UmeSaku; ChikaSaku; EndouSaku [2]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Huhu, ông quản lí độc ác đó mắng tao, nếu không phải vì miếng cơm manh áo và chúng mày, tao đã nghỉ làm rồi" Sakura ôm lấy mèo Endou mà chùi nước mắt

"Maooo" Endou cố gắng thoát ra khỏi Sakura

Sau một hồi vùng vẫy thì Sakura cũng thả Endou ra, ngồi đó mà sụt sịt. Nhìn bộ lông mềm bị ướt một mảng của mình, Endou bày tỏ sự tức giận bằng cách cào móng vào cái thảm trên sàn rồi meo meo thêm vài phát

"Hức... đồ mèo tồi, nếu hôm nay Chika không đi chơi tao cũng không thèm mày"

"Méo"

"Tao sẽ thiến mày"

"Meooooooo" Endou kêu dài rồi chạy ra khỏi phòng.

Sakura mệt mỏi nằm phịch xuống giường, Ume nằm xem màn này nãy giờ thì cũng nhảy lên giường mà liếm mặt Sakura nhằm an ủi.

"Umm, tao không sao đâu Ume, chỉ hơi buồn một chút thôi... tao sẽ cố gắng để ngày kia nhận lương sau đó tổ chức kỉ niệm một năm bên nhau của chúng ta" Sakura ôm lấy Ume

"Woof" Ume vẫy đuôi tán thành.

_____________

Đã hơn một năm bọn họ ở bên nhau rồi, Sakura thấy cuộc sống cũng nhàn, nói chung là không cần có tình yêu có mấy con chó mèo này là được rồi, nhưng khi nghĩ đến tuổi của chó mèo, Sakura bất giác thở dài. Bây giờ cậu mười tám tuổi, chó mèo sống lâu lắm thì cứ cho là mười năm đi, đến lúc cậu chưa làm tỉ phú khéo Ume đã là một con chó già khú khụ, còn Chika và Endou có thể đã hẹo từ đời nào rồi.

Thấy hôm nay là ngày nghỉ mà Sakura luôn tràn đầy năng lượng lại trở nên rầu rĩ mà ngồi trên sofa, Ume lo lắng mà chạy đến vẫy vẫy đuôi rồi liếm cậu, tỏ vẻ an ủi.

"Ume, mày bao nhiêu tuổi rồi"

"Gâu gâu!"

"Hai hả?"

"Gấu"

"Hic" Sakura tự dưng thêm buồn. 

Chika đi đến, nằm vắt vẻo trên thành ghế sofa ngay sau gáy Sakura.

"..."

"Ume này, tao định sống cả đời với bọn mày méo thèm lấy vợ, nhưng tự dưng nghĩ đến tuổi đời bọn mày tao buồn quá, chắc tao phải đi cưới vợ thật quá." Là một con người thẳng thắn, nghĩ rằng nói thì Ume nó cũng chẳng hiểu gì đâu nên cậu vừa xoa đầu vừa nói, ánh mắt man mác buồn

"Meo" Chika liếm vào má Sakura

"Ức- nhột."

Sakura nằm vật ra sofa mà thở dài

"Hầy, một năm rồi đấy. Nếu chúng mày biến thành người và chăm sóc lại ông đây thì tốt, chúng mày sẽ sống thật lâu với tao... cả đời luôn" Vừa nói vừa nhắm mắt lại, cậu có chút buồn ngủ.

"Thật không?" 

"Hả!?" Sakura giật mình bật dậy mở to mắt khi nghe thấy giọng của thằng nào đấy

Trước mắt cậu là hình ảnh phóng to của một người đàn ông với đôi mắt vàng và mái tóc đỏ rực.

Phản ứng nhanh, Sakura vội lùi ra phía sau rồi nhảy luôn ra khỏi sofa, cầm lấy cái bình nước gần đấy.

"M... mày là thằng đéo nào!? Sao mày lại ở trong nhà tao? Ban ngày ban mặt ăn trộ-"

"Em vừa ước tôi biến thành người mà?" Người nọ nghiêng đầu nhìn Sakura

Khóe mắt giật giật, não cậu như muốn nổ tung, từ từ đã nào? Mắt vàng, tai và đuôi...?

"Chika?"

Chika gật đầu

Lại đảo mắt nhìn quanh không thấy Ume đâu, Sakura thoáng hoảng hốt.

"Hù"

"Á" Giật mình nhảy cẫng lên.

"U...Ume!?" Sakura vô cùng hốt hoảng" con chó" cưng của cậu đã biến thành người và xuất hiện từ phía sau.

Tóc màu trắng và đôi mắt xanh ngọc, đúng chuẩn Umemiya rồi...

Sakura trở nên hoảng loạn, thần trí rối bời, cố gắng tải thông tin lớn, đầu xoay vòng vòng, nghĩ kiểu gì cũng thấy vô lí liền nhéo má bản thân mấy lần. 

"Nãy mình có nhắm mắt ngủ mà... không đúng... không đúng" Sakura lẩm bẩm rồi nhắm mắt thật chặt

"Á" Mở mắt ra một lần nữa đã thấy hai tên đứng trước mặt rồi

"Sao... sao có thể...?" Sakura vô cùng hoang mang mà nhìn cả hai con chó mèo.

"Sao lại không thể nhỉ?" Ume mỉm cười nghiêng đầu

"Không phải mèo, nhân thú" Chika ngắn gọn

"K.. không phải mấy thứ đó chỉ có trong truyền thuyết hay truyện cổ tích th- nào đừng!Nhột" Sakura đang nói thì Umemiya phe phẩy đuôi vào chân cậu khiến cậu phải ngắt đoạn

"Khoan đã...." Sakura tròn mắt nhìn đuôi Ume rồi lại nhìn tai của Chika đang vẫy vẫy. cảm giác chân thực đến khó tả.

Để xác mình, Sakura vô thức nắm lấy tai Chika mà sờ.

"N- nào, đừng động" Chika bắt lấy tay Sakura

Cảm giác đây là con người rõ rệt nhưng với đôi tai và cái đuôi. Sakura lúc này hoang mang vô cùng, méo hiểu chuyện mẹ gì xảy ra cả, cuộc đời gặp được Ume, Chika và Endou đã là một sự bất ngờ, bây giờ còn bất ngờ nữa

"V- vậy Endou cũng là?" Ánh mắt Sakura dò xét nhìn Chika, ngay lập tức nhận được cái gật đầu từ hắn.

"..."

Sakura trở nên rối bời vô cùng, ý là cầu được ước thấy á hả? Nhưng bây giờ cậu phải làm gì với hai con mèo to hơn cả mình này đây, thật sự rất hoang mang

"Vậy thì bây giờ..." Chika nhẹ nhàng lấy cái bình nước từ tay Sakura.

"Sống với nhau cả đời được rồi nhỉ?"

Chụt

Umemiya đột nhiên hôn xuống má Sakura khiến cậu sững người.

"Nhóc con, anh đợi ngày này lâu lắm rồi đó nha"

Ume và Chika nhìn nhau, Chika cũng hiểu ý mà cúi người xuống rồi vác Sakura lên như một bao cát. Cậu hoảng loạn giãy giụa, Ume đứng phía sau chỉ cười cười.

"Cẩn thận ngã đó-"

"Ê! Này bỏ tao ra!? Chúng mày làm cái đ*o gì thế?" Sakura vùng vẫy.

Sức cậu như sức muỗi với Chika, hắn vừa vác cậu vừa thong dong đi lên cầu thang mà vẫn đi vững không hề ngã.

"Chăm sóc cho em mà, không phải sao?"

"Ch- chăm sóc?"

"Ngoan sẽ được thưởng" Nhẹ nhàng đỡ Sakura đặt lên giường, Chika thản nhiên nói câu nói mà Sakura hay nói với hắn.


________

Umemiya, Chika và Endou là những nhân thú bậc cao. Nhân gian hay nói đánh nhau như chó với mèo, quả thật không sai khi mà bọn họ siêu siêu ghét nhau. Ở thế giới nhân thú, là những kẻ mạnh nhất nhưng lại thường xuyên đánh nhau long trời lở đất, ảnh hướng đến đời sống nhân dân, khiến cho các vị thần tức giận và quyết định trừng phạt họ. 

Bọn họ sẽ bị đày sang nhân giới, biến trở về hình dáng động vật và sẽ phải trải nghiệm cảm giác làm thú cưng nuôi trong nhà của con người. Phải mất một năm để sức mạnh và hình hài quay trở về như ban đầu, lúc này có thể chọn ở lại nhân giới hoặc trở về. 

Vào một ngày đẹp trời nọ, Umemiya đang buồn vì bị biến thành một con chó phốc đáng yêu, anh lang thang trên đường thì nhìn thấy Sakura, lí do mà anh, Chika, Endou thường xuyên đánh và cãi nhau.

Sakura Haruka, một đứa con lai giữa nhân thú và con người. Con của Miêu Vương, bốn người bọn họ thân thiết từ nhỏ, Endou và Chika vốn là hộ vệ của Sakura. 

Vào một ngày đẹp trời, cả ba người bọn họ đều tỏ tình Sakura cùng một lúc, tuy nhiên Sakura lại từ chối. Một thời gian sau đó Miêu vương đã đưa cậu đến nhân giới, xóa toàn bộ kí ức của cậu và thay vào đó là một kí ức hoàn toàn mới, Sakura như một người bình thường, sống xa bố mẹ từ nhỏ. Chẳng mảy may nhớ gì về chuyện kia, như thể đó là kiếp trước của cậu vậy.

Ba người ở lại thì liên tục đánh nhau, một phần là tranh cãi việc Sakura bỏ đi là tại ai, đến các quốc vương cũng phải bất lực vì sức mạnh của họ quá khủng khiếp, vậy nên đã phải cầu xin sự giúp đỡ của các vị thần, thế là các vị thần đã trừng phạt bọn họ.

Thật ra là muốn mở tạo điều kiện cho họ đi tìm Sakura, nếu không thế giới này sẽ bị phá hủy mất thôi.

"Nếu muốn tìm con trai của ta thì đừng có mang nó về đây!"

"Thưa quốc vương, tôi sẽ bảo vệ em ấy chu toàn mà" Endou cúi đầu

"Không được! Đây không phải thế giới thuộc về đứa trẻ ấy, nếu quay trở về nó sẽ bị giết mất. Nếu không phải là do tranh dành hoàng vị thì các vị thần sẽ không thể nào vừa mắt thằng bé"

"..."

"Nếu các ngươi thật như yêu thằng bé thì đến nhân giới và chăm sóc nó giúp ta... ta thật sự không còn cách nào khác" Miêu vương nói, chất giọng buồn bã

"Mong ngài yên tâm, Miêu Vương"

"Ume? Cậu là con cả, cậu không kế vị ngai vàng ở vương quốc cậu sao?"

"Tôi đã giao cho em gái rồi, nó sẽ làm tốt mọi thứ.

_________

"Á... chúng mày làm cái quái gì vậy!!!?"

Sakura hoảng hốt khi bị Chika lột sạch quần áo, cố gắng giữ lại cái quần lót mà cũng bị giựt đi. Chỉ biết dùng hai tay che chắn cơ thể, mặt Sakura đỏ lừ.

"Ta...tao nuôi chúng mày để chúng mày"

"Ngoan nào, anh lớn hơn nhóc những hai tuổi đó" Umemiya cười cười

"Con chó này? Mày mới có hai tuổi"

"Đã nói không phải là chó... anh hai mươi tuổi rồi mà"

___________

Endou khi bị biến thành mèo đã từng có ý định chơi thử mèo cái nhưng nghĩ đến Sakura múp rụp ở nhà gã lại thấy tởm hành động của bản thân nên hắn quyết định chờ ngày biến thành người để chit ẻm

05.07.2024

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro