Chương 9 : Ngoại truyện.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Hey! " - Cậu đá vào con người đang cầm mảnh gỗ kia.

" Được lắm, tốt hơn trước rồi đấy! " - Ông Mansaku vỗ tay.

" Dạ! " - Cậu vui vẻ nói.

" Wow! Nhóc đánh giỏi hơn anh cơ này" - sHIN NÓI THÊM.

" Hì..em cảm ơn anh " - Cậu cười làm anh đỏ mặt.

" Thôi giờ này cũng muộn rồi, em về đây! " - Cậu vui vẻ lấy đồ nói.

" Ừm! "  về cẩn thận nhé.

Cậu vui vẻ đi ra ngoài..vẫn như mọi ngày, thời gian lúc cậu đi về nhà cũng là lúc Mikey đi về. Hắn cũng vừa mới đi về nhà..như mọi ngày, hắn chưa kịp chào hay hỏi thăm cậu đã bị cậu lơ. Hắn muốn gặp cậu, muốn nói chuyện với cậu..nhưng vì cậu né tránh hắn nên hắn cũng không biết làm gì hơn. Chỉ biết chấp nhận thôi!

Dần dần..cũng đã 1 năm trôi qua, lúc đó cũng là ngày cậu phải tạm biệt nhà Sano, Cậu đã học hết kiến thức môn võ này rồi, bây giờ cậu đã thành thạo. Cậu cũng phải về quê với bà khoảng vài 1 tháng nghỉ hè. Và lúc cậu đang đi về nhà, cậu mới nhận ra. Tối ngày hôm nay chính là ngày Shinichiro nhập viện vì bị gậy đạp đầu. Cậu nhanh chóng quay lại ngôi nhà dạy võ quen thuộc ấy.

Đập thẳng vào mắt cậu là 2 cậu nhóc đang chuẩn bị đập kính nhà xe của Shin. Cậu dũng cảm hét lên, khiến cho hai tên kia giật mình và bỏ chạy. Lúc đó cậu cũng không nhìn mặt được hai tên ăn cắp kia vì trời tối quá. Khi Shin đi ra thì không 1 bóng người, vị cứu tinh của anh ấy đã bỏ đi rồi. Có lẽ cậu không muốn lộ rằng mình giúp anh ấy. Vậy là hắc ám sẽ không chiếm lấy Mikey. Khoan! Sao cậu lại lo cho tên đó chứ, cậu đang giúp anh Shin mà! Cậu lắc đầu vài cái rồi chạy về nhà kẻo mẹ cậu lo.

~ Ngày kia~

" Về nhớ giúp đỡ bà nha con! " - Mẹ cậu vui vẻ tạm biệt cậu.

" Dạ! " - Cậu tạm biệt bà rồi chạy lên xe.

Đang trên đường đi, cậu thấy 1 làn khói xám bóc lên từ phía xa kia.

" Bác tài xế! Bác chạy qua chỗ bên kia được không ạ? " - Cậu chỉ tay vào căn nhà đang bốc khói.

" Chết! Có nhà cháy à? Ta không để ý, qua đó cháu nhớ cẩn thận nhé! " - Bác tài xế vừa rẽ vừa nhắc nhở cậu cẩn thận.

" Vâng! " - Câu vâng lời.

Cậu vội vàng chạy xuống xe, liều mình xông thẳng vào ngôi nhà đang cháy dữ dội đó. Đúng như cậu nghĩ, còn người! Cậu vôi vàng bế cô ấy lên và..BÙM! Cậu đạp thẳng của rồi chạy ra ngoài. 

Cô ấy đã được đưa đến bệnh viện gần nhất và an toàn.

" Cảm ơn cậu! Nếu không có cậu thì tôi không biết chị tôi sẽ ra sao nữa! " - 1 chàng trai tóc vàng, đôi mắt xanh như kim cương, mặc dù anh có 1 vết bỏng bên mắt, nhưng có vẻ như nó không hề làm anh xấu đi, nó khiến anh trở nên quyến rũ hơn.

" Không có gì, giúp đõ nhau là chuyện bình thường mà! " - Cậu mỉm cười nhẹ khiến cho hai con tim đó lỡ 1 nhịp. Bọn họ đã rung động trước nụ cười ấy.

" Um..chưa giới thiệu tên..tôi là Takemichi " - Cậu vui vẻ giới thiệu.

" Tôi là Hajime Kokonoi, gọi tôi là Koko cũng được " - Anh đỏ mặt.

" Còn tôi là Seishu Inui, gọi tôi là Inui cũng được " - Chàng trai có vết bỏng ở mắt nói.

Cậu cảm thấy tên của hai người này có đôi chút quen quen..kiếp trước cậu đã gặp họ chưa nhỉ? Sau 1 hồi suy nghĩ thì cậu cũng bỏ qua vì có nhớ lại cũng chẳng làm được gì.

" Thôi! tôi xin lỗi vì bây giờ tôi phải đi ngay, nếu chúng ta có duyên, chúng ta sẽ gặp lại mà nhớ gửi lời chúc của tôi tới cô gái ấy nhé " - Cậu ỉm cười tam biệt họ rồi bước lên xe.

" Ừm.. " - Họ thấy tiếc khi phải tạm biệt cậu.

Nhưng chắc chắn..họ sẽ trả ơn vị cứu tinh này, vào 1 ngày không xa..

Và sau khi 4 tháng về nhà bà nghỉ hè, cậu cũng trở lại về với mẹ cậu. Cậu còn nhớ, mẹ cậu mất trong 1 vụ tai nạn. Kiếp trước cậu đã không thể bảo vệ được bà, kiếp này nhất định cậu sẽ cứu bà.

Vụ việc xảy ra vào ngày sinh nhật của cậu. Trong lúc bà cậu đi mua bánh sinh nhật cho cậu, bà đã bị 1 chiếc xe tải đụng trúng và không qua khỏi. Đặc biệt là bà chết ngay vào cái ngày mà cậu cần mẹ nhất.

Cậu sẽ giám sát mẹ cậu trên 24/24, nhất định cậu sẽ không để chuyện đó xảy ra 1 lần nào nữa. Nhờ có cậu đi cùng bà, bà mới có thể qua khỏi vụ tai nạn ấy.

Lúc bà ấy định đi qua đường thì bà ấy bị cậu kéo lại. Cậu có linh cảm không lành nên bảo bà đợi 1 chút rồi hẵng đi. Đột nhiên, có 1 con xe tải chạy vụt qua..bà thật may mắn nếu không bà đã phải tạm biệt cõi đời này rồi! Tất cả đều nhờ cậu..anh hùng mít ướt!

Dần dần câu chuyện tiếp tục với cuộc gặp mặt của cậu giữa Kí, Hanma và anh em nhà Haitani...nhưng liệu mọi chuyện có suôn sẻ khi cô ả xuất hiện?

___

Đôi lời của tác giả :

Đây là ngoại chuyện và tui chỉ tóm tắt nhanh gọn lẹ.

Chap này ngắn như chap kia, xin mọi người thông cảm.

Tui thông báo trước là tui chuẩn bị bẻ lái nên các cô nhớ chuẩn bị tâm lý, đội mũ bám xe cho chắc vào, rớt thì không biết là có kéo lên hay vô viện đâu =))

Nhớ đề phòng không thì đừng hỏi lúc tỉnh dậy mình đang ở đâu =)))

Thôi hết rồi, mọi người  vui vẻ nha

Pai pai!! ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro