hại tiếp đâu,bây giờ danh tiếng của cô ta bị hủy hoại rồi nên không sao đâu.

Cô nghe vậy cũng đúng nhưng trong lòng cô có cảm giác gì đó sắp xảy ra.......










————————
Sáng.

JK:chán quá.

Cậu buồn chán nằm trên bàn ăn,Ong ngồi ăn cơm nhìn cậu.

Ong:sao mày lại không đi ra ngoài chơi đi.

JK:tao ra ngoài được thì tao ra từ lâu rồi,chứ tao tao đâu có muốn ở nhà đâu.

Ong:bây giờ mày cũng chưa chấp nhận ở bên các anh nữa,haizzz tao không hiểu mày luôn.

Ong lắc đầu ngao ngán,JK lườm Ong.

JK:mày nói nữa thì tao cho mày thử ăn cơm nhão là gì.

Lúc này Điện thoại trên sofa reng lên......

Ong:hình như điện thoại của mày đang đổ chuông đúng không.

Cậu chạy tới sofa lấy điện thoại xem ai gọi.

JK:là anh Chan.

Cậu bấm nhận cuộc gọi.

📲Alo,anh hai gọi em có gì không.

📲Em thay đồ chưa.

Cậu ngơ ngác câu nói của anh.

📲Thay đồ gì.

Em quên rồi à,hôm nay chúng ta sẽ lên công ty JK để trao chủ tịch cho chú đấy.📲

📲À.......HẢ.

Bản thân cậu sao lại quên buỏi quan trọng như vậy.

📲Chờ em 5 phút em ra.

Tút......tút......

Anh ngồi đợi trong xe nhưng có cảm giác ai đang theo dõi anh,anh nhìn xung quanh thì không có đợi một lúc sau thì thấy cậu chạy tới xe anh một cách hối hả,cậu ngồi ghế lái phụ.

JK:chúng ta đi nào....(thở mạnh)

Anh đạp ga xuất phát.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Chiếc xe chầm chậm rồi dừng ngay tại của chính của công ty JK,cậu và anh cùng nhau bước xuống,hôm nay là ngày công bố chủ tịch mới của công ty JK,anh tính sẽ tổ chức lớn nhưng chú không chịu làm nên đành làm theo ý chú vậy rồi quay công bố cho truyền thông,chiếc chìa khóa vàng của công ty JK sẽ được giao cho chú còn ông Keang thì thông báo cho truyền thông là sức khỏe yếu nên thay thế nguời để che mắt nguời dân tránh ảnh hưởng tới công ty.

Hai nguời bước vào sảnh chính thì thấy chú Jeon Dong Wook đứng đợi hai nguời.

JK:chú đợi lâu không.

Chú Dong Wook cuời tuơi.

Wook:không lâu đâu,chúng ta vào trong nào.

3 nguời tiến tối thang máy rồi bấm núc tầng cao nhất........

Ting....

Cửa thang máy mở ra,3 nguời cùng nhau đi cuối hành lang đẻ tiến tới cửa chính,cậu lâu lắm rồi mới lên công ty JK,cậu nhớ năm xưa khi cậu còn nhỏ cậu thường quậy phá phòng mẹ cậu và ông Keang,được mọi nguời trong công ty yêu quý chăm sóc cậu,bây giờ thời gian cũng trôi qua rồi nhưng vẫn mang kỉ niệm tươi cười dễ thương như vậy.

Cạch.(mở cửa)

Căn phòng vẫn như cũ không thay đổi gì nhiều,chỉ có bản tên vàng mới trên bàn chủ tịch thôi.

Chan:tí xíu nữa có R và JE qua đây để quay phim,chúng ta ngồi đợi đi.

Bất chợt có một cuộc tin nhắn,cậu lấy ra xem.



💬 Keang

Hãy tới đồi mộ của mẹ con,ta đang đứng đợi con.

Cậu xem xong nhếp môi.....

JK:anh Chan,em có việc gấp nên anh thay mặt em trao chìa khóa vàng cho chú nha,em đi đây.

Cậu nói xong thì nhanh chóng rời khỏi đó để lại hai nguời ngồi ngơ ngay đó.

Cậu nhanh chóng xuống sảnh công ty rồi bắt taxi.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Két———

Chiếc xe dừng ngay tại chân đồi,cậu bước xuống rồi đi dọc hành lang lên đỉnh đồi mộ,vừa đi một lúc thì gặp ngay ba cậu đang đứng nhìn cậu,phía sau ông ta là mộ mẹ cậu nhưng mộ mẹ cậu có vẻ sạch sẽ và còn có một bó hoa hướng dương và trái cây ngay tấm bia mộ,cậu đi tới chỗ ông ta.

JK:ông kêu tôi ra đây làm gì.

Keang:ta chỉ muốn tâm sự với con thôi,con có thể ngồi với ta được không.

Ông ta ngồi kế trái bên mộ mẹ cậu,cậu ngồi bên phải.

Keang:thật ra ta có lỗi với con,năm xưa ta thật sự khong yêu mẹ con nhưng ta bị gia đình ép kết hôn với nhau nên ta đành như vậy,dù ta không yêu mẹ con nhưng ta vẫn cố gắng hỗ trợ bà ta phụ trách công ty,ta vì danh dự và gia tài mà quên rằng gia đình là quan trọng,ta chỉ muốn có một tình yêu đẹp riêng mình nhưng không có trong khi đó mẹ con lại cố gắng kết nối ta và mẹ con nhưng không thể,lúc mẹ con mất ta cũng buồn lắm,buồn vì nguời ở với mình bao nhiêu năm giờ ra đi.Nếu năm xưa ta không kết hôn mẹ con thì cô ấy sẽ có một cuộc sống tốt hơn,ta thật có lỗi mẹ con,ta biết năm đó chính ta đã ép con bước đường cùng,mất mẹ,mất tình yêu thương và mất đi nguời con yêu,cho ta xin lỗi.................

Ông dựa vào tấm bia mộ cùng với nhiều cảm xúc lẫn lộn,dù cậu đã từ ông ta từ lâu nhưng dù gì cũng là cha cậu nên cậu cũng rơi lệ khi thấy cha mình như vậy.

Keang:bây giờ ta cũng già rồi,ta sẽ đi Busan để dưỡng già,nếu con muốn tới thì ta luôn đón tiếp con.

Ông ta đứng lên rồi nhìn cậu đi khuất,cậu vẫn ngồi đó ngắm nhìn đi thật xa,cậu bất lực với cuộc sống hiện tại cậu mong rằng ai có thể mang cái chết cho cậu đi cho xong,cậu ngồi một lúc thì có một cơn gió thổi qua làm cho cậu ớn lạnh,cậu nhanh chóng đứng lên.

Một giọng nói vang lên ngay phía sau cậu.

Chào mày,Jeon Jungkook

Âm thanh phát ra phía sau,cậu quay qua xem.

JK:Ô,là cô à LEE NANCY.

Cậu nhìn cô ta khinh bỉ,cô ta hôm nay mặc đồ khá đơn giản không giống như ngày xưa,cậu xem cô ta sẽ làm gì với cậu.

JK:sao hôm nay cô ở đây vậy,hiện hồn về gặp tôi à.

Cô ta cứ nhìn cậu với nụ cuời ma quái.........................bất chợt cô ta rút một thứ trong túi ra và.............

ĐÙNG............

Cậu có cảm giác một thứ gì đó đâm xuyên qua ngực cậu trong một nháy mắt,cậu sờ lên chỗ bị trúng thì có một cảm giác đau nhưng nổi đau này lại ra giọt máu,mà không phải là một giọt mà nhiều đến nổi chiếc áo sơ mi trắng dính màu đỏ tuơi,nhưng nỗi đau này cậu đã trải qua rồi nên không có gì lạ,cậu biết cô ta đến đây để kiếm cớ làm cho cậu dính mục tiêu cái chết,cậu ngã xuống mặt cỏ xanh với nụ cuời tuơi trên mặt cậu,cậu sẵn sàng đón nhận với cái chết này rồi.

Cô ta thấy cậu ngã xuống bãi cỏ thì cuời điên......

Nancy:tao đã thành công rồi,bây giờ cuộc đời tao có thể bắt đầu lại từ đầu rồi......HAHAHAAAAAA

Nụ cuời hóa điên rợ,cô ta hạnh phúc vì giết được nguời mà hận tận xương tủy,nụ cuời vang dội hết chân đồi

ĐÙNG......

Một phát súng xuyên ngay phía sau đầu cô ta,cú phát súng đó chính là anh YG........

Cú phát súng khá mạnh đến nổi máu cô ta dính vào mặt anh,anh bỏ súng xuống rồi chạy tới chỗ cậu một cách vội vã....

YG:Jungkook,Jungkook em mở mắt đi.(nói nhanb

Anh bế cậu lên kêu tên cậu liên tục trong vô vọng,chiếc áo sơ mi trắng bây giờ đỏ thấm toàn bộ,cậu nhìn anh rồi cuời tươi với anh lần cuối và nói với anh.......

Các anh là mối tình đầu của em cũng là mối tình cuối cùng của em cảm ơn anh khi còn bên em giây phút này bây giờ em đành phải tạm biệt anh vậy.............em yêu anh

Nói câu cuối đôi mắt khép lại cùng với nụ cuời tươi trên môi................

Anh lúc này la lớn trong vô vọng tận cùng.






KHÔNG ĐƯỢC,JUNGKOOK EM PHẢI SỐNG.......













T2 mình ra chap tiếp nha.

Bình chọn cho mình nha :D

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro