chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh nắng nhẹ nhàng lướt trên mái tóc màu nắng , soi sáng cho kẻ mù loà lạc lối giữa bóng đêm , tuy đôi mắt ấy đã không còn ánh sáng nhưng nó lại mang trên đó là màu xanh tuyệt đẹp .

Đẹp là thế nhưng đôi mắt ấy lại không có lấy một chút gợn sóng gì mà phẳng lặng đến đáng sợ . Nương theo tầm nhìn của em ta có thể thấy căn phòng này đầy rẫy những thứ dơ bẩn , nói trắng ra là kinh tởm . Tình dịch vương vãi khắp nơi trên chiếc giường tây cỡ lớn  , thứ duy nhất thấp sáng được căn phòng chỉ có ô cửa sổ với một cây đèn cầy , căn phòng ẩm thấp , ướt át và dơ bẩn với bụi và mạng nhện vây kín căn phòng .

Cánh cửa đột nhiên mở ra , một người đàn ông với nét trưởng thành pha chút mệt mỏi mà đi vào . Đóng chặt cửa lại và không quên khóa chốt , nhìn xuống tầng hầm ẩm thấp tối đen như mực , có lẽ thứ sáng nhất từ nãy đến giờ là cánh cửa vừa được mở ra nhưng rồi lại bị anh ta đóng lại không thương tiết . Đi xuống hầm , nhìn quanh nó như đang tiềm khiếm thứ gì đó rất quý giá , đảo mắt liên hồi sau đó chợt dừng lại ở một cầu thiếu niên đang ngồi nơi góc phòng  , từ từ đi tới chỗ thiếu niên ấy nhìn cậu thật lâu rồi hôn nhẹ lên môi cậu . Khác hẳn với vẻ ngoài lạnh lùng và mạnh mẽ của hắn nụ hôn được trao cho người thiếu niên đó rất nhẹ nhàng .

Cảm nhận được ai đó đang hôn lấy mình cậu chợt ngẩn đầu lên , nỗi sợ hãi bảo vây lấy cậu , cả người bắt đầu rung lên theo phản xạ tự nhiên , tuy cậu không thể nhìn thấy gì nhưng cậu biết đó là ai , cái cảm giác như con thú  săn mồi chờ đợi chừ thời cơ để chụp lấy con mồi bé nhỏ tội nghiệp rồi sẽ cấu xé hết nội tạng bên trong ăn đến khi nào nó chỉ còn một mảnh xương nhỏ . Hắn là kẻ tội đồ bắt nhốt và làm ô uế em - một thiên thần xinh đẹp và dịu dàng nhưng không mất đi phần quyến rũ , hắn chính là Uchiha Sasuke

"Sao lại ngồi dưới đất thế này ?sẽ bị cảm mất !em lại không nghe lời rồi ~"
Câu nói của hắn như tiếng chuông vàng lên từ nơi địa ngục thống khổ , lạnh tanh nhưng lại không kém phần dịu dàng và cưng chiều dành cho tình yêu của hắn . Sau khi nói xong , trao cho em một nụ hôn sâu coi như hình phạt . Em vẫn chẳng phản kháng gì nhưng cơ thể em vẫn cứ rung lên không ngừng , cố gắng lấy lại bình tĩnh , dùng chất giọng em cho là dịu dàng và ngọt ngào nhất . Cất lên tiếng nói cùng sự rung rẫy , em nói:
   " Sasuke..hìn.hình như...ngày mai an...anh được nghỉ phải... không?"

Anh nhìn cậu , im lặng một lúc cũng cất tiếng trả lời :
     " Ê vẫn sợ tôi như 'lúc đó' nhỉ?"

Em chợt im lặng , 'lúc đó' mà anh nói em sẽ không bao giờ có thể quên được
cố gắng trấn an bản thân không sao cả  chỉ cần hỏi là được . Trong lúc hắn đang hít lấy mùi hương từ em trong hưng phấn một cách đầy biến thái thì em một lần nữa hỏi hắn :
     " N-ngày...mai là ng-ngày.... nghỉ của anh...có...có đúng khô-   "

Vẫn chưa kịp hỏi hết câu hỏi của mình , em đã bị anh chặn họng lại bằng một nụ hôn sâu nhưng em lại không dứt ra được , luồng chiếc lưỡi gian xảo vào , cậy hàm răng đang cố gắng ngậm chắc đùa giỡn với chiếc lưỡi của cậu hút hết mật ngọt cùng dưỡng khí bên trong.

_________________________hết rầu______
  Bye nhà vì phải sách balo đi học thêm rồi (⁠´⁠∩⁠。⁠•⁠ ⁠ᵕ⁠ ⁠•⁠。⁠∩⁠'⁠)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hanako