Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay như bao ngày khác, cậu thức giấc vào lúc 4:00, lúc mn vẫn say giấc thì tấm lưng bé nhỏ kia gượng dậy, cố lết cái thân xác đầy thương tích của mk vào vscn, cậu nhìn vào gương, tự khinh Bỉ chính mk, bị mn xa lánh và ghét bỏ thì hỏi ai vui nổi.

Cậu nhìn vào gương r tự nở nụ cười nhủ lòng rằng :" m phải vui lên chứ, nếu như hôm nay các anh quay lại vs mk thì sao, cố lên nào Jimin " nhìn vào gương lần cuối r ra thay bộ đồng phục của trường, băng sơ qua các vết thương trên người.

Khẽ thở dài, cậu xuống nhà bắt đầu làm những việc của người hầu, nấu bữa sáng, dọn dẹp nhà,..... Đưa tay lau mồ hôi trên trán :" hôm nay dọn sạch hơn hôm qua r, có khi nào các anh và papa sẽ thấy tội mk r iu thương mk như trc ko hihi "

Sáng nào cx vậy, cậu cố an ủi bản thân dù bik rằng mọi thứ sẽ ngược lại, cậu sẽ bị hành hạ đến chết đi sống lại ( bo: tui thiệt ko hỉu tại sao minie lại khổ z chớ :((((((( )

Đúng h mọi người đều đi xuống nhà và quăng cặp mắt khinh bỉ vào cậu, cậu thấy chứ cậu đau lắm chứ nh bik làm j đc, họ có còn quan tâm cậu nx đâu.

- Ha m làm việc đi thằng đĩ, nhìn bọn tao làm lồn j - JK len tiếng và lộ rõ sự chán ghét khi cậu nhìn mọi người bằng ánh mắt tội nghiệp đó, ghê tởm là từ mà xuất hiện trong đầu mn.

- A.. À.. Mời mn vào ăn sáng.. - cậu giật mk, cố nuốt nc mắt vào trong r mời mọi người.

Nh nào ngờ

- các con à chúng ta ra ngoài ăn đi, ăn ở đây vừa ô nhiễm ko khí mà có khi nó còn bỏ độc mk đó - đúng là ông ng cậu coi trọng nhất nhìn cậu bằng ánh mắt khinh Bỉ r quay qua ns vs cả nhà. ( bo: à mk quên ns, vì Baekhyun là vợ chanyeol nên sẽ ở chung nhà vs cậu và mn )

- Papa à sao người lại nói vậy chứ, cậu ấy đã vất vả nấu cho chúng ta ăn mà - nghe cx đủ bik giọng ns phát ra từ ai, đúng là ả, ả len tiếng bênh vực cậu trc mặt mn nh trong lòng, ả lại nghĩ " ha đáng đời, m ko thắng nổi t đâu, thứ trai bao, các anh mãi mãi là của t, m thua r Park Jimin "

- Bảo bối à, em ko cần bênh thứ trai bao như cậu ta đâu, mặt lúc nào cx son phấn phát tởm - YG lên tiếng an ủi ả. Ả thì khỏi nói, lỏng vui như trẩy hội nh ngoài mặt lại nặn ra vài giọt nước mắt

sao..hức..a....anh...hức...hức.l...lại...nói...ji..jiminie...hức...c..của..e...hức..như....hức....z.hức..c......chứ...huhu - ả thút thít nặn ra những lời giả tạo đó, nh ai bik đc trong lòng ả vui cỡ nào.

Nhìn họ như vậy cậu đau lắm chứ, tại sao, tại sao, cậu đã làm j sai mà luôn phải , chịu những lời cay độc đó, cậu đã làm j sai ngoài yêu thương bọn họ, cậu thực sự ko hỉu.

- lại là mấy giọt nc mắt đó, m đéo có j ngoài những giọt nc mắt à thằng chó - BH tiến lại đấm vào má trái của cậu.

Cậu ngã ra sàn, nc mắt ko tự chủ mà tuôn rơi, phải chính cái đấm này, cậu nhận nó từ BH ( người TỪNG là bn than của cậu ) ko bik bao nhiu lần, lần nào cx có nc mắt của cậu.

- BH à..hức..sao....hức..c..cậu.....L...lại...hức..đánh......hức...hức...ji....jiminie..hức...hức...c.....của....hức.hu....t..tớ...huhuhu - ả ta cực sung sướng khi thấy BH đấm cậu.

- konjanie à, nó ko xứng để cậu khóc đâu, nào nín đi tớ thương - BH tiến lại ôm ả, ả trong lòng BH thì tiếng thút thít nhỏ dần r nín hẳn.

- thôi đủ r, mn đói chưa chúng ta đi ăn nào, ms sáng ra đã gặp chó sủa r xui vãi - đúng là  đó là ng anh trai ruột thịt của cậu CY, CY ns cau đó xoáy thẳng vào tim cậu, phải cậu đau lắm, tại sao họ lại làm vậy vs cậu chứ, tại sao???....

Mn kéo nhau ra khỏi nhà ai cx tặng cậu một cặp mắt khinh bỉ, cả ả ta cx thế nh ko ai thấy đúng ko ai thấy, ....ngoài cậu, nụ cười khinh Bỉ của ả dành cho cậu ko ai thấy,....đúng ko ai thấy,....trừ cậu....

Cố lết than xác ko hồn này vào bếp, rửa mặt cho trôi đi những giọt nước mắt đó, cx ko quên dặm lại lớp trang điểm, cậu cx ko muốn nh ai bik đc, ả bảo cậu ra đường mà ko trang điểm thì bik tay ả nén cậu nào dám cãi lại. Cậu luôn như z ko bao giờ len tiếng bênh vực cho mk, chỉ bik nghe ng ta sỉ nhục, sai bảo, ko thể làm j hơn.......

Cậu hít một hơi, quay ra định bước tới cửa đi học thì bỗng..........

---- cắt, cắt, cắt,  hihi ----

Cắt ở đây nha, xl mn vì hum bữa mk ko ra chap đc.
Mong mn sẽ ủng hộ mk, tui sẽ ra chap sớm nhất có thể cho mn nha.

#bo#

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro