[Xavi x Messi/PepLeo] Bí mật của Messi (Hết)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CẢNH BÁO QUAN TRỌNG: LEO SONG TÍNH, có cảnh 21+, dirty talk, maybe public sex (???)

Tác giả: mollyleeo0618

Phần cuối cùng.

------------------------------------------------------

[2]

Sự ghen tị của một người đàn ông trông sẽ như thế nào?

Trong quá khứ, nếu nhắc tới vấn đề này, Guardiola chắc chắn sẽ cười nhạo coi thường. Khi còn thi đấu, hắn cũng là một cầu thủ với những kỹ năng thiên tài. Sau khi lên đội một, dưới sự dẫn dắt của Cruyff, hắn cùng đồng đội đã mang về chiếc cúp Champions League đầu tiên cho Barcelona. Còn với tư cách là một huấn luyện viên, chà, dù hắn chưa giành được bất kỳ danh hiệu nào, nhưng Guardiola tự tin với đội hình mà hắn cầm quân. Chức vô địch chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Tóm lại, cựu đội trưởng xuất chúng của Barca và thuyền trưởng đương nhiệm của Barca chưa từng thấy điều gì đáng để hắn phải ghen tị. Hắn đánh giá cao các cầu thủ khác, nhưng không thấy bản thân mình thua kém bất kỳ ai.

Đặc biệt là Xavi.

Đoạn cuối sự nghiệp của hắn cũng là lúc Xavi được đôn lên đội một. Guardiola, người phải ngồi ngoài vì chấn thương, không hề cảm thấy ghen tị khi chứng kiến tài năng của Xavi toả sáng rực rỡ trên sân cỏ. Con người sẽ luôn già đi, đặc biệt là các cầu thủ bóng đá. Khi còn nhỏ, hắn cũng ngồi ngoài đường biên và quan sát trận đấu như vậy. Điều này đã giúp hắn sớm giác ngộ về vấn đề đó. Vì vậy, khi trở lại Barcelona với tư cách huấn luyện viên, Guardiola đã cười nhạo những đồn đoán về mối quan hệ của hắn và Xavi.

Nhưng bây giờ, hắn thực sự cảm thấy ghen tị với số 6 trong đội mình.

Con người càng cố kìm hãm trí tưởng tượng của mình thì càng khó để ngừng suy nghĩ về vấn đề đó. Nhìn thấy Xavi và Messi xúm vào nhau trên sân tập, Guardiola thực sự muốn thò tay vào và tách họ ra. Hắn cho rằng Xavi, một người đàn ông với biểu cảm hờ hững và lạnh nhạt luôn hiện diện trên khuôn mặt, sẽ không bao giờ đi quá giới hạn ngay cả khi anh ta chăm sóc Messi vì tài năng thiên bẩm và tính cách hướng nội của cậu. Nhưng không ngờ là gã ta dám ra tay.

Hắn cảm thấy mình cần nói chuyện với Xavi.

Hmm... hắn phải thừa nhận rằng điều đó là không thể. Giữa Guardiola và số 6 của đội có rất nhiều điều để nói về chiến thuật, xây dựng đội hình, những bản hợp đồng, ý tưởng về lối chơi... Cả hai đều là những người kế thừa triết lý bóng đá của Cruyff nên tất nhiên có rất nhiều điều để nói. Tất nhiên, những điều này có bao gồm hạt nhân cốt lõi của Barcelona, ​​​​thiên tài nhỏ mà mọi người yêu mến, nhưng Guardiola không có quyền lôi mối quan hệ cá nhân giữa số 6 và số 10 vào cuộc nói chuyện của mình.

Nói chuyện với Messi cũng được cân nhắc tới. Hắn là huấn luyện viên trưởng và lẽ ra phải có một quan hệ khăng khít với cốt lõi của đội. Guardiola thấy điều này là đương nhiên và chắc chắn không phải vì ý định hắn chôn giấu trong tim. Nhưng nói chuyện với Messi về vấn đề này chỉ dừng lại ở những tin nhắn mà Guardiola không gửi đi. Vị huấn luyện viên trẻ đầy nhiệt huyết luôn rất giỏi trong việc chọn lọc và sử dụng ngôn từ. nhưng khi đối mặt với Messi, hắn luôn tỏ ra vụng về và líu lưỡi rất nhiều lần.

Thành tích của đội bóng ngày càng tốt hơn, nhưng tâm trạng của Guardiola dường như có chút không ổn. Estiarte là người đầu tiên phát hiện ra chuyện này, và với tư cách là một trong những người bạn thân nhất của Guardiola, anh ta đã hỏi thẳng hắn chuyện gì đã xảy ra. Guardiola, người luôn biết mọi thứ trước mặt bạn bè, tỏ ra chiếu lệ một cách bất thường cho đến khi Estiarte tìm thấy hắn ta sau buổi tập luyện vào một ngày nọ. Ngày hôm đó tâm trạng của Guardiola không được tốt. Ban lãnh đạo cấp cao luôn tìm cách can thiệp vào nỗ lực của hắn trong việc biến Messi thành nòng cốt trong đội. Vì lý do này mà hắn vừa cãi nhau với trợ lý Laporta. Ai lại để số 10 hiện tại, một cầu thủ có tài năng thiên tài và được đào tạo từ La Masia của Barca, phải ra đi và rồi câu lạc bộ tìm người thay thế?

Cho dù não hắn bị úng nước, hắn cũng tuyệt đối không làm chuyện như vậy. Đáng tiếc, Laporta giống như nước đổ vào lá khoai.

Estiarte ngồi trong phòng làm việc của Guardiola với dáng vẻ ngập ngừng. Hiếm khi vị huấn luyện viên trẻ này mất kiên nhẫn với người đã kết nối hắn với số 10 của hắn.

"Vậy rốt cuộc cậu muốn nói chuyện gì với tôi? Về chế độ ăn uống của Leo? Hay lịch tập luyện của cậu ấy?"

Nhưng sự thiếu kiên nhẫn của hắn dường như không được Estiarte để ý tới. Người đàn ông có khuôn mặt hiền lành ngồi trước mặt hắn lộ ra vẻ khó xử hiếm thấy, hai tay anh nắm chặt trên tay vịn của ghế, như thể anh đang cân nhắc lời nào nên nói ra. Sự kiên nhẫn của Guardiola đã cạn kiệt. Cuối cùng anh ta cũng lên tiếng.

"Là về Leo..."

"Báo cáo y tế của cậu ấy mà câu lạc bộ cung cấp cho anh không phải là toàn bộ câu chuyện đằng sau."

Đây là một câu nói không có nhiều từ ngữ khó hiểu nhưng thực sự vô nghĩa khi lọt vào tai Guardiola. Công việc của huấn luyện viên trưởng câu lạc bộ chắc chắn không bao gồm việc đọc kỹ báo cáo y tế của mọi cầu thủ, ngay cả khi người đó là Messi. Hắn có những người trong ban huấn luyện sẽ làm điều đó giúp mình, Guardiola chỉ cần kết quả. Tất nhiên, một trong những điều quan trọng trong hoạch định chiến lược của hắn là tình trạng thể lực của Messi. Kế hoạch của Guardiola cho mùa giải mới sau khi dẫn dắt Barcelona cũng bao gồm nhiệm vụ nâng cao thể lực của Messi lên.

Hắn đột nhiên nhớ lại về khoảnh khắc từng bắt gặp trên sân tập. Messi, người đang đứng cạnh hắn và trong tay cậu đang ôm quần áo của Xavi, hướng về phía người đàn ông kia và cất giọng mềm mại gọi tên anh ta.

Trong cuộc nói chuyện này, rõ ràng là hắn không nên phân tâm khi nghĩ về mối quan hệ cá nhân của thiên tài nhỏ bé của mình, hơn nữa, vẻ mặt của Estiarte khá tệ. Anh ta đặt một bản sao báo cáo kiểm tra y tế bí mật của câu lạc bộ trước mặt Guardiola. Đây là bản sao được lấy từ gia đình Messi. Guardiola mở tập tài liệu với vẻ mặt khó hiểu. Sau đó, những nếp nhăn giữa hai lông mày của hắn càng hằn sâu hơn. Hắn ngẩng đầu lên, sắc mặt còn tệ hơn Estiarte.

"Cho nên đây chính là lý do ban lãnh đạo muốn tìm người thay thế Leo sao? Bởi vì di chứng từ căn bệnh hồi nhỏ của cậu ấy? Bởi vì một bộ phận sinh dục không có tác dụng gì, cũng không ảnh hưởng gì đến sức khỏe của cậu ấy sao?"

Estiarte rõ ràng không ngờ Guardiola lại tức giận tới như vậy, thậm chí anh còn trở thành người xoa dịu cơn giận.

"Cũng... có lẽ cũng có liên quan tới quốc tịch Argentina của cậu bé ấy. Tôi chỉ nghĩ câu lạc bộ không nên giấu tin này với anh. Hơn nữa, bộ phận đó sẽ không ảnh hưởng gì đến sức khỏe của Leo."

"Tôi rất ngạc nhiên khi nghe được tin tức như vậy, nhưng nếu suy nghĩ kỹ thì thực ra đó cũng không phải vấn đề lớn. Tài năng mà Leo đã thể hiện là đủ để chứng minh tất cả. Chỉ cần cậu ấy luôn thể hiện tốt thì ban lãnh đạo không thể lợi dụng chuyện này được."

Guardiola dùng đầu ngón tay xoa xoa mép tờ giấy. Đây là hành động hắn thường làm khi tức giận. Hắn luôn cảm thấy hành động của giới thượng tầng là vô lý. Giờ thì hắn đã biết lý do, nhưng điều đó chỉ khiến hắn cảm thấy ban lãnh đạo càng vô lý hơn.

Sau khi cơn giận qua đi, trong đầu hắn hiện lên một ý nghĩ ngày càng rõ ràng hơn. Hắn sẽ không để cho những người này có cơ hội làm tổn thương Leo. Không thể! Thiên tài nhỏ bé của hắn sẽ trở thành vua của Camp Nou, cậu bé ấy chỉ cần đối mặt với sự khen ngợi và tôn thờ, không cần phải bận tâm đến lũ chuột cống này.

Kể từ khi Guardiola trở thành huấn luyện viên của Barcelona, ​​​​các trận đấu của câu lạc bộ đều diễn ra suôn sẻ. Những lo lắng này tạm thời không phải là vấn đề trước mắt, Guardiola đã có kế hoạch trong đầu. Những mâu thuẫn với ban lãnh đạo cấp cao đã được gạt sang một bên. Điều đáng lo ngại hơn cả là mối quan hệ giữa anh và số 10 vẫn có một rào cản vô hình.

Hắn xác nhận rằng Messi là một chàng trai có thái độ lười biếng và thụ động trong các mối quan hệ xã hội. Cậu ấy trông rất dịu dàng và trầm tĩnh, sẽ mỉm cười chấp nhận ý tốt của người khác, nhưng để có được sự thân thiết đích thực thì rất khó. Trong khi số 6 của đội có thể tận dụng được sự hiểu biết ngầm bất khả chiến bại của mình trên sân cỏ để tiếp cận Leo, thì Guardiola - ngược lại, với tư cách là một huấn luyện viên, hắn không thể quá thân mật với cầu thủ của mình và điều này khiến hắn rất phiền lòng. Hắn từng là tiền vệ và đội trưởng của Barcalona, hắn đã quen với việc kiểm soát mọi thứ diễn ra. Thực tế, mối quan hệ hiện nay giữa hắn và cậu bé thiên tài kia đã là quá đủ đối với một huấn luyện viên và một cầu thủ, thậm chí còn được gọi là thân thiết, nhưng Guardiola chưa thoả mãn với điều đó.

Giờ thì vấn đề hiện tại cộng với vấn đề trong quá khứ khiến hắn đang rất khó nghĩ.

Vị huấn luyện viên trẻ tuổi thức dậy và miễn cường thay ra chiếc quần đã bị bẩn do hắn cương cứng vào buổi sáng, chỉ vì trong giấc mơ hắn đã nhìn thấy bí mật được giấu giữa hai chân của Leo. Khi chứng kiến Xavi và Leo âu yếm nhau trong giữa buổi tập, khi nhìn thấy Xavi lén lút vỗ mông Messi sau lưng mọi người, khi nhìn thấy những vết đỏ trên xương quai xanh của cậu bé thi thoảng bị lộ ra... thật khó để không tưởng tượng ra cảnh số 6 của đội đã thưởng thức sự ngon lành đó như thế nào. Những cầu thủ khác không biết, họ chỉ trêu đùa khi thấy mối quan hệ thân thiết của hai người đó, nhưng Guardiola biết bản thân đang ghen tị tới phát điên. Thật khó để kiềm chế trí tưởng tượng của bản thân. Vì vậy hắn càng ghen tị hơn.

Hắn muốn được tiếp cận sâu hơn vào cuộc sống của cậu ấy. Leo Messi không nên trở thành vật sở hữu riêng của Xavi Hernández. Điều đó thực sự không công bằng.

Vô số lần trong mơ, ngón tay hẳn đã chạm vào làn da trắng ngần như ngọc trai của cầu thủ số 10 đó, rồi hôn nhẹ lên đôi mắt lúng liếng đầy nước của cậu, rồi thô bạo nhét vật cứng của mình vào nơi sâu thẳm mềm mại của cậu. Cậu sẽ khóc lóc cầu xin hắn thương xót. Đôi chân của cậu bé người Argentina chính là một tuyệt tác của tạo hoá, và ắt hẳn xúc cảm khi chạm vào nó sẽ rất tuyệt vời.

Guardiola thậm chí còn nghĩ tới việc đi tìm bạn tình để trút bỏ ham muốn tình dục, nhưng tìm đâu ra một người thoả mãn yêu cầu của hắn bây giờ? Một người giống như Leo... Hắn không khỏi nghi ngờ bản thân mình. Nếu hắn không phát hiện ra bí mật của Leo, liệu hắn có còn những ảo tưởng khiến máu của mình sôi lên hay không?

Nhưng chuyện này không phải như vậy. Không phải là hắn biết bí mật của Leo rồi mới nảy sinh tình cảm đặc biệt với cậu ấy. Ngược lại là đằng khác. Việc biết được bí mật của cậu bé buộc Guardiola phải thừa nhận với bản thân rằng hắn đã rung động trước cậu ấy rồi. Những ảo tưởng tình dục mà một huấn luyện viên không nên có với cầu thủ của mình - vấn đề chỉ là sớm hay muộn mà thôi, vấn đề chỉ là khi nào thì những lời tự dối lòng mình của hắn bị phơi bày và buộc hắn phải đối diện với sự thật. Sự quan tâm của hắn dành cho số 10 của đội vượt xa sự quan tâm của một huấn luyện viên dành cho một cầu thủ, thậm chí cả sự ghen tị thầm kín, những ánh nhìn hướng về phía cậu bé ấy, lén lút tránh khỏi sự chú ý của người khác... tất cả đều phơi bày cảm xúc bị kìm nén của Guardiola. Và giờ đây, việc Estiarte tiết lộ bí mật của giới thượng tầng đã buộc Guardiola phải thừa nhận cảm xúc của mình.

Hắn muốn trở nên thân thiết với Messi, không chỉ bởi vì cậu là hạt nhân cốt lõi trong chiến thuật của mình. Giữa họ có quá nhiều cảm xúc chôn dấu mà những điều đó không xuất phát từ vị trí huấn luyện viên trưởng của Barcelona, mà tới từ tâm tư của Guardiola.

Nhưng bây giờ, hắn lại phải đối mặt với một vấn đề khác. Xavi đã đồng hành bên cạnh Messi. Hắn quen biết Xavi lâu hơn Messi, đủ lâu để nhìn thấu đằng sau vẻ bề ngoại lãnh đạm và lịch thiệp của số 6 là một con thú săn mồi đích thực, ẩn nấp và thăm dò kín đáo, sẽ không buông tha cho con mồi một khi đã bắt được. Guardiola không biết làm sao mà gã ta có thể dễ dàng chiếm được niềm tin của Leo, nhưng sự thật là Xavi đã đi trước hắn. Và mối quan hệ với đồng đội thì luôn thoải mái và tự nhiên hơn so với mối quan hệ với huấn luyện viên. Guardiola đang thực sự rất phiền não.

Hơn nữa, kể từ khi Guardiola nhận ra cảm xúc của bản thân, hắn không thể đối xử với Messi như một huấn luyện viên đối xử với một cầu thủ bình thường, mà nhất là khi ngay từ trước đây, hắn đã không coi cậu chỉ như một cầu thủ bình thường. Nếu hắn gọi cậu vào văn phòng với cái cớ để thảo luận về chiến thuật, Guardiola không chắc bản thân mình sẽ chỉ nói về vấn đề đó với số 10 của đội. Hắn đã cố gắng để cư xử như bình thường, nhưng khi số 10 người Argentina ngồi trên chiếc sofa đen trong văn phòng hắn với cơ thể hơi ẩm ướt sau khi tắm xong và mùi hương của sữa tắm vẫn còn lưu lại trên da thịt, khi cậu bé mân mê ngón tay dưới cái nhìn của hắn, vị huấn luyện viên trẻ tuổi đã phải kiềm chế khát khao tới gần cậu ấy. Ánh mắt hắn đuổi theo chuyển động của những ngón tay nho nhỏ, chiếc cổ áo rộng rãi hơi trễ xuống và để lộ xương quai xanh và một phần bờ vai, cặp đùi mềm mại lộ ra dưới chiếc quần short... Tất cả những hình ảnh đó đều là sự hấp dẫn chết người với Guardiola. Không chỉ là về ngoại hình. Tài năng bóng đá thiên bẩm của Leo là điều tạo nên sự ám ảnh của Guardiola. Nhìn cậu bé ấy chơi bóng, chứng kiến cái cách cậu bé ấy áp dụng những ý tưởng chiến thuật điên rồ của hắn vào thực tế, chứng kiến những pha rê bóng thiên tài và những cú sút đưa quả bóng nằm gọn trong lưới, Guardiola biết rằng não bộ của mình có thể đạt cực khoái chỉ với những màn trình diễn đó.

Hắn đã mơ tưởng về những lần mình xuyên thủng tấm vách ngăn cách mối quan hệ của bọn họ, thậm chí còn phác thảo trong đầu về những lời thú nhận của bản thân mình. Nhưng sự thật là Guardiola vẫn phải kiềm chế ham muốn đó. Ánh mắt hắn luôn dõi theo Messi trên sân tập, nhưng khi cậu bé nhìn lại, hắn lại né tránh đối phương. Khi đội bóng chiến thắng, hắn chỉ dám ôm cậu mà không dám đặt một nụ hôn lên cổ cậu. Hắn không còn gọi cậu vào văn phòng để thảo luận chiến thuật nữa. Hắn giả vờ rằng bản thân phải bao quát cả tập thể chứ không thể nói riêng về một cá nhân.

"Leo?"

Thời tiết đang dần trở nên nóng nực hơn, và cuộc cạnh tranh cho danh hiệu Cúp nhà vua Tây Ban Nha đang tới hồi gay cấn. Nếu mọi thứ diễn ra suôn sẻ, thì Guardiola sẽ có lần đầu tiên vào chung kết một giải đấu với tư cách là huấn luyện viên. Mặc dù danh hiệu này không quan trọng như vô địch LaLiga hay Champions League, nhưng hắn vẫn dốc toàn bộ sức lực để dành được danh hiệu đầu tiên trong sự nghiệp huấn luyện. Hắn ở lại tới tối muộn trong văn phòng mình, hầu như không còn ai ở lại tòa nhà. Guardiola đứng dậy và duỗi vai, rồi bỗng nhiên nhận ra một bóng hình ngoài cửa sổ. Hắn giật mình, vội vã chạy ra bắt lấy cánh tay của Messi trước khi cậu bé kịp lẩn trốn.

"Thưa thầy..."

Số 10 của đội có vẻ giật mình khi bị bắt lại, cậu trông hơi ngại ngùng. Cậu bé cúi đầu và chỉnh lại áo mình. Cậu không ngẩng đầu lên nhìn vị huấn luyện viên của mình. Nhìn vào dáng vẻ hiện tại, có vẻ như cậu bé ấy đã ở lại từ sau khi tập xong tới bây giờ.

Gần đây, hắn không nói chuyện riêng với Leo. Mặc dù hắn không biết tại sao cậu bé lại ở đây vào lúc này, nhưng hắn không thả lỏng bàn tay đang nắm lấy tay cậu bé, và giọng hắn trở nên nhẹ nhàng hơn.

"Leo à, sao em lại ở đây?"

Cậu bé người Argentina cắn nhẹ môi dưới, mái tóc nâu nhẹ nhàng lay động khi cậu lắc đầu. Cậu đang không vui, nhưng không muốn giải thích tại sao.

Sao kể cả khi đang giận hờn như vậy, cậu ấy trông vẫn thật đáng yêu tới thế? Guardiola thừa nhận rằng bản thân có một số tiêu chuẩn kép dành cho Messi, so với những người khác. Nếu Xavi đứng trước mặt hắn mà làm cái điệu bộ này, hắn chắc chắn sẽ đá vào mông anh ta. Tất nhiên, khuôn mặt liệt của Xavi sẽ không bao giờ có biểu cảm này. Hắn chỉ lấy ví dụ để diễn tả việc bản thân muốn đá cho Xavi một cái tới nhường nào.

Guardiola mỉm cười không tự chủ. Trong hành lang vắng vẻ, hắn bỗng nhiên quên mất những giới hạn ngầm mà hắn đã đặt ra về việc giữ khoảng cách với Messi. Hắn kéo Leo vào văn phòng mình rồi nhỏ nhẹ hỏi lại cậu.

"Nói tôi nghe nào. Ai đã khiến cho Leo của chúng ta không vui?"

Hắn không biết vấn đề là gì, nhưng Leo, người đang cúi đầu nhìn vào tay mình, bỗng ngẩng lên nhìn hắn. Đôi mắt nâu giống như thể đang cáo buộc hắn chính là nguyên nhân.

"Thầy ơi..." - Cậu ấy chần chừ như thể đang sắp xếp lại câu từ mình định nói: "Em đã làm gì sai sao?"

Trong khi đang nói, Leo nhẹ nhàng cau mày. Cậu ấy toả ra một mùi hương nhàn nhạt nhưng vẫn đủ để xộc thẳng vào mũi của Guardiola, khiến vị huấn luyện viên khó có thể tập trung vào cuộc trò chuyện của họ. Và đôi mắt của hắn luôn rơi xuống cái cổ mịn màng của Messi.

Sự im lặng của hắn càng khiến Messi cảm thấy bản thân đã phạm sai lầm gì đó.

"Ngày trước, thầy sẽ gọi em vào phòng để trao đổi về chiến thuật..."

"Khi tập luyện, thầy sẽ chú ý quan sát các bài tập của em..."

"Với lại..."

Não bộ Guardiola bắt đầu xử lý những câu từ thốt ra từ miệng cậu bé. Hắn đặt tay lên bả vai của cậu bé người Argentina. Khoảng cách giữa hai người gần đến nỗi hắn có cảm tưởng như mình chỉ cần hơi nghiêng người là có thể chạm vào cái miệng đang nói liên hồi của cậu ấy - và hắn thực sự đã xem xét tới hành động đó. Và môi dưới bị Messi cắn nhẹ trông rất hồng hào.

"Thầy ơi, nếu em đã làm gì sai, xin thầy hãy cho biết. Em nhất định sẽ sửa."

Thiên tài nhỏ người Argentina không giỏi diễn tả cảm xúc của bản thân. Cậu vượt Đại Tây Dương tới thành phố Barcelona xa lạ này, cậu đã quen với việc bản thân bị cô lập và bị nhắm vào bởi vì cậu là người ngoại quốc. Nhưng sự xa cách của Guardiola khiến cậu rất khó chịu, tới mức cậu lấy hết can đảm để tìm tới hỏi vị huấn luyện viên của mình. Nhưng khi đứng trước văn phòng của Guardiola, cậu không dám mở cửa, nên chỉ dám ngồi ở ngoài đợi. Rồi Guardiola phát hiện ra cậu lảng vảng ngoài văn phòng. Nếu hắn không phát hiện ra, có lẽ cậu ấy sẽ ngồi tới tối mịt rồi lẳng lặng ra về một mình.

Guardiola nghiêm túc nhìn Messi. Nỗi buồn trên gương mặt cậu khiến trái tim hắn đau đớn. Hắn cố nghĩ ra một vài câu gì đó để an ủi thiên tài nhỏ. Hắn nắm lấy tay cậu, nhưng không biết mở lời như thế nào.

Nhưng sâu thẳm trong đầu hắn, vang lên một giọng nói... Pep, bây giờ hoặc không bao giờ.

Guardiola nghe thấy chính giọng nói của mình. Hắn kéo Messi ngồi xuống chiếc ghế sofa trong văn phòng, gần như ôm cậu vào lòng, rồi thì thầm vào tai cậu.

"Leo à, em có giấu tôi điều gì không?"

Khuôn mặt của cậu bé Argentina cứng lại. Rồi sau đó, sắc mặt cậu trắng bệch, nhưng rất nhanh, sắc đỏ ửng lại lan tràn trên khuôn mặt cậu ấy. Tay cậu ấy nắm lấy góc áo của bộ đồ âu phục Guardiola đang mặc, dáng vẻ chần chừ như không biết bản thân nên nói gì. Chỉ có ban lãnh đạo cấp cao của Barcelona, cha mẹ và Xavi mới biết tới bí mật của cậu. Ban lãnh đạo đã cảnh cáo cậu không nên cho ai biết về chuyện này, kể cả Guardiola. Họ nói việc đó là để bảo vệ cho cậu. Sự khiếm khuyết của cậu sẽ gây tổn hại tới chính bản thân cậu và danh tiếng của câu lạc bộ. Ban đầu, cậu cũng không phản đối gì, nhưng Guardiola thực sự đối xử với cậu rất tốt. Vị huấn luyện viên ấy đã thuyết phục ban lãnh đạo để cậu được tham dự Olympics, đã xây dựng cả hệ thống chiến thuật của ông xoay quanh cậu, đã hướng dẫn cậu cách nâng cao sức khoẻ thể chất và bảo vệ bản thân mình. Người đã dạy cậu về chiến thuật và kỹ thuật trên sân cỏ, Leo thực sự không muốn che giấu điều gì với hắn.

Vị huấn luyện viên trẻ đặt tay lên lưng số 10 của đội, nhẹ nhàng nói: "Leo, em là cốt lõi của toàn đội, và tôi là huấn luyện viên của em. Giữa chúng ta không nên có bí mật gì, đúng không?"

"Tôi và Xavi có gì khác nhau chứ? Nếu Xavi có thể bảo vệ em, vậy tại sao tôi không thể?"

"Tôi sẽ bảo vệ em hơn bất cứ ai, hơn ban lãnh đạo của câu lạc bộ hay Xavi có thể làm."

Messi mím môi một cách lo lắng. Cậu không biết làm thế nào để nói ra bí mật này bằng lời, nhưng cậu cảm thấy rằng Guardiola đã đúng. Nếu Xavi có thể làm điều đó, tại sao Guardiola không thể? Xavi sẽ không làm tổn thương cậu ấy và Guardiola cũng vậy.

Não bộ của thiên tài luôn khác biệt với người bình thường. Khi Guardiola còn đang mải suy nghĩ xem nên tiếp tục nói như thế nào để thuyết phục cậu bé, thì Leo đã cầm tay hắn và đưa nó vào trong chiếc quần short. Qua một lớp vải mỏng, đầu ngón tay của hắn đã chạm vào "bí mật" của Leo.

Guardiola gần như ngay lập tức cương cứng. Hắn giả vờ rụt tay lại một lát, nhưng suy nghĩ trong lòng thì càng điên cuồng hơn - hắn muốn chơi chết cậu, khiến cậu thành của riêng hắn mà thôi. Bây giờ, có lý do gì để hắn ngừng lại?

Hắn hôn lên đôi môi mềm mại của cậu bé người Argentina như hằng mong muốn. Hắn nhìn cậu, nhận thấy đôi mắt to tròn kia đầy vẻ kinh ngạc, nhưng hắn đã chặn đứng điều mà cậu ấy muốn nói. Dù là chuyện gì thì lúc này nó cũng không quan trọng.

Messi không ngờ rằng việc tới tìm Guardiola lại dẫn tới chuyện này. Mọi thứ diễn ra quá nhanh. Cậu không nghĩ mối quan hệ giữa bản thân mình và huấn luyện viên sẽ phát triển theo chiều hướng này, nên khi cảm thấy độ ấm trên môi mình, cậu đã hơi lùi lại, hai tay đặt lên vai Guardiola và cố đẩy hắn ra. Nhưng vị huấn luyện viên đã phải chờ đợi quá lâu sẽ không cho cậu có cơ hội làm điều đó. Những ngón tay của Guardiola ấn âm vật của cậu qua tấm vải mỏng, chà xát nó hai lần và sau đó chọc vào, khiến cầu thủ người Argentina phải thốt ra tiếng rên rỉ.

"Gọi tên tôi đi."

"Pep... Pep..."

Messi thì thầm tên hắn. Giọng nói của cậu ấy nhẹ nhàng và ngọt ngào. Guardiola không nhịn được hôn lên môi cậu ấy lần nữa, đầu lưỡi cẩn thận quét qua miệng cậu, như đang mút mật ngọt như quả đào.

Không biết là do cơ thể của Leo vốn đã nhạy cảm hay do Xavi "huấn luyện" một thời gian, mà giữa hai chân của cậu ấy đã ướt sũng hoàn toàn sau khi mới bị chọc ghẹo xuyên qua quần lót vài lần. Chất lỏng thậm chí còn thấm qua lớp vải và làm ướt các ngón tay của Guardiola, khiến phần thân dưới của hắn càng cứng hơn.

Làm tình với thiên tài nhỏ bé của mình trên ghế sofa trong phòng làm việc rõ ràng là điều hắn không thể mơ tới, nhưng hắn sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy. Guardiola cởi quần Messi, để cậu tựa vào đệm sofa, tách hai chân ra rồi cúi xuống hôn lên chóp mũi đẫm mồ hôi của cậu.

"Với Xavi cũng vậy sao? Em có cao trào khi được hắn ta chạm vào không?"

"Xavi chắc chơi em thích lắm, đúng không?"

"Em có chảy nhiều nước như thế này khi cùng làm với hắn ta không?"

Leo đang tựa lưng vào ghế sofa, hai chân hoàn toàn mở rộng. Hoa huyệt đã không còn là một khe hở nhỏ hẹp như trước kia. Cậu đã bị chịch quá nhiều lần. Ngón tay của Guardiola ra vào không hề bị cản trở, phát ra những âm thanh nghe cực kỳ dâm đãng. Đúng là cậu và Xavi vẫn thường làm tình, nhưng số 6 biết rằng cậu dễ xấu hổ, hầu hết sẽ dịu dàng dỗ ngọt cậu trên giường chứ đừng nói đến việc nói những điều không hay. Khi Messi lần đầu tiên nghe những lời này, không chỉ đôi tai cậu đỏ bừng mà làn da khắp người cũng hồng hào. Cậu cắn môi dưới không chịu trả lời, nhưng nơi đó của cậu càng chảy nước nhiều hơn vì lời nói của đối phương. Rất nhiều nước.

"Ồ. Em thích nghe điều đó phải không?"

"Em có thích khi tôi chơi em và nhắc đến việc người khác đã làm tình với em không?"

"Thầy ơi...ah..."

Guardiola vỗ nhẹ vào hoa huyệt nhạy cảm, đáy chậu đỏ bừng, nhưng nơi đó lại càng thêm ướt át. Hắn có vẻ rất thích phản ứng này. Chất lỏng ấm áp và trơn trượt gần như làm ướt áo sơ mi của Guardiola.

"Em nên gọi tôi là gì?"

"Pep... Pep... em xin lỗi...Thoải mái..."

Về mặt lý trí, cậu cảm thấy xấu hổ, nhưng cơ thể cậu thực sự thích sự kích thích thô bạo như vậy. Hoa huyệt không ngừng chảy ra, mấp máy đóng mở một cách đáng thương, giống như háo hức chờ đợi vị huấn luyện viên xâm chiếm. Cảm giác này khác so với khi làm cùng Xavi.

"Chết tiệt...Tôi thực sự không biết tại sao tôi lại chịu đựng được lâu đến vậy..."

Guardiola bây giờ đang tự mắng bản thân là một kẻ loạn trí khi đã cố hết sức để tạo khoảng cách với Messi trong thời gian qua. Hắn thậm chí còn khiến thiên tài nhỏ bé của hắn cảm thấy tủi thân. Rõ ràng là hắn ghen tị với mối quan hệ thân thiết của cậu bé ấy với số 6 của đội, và chỉ muốn nhốt cậu ấy vào nơi bí mật chỉ dành riêng cho hắn.

Hắn nhanh chóng cởi thắt lưng và quần, không chút do dự, đặt quy đầu kề sát hoa huyệt ướt át của Leo. Sự kiềm chế trong suốt thời gian qua càng khiến người đàn ông xứ Catalan càng thêm khó chịu. Toàn bộ dương vật được đẩy vào. Cảm giác nóng bức, ẩm ướt và căng cứng khiến hắn không thể kìm được mà phải chửi thề, còn suýt nữa anh đã trực tiếp bắn ra. Còn Messi, người bất ngờ bị hắn xâm nhập cũng không khá hơn là bao. Xavi luôn thực hiện màn dạo đầu nhẹ nhàng, phải đợi cho đến khi Messi ướt sũng mới đưa vào. Vì vậy, cho dù vách thịt đã đón nhận cảm giác bị dương vật đâm vào vô số lần, nơi đó cũng chưa thể lập tức nuốt chửng toàn bộ chiều dài. Bản thân điểm nhạy cảm của Messi cũng rất nông. Khoái cảm tình dục và cảm giác sợ hãi khiến da đầu cậu tê dại, hai tay nắm chặt vào áo của vị huấn luyện viên trưởng.

"Ahh... đau..."

"Chậm thôi..."

Sự siết chặt mãnh liệt khiến Guardiola vô cùng sung sướng. Hắn véo vào đùi Messi và bắt đầu đâm mạnh, đẩy vào điểm sâu nhất. Với mỗi cú thúc, Leo rên rỉ với chất giọng Argentina đặc trưng, vô cùng êm tai và rất đáng yêu khi lọt vào đôi tai của Guardiola. Cậu ấy cầu xin hắn chậm lại, nhưng hoa huyệt của cậu vẫn chảy nước. Nơi đó giờ đây gần như bị biến dạng bởi dương vật, từ từ để lại một vũng nước trên ghế sofa da.

Và ngay khi hai người đang đắm chìm trong ân ái thì ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, kéo theo đó là tiếng trò chuyện.

"Tại sao đèn phòng này vẫn sáng vậy?"

"Đấy là văn phòng của ngài Guardiola. Có lẽ ngài ấy đang nghiên cứu chiến thuật chuẩn bị cho trận đấu sắp tới. Gần đây ngài ấy về rất muộn..."

Một vài nhân viên cuối cùng còn làm thêm giờ cũng đã tan ca. Âm thanh trò chuyện đột nhiên đưa hai người trở về thực tại. Messi nhận ra mình đang quan hệ tình dục với huấn luyện viên trưởng trong văn phòng của câu lạc bộ. Điều này thật điên rồ. Ngăn cách giữa họ và hai nhân viên kia chỉ là một lớp cửa, nếu cậu không kìm được mà lớn tiếng thì đối phương sẽ nghe thấy.

Messi nhắm mắt, cắn chặt môi dưới để cố gắng không phát ra âm thanh nào.

"Leo, mở mắt ra và nhìn tôi... Ai đang chịch em? Bây giờ ai đang chịch em? Trả lời tôi đi."

Hoa huyệt nhạy cảm liên tục bị dương vật của vị huấn luyện viên trưởng xâm nhập. Mọi điểm nhạy cảm đều bị nghiền nát một cách thô bạo. Khoái cảm tình dục quá mức mà cậu chưa từng trải qua trước đây khiến đôi chân của Messi yếu đi. Cậu chưa bao giờ trải qua một cuộc ân ái như vậy. Trước đây cậu sẽ chỉ làm trong căn hộ của Xavi, sẽ không bao giờ lo lắng bị người ngoài nhìn thấy. Nhưng đây là văn phòng của Guardiola. Hằng ngày, các cầu thủ hoặc huấn luyện viên khác trong ban huấn luyện sẽ vào đây và ngồi trên chiếc ghế sofa này.

"Pep... ahh... Pep"

"Nói đầy đủ nào Leo"

"Đó là... Pep... đang chịch em...thật...thật thoải mái..."

Messi xấu hổ nói rồi đạt tới cao trà. Một lượng tinh dịch lớn bắn ra, hoa huyệt siết lại. Guủadiola ấn vào vòng eo mềm mại của cậu, đẩy nhanh tốc độ đâm. Dương vật thô ráp hoàn toàn bị chôn vùi trong hoa huyệt mỏng manh, tinh dịch được bắn vào nơi sâu nhất trong cơ thể cậu.

Khi hắn rút dương vật ra, nơi đó sưng tấy và thậm chí không thể đóng lại được. Đùi trong của cậu đỏ bừng do bị Guardiola nhéo. Chất lỏng vừa bắn vào không còn bị dương vật cản trở, nhưng nằm sâu đến mức nó sẽ không chảy ra ngoài trong một thời gian.

Lúc này, cầu thủ người Argentina đã kiệt sức, nằm trên ghế sofa thở hổn hển. Việc bị kích thích tình dục quá mức khiến cậu khó có thể hồi phục lại ngay. Cho đến khi Guardiola quỳ xuống cạnh ghế sofa, dùng ngón tay nhẹ nhàng chạm vào trán cậu, cài lọn tóc của cậu ra sau tai.

Như một chú mèo con, Messi dụi má vào lòng bàn tay của Guardiola.

"Thầy... sau này thầy sẽ trao đổi chiến thuật với em chứ?"

Vị huấn luyện viên đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên tai cậu.

"Đương nhiên. Em là thiên tài nhỏ của tôi. Tôi sẽ bảo vệ em. Chúng ta sẽ cùng nhau giành được thật nhiều chức vô địch."

-- The End --

Trời ơi cục Leo ngây thơ vô số tội này, làm thế khác gì tự mình dâng lên miệng cọp =))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro