Cổ tích không truyền thống 2(H+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ăn được thì ăn, không được thì lặng lẽ click back. Ai tế thì làm ơn lên Myreadingmanga tìm thử thể loại này rồi hãy vòng về đây mà tế  ( ̄ヘ ̄;)

Lệch nguyên tác, OOC, không có logic vì chỉ

CP: Kazu, Kisaki, Hanma, Mitsuya x Mikey
~•~

Ngày xửa ngày xưa, ở vương quốc nọ có một gia đình giàu có với gia chủ là một phu nhân xinh đẹp và tài giỏi. Phu nhân đã từng có một người chồng nhưng vì tai nạn nên ông ấy đã lìa đời và bà ấy quyết định đi thêm bước nữa.

Đó là một người đàn ông tên là Kazutora, ông ta còn có hai người con riêng tên là Shuji và Tetta . Một đứa thì sáng dạ còn một đứa thì lúc nào cũng tươi cười đầy bí hiểm làm người ta nhìn mà rét run cả lên, cả ba cha con nọ tính tình không được tốt lắm nhưng vì vị phu nhân kia thích cho nên cả ba cũng đường đường chính chính mà bước vào nhà bà ở.

Vị phu nhân xinh đẹp nọ còn có một đứa con trai riêng tên là Manjirou. Cậu bé kia có khuôn mặt giống mẹ nhưng mái tóc lại là màu vàng nắng óng ả như là của cha, Manjirou là một đứa trẻ ngoan ngoãn, vâng lời và rất thương mẹ cho nên mẹ của cậu cũng rất yêu thương đứa con nhỏ này.

Một nhà hạnh phúc như vậy mới chỉ  kéo dài được có hai năm thì vị phu nhân xinh đẹp kia liền bạc mệnh qua đời. Manjirou mười tuổi cũng vì thế mà trở thành trẻ mồ côi không nơi nương tựa mà cha kế cùng hai người con riêng cũng bắt đầu có những suy nghĩ đen tối và mờ ám.

Manjirou lớn lên với dung mạo được di truyền trọn vẹn từ mẹ mình. Xinh đẹp, kiêu hãnh và vô cùng ngọt ngào, tất cả mọi người đều công nhận điều đó và luôn không tiếc lời khen ngợi, nhưng họ lại không biết rằng ẩn dưới vẻ đẹp nọ lại chính là một đóa hoa đã bị sự u tối trong cái gia đình không trọn vẹn kia dẫm xuống dưới bùn lầy.

"Shuji, anh vẫn chưa giặt đồ xong!"       
Trời vừa hửng sáng thì trong căn biệt thự to lớn kia đã truyền đến tiếng van xin của Manjirou tội nghiệp, nhưng mà tên đàn ông to con kia vẫn không chịu buông tha mà luồn tay sờ soạng cái đùi nho nhỏ của anh trai khác huyết thống của mình. Manjirou vất vả đẩy được người em riêng của mình ra rồi thì lại bị nó đạp xuống đất và nằm đè lên, khuôn mặt của nó lộ rõ vẻ tinh quái và đôi mắt thì ánh lên lửa dục cháy bỏng.

"Anh trai à, hôm nay anh không có chuồn đi được đâu. Ông già với Tetta đã đi ra ngoài cả rồi và trong cái nhà này cũng chỉ còn tôi và anh."

Nói xong liền thô bạo xé nát bộ đồ cũ kỹ trên người anh trai của mình rồi cười rộ lên đầy khoái trá và sung sướng. Manjirou bị xé đồ thì vội đưa tay ra để che cả người, Shuji nắm chặt tay của cậu rồi dùng mảnh vải bị xé để trói tay cậu lại.

"A, đừng mà!"

Mặc kệ cho Manjirou tội nghiệp có giãy dụa thế nào thì Shuji vẫn rất tự nhiên mà banh đùi của cậu ra rồi trượt tay mình trên cặp đùi trắng nõn chi chít dấu hôn ngân đỏ chói. Hắn ta nhìn thấy mấy vết ám muội kia thì huýt sáo rồi châm chọc.

"Chà.... Xem ra anh với ông già thật sự là có loại quan hệ kia hả?"

Mặt của Manjirou thoáng chốc vừa đỏ mà lại vừa xanh, cậu sợ là bản thân sẽ không giặt đồ xong rồi sẽ bị cha kế gọi đến phòng ngủ để gây khó dễ. Cha kế trừng phạt rất là nặng tay cho nên Manjirou lại càng thêm hoảng sợ.

"Shuji, em đừng có làm khó anh nữa. Anh giặt đồ xong sẽ còn phải đi làm việc ba giao nữa đó! Mau thả anh ra."

"Ây da, sao lại nóng nảy thế chứ?"

Shuji tặc lưỡi rồi một lần nữa banh rộng đùi của cậu ra để ngắm nghía, mắt nó dính chặt lên hạ thân của cậu rồi khóa chặt ở hậu huyệt hồng hồng đang co rút. Manjirou bị nhìn đến phát ngượng nhưng hai chân dù có cố nhấc cũng nhấc lên không nỗi. Shuji nhìn Manjirou mím môi, lông mày cau chặt như thể không tình nguyện mà hừ giọng, nó lật ngược anh mình lại rồi vỗ đen đét lên cặp mông trắng trẻo của cậu.

"Anh nhăn cái gì? Đêm qua không phải còn chủ động nhún trên người ông già à?"

"Sao em biết.... A!"

Manjirou hét lên khi bị Shuji thô bạo đút ngón tay vào, nó vừa cong tay mình chà sát vách tràn vừa bỡn cợt bảo.

"Anh rên ngọt với to thế, ai đi qua cũng sẽ nghe được mà thôi. Mà cái lỗ này công nhận là trông ngon thật."

Shuji ác ý nói xong rồi đâm thêm hai ngón tay của mình vào, ba ngón tay thô bạo đâm rút khiến cho hậu huyệt vốn đã được điều giáo đến dâm đãng của cậu nhanh chóng lỏng ra, cậu sướng đến mức rên rỉ mà phân thân cũng vì bị kích thích mà cương lên. Shuji nhìn cặp mông của Manjirou đang tự hích lên thì đánh mạnh một phát vô mông của cậu.

"Đừng có tỏ ra dâm đãng như thế, anh cũng đâu phải là gái bán hoa đâu."

"A...ư.... Anh sai rồi..."

Manjirou thở hồng hộc, ba ngón tay của Shuji vừa thon vừa dài nên cứ đâm liên tục vào điểm mẫn cảm của cậu, mà cứ lựa chỗ đó mà đâm vào thì làm sao cậu có thể không phát dâm? Shuji bị tiếng rên rỉ thật ngọt của anh trai thu hút đến mức phản ứng, nó tặc lưỡi rồi rút ba ngón tay ra. Manjirou bị trống vắng thì ủy khuất nhìn về phía trước, đôi mắt đen láy mờ đục đi vì tình dục.

"Manjirou này, nói lời nào dễ nghe chút đi."

Shuji liếm môi kéo quần của mình xuống rồi kề cái đầu khấc thật to của mình đến trước hậu huyệt đang co rút của cậu. Manjirou bị tình dục che mờ đi lý trí thì dâm đãng cầu xin.

"Shuji, tiến vào, tiến vào đi... Bên trong ngứa lắm..."

"Muốn cái gì tiến vào?"

"Muốn... Muốn con cặc của Shuji tiến vào...."

Nó huýt sáo rồi phấn khích khi nghe Mikey văng tục. Bình thường Manjirou nhìn đoan trang và nghiêm chỉnh là thế nhưng khi lên giường lại biến thành một con điếm lành nghề rồi, Shuji cũng không muốn chần chừ nữa, nó đâm thẳng vào bên trong rồi nghe Manjirou rên lên một tiếng đầy dâm mị. Cái cảm giác sung sướng đến tê dại này làm cho cậu mê mẩn và rồi càng sung sướng hơn khi Shuji liên tục dập vào bên trong.

"A a a.... Lớn quá... Sướng ~~~~"

Manjirou bắt đầu mất kiểm soát rồi, hai chân chống trên thảm cỏ của cậu run run và hai tay cũng bắt đầu đưa lên để xoa xoa hai đầu vú cứng ngắc đang ma sát với thảm cỏ kia. Shuji thô bạo đâm rút liên tục vào sâu bên trong, con cặc vừa to lại còn gân guốc liên tục phình to trong vách tràng chật hẹp, nó vỗ liên tục lên mông của anh trai mình khiến chúng ửng đỏ rồi thò tay ra để vo lấy đầu vú đỏ bừng của cậu làm cậu vừa đau mà lại vừa ngứa.

"Sướng không nào, cảm giác được chơi ngoài trời ấy?"

Nó ác ý thì thầm vào tai của cậu rồi thè lưỡi ra liếm một cái, Manjirou há miệng thở ra một hơi rồi khó khăn trả lời.

"Sướng... Sướng lắm..."     

Shuji bế Manjirou lên rồi đặt cậu dựa lên cây và bắt đầu đâm vào như thể đang muốn phang thủng con đĩ dâm đãng mỗi ngày đều tỏ vẻ tội nghiệp này.

"Sướng đến vậy thì mỗi ngày đều sẽ chơi anh. Chơi đến khi nào anh có thai mới thôi."

"Anh... Anh là con trai..."

Manjirou vòng tay ôm cổ của em trai mình rồi thở hổn hển, nó nắm cằm cậu để hôn nghiến lên, tốc độ đâm rút cũng càng lúc càng vội vã như thể sắp bắn ra vậy. Manjirou dán chặt cả người mình lên người của em trai rồi sau đó cảm nhận được dương vật của em trai mình đang căng phồng rồi bắn thẳng vào trong cậu.

Mới sáng sớm đã cùng với em trai mình làm tình... Manjirou che mặt rồi bị Shuji đè ra làm tiếp cho đến khi bụng bị đầy trướng.
...

"Hôm nay có ai ngoài tao chơi mày à?"

Kazutora lười biếng hỏi trong khi được con trai riêng của vợ quá cố khẩu giao, cậu khó khăn bú liếm dương cụ của ba kế mình rồi bị hắn ta nắm tóc kéo lên.

"Trả lời!"

"Ư.... Là Shuji bất ngờ tấn công..."

Kazutora thở hắt ra rồi bắt cậu đứng dậy.

"Tự mình nhún đi, nếu mày làm không tốt thì tao sẽ để mày mang cái bụng đầy tinh trùng mà đi ngủ."

Manjirou cũng ngoan ngoãn thuận theo ý hắn, cậu tách hai chân mình ra hai bên hông của hắn rồi chậm rãi ngồi xuống dương cụ đang dựng thẳng của hắn. Hắn nắm lấy eo của cậu rồi nhìn cậu đang bắt đầu nhún trên đùi của mình.

Tiếng rên ngọt như đường làm cho Kazutora rất vừa lòng, hắn cũng bắt đầu luận động làm cho tiếng da thịt đụng chạm càng thêm rõ ràng. Đang lúc cả hai đang làm tình đầy hăng say thì bên ngoài có tiếng gõ cửa cùng với giọng nói không nóng không lạnh của Tetta.

"Ba ơi, con vô phòng nhé?"

"A... Không...."

Kazutora ấn mạnh eo của cậu xuống làm thứ kia đâm vào lút cán, tiếng rên lớn của cậu truyền thẳng vào tai của kẻ nhỏ nhất nhà. Gã ta đẩy cửa đi vào rồi nhìn Manjirou đang bị ba mình chơi trên ghế, Kazutora thấy con trai út của mình đi vào thì thả cho Manjirou nằm xuống đất rồi tiếp tục nắm eo cậu đâm vào.

"Nửa đêm rồi mày còn đến đây làm gì?"

Tetta đẩy mắt kính lên rồi đi lại chỗ hai người. Manjirou đã bị chơi đến thần trí không rõ bị Kisaki ôm mặt nhấc lên.

"Ông với Shuji đã được chơi Manjirou rồi, tôi bị cho ra rìa cũng bức bối lắm."

"Hư... Ưm...."

Vú nhỏ bị Tetta thè lưỡi ra liếm liếm, bên còn lại cũng bị Kazutora dùng tay giày vò, phân thân của cậu run rẩy một chút rồi bắn ra, tất cả đều dính lên người của Tetta nhưng gã không chỉ không giận mà còn đưa tay lên quệt rồi ép Manjirou phải liếm hết.

"Mày cũng đi vào đi. Con điếm này đã thèm khát lắm rồi."

Kazutora hướng về phía con mình rồi dạng chân Manjirou rộng ra, Tetta cũng không khách khí nữa mà lôi thằng em cứng ngắc của mình ra để cọ cọ hậu huyệt đang bị dương cụ của Kazutora thô bạo đâm vào rút ra.

"Á... Đau!"

Manjirou hét lớn, hạ thân cũng siết chặt lấy hai kẻ xâm phạm như muốn bẻ gãy, cả hai cau mày rồi bắt đầu dụ dỗ cậu thả lỏng ra.

"Hưm... Ư..."

Cậu nghẹn ngào bấu lấy bắp tay của ba kế rồi bị hắn cùng em trai riêng luân phiên đâm rút. Điểm mẫn cảm liên tục bị giã vào, hạ thân thì liên tục bắn ra, đến khi cậu mệt lả rồi thì cả hai mới buông tha mà bắn vào bên trong cậu.

Từ đó trở đi Manjirou chính thức trở thành người tình cho ba kế cùng hai em trai của mình.

Sau đó ở cung điện hoa lệ cách đó không xa, quốc vương mở tiệc để tìm vợ cho con trai của mình. Nhà của Manjirou tuy rằng không có con gái nhưng vẫn là thuộc nhà quyền quý nên là dù không muốn thì cũng phải đi.

Thư mời được gởi đến khi Manjirou đang bị cả ba cha con nhà này đè ra làm cho khó thở. Kazutora nhướng mày nhìn nội dung trong lá thư rồi lạnh lùng nói.

"Ngoại trừ Manjirou ra thì hai thằng bây bắt buộc phải đi."

Cả hai khó chịu ra mặt nhưng vì đây là mệnh lệnh của hoàng gia cho nên cả hai không thể không tuân theo.

"Manjirou ngoan ngoãn ở nhà nhé. Bọn này đi sớm rồi sẽ về."

Shuji hôn lên trán của anh trai mình một cái rồi cùng với ba và Tetta rời đi, Manjirou ủy khuất đi tắm rồi sau đó lết thân thể mệt mỏi của mình đi ra vườn để ngắm trăng. Khi cậu đang ngắm đến xuất thần thì một con ngựa xuất hiện, trên đó còn có một người lạ mặt làm cho cậu ngẩn ra.

"Vị này là...?"

Người kia chạy đến bịt miệng cậu lại rồi kéo cậu trốn sau cái cây, con ngựa cũng bị người đó đánh vào mông rồi đuổi đi rồi. Manjirou bị nam nhân xa lạ ôm lấy, bên tai còn có tiếng thở hơi gấp do chạy vội của hắn, thân thể mẫn cảm bị điều giáo cũng theo đó mà nóng lên.

"Cậu gì ơi, cậu không sao chứ?"

Manjirou lắc đầu né khỏi người nọ rồi nghe thấy tiếng chạy sầm sập của một đám người.

"Hoàng tử! Hoàng tử! Ngài đâu rồi!?"

Người kí vừa nghe đến bản thân mình bị gọi thì tặc lưỡi kéo cậu lại vào lòng rồi che miệng cậu lại. Thân thể của cả hai dán chặt vào nhau, quần áo còn cọ xát loạt soạt làm đầu vú hơi sưng của cậu bị cọ xát, cảm giác vừa đau vừa tê dại làm cho cậu cảm thấy vô cùng khẩn trương nhưng vòng tay của người nọ thật kiên cố và chặt chẽ nên Manjirou bắt đầu mất đi bình tĩnh, cậu thè lưỡi ra liếm vào lòng bàn tay của kẻ xa lạ, hai đùi nho nhỏ cũng bắt đầu cọ cọ làm cho người kia giật mình.

"!"

Hắn thả Manjirou ra rồi thấy cậu sụp người ngồi xuống thảm cỏ. Xuất phát từ lòng tốt vốn có, hắn quỳ xuống và đưa tay đỡ lấy Manjirou nhưng cậu lại nghiêng người từ chối.

"Đừng chạm vào tôi!"

Hắn ta cau mày chạm vào cậu rồi lo lắng bảo.

"Cậu bị làm sao vậy? Nhìn cậu có vẻ như là đang bị sốt."

Ôi, mái tóc màu lilac cùng với đôi mắt ánh lên tia lo lắng kia thật là mê hồn nhưng Manjirou không dám tơ tưởng. Cậu đẩy hắn ta ngã nhào ra đất rồi chạy vọt vào trong nhà, người kia bị đẩy ra thì ngớ ra một hồi rồi sau đó liền đứng dậy và rời đi.

Mấy ngày sau đó, Manjirou vẫn như cũ ngoan ngoãn làm việc nhà rồi bị ba người kia đè ra trêu chọc. Điều khác lạ duy nhất chính là ở sau nhà mỗi ngày đều sẽ có một bông hoa tươi rất là đẹp mắt, Manjirou không biết là ai tặng nhưng cứ mỗi lần có ai trong nhà nhìn thấy là cậu lại bị đè ra và bị phang một cách rất dã man.

Quốc vương nhìn hoàng tử con mình mỗi ngày đều ra vườn hái hoa thì vừa vui vẻ vừa tò mò mà hỏi quản gia ở cạnh mình.

"Này ông bạn già, ông đoán xem là con ta đang để ý đến vị tiểu thư nào?"

"Dạ thưa bệ hạ, tôi không biết ạ."

Mitsuya nghĩ là mình đã thương cậu trai mà bản thân mình từng gặp kia rồi. Mái tóc vàng nắng xinh đẹp, đôi mắt đen láy tròn vo cùng với vô số điều khác đã khiến cho trái tim của vị hoàng tử trẻ bị dao động.

Lần này người sẽ tự mình mang hoa đến tặng người đó rồi sẽ mời người đó đi hẹn hò với mình.

Chỉ là đập vào tai người sau đó lại là tiếng rên rỉ cùng van xin của người thương.

"Tetta, bây giờ còn là buổi sáng mà..."

"Anh không thích à?"

Tetta trầm giọng nói rồi luồn tay vào áo để xoa nắn hai vú cương cứng của Manjirou dưới lớp áo. Tuy rằng cả hai đang mặt quần áo nhưng ở nơi giao hợp thì lại đang kịch liệt dính chặt với nhau, Manjirou bị đâm đến phát dâm thì chủ động hôn lên môi của Tetta, khi cả hai tách ra thì cậu cũng nỉ non bảo.

"Thích... Anh thích..."

"Vậy thì ngoan ngoãn cho tôi chơi anh nào...."

Mitsuya đờ đẫn nghe người mình tương tư rên rỉ như những cô gái bán hoa. Mặt người đỏ bừng, trong lòng thì hụt hẫng vô cùng cho nên người đã lặng lẽ rời đi.

Người đó đã có người yêu rồi, thật đáng buồn làm sao.

Sau đó hoàng tử nhận ra bản thân mình không thể quên cậu trai nọ. Người mỗi ngày đều đứng từ xa để ngắm nhìn Manjirou, cứ nhìn mãi rồi sau đó liền nhịn không được mà nhào đến rồi hôn lên môi của cậu.

Cậu trừng mắt nhìn Mitsuya rồi tát vào mặt người một cái. Người vội vã nắm lấy tay của cậu rồi cố bày tỏ nỗi lòng của mình.

"Ta yêu em, ta yêu em từ lúc đôi ta gặp mặt trong đêm và dưới gốc cây này. Vì em tỏ ra sợ hãi ta cho nên ta đã luôn đứng từ xa để quan sát em, nhưng ta thật sự đã chịu hết nỗi rồi. Ta muốn có em."

Rồi Manjirou bị người thô bạo bắt về hoàng cung, cậu kinh hãi phản kháng rồi bị hoàng tử dùng môi chặn lại.
....

Cậu đưa hai mắt mơ màng nhìn lên trần nhà, quấn lấy cả người cậu chính là vòng tay của vị hoàng tử xa lạ và những cú thúc mạnh vào điểm mẫn cảm.

"Ưm..."

Manjirou bụm miệng để nén tiếng rên rỉ, Mitsuya cau mày kéo hai tay của cậu xuống rồi thô bạo đâm mạnh thêm mấy nhát làm cho cậu rên lớn.

"Ta yêu em, ta rất yêu em."

Người thì thầm vào tai cậu khiến cậu không thể nói gì hơn. Người cũng thở gấp rồi cắn mạnh lên vai của cậu, ép cậu lên đỉnh cùng mình rồi ngậm lấy tai của cậu.

"Ta muốn cưới em. Từ giờ em hãy ở đây đi."

Manjirou mất tích, cả nhà như loạn hết cả lên. Kazutora đã liên hệ với bạn cũ của mình nhưng ai cũng không biết là cậu đã đi đâu.

Còn Manjirou thì trở thành Hoàng tử phi, mỗi ngày đều phải nhàm chán ở trong cung điện xa hoa rồi chờ Mitsuya về để hầu hạ. Mitsuya rất là cưng chiều và yêu thương cậu nhưng người lại không cho cậu về nhà.

"Điện hạ, em muốn về nhà."

Mitsuya hôn lên cổ của cậu rồi ác ý cong ngón tay lại khiến Manjirou giật nảy lên vì khoái cảm. Người hôn lên bả vai của Manjirou rồi nhẹ nhàng từ chối.

"Không, ta không cho phép, em cứ ở đây với ta là được rồi."

Người không muốn cho Manjirou về ngôi nhà đó nữa. Người ta nói rằng Manjirou ở đó mỗi ngày đều làm việc quần quật rồi bị xem như là nô lệ tình dục của ba cha con nhà kia.

Người không cho phép điều đó xảy ra và chắc chắn sẽ bảo vệ cho Manjirou được bình an và hạnh phúc cả đời. Manjirou cong chân quấn lấy eo người rồi nỉ non bảo.

"Vậy ít nhất hãy cho họ đến lễ cưới."

"Được..."

Người trầm giọng rồi nằm đè lên người của Manjirou, đôi chân mềm mại quấn quanh eo của người và màn che giường cũng từ từ rũ xuống.
~End~

Chúc mừng sinh nhật Mikey sớm mấy phút. Mong là anh thấy quả pỏn này sẽ không hiện hồn bóp cổ em (• - •;)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro