Ngoại truyện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay Seventeen được nghỉ, các thành viên đều tận hưởng sự thư giãn ngay tại nhà.

Cốc.....cốc.......

- ai đó mở cửa đi, em đang chuẩn bị bữa trưa!

Mingyu hét từ trong bếp ra, tay vẫn đang nêm nếm món canh của mình.

Wonwoo nghe thế, lười biếng lết từ chiếc giường thân yêu của mình đi ra mở cửa.

- chào Wonwoo huyng!

Lee Chan và các thành viên lầu tám đang có mặt đầy đủ ngay trước cửa.

- mọi người xuống đây làm gì vậy?

Các thành viên đồng loạt bước vào nhà, Wonwoo quay lại chiếc giường của mình để có thể tận hưởng những sự thoải mái mà nó tạo ra cho anh. Anh hỏi.

- em có cái này, muốn cho mọi người cùng xem.

Minghao giơ giơ chiếc laptop kèm theo một cái USB.

- chúng ta hãy kết nối vào tivi để có thể xem rõ hơn.

Jihoon từ phòng ngủ đi ra, tay vò mái đầu của mình tỏ vẻ khó chịu. Hôm nay sao mà ồn thế không biết. Bước ra tới phòng khách đã thấy đông nghịt người làm cậu có chút bất mãn. Thì ra cái lũ này, phá hết giấc ngủ của cậu.

- mọi người xuống hồi nào thế?

- mới vào nhà thôi.

Minghao vẫn tiếp tục mò mẫn với cái tivi, Seokmin từ nhà bếp chạy ra giúp, nãy giờ ở trong bếp phụ Mingyu nấu ăn.

- cắm vào đây đúng không? Cậu có chắc không vậy?

Hai đứa nghi hoặc nhìn nhau, không tin tưởng nhau cho lắm.

- mấy đứa đang làm gì ở đây????

Seungcheol sau khi từ phòng vệ sinh ra hết sức bất ngờ, chúng nó ngồi chiếm hết cái phòng khách luôn.

- huyng mau lại đây, có cái này....

- sao mấy đứa không bật bluetooth, thời nào rồi mà còn cắm dây.

Seungcheol ngồi xuống bên cạnh Minghao và Seokmin. Nhìn chúng nó cắm dây này dây nọ trông thật ngứa mắt. Cũng may không phải Soonyoung nếu không anh cũng đã giật máy rồi tự làm luôn cho rồi.

Nghe xong tụi nó mới ngộ ra, lập tức rút hết dây cắm và bắt đầu tìm kiếm mã tivi để kết nối.

- ok, được rồi, mọi người mau lại đây. Xem chung mới vui.

- mà chúng ta đang xem gì thế?

Jeonghan lên tiếng hỏi, nãy giờ anh chỉ nghe theo lời tụi nhỏ, đi xuống lầu sáu chơi rồi xem xem cái gì đấy, nghe thú vị nên anh mới đi, không thì anh cũng nằm ở nhà cho rồi.

- đông đủ chưa nhỉ?

Soonyoung hỏi, mắt láo liên điểm số.

- Jisoo huyng, thiếu Jisoo huyng.

Seungkwan hô lên.

- Jisoo huyng!!! JISOO HUYNG!!! JOSHUJI!!!!

- mọi người làm gì mà kêu dữ vậy, ra rồi đây.

Jisoo từ trong phòng chạy ra, nãy giờ đang nghe nhạc trong phòng, nên chẳng biết sự hiện diện của lầu tám.

- ủa, mấy đứa xuống hồi nào thế???

Hôm nay nhà mình đông vui quá!

- ủa ủa gì, huyng mau ngồi xuống đây nhanh lên!

Jun kéo tay Jisoo, thúc giục anh ngồi xuống. Sau một hồi bị kéo tới kéo lui, anh cũng đã yên toạ tại ở giữa, làm hồng tâm của tụi nó.

- bắt đầu thôi!!!

Minghao hô lên và đồng loạt những đứa còn lại làm giàn bè hét theo. Cậu click chuột và một video được phát lên. Một trận xấu hổ bỗng ập đến trùm lên hết người Jisoo.

- em đã rất khó khăn mới thu thập đủ những hình ảnh này đấy.

Minghao ngồi bên cạnh Jisoo, nó ôm lấy tay anh mà lắc lắc, mè nheo. Chính xác là nó đang kể công đấy.

Jisoo không biết phải phản ứng ra sao nữa, mặt anh đỏ đến mức có thể gọi là một trái cà chua luôn rồi. Anh có thể cảm nhận được rằng mặt mình càng ngày càng nóng lên và không có dấu hiệu giảm xuống.

- Jisoo, huyng dễ thương quá!

Wonwoo vẫn chiếm dụng chiếc giường ngay phòng khách, nằm ườn ra và nói.

- woahh, đây là lúc em đánh răng cho huyng nè!

Mingyu ngồi bên dưới cũng không thể khép miệng, nhớ lần đầu khi bị biến nhỏ Jisoo đã rất khó khăn mới có thể chấp nhận được tình trạng hiện tại.

- í í, cái này là lúc huyng ấy ngồi ăn cơm nhưng không tới....

Hansol chỉ vào màn hình nói, khiến cả lũ bật cười, đúng là nhìn lúc đó Jisoo trông đáng thương lắm a.

Cái lũ này là đang muốn chọc giận Jisoo sao. Tại sao lại khơi mào những quá khứ xấu hổ này chứ. Nguyên cái video toàn là hình ảnh của anh khi bị biến nhỏ, có rất nhiều hình ảnh dễ thương và đáng yêu nhưng cái gì cũng phải có qua có lại, song đó là những hình ảnh dìm hàng hết sức. Jisoo cảm thấy tổn thương trong lòng quá.

- woahhh, thật sự là em cảm thấy rất tiếc khi Jisoo huyng trở lại bình thường luôn ấy...

Lee Chan nói

- phải phải, việc trở lại như cũ rất tốt nhưng tiếc ghê!

Thế là cả đám cũng hùa theo, gật đầu chắc như đinh đóng cột. Lần đầu Lee Chan được ủng hồ đồng tình như thế nha.

Các người đang trêu tôi sao?!? Tôi là trò đùa của các người à!?!

- hôm chúng ta đi chơi chung nè!!!

- huyng không muốn nhớ lại ngày đó đâu, thật sự luôn ấy!!!

Jisoo than thở, ngồi thẳng dậy, giọng điệu có chút hơi bất mãn.

- lúc đó huyng có cảm tưởng mình sẽ bị bán đi thiệt luôn rồi đấy. Huyng sợ lắm luôn! T^T

Cả đám nghe xong không hẹn đồng loạt bay vào ôm Jisoo đang ngồi ở chặt cứng, không chừa lấy một khe hở nào.

- đừng sợ nữa! Mọi chuyện qua rồi! Đã có tụi tớ ở đây! Đừng nhớ đến nó nữa!

Jeonghan thuận tay đưa lên mái đầu của cậu bạn mà xoa xoa.

- chính các cậu là người khơi mào trước mà!

Jisoo bất mãn

- ầy!!!!! Ai biểu cậu dễ thương quá chi!

Seungcheol đưa tay bẹo má Jisoo, khiến trên trán Jisoo lại xuất hiện thêm mấy đường hắc tuyến.

Cậu đang giỡn mặt với tớ sao!?!?

- phần cuối mới là phần hấp dẫn a...

Minghao khễ bật mí.

Một video được mở ở cuối đoạn phim.

Những âm thanh bắt đầu trộn lẫn với nhau:

- Jisoo à, mình chơi trò gia đình đi!!

- là sao??

- tớ sẽ là bố của cậu, cậu sẽ là con của tớ, có đứa nào muốn là mẹ không???

- tại sao tớ phải gọi cậu là bố chứ?? Không chơi...

- vậy gọi daddy cũng được, hay gọi papa

- Jisoo huyng, Jisoo huyng, em xung phong làm mẹ cho

- em cũng muốn nữa....

- em muốn làm bố, Seungcheol huyng, em cũng muốn làm bố.

- huyng gọi em là huyng là em mãn nguyện rồi.

- my little brother, you're so cute!!!

Cả bọn rối cả lên, bao quanh lấy Jisoo mà tự xưng hô theo kiểu gia đình. Lúc này Jisoo vẫn còn nhỏ bé lắm, mới một hai ngày nên chưa quen, trong lòng vẫn còn chút bực dọc và uất ức. Thế mà tụi nó lôi anh ra, hùa nhau chơi cái trò gia đình này nọ khiến anh chẳng biết phải vác mặt đi đâu để che đi cho đỡ nhục.

Đáng lẽ lúc đầu chỉ có lầu sáu chơi thôi nhưng tự nhiên đâu ra nguyên đám lầu tám cũng nhập cuộc. Đã đau đầu nay còn đau đầu thêm a. Jisoo nghĩ Jihoon với Wonwoo sẽ không tham gia mấy trò này đâu nhưng ai ngờ hai đứa nó còn sung sức hơn bình thường, còn gợi ý thêm hay mình bổ sung cô, dì, chú, bác, con, cháu, chắt, chút, chít, chụt, chịt vô cho ra cây phả hệ. :))

Cuối cùng, gia đình đã được định như sau:

Seungcheol: papa
Jeonghan: mama
Đám còn lại trừ Jisoo: cưa cưa :))
Jisoo: út trong nhà.

Câu chuyện gia đình bắt đầu:

- mama, hôm nay em Jisoo không chịu đi học ạ...

Soonyoung chu mỏ, chạy tới ôm cánh tay Jeonghan làm vẻ mách mẹ vì út không chịu nghe lời.

- phải đấy ạ, lúc pama đi làm rồi, tụi con gọi út dậy, cho út ăn sáng, bảo út đi học út không chịu đi...

Seokmin cũng chen thêm.

Jisoo thật sự cảm thấy khâm phục tài diễn xuất của tụi nó. Hết sức quá thể mà.

- Sooie!!! Sao hôm nay con không đi học???

Seungcheol ngồi xuống ghế, làm bộ làm tịch treo áo các thứ như một ông bố đã đi làm về đích thực. Anh gặn hỏi người con trai út. Giọng vừa có chút nhẹ nhàng nhưng vẫn có phần tức giận.

Jisoo ngẩn người, không biết làm sao. Cái quái gì đang xảy ra với anh vậy nè. Đường đường là anh lớn trong nhà vậy mà giờ tất cả tụi nó từ nhỏ đến lớn, từ bằng tuổi đến không bằng tuổi đều xem anh như một đứa con nít mới lớn.

- Sooie, papa con đang hỏi kìa.

Thấy Jisoo ngẩn tò te không trả lời, Jeonghan lên tiếng nhắc nhở. Mình là mẹ, mình phải ra dáng vẻ của một người mẹ.

Jisoo bất lực, thở một hơi dài bình tâm rồi mới đáp.

- không thích.

Cách nói chuyện không dùng kính ngữ đã khiến Jisoo bị đem đi phạt.

- Jisoo, ai dạy con cái cách không tôn trọng người lớn như vậy hả?

Seungcheol xốc Jisoo nhỏ lên vai, đánh cái bốp lên mông cậu nhóc.

Jisoo tiếp tục bị shock văn hoá. Yahhhh, nên nhớ chúng ta bằng tuổi nhau đấy!!!

- thả ra, thả tớ ra mau!!

- ai cho con xưng hô kiểu bạn bè như vậy hả?

Đánh thêm phát nữa.

Tụi nhỏ bắt đầu náo loạn.

- papa ơi, đừng đánh em Sooie!!

- mama, cản papa lại, mau lên!!!

- papa đừng đánh, Sooie, em ấy biết lỗi rồi ạ!!!

- không được, út hư thì phải bị đánh mới chừa..

- papa đánh út nhiều vô, út sẽ không hư nữa.

Jisoo nghiến răng nghe tụi nó nói. Ấm ức! Ấm ức lắm!

"Cứ chờ đi, rồi tôi sẽ đem cả lũ ra biển cho cá mập ăn thịt"

Jeonghan ngồi đấy, nhịn cười muốn nội thương, nhìn mặt Jisoo là anh lại muốn tắt thở, ngố dễ sợ, kiểu chịu ức chế dữ dội mà không chịu nói ra ấy.

- Sooie, hôm nay con rất hư, đã không chịu đi học còn vô lễ với pama....hôm nay papa sẽ dạy lại con.....

Thế là Seungcheol ngồi xuống ghế, để Jisoo nằm úp trên đùi anh, đưa tay lên đánh mông Jisoo mấy cái rõ đau. Mặc Jisoo có kêu la cỡ nào thì Seungcheol cũng ráng đánh cho đủ mười cái mới thôi. (Các người bớt lợi dựng thời cơ trả thù con người ta nghe hum!)

- Sooie con đã biết lỗi chưa?

Seungcheol gặn hỏi.

Jisoo đây là giận thiệt rồi nha, cứng đầu khồn thèm trả lời, có đau cách mấy cũng không thèm quay đầu với các người nữa đâu. Trẫm nhất định sẽ báo thù. 

Thấy Jisoo không thèm đáp, biết là cố ý nhưng cho dù không phải cố ý thì chắc chắn sẽ là cố tình bơ anh. Bực dọc, Seungcheol đánh vào mông Jisoo vài phát nữa.

Nước mắt Jisoo không hẹn mà rơi, làm ướt hết cả mặt, tèm lem như một con mèo.

- đau.......aaaaa......đau mà....huhu....!!!!

Jeonghan nãy giờ ngồi ngoài cuộc cười không ngừng nghỉ. Miệng mỏi, ruột đau, chả có bà mẹ nào như anh cả, thấy con bị đánh mà ngồi cười như được mùa.

Thấy thương Jisoo quá, khóc muốn xưng xả mắt mới thèm ra dỗi dành.

- papa đánh con đủ rồi, nín đi, mama thương!!

- hic.....đau mà....đã bảo đau rồi.....huhu!!!

- con chừa chưa, Sooie???

Seungcheol hỏi lại.

Theo bản năng, nếu không muốn bị đánh thì phải trả lời cho đành hoàng.

- dạ rồi, con chừa rồi, không dám nữa....huhu...T^T

Jeonghan bỗng nghĩ ra gì đấy, cười nham hiểm.

- Sooie, nugu aegi?

Jisoo vừa hết khóc bỗng nhiên muốn khóc thêm trận nữa. Các người, ăn hiếp trẫm!!!!

- nếu con trả lời đúng, mama sẽ bảo papa từ giờ không đánh con nữa...

Nghe xong Jisoo cũng đành ấm ức, cố dìm cục tức trong lòng, hạ mình trả lời.

- Jeonghan mama aegi...

- ai nữa nè.

Seungcheol cũng hùa theo

- Seungcheol papa aegi...

- Sooie ngoan!!

Seungcheol cùng Jeonghan ôm Jisoo vào lòng.

Đám con trong nhà cũng nhào đến đè lên cả ba. Jisoo nhỏ bé đáng thương bị loạt thỏm ở trong đó, bị đè bởi mười hai con người to xác. Trẫm sắp tắt thở rồi, cút ra hết!!!!

Trò chơi cuối cùng cũng kết thúc cho đến khi ăn cơm. Jisoo chính thức không thèm ngó ngàng gì đến tụi nó nữa. Vào phòng, khoá cửa, không ăn cơm........anh đây là muốn làm càn nha.

Video cuối cùng cũng kết thúc.

- em nhớ Jisoo huyng giận đến ngày hôm sau luôn....

Nhân chứng lầu sáu Lee Seokmin lên tiếng.

- haha, mắc cười nhất là lúc Jisoo huyng bảo: huyng sẽ không ăn cơm đâu, không thèm nói chuyện với mấy đứa nữa, có giỏi thì mở cửa phòng huyng xem, huyng không thèm nhìn mặt mấy đứa đâu....

Mingyu diễn tả bằng giọng con nít:

- .......thế rồi sang chiều ngày hôm sau: Mingyu à, huyng đói, huyng muốn ăn gà, pizza, cho huyng...

Thế là cả bọn cười rộn ràng, như tác một thau nước lạnh vào mặt Jisoo trong khi anh đang muốn giựt quần đứa nào đội lên đầu, nhục hết phần người ta.

- mấy đứa im hết đi, huyng sẽ giận cho xem!

Jisoo hét, mèo lại xù lông nữa rồi.

- uầy......huyng, huyng biết tụi em thương huyng nhất mà đúng không?

Soonyoung ôm Jisoo đè xuống, áp mặt anh vào lòng ngực của mình.

- tôi không biết, các người mau đi ra....

Jisoo ngọ quậy, cố thoát khỏi sự giàn co với cậu em. Nhưng chưa kịp thoát, lũ còn lại đã đè lên. Jisoo sẽ lại bị biến hình thành con tép cho xem.

- aaaa, nặng quá, đi ra, đi ra cho tôi!!!!!

Jisoo sắp tiêu rồi!!!!!

- Joshua!!!!! Tụi này yêu cậu nhất!!!!!!





The end.

Hoàn.


Ôi thế là hết......tui tiếc quá.....mà không sao....tui cảm thấy rất vui khi viết fic này.

Hong Jisoo yêu dấu, hãy luôn mạnh khoẻ và sống tốt nhé!!!! ❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro