Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Hay cậu vào công ty chung với tớ đi, ở cái công ty quèn kia làm gì, vừa tốn thời gian lại lãng phí tài năng của cậu

Taehyung hơi cau mày, anh không muốn cậu vào cái công ty giải trí kia vì đó là công ty gần như là dưới quyền Park Bong Cha. Anh không hiểu cậu đâm đầu vào làm gì nữa, trong khi công ty anh lại là công ty giải trí đứng đầu Hàn Quốc, tài năng của cậu cũng chẳng phải dạng vừa. Tại sao lại làm thế?

- Tớ được nhận rồi

- Bỏ cũng được chứ sao?!

Jungkook khó chịu lên tiếng. Anh không muốn cậu dính đến 2 con người thần kinh kia, mới chỉ gặp qua một lần anh cũng thấy ghét. Dù sao người thương của anh cũng suýt bị thương đó.

- Tớ tự có kế hoạch riêng

Jimin ngước lên nhìn hai nam nhân lớn hơn. Đố ai làm họ giận được trừ Park Jimin cậu đấy.

- Được rồi mà, chiều tớ phải đi cast rồi, đừng bảo là bọn cậu không cho tớ đi cast luôn nhé?

- Ngăn được cậu à mèo nhỏ?

Tính quyết liệt của Jimin, Taehyung khỏi nói rồi. Đã quyết là sẽ làm, dù sao anh cũng tin tưởng vào lựa chọn của cậu. Taehyung vòng tay qua người Jimin mà ôm lấy, mặc kệ tấm lưng rộng của anh che cả quyển bản thảo cậu đang đọc. Jungkook cũng chẳng chịu thua, vòng ra sau ghế sofa ôm lấy cổ cậu. Jimin không khỏi nhíu mày, nữa à?

- Này?!! Tớ đang đọc bản thảo đấy nhé?

- Cứ đọc đi, bọn tớ có làm gì đâu

Taehyung chẳng mảy may dịch chuyển mà cứ dính chặt lên nam nhân nhỏ bé, giọng điệu uể oải cất lên

- Không tập trung được

- Thế đừng đọc, kệ đi. Cậu đâu cần bản thảo cũng giành được vai diễn mà

Jungkook nói không sai, trình độ diễn xuất của Jimin chẳng cần đọc bản thảo cũng dễ dàng qua casting. Nhưng Jimin coi việc đọc bản thảo là sự kính nghiệp đối với nghề diễn này, bắt buộc không thể bỏ qua

- Không có đâu. Tránh ra nào, tớ phải kiếm cơm nữa đấy

- Ở nhà bọn tớ nuôi

- Nuôi cái khỉ, bỏ ra nào, tớ phải đi chuẩn bị đồ cast nữa

Thấy con mèo quyết liệt như vậy, hai cái nam châm hút người kia cũng chịu quyến luyến bỏ ra, mặt mũi ỉu xìu.

...

- Để tớ đưa cậu đi

Jungkook lên tiếng 

- Cậu muốn tớ mang danh được ca sĩ đình đám Jeon Jungkook bao nuôi thì cứ việc

Jimin thay đồ chuẩn bị xong liền đi giày ra ngoài. Xinh đẹp của anh, cậu hôm nay trang điểm nhẹ nhàng, tuy vậy vẫn làm nổi bật lên nét đẹp vốn có. Lông mi dài, đôi mắt một mí đặc trưng, cánh môi dày đỏ mọng tạo nên gương mặt thiên thần hoàn mĩ. Dáng người của Jimin thật sự rất đẹp, Lưng ngắn, chân dài. Khi cậu mặc quần áo rộng trông cứ tròn ủm, mũm mĩm đáng yêu, chỉ muốn đến gần mà ôm. Trái ngược hoàn toàn với khi cậu mặc đồ bó sát, cặp chân dài được tôn lên, vòng eo con kiến mà bao cô gái hằng ao ước, làn da trắng sứ đến mềm mại chỉ muốn dụi. Bé con của anh thật sự quá đẹp rồi

- Được rồi đi đi

Jungkook mỉm cười, anh biết Jimin kín tiếng đến cỡ nào, chỉ là một tin đồn Jimin cũng không muốn có

Bàn chân đi đôi bốt đen quý phái đạp ga ô tô phi thẳng ra ngoài, cậu sảng khoái lái xe lạng lách qua từng con phố

- Mẹ nó, đánh chết chúng nó cho tao

Một tiếng hét ở phía trước vọng đến khiến Jimin hơi giật mình. Cậu đưa mắt về phía trước, cách đó không xa là một chiếc xe BMW màu bạc bị đập nát, đằng sau đậu mấy chiếc xe mui trần màu đen, màu đỏ và màu xanh lam. Ở phía trước nữa một người đàn ông đang bỏ chạy, mười mấy người đuổi sát phía sau lưng.

Khoảng cách giữa kẻ đuổi bắt và người bỏ chạy không dài. Người đằng trước thỉnh thoảng còn bị ăn vài gậy từ người phía sau. Tuy nhiên, người kia hình như nhận thức rõ tình thế nguy hiểm. Dù bị đánh cũng không quay đầu mà chỉ biết chạy thục mạng về phía trước.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Jimin bất giác cười nhếch mép, lại nổi hứng rồi. Cậu hét to

- Xe để đó trưng bày à?

 Mấy chiếc xe mui trần đậu đằng sau chắc chắn là của đám người rượt đuổi. Chúng có ô tô không dùng, lại dùng xe "hai cẳng". Chắc chúng muốn tìm cảm giác kích thích trong quá trình đuổi bắt hoặc chúng tin đôi chân của chúng chạy nhanh hơn xe ô tô.

Jimin giảm tốc độ bánh xe, đi từ từ để thưởng thức trò vui. Quả nhiên nghe cậu nhắc nhở, có kẻ thông minh quay về lấy xe. Jimin lắc đầu đầy thất vọng. Xem ra trò vui sắp kết thúc rồi, cậu quay đầu lại chuẩn bị tăng tốc độ.

Đúng lúc này, xe Jimin đi ngang qua người đàn ông đang bỏ chạy. Trong khi cậu chưa kịp nhấn ga, hắn đã thuận tay nắm lấy cửa xe cậu, bay người nhảy trong

- Mau tăng tốc đi, nếu cậu không muốn bị liên lụy thì lái xe nhanh lên

Một tràng lời nói thúc giục vang đến. Jimin không thèm quay đầu, cậu vẫn từ tốn lái xe. Qua kính chiếu hậu, cậu nhìn thấy dung mạo của người đàn ông ngồi đằng sau. Máu không ngừng chảy xuống vầng trán cao của hắn ta, mũi khá cao đấy chứ? Nói chung là ưa nhìn trong bộ dạng thảm hại này

Lúc này, hắn thấy Jimin vẫn lái xe chầm chậm, tuy nhanh hơn người chạy bộ nhưng chắc chắn sẽ bị mấy chiếc xe đuổi theo bắt kịp ngay. Hắn ta nhíu mày vội vàng lên tiếng

- Làm phiền cậu, tôi bây giờ cần cắt đuôi những người ở phía sau. Nếu cậu không thể phóng nhanh, thì để tôi lái xe. Cậu yên tâm, sau khi mọi chuyện kết thúc tôi sẽ bồi thường cho cậu đầy đủ

Jimin nghe thấy liền nhếch mép

- Tôi không thích người khác đụng đến đồ của tôi

Thật ra Jimin cũng chỉ muốn hóng hớt chút thôi, cậu còn phải đi casting bây giờ mà. Dù người đằng sau có bị đánh chết cậu cũng chẳng liên quan quái gì. Chưa kịp nghe phản ứng của người kia, tiếng tháo hét lại vang lên

-  Thằng đĩ kia, mau dừng xe lại, nghe thấy gì chưa hả?

- Đồ khốn khiếp, tôi mà tóm được, cậu sẽ chết trong tay tôi. Dám cho nó lên xe

- Đứng lại cho tao thằng chó

Gương mặt Jimin bỗng trở nên lạnh lùng, cậu liếc nhìn vào gương chiếu hậu, nghiêm túc nói

 - Bám chắc vào

Cậu nhấn ga, chiếc xe màu đỏ chói phi như bay trên con đường dẫn đến bờ biển. Phải nói, chỗ casting cũng thật kì lạ đi. Biển? Đây là rắp tâm làm khó cậu

- Phía trước là có cua dốc, làn đường sẽ thay đổi, hãy chú ý

Nghe những lời thuật ngữ đua xe chuyên nghiệp từ miệng người nọ, Jimin bất giác mỉm cười. Một nụ cười ngông cuồng

- Mẹ nó chứ, để tao xem chúng mày chạy đi đâu

Kẻ đuổi theo tỏ thái độ hết sức hung hăng. Kỹ thuật lái xe và tốc độ của bọn chúng cũng không tồi. Jimin vừa nghe thấy, miệng cậu nở rõ nụ cười hưng phấn. Cậu vẫn tiếp tục phóng xe với tốc độ hai trăm cây số một giờ.

- Cậu điên rồi sao, mau giảm tốc độ đi. Có phải cậu muốn bị rơi xuống biển làm mồi cho cá không. Mau giảm tốc độ 

Người nọ hoảng hốt khi thấy Jimin không những không giảm tốc độ mà còn tăng tốc sau lời nhắc nhở của hắn ta. Hắn hét lớn, cặp mắt vằn lên tia máu. Jimin quan sát tình hình phía sau qua kính chiếu hậu, cậu quát

- Im miệng

Đường cua dốc ngay ở phía trước mặt. Đội xe phía sau tích cực gia tăng tốc độ. Bọn chúng quả nhiên rất tức giận. Vì vậy khi thấy Jimin tăng tốc, chúng cũng tăng tốc theo. Quan sát tình hình qua gương chiếu hậu, khóe miệng Jimin nhếch lên thành một đường

Gạt cần, đánh bánh lái, phanh kít, chiếc xe Ferrari quay một trăm tám mươi độ đổi đường ngay trong giây lát, bánh xe ma sát trên mặt đường phát tiếng kêu kin kít. Ngay đến đầu đoạn cua, Jimin bất ngờ quay đầu xe sang làn đường đi ngược lại.

Cùng lúc đó, đám xe đuổi theo xảy ra vụ va chạm. Không ngờ đến hành động quay xe của Jimin, chiếc xe đi đầu theo quán tính phanh gấp, khiến những chiếc xe đang phóng tốc độ rất cao ở đằng sau đâm mạnh vào đuôi xe phía trước. Mấy chiếc xe sang trọng bẹp dúm trong chốc lát, may mà bọn chúng đều là tay đua không tệ nên mới tránh khỏi tình trạng thương vong.

Qua đó một đoạn, Jimin lại giảm tốc độ đi thong thả, một tay cậu cầm bánh lái, một tay cậu vắt lên cửa xe. Chúng phải trả giá vì dám chửi mắng cậu. Coi như đây là bài học giành cho kẻ không tôn trọng người khác.

- Tuyệt quá, cảm ơn cậu. Tôi là...

Lời chào hỏi chưa kịp vang lên liền bị cắt đứt

- Xuống xe!!!

Người nọ trợn mắt, đây là ở bờ biển đó? Lấy đâu ra xe để gọi, cậu nhẫn tâm vứt hắn xuống đây à

- Nhanh lên, tôi còn có việc của tôi

Đúng rồi, Jimin còn phải đi casting. 

- Vậy, đây là số điện thoại của tôi. Có gì tôi sẽ báo đáp cậu sau

Hắn hiểu ra, nhanh chân xuống xe, không quên để lại cho cậu tấm danh thiếp. Nhưng mà...

Danh thiếp còn chưa để xuống cậu đã phóng xe đi mất rồi. Hắn đành phải báo đáp lần khác vậy



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro