Chap 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Park Jimin bỏ kịch bản xuống đi tới

- Làm phiền chị rồi.

Chuyên viên trang điểm đang chuẩn bị trang điểm cho cậu, Jimin lướt mắt nhìn đống đồ trang điểm của cô ta, bỗng giơ tay lên ngăn cô ta lại.

- Cậu làm gì vậy?

Jimin hòa nhã nói

- Chị Amy, tôi có thể dùng đồ của tôi được không? Vì da tôi khá mẫn cảm, dùng đồ của hãng khác sẽ bị dị ứng

- Không được, đâu ra cái trò đó, lỡ trang điểm xong hiệu quả không tốt cậu có chịu trách nhiệm được không? Hôm qua chẳng phải cậu vẫn ổn đấy còn gì?

Amy tỏ ra bực mình, bày ra dáng vẻ cậu đừng có lắm chuyện.

Jimin lấy một phong bì trong túi ra nhẹ nhàng đặt vào tay Amy

- Chị Amy, xin chị châm trước cho, dù sao cái nghề ngày là dựa vào mặt để kiếm cơm, tôi cũng chỉ đề phòng thôi mà

Amy miết miết độ dày của phong bì, ho nhẹ một tiếng, vẫn vờ ra vẻ khó chịu, nói

- Được rồi! Tí nữa mà đạo diễn kêu có vấn đề thì cậu đi mà chịu trách nhiệm đấy!

- Chuyện đó thì tất nhiên rồi, tuyệt đối sẽ không để liên lụy tới chị Amy đâu!

Trong giới này làm gì có ai mãi là kẻ thù, Amy nhận được phong bì lớn như vậy tâm trạng cũng lập tức tốt hơn nhiều, lúc trang điểm cho Jimin cũng chuyên chú hơn, kết quả còn đẹp hơn cả lần trang điểm ngày hôm qua.

Sau khi chuyên viên trang điểm đi khỏi, Park Jimin đứng khoanh tay trước ngực đánh giá trang phục phải mặc ngày hôm nay, sau đó cậu lấy một cục nam châm to trong túi ra, tỉ mỉ kiểm tra quần áo lại một lượt, đồng thời kiểm tra luôn cả giày.

Cũng may không có vấn đề gì.

Park Jimin cất nam châm đi, tặc lưỡi nghĩ thầm, thật chẳng chuyên nghiệp gì cả!

Trong bộ đồ này đáng ra phải được găm kim để cậu bị đau khắp người nhưng lại không tìm ra rốt cuộc vấn đề ở đâu chứ, đế đôi giày này đáng ra cũng phải đóng thêm một cái đinh, đi bình thường thì không sao, nhưng chỉ cần động mạnh một cái thì thốn chắc luôn

Người không bao giờ phải chịu cảnh dãi nắng dầm mưa như Park Bong Cha sao có thể đọ được với người đã từng lăn lộn nhiều năm ở tầng thấp thấp như cậu, mấy mánh khóe này sao có thể thoát khỏi mắt cậu được.

Tuy vừa rồi cậu không kiểm tra đồ trang điểm, nhưng Park Bong Cha biết da cậu bị dị ứng với kim loại, thế nên chắc chắn sẽ xuống tay điểm này.

Sau khi Park Jimin thay đồ xong, giáo viên dạy múa mà đạo diễn mời tới cho cậu cũng đã đợi sẵn ở bên ngoài, lúc quay cảnh của những người khác, Jimin liền đi theo giáo viên dạy để học động tác.

Đợi tới khi bên đó quay xong, đạo diễn Oh đi tới kiểm tra thành quả

- Jimin, học thế nào rồi? Tôi thấy trên hồ sơ có ghi cậu từng học múa, nên nghĩ từ nãy tới giờ chắc cũng được kha khá rồi đấy nhỉ, nếu không được tôi có thể cho cậu thêm mấy ngày để học

- Chắc không có vấn đề gì đâu ạ.

Jimin cũng không dám nói chắc quá.

Oh Si Joo nhìn về phía giáo viên dạy múa

- Cô giáo, cô thấy thế nào?

Giáo viên dạy múa cười ha hả nói

- Lát nữa anh tự mình xem là biết ngay thôi!

- Được, vậy chúng ta bắt đầu luôn đi!

...

Cảnh thứ 13: Đức Phi Túy Vũ.

Tham diễn: Hoàng đế, Đức phi, Hiền phi, các tú nữ, phi tử cùng các thái giám.

Gần đây vừa tuyển tú, có rất nhiều thiếu nữ trẻ đẹp tiến cung, hoàng đế triệu tập các tú nữ và sủng phi lại tẩm cung để uống rượu mua vui.

Hoàng đế rất để tâm vào đám người mới, đến nỗi thậm chí ngay đến cả Đức phi được sủng ái nhất, hôm nay cũng bị lạnh nhạt.

Trước Đức phi, Hiền phi là người được sủng ái nhất, Hiền phi lúc này thấy Đức phi bị lạnh nhạt liền cảm thấy hả hê

- Từ trước đến giờ hậu cung này luôn là cảnh "người mới cười, kẻ cũ khóc", ả ta nghĩ mình có vài phần tư sắc thì hoàng thượng có thể ở bên ả cả đời sao? Bổn cung phải xem xem ả còn có thể đắc ý được bao lâu

Vì Đức phi là do Jimin đóng, nên cho dù Lee Yi Cheon bình thường diễn xuất chẳng ra làm sao nhưng lần này lại đóng rất đạt, khiến đạo diễn cảm thấy rất hài lòng.

Park Jimin nghiêng người uống rượu trên ghế quý phi, xung quanh tưng bừng náo nhiệt nhưng nàng lại như đang ở thế giới khác.

Rượu mạnh chảy dọc từ cánh môi đỏ thẫm xuống chiếc cổ thon dài, thấm vào vạt áo mê hoặc lòng người

Cảnh tượng đó đẹp đến nỗi cánh đàn ông lẫn đàn bà trên phim trường đều say mê nhìn không chớp mắt.

Thợ quay còn cố ý zoom gần lại để lấy cảnh đặc tả.

- Phong quyển giang hồ vũ ám thôn, tứ sơn thanh tác hải đào phiên

Jimin đã ngà ngà say, mơ mơ màng màng đọc một câu thơ, sau đó lảo đảo đứng dậy.

Giây tiếp theo, nàng ném vỡ chén rượu trong tay, nâng chân theo nhịp thơ bắt đầu múa

- Khê sài hỏa nhuyễn man chiên noãn, ngã dữ li nô bất xuất môn

Chiếc eo thon mềm như cành liễu, uốn cong xuống rồi lại bật lên, lả lướt múa may trong gió, ánh mắt ngập tràn sự quyết rũ.

- Cương ngọa cô thôn bất tự ai, thượng tư vị quốc thú Luân Đài

Đôi tay trắng thanh mảnh nhấc thẳng bầu rượu nâu trên bàn lên, nốc một hơi cạn sạch.

Từng động tác múa và cước bộ đều khiến mọi người hoa hết cả mắt, trông giống như một màn chiến vũ trên chiến trường hơn là một điệu múa đơn giản, chỉ trong nháy mắt một yêu tinh mê hoặc chốn nhân gian trở thành một tướng quân anh dũng chinh chiến nơi sa trường, khiến người chứng kiến kinh diễm.

Thân phận thật sự của Đức phi là nữ tướng quân Lee Chae Ryeong, Lee gia đời đời chinh chiến vì nước, cuối cùng lại đổi lại cảnh nhà tan cửa nát, không một ai sống sót, chỉ còn lại một mình nàng. Nàng lẻn vào thâm cung không chỉ để giết kẻ thù mà còn muốn lật đổ cả thiên hạ này!

Cách đó không xa, hoàng đế lại không nhận được sự nguy hiểm rình rập, hắn đang đắm chìm trong sắc đẹp, ngẩn người bưng ly rượu ngắm nhìn mỹ nhân trước mắt.

Thấy sự cuồng nhiệt, si mê lại được thiếu đốt trong ánh mắt hoàng đế, Hiền phi cùng các phi tần khác đều tràn ngập đố kị.

- Dạ lan ngọa thính phong xuy vũ
Thiết mã băng hà nhập mộng lai
Thiết mã băng hà nhập mộng lai
Thiết mã băng hà nhập mộng lai

Câu thơ cuối, Jimin nói ba lần, lần thứ nhất là hoảng hốt, sau đó là bi thương, lần cuối cùng lại kiên định vô cùng

Vừa dứt lời, nàng thướt tha ngả vào lòng hoàng đế, tiếp tục con đường trả thù kiên định của mình.

...

Cảnh quay kết thúc, đạo diễn suýt chút nữa thì quên hô cắt.

- Cắt! Diễn tốt lắm!

Oh Si Joo vỗ tay đầu tiên

- Múa đẹp lắm, rất chuyên nghiệp, khó có được là mọi người đều diễn được cái thần thái mà tôi mong muốn, biểu hiện tốt lắm. Bất ngờ nhất là Yi Cheon đấy, thần thái vừa rồi thể hiện rất tốt!!

Mặt Lee Yi Cheon đen như đít nồi, sao mà không tròn vai cho được, cô ta thật sự ghen ghét đố kị mà.

Người đóng vai hoàng đế là Choi Yoon Woo, là một lão làng chuyên đóng vai hoàng đế, từng hợp tác với vô số mỹ nữ, lúc này cũng không nhịn được cười nói

- Đạo diễn Oh, vừa xong tôi đúng là sững sờ thật luôn đấy, không phải là diễn đâu!

- Tôi đã bảo Jiminie rất có thực lực mà!

Park Bong Cha đứng ngoài quan sát cũng hát đế theo, nhưng thực chất răng cô ta sắp nát vì dùng sức nghiến rồi.

Hết cảnh, Park Bong Cha liền gọi tiểu trợ lí tới chất vấn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro