Chap 48

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Sao tự dưng lại mưa to thế này?

Từ trong đám người vang lên tiếng kêu

Bởi vì hoa đăng làm từ giấy nên không chống chọi được, nhanh chóng bị mưa làm cho tắt hết.

Mà Jimin đang chuẩn bị hôn cũng vì sự cố đột nhiên này mà tạm ngừng, mắt di chuyển từ đang nhìn Namjoon thành ngước lên trên trời

- Sao tự nhiên lại mưa thế nhỉ? Ôi má ơi, đau quá! Mưa đá à!

Đang căng thẳng đến mức tim sắp ngừng đập đến nơi đột nhiên bị phanh két lại một cái, hậu quả là Kim Namjoon suýt chút nữa thì ngất luôn tại chỗ

Quỷ tha ma bắt, không phải báo đây là mùa khô hạn hả? Tự nhiên có mưa đá là thế nào?

Lee Hoon ở trong xe vẻ mặt đờ đẫn.

Mưa? Đang yên đang lành sao lại có mưa? Nghe tiếng đập trên mui xe hình như còn là mưa đá nữa nha...

Đúng lúc này, trong não Lee Hoon loé lên một ý nghĩ, khoé miệng co rúm nhìn ông anh đang ngồi bất động như núi, vẻ mặt điềm nhiên như không, thật đúng là sa mạc con mẹ nó lời

- Ngay cả mưa nhân tạo anh cũng "mời" đến được hả... anh muốn nghịch thiên à! Nhưng mà, hình như anh hơi mạnh tay rồi đấy, mưa đá rồi kìa!

- Không phải anh

Taehyung đen mặt

- Hả? Thế thì là ai?

Lee Hoon ngơ ngác. Taehyung định ngăn cản bằng thân phận chứ không phải yếu tố thời tiết, nhưng cái này là do ai...

Cộc cộc

Tiếng gõ cửa xe vang lên, Lee Hoon nhanh chóng hạ cửa kính liền thấy một khuôn mặt trẻ con có cặp răng thỏ đang nhoẻn miệng cười

- Đi chơi mà không rủ là xấu tính lắm nha

- Ủa? Đừng nói anh là chủ nhân của trận mưa đá này nhé, Jungkook hyung?

- Bingo ~

Jungkook nháy mắt, sau đó lại nói

- Thế không định mời tớ vào xe à? Mưa to lắm đấy

Jungkook nhướn mày hỏi Kim Taehyung

- Đi thôi

Taehyung lạnh nhạt ra lệnh cho tài xế, cho tên thỏ bự nào đó dẫm chân bình bịch giữa đường.

- Taehyung chết bầm!!!

Jungkook hét lớn, sau đó quay về xe. Dù gì anh cũng có quyền có thế đâu kém gì Taehyung. Hơn nữa, vì đã mưa, cảnh quay hơn 80% sẽ không được tiếp diễn, anh cũng không lo nữa

Oh Si Joo cũng không ngờ được sẽ xảy ra tình huống này, ngồi tiếc lên tiếc xuống, cảnh lúc nãy mà quay tiếp được thì chắc chắn sẽ là một cảnh vô cùng hoàn mĩ.

Vừa định hô cắt, Oh Si Joo thấy ánh mắt của Namjoon phóng tới ra hiệu tiếp tục

...

- Chae Ryeong à...

Anh lên tiếng kéo cậu đang nhìn ngắm bầu trời trở lại hiện thực

- Không phải mưa rồi sao? Dừng lại thôi chứ?

Cậu ghé môi vào gần nói thầm với anh, cố không để mic bắt được tiếng

Nhưng, mỡ dâng đến miệng mèo rồi còn bỏ lỡ sao?

Vừa định cách xa ra để đứng dậy, Jinin liền bị kéo xuống, môi lập tức chạm môi

Namjoon kéo Jimin về, để đôi môi quyến rũ đáp lên sự non mềm thơm ngọt đó. Sự ướt át của cậu thật sự làm anh không dừng lại được. Bỏ qua sự kinh ngạc của Jimin, Namjoon tách hàm răng cậu ra cuốn lấy cái lưỡi nhỏ nhắn còn đang rụt rè ở trong khuôn miệng. Ra sức mút mát, Namjoon thật sự nghiện đôi môi đầy đặn này rồi!

Anh day nhẹ vào môi dưới của cậu, đưa một tay lên giữ lấy gáy cậu mà ấn sâu, tay còn lại thì sờ lên bầu má phúng phính xoa nhẹ

Jimin cố hết sức ra hiệu cho Namjoon để dừng lại, vì nếu như cậu đẩy anh ra thì thật mất mặt, cho cả cậu và anh, nhưng... tên đầu vàng này dám ngó lơ mà tiếp tục lộng hành. Jimin thật sự khóc không thành tiếng, mặc kệ cho anh làm càn. Nhưng sau một lúc, đến cả cậu cũng bị cuốn vào kỹ năng hôn tuyệt đỉnh của Namjoon

- Cắt!

Tiếng của đạo diễn vang lên làm bừng tỉnh tâm trí cậu, vôi vàng buông Namjoon ra rồi đứng sang một bên lấy tay đưa lên lau khóe miệng

- Cảnh này... đúng là có đẹp thật đấy Namjoon à, nhưng... kịch bản là cậu bị cưỡng hôn chứ có phải cậu cưỡng hôn người ta đâu

Oh Si Joo vừa tiếc nuối lại vừa bất lực

- Ài, thôi, thôi, có gian nan thì mới có thành công! Hôm nay chúng ta kết thúc ở đây thôi! Nhưng mọi người đừng có về vội, chúng ta đi liên hoan một bữa! Lần trước đã không tiếp đãi được Namjoon, hôm nay nhất định phải bổ sung! 

Oh Si Joo nói lớn với mọi người. Gần đây đoàn làm phim gặp nhiều chuyện không thuận lợi, giờ làm bữa liên hoan để mọi người xích lại với nhau hơn.

Vốn đang buồn bực vì thời tiết đột nhiên thay đổi, nhân viên đoàn làm phim thoắt cái đã vui lên, toàn bộ đều vui vẻ hoan hô.

Kim Namjoon chẳng có tâm trạng gì ậm ừ một tiếng, rõ ràng là đang không vui. Hôn chưa đã làm sao mà vui?

Jimin sau đó quẳng cho anh ta một cái khăn mặt

- Vẻ mặt này của mày là sao đây? Thất vọng vì hôn chưa đã hay gì? Sưng hết môi miệng tao rồi

Jimin vừa nói vừa cau mày, vẫn không khỏi có chút ngại ngùng mà quay mặt sang hướng khác chứ không dám nhìn thẳng mặt anh. Cậu chỉ là muốn trút giận thôi...

- Sao? Muốn thử lại lần nữa không? Tao không ngại

Kim Namjoon nhìn chằm chằm vào đôi môi ẩm ướt đã sưng đỏ nhìn là muốn cắn, yết hầu không nhịn được liền lên xuống

- Im miệng!

- Tối nay có việc gì không?

Namjoon hỏi

- Không có! Tao thì có chuyện gì! 

Jimin vừa nói vừa cầm điện thoại lên lướt

Kim Namjoon lén lút nhìn xem cậu đang nhắn cái gì, sau đó mới phát hiện ra có cái gì không đúng

- Kim Namjoon!!! Có biết xem trộm điện thoại người khác là vô duyên lắm không hả? Muốn ăn đòn hay gì

- Jiminie, tự dưng mày đổi tên Kakao làm gì thế?

Đang từ "Era£MiNoShoKiMi" đổi thành "Kang Jiminie"

- À, tại Jung Hoseok...

Con ngươi của Kim Namjoon chợt thu lại

- Jung Hoseok bảo mày đổi? Thế là mày đổi luôn ấy hả? Cái tên mày dùng bao nhiêu năm, tao kỳ thị như thế mày cũng chịu không đổi! Thế mà bây giờ anh ta bảo đổi là mày đổi luôn?

Jimin đưa mắt lườm Namjoon

- Đừng có kích động vớ vẩn thế được không? Anh ta đâu có bảo tao đổi

- Vậy thì tại sao mày lại đổi?

Namjoon khó hiểu

- Bởi vì anh ấy bảo cái tên này không tệ, muốn tao tìm hộ anh ấy một cái tên giống thế...

- ...

WTF! Kĩ năng tán gái của ông anh này cũng hung tàn quá đi mất! Chiêu này cũng nghĩ ra được à? Nếu thế thì khác gì cặp đôi yêu nhau để tên couple chứ hả!!!

Jimin lại thở dài 

- Thử nghĩ xem một đứa thô thiển như tao dùng cái tên dở hơi này còn được. Còn anh ta, đường đường là một tổng giám đốc của một tập đoàn lớn nếu bị tao ảnh hưởng mà đổi tên tài khoản Kakao thành tiếng sao hoả, thì tao đây quả thật là nghiệp chướng nặng nề? Thế cho nên, tao đành phải thuyết phục anh ta, tiếng sao hoả bây giờ đã lỗi thời rồi, để chứng minh cho điều đó, nên ngay bản thân tao cũng đổi tên luôn!

Jimin lười phải gõ chữ thế là gửi một tin nhắn thoại

- Tae à, hôm nay đoàn làm phim có liên hoan, cậu ăn trước đi nhé. Có gì tối tớ về muộn nên không cần sang nhà tớ đâu

Sau đó chuyển tiếp tin nhắn cho Jungkook với nội dung y hệt

Kim Namjoon cay!!!

Tại một khách sạn cao cấp thuộc Seoul, Hàn Quốc

Buổi liên hoan này hầu hết mọi người trong đoàn đều đến đông đủ, Park Bong Cha và những người không có cảnh ngày hôm nay cũng đến đúng giờ. Mọi người sôi nổi tỏ ra hoan nghênh Kim Namjoon, bầu không khí trong phòng trở nên vô cùng náo nhiệt.

Qua ba lần rượu, Amy đột nhiên bưng ly rượu đứng bật dậy

- Jimin, ly rượu này chị muốn kính em, coi như xin lỗi những chuyện trước kia và cũng là để cảm ơn em!

- Chị Amy khách khí quá rồi!

Jimin cạn sạch rượu trong chén.

Mọi người cũng nhao nhao reo hò theo, sau đó không ít người cũng đến mời rượu Jimin, cậu cũng không từ chối một ai, coi như lấy rượu giải quyết mọi khúc mắc.

Thấy Park Jimin hòa nhập được với người trong đoàn, trong lòng Park Bong Cha ghen ghét, lại nở nụ cười vui vẻ

- Tôi đã bảo tiểu đệ không thể nào là loại người đó rồi mà

Vào lúc buổi liên hoan chuẩn bị đi vào hồi kết, bỗng có một bóng người cao gầy gõ cửa đi vào.

- Ồ, Kim thiếu!

- Kim thiếu đến rồi!!!

- Hyunie, sao anh lại tới đây?

Park Bong Cha lập tức tươi cười chạy ra đón.

...

Trong góc phòng, Kim Namjoon đang say khướt bỗng tỉnh táo lại, đôi mắt sáng như đuốc nhìn trừng trừng về phía người đàn ông khí chất nho nhã mặc vest trắng kia.

Kim Dahyun?

Gã ta chính là Kim Dahyun?

Là người đàn ông duy nhất mà Jimin từng yêu trong truyền thuyết?

Kim Dahyun - Người bạn trai hoàn mỹ lúc nào cũng xuất hiện vào lúc Park Bong Cha cần có chống lưng - lúc này đang được ả ta khoác tay, vẻ mặt ôn hòa chào hỏi mọi người

- Tôi có hẹn gặp bạn ăn cơm ở đây thì thấy Bong Cha bảo mọi người cũng tới nên qua xem, mọi người muốn ăn gì cứ gọi thoải mái, bữa cơm này tôi mời!

Tất cả đồng loạt reo hò

- Oa! Kim thiếu giàu quá rồi đấy!

- Sao lần nào cũng có cảm giác chúng ta được hưởng phúc từ Park lão sư thế nhỉ

- Vậy chúng tôi không khách khí đâu nhé!

...

Lúc này, trong góc truyền ra một tiếng "hừ" lạnh

- Tiệc tẩy trần của tôi, dựa vào cái gì để anh trả tiền? Bữa này tôi trả!

Chắc gặp lại bạn trai cũ nên đỏ mắt, Kim Dahyun vừa xuất hiện, Kim Namjoon đã không hề che giấu địch ý của mình.

Kim Dahyun tuy cảm thấy Kim Namjoon có thái độ không tốt với mình, nhưng vẫn cười ôn hòa, không nhanh không chậm nói

- Nếu là tiệc tẩy trần của anh Kim đây, về tình về lý thì cũng không nên là anh Kim đây tự mình trả mới đúng chứ

Park Bong Cha cũng phụ họa

- Phải đấy, bữa này để chúng tôi mời đi! Xem như chúng tôi là địa chủ khoản đãi

Địa chủ khoản đãi cái cục cứt, ông mày sinh ra và lớn lên ở thành phố này nhé? Cần cô phải tỏ ra địa với chả chủ chắc!

Kim Namjoon mượn hơi rượu phát tác, Park Jimin ở bên âm thầm ấn vai anh ta xuống từ phía sau, nói thầm vào tai anh ta

- Mày não tàn hả, có người muốn tiêu tiền như rác còn muốn tranh! Cứ để anh ta trả!

Kim Namjoon nghe vậy sắc mặt càng kém

- Hừ, mày chắc chắn đây không phải là nói giúp cho hắn đấy chứ? Đây là người tình cũ của mày đấy!

Jimin cau mày nhún vai thản nhiên

- Chẳng phải mày cũng là người tình cũ của tao sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro